Đại Thời Đại 1958

Chương 47: Đánh giá của CIA




Quảng trường quốc gia Washington, Đài tưởng niệm Lincoln được dựng ở đây, mỗi ngày đều có người dân Mỹ tới đây để tưởng nhớ vị tổng thống vĩ đại trong lịch sử nước Mỹ này. Khá bất ngờ là, ở cách đoàn người đông đúc huyên náo này không xa, lại là nơi làm việc của Cục Tình báo Trung ương Mỹ CIA. Là đối thủ lớn nhất của Bộ Nội vụ, khác với sự thần bí của Bộ Nội vụ hiện tại và KGB sau này, CIA có vẻ không ngại hiển lộ trước ánh mắt mọi người.

Huy hiệu của CIA có tạo hình khá đặc biệt, bắt mắt, một hình tròn màu xanh lam viền vàng, trung tâm là một mặt khiên màu bạc, chính giữa mặt khiên là biểu tượng chiếc la bàn có mười sáu kim nhọn màu đỏ, phía trên mặt khiên là hình đầu chim đại bàng đầu trắng, loài chim biểu tượng của nước Mỹ.

Giám đốc CIA thời kỳ này là Allen Dulles mới nhậm chức, vị nhân vật lớn nắm giữ Cục Tình báo Trung ương này năm ngoái vừa mới xuất hiện trên trang bìa của tạp chí Time. Năm nay sau khi hạ gục danh dự McCarthy (1), uy tín của Dulles trong nội

bộ CIA đã đạt tới đỉnh cao, thậm chí còn có tiếng nói hơn cả người từng đảm nhiệm chức giám đốc thời gian dài trước kia.

Tranh đấu giữa Dulles và Liên Xô kỳ thực đã bắt đầu từ rất sớm, thậm chí còn trước cả khi Chiến tranh Lạnh bắt đầu rất nhiều. Trong “Chiến dịch Mặt trời mọc” (Operation Sunrise), Allen Dulles tiến hành đàm phán với tham mưu trưởng Waffen-SS Karl Wolff, ý đồ che giấu tổng thống Mỹ Roosevelt, đơn độc nghị hòa với nước Đức, cùng nhau đối kháng với các nước xã hội chủ nghĩa bao gồm cả Liên Xô cùng các đảng phái dân chủ xã hội chủ nghĩa. Hành vi này bị trinh sát viên Liên Xô phát hiện, Ủy ban dân ủy ngoại giao Liên Xô lập tức triển khai hành động, ngăn cản việc đàm phán.

Chiến dịch Mặt trời mọc không hoàn toàn thành công, Dulles vẫn hướng sự chú ý về phía Liên Xô, trong nội bộ CIA, tất cả mọi người đều biết, ánh mắt Dulles không một giây một khắc nào rời khỏi Liên Xô, lúc nào cũng chuẩn bị tiến hành một trận giao phong với Bộ Nội vụ Liên Xô vì thắng lợi của nước Mỹ.

Dulles mái tóc hoa râm, đeo mắt kính, hai tay bắt chéo, ngồi nghe

nhạc đồng quê Mỹ, khí chất nhã nhặn có văn hóa khiến người bình thường đều cho rằng ông ta là một giáo sư đại học lịch thiệp lễ độ chứ không phải giám đốc nắm giữ Cục Tình báo Trung ương.Sự tình phát triển luôn nằm ngoài dự tính của con người, Dulles xuất thân từ điệp viên tuyến đầu, có ánh mắt nhìn xa trông rộng, vị trí vững chắc hơn tất cả mọi người tiền nhiệm, công tác của CIA dưới sự ảnh hưởng của ông ta cũng luôn có tiến triển.

Người đầu tiên tổng thống Truman gặp mặt mỗi ngày luôn là vị giám đốc Cục Tình báo Trung ương Dulles này. Địa vị của CIA hiện tại đã có sự thăng tiến rõ rệt, mặc dù không thể so được với Bộ Nội vụ Liên Xô nhưng so với MI6 của Anh thì đã khá hơn nhiều.

“Những người bạn của chúng ta có hành động gì không?” Nghe xong âm nhạc, Dulles đẩy đẩy mắt kính, chậm rãi hỏi. Trước mặt cấp dưới, Dulles luôn biểu hiện một thái độ ung dung bình tĩnh, so với khi thúc đẩy hành động mạnh mẽ nhanh gọn hoàn toàn giống như hai người khác nhau.

Trưởng Ban Tình báo Henry từ từ mở hồ sơ, không nhanh không chậm nói: “Theo tin tức từ phía Italia, đại sứ Liên Xô thường trú tại Italia đã thay đổi, đại sứ tiền nhiệm đã được điều về Liên Xô nhậm chức! Đại sứ mới nhậm chức là một người trẻ tuổi?”

“Đổi người rồi?” Dulles theo thói quen lấy ra tẩu thuốc, hít sâu một hơi, nói: “Henry, mời tiếp tục!”

“Yuri Yefimovich Serov?” Henry giới thiệu vắn tắt: “Năm nay 27 tuổi, người Nga, sinh tại Azerbaijan, cuối chiến tranh tình nguyện nhập ngũ tiếp đó chiến tranh kết thúc! Trở về Azerbaijan tiếp tục theo học, trải qua các chức vụ trưởng ban Đoàn Thanh niên cộng sản, trưởng ban tuyên truyền, bí thư Đoàn Thanh niên cộng sản Azerbaijan, bộ trưởng Bộ Nội vụ Azerbaijan, quan hệ rất tốt với bí thư thứ nhất Semichastny! Trong thời gian giữ chức bộ trưởng Bộ nội vụ, thanh trừ sạch sẽ nhà giam! Theo tin tức công khai, khoảng một nghìn người tử vong!”

“Ồ! Cũng rất có phong cách của Bộ Nội vụ, không biết tại sao những người bạn của chúng ta lại ưa thích tự tàn sát mình như vậy!” Dulles không chút do dự mỉa mai đối thủ của mình trước mặt cấp dưới. Đủ loại vận động trong nước của Liên Xô đã để Dulles nhìn mãi thành quen rồi, phải biết ông ta đã chú ý tới Liên Xô suốt mười mấy năm, thậm chí Dulles còn quen thuộc với loại thủ đoạn này còn hơn cả dân chúng Liên Xô.

Có điều Dulles không thể không thừa nhận, loại hành vi này của Liên Xô khiến nước Mỹ đù có tài lực hùng hậu duy trì vẫn mãi không thể thành lập được mạng lưới tình báo của mình trong lãnh thổ Liên Xô. Do tầng lớp cán bộ của Liên Xô không ổn định, khiến việc thành lập mạng lưới tình báo của Mỹ mãi không đạt kết quả, ngay cả người bản thân đã trong sạch còn không dám tiếp xúc với người nước ngoài, nói gì đến làm gián điệp cho Mỹ? Nước Mỹ không phải là không phát triển được nguồn đưa tin ở Liên Xô nhưng vẫn mãi không tạo thành được mạng lưới, tác dụng chỉ là có còn hơn không.

Đừng nhìn chuyên gia đưa ra nào là mô thức tác chiến nào là ý đồ tương lai của quân đội Liên Xô, phân tích có lớp có lang, kỳ thực những báo cáo và phân tích đó hoàn toàn dựa trên cơ sở là những tài liệu công khai. Chúng đều dựa vào tài liệu phóng viên hoặc học giả cung cấp, ví dụ như thứ tự tiến vào hội trường khi lãnh đạo Liên Xô mở họp, danh sách người lãnh đạo Liên Xô trên báo Sự Thật, cùng các cuộc tập trận lớn được quân đội Liên Xô báo cáo công khai.

Hoàn cảnh quẫn bách đó các lãnh đạo cấp cao của Cục Tình báo Trung ương đều rõ ràng, đại khái đều hiểu công tác xâm nhập Liên Xô cơ bản có thể gọi là thất bại. Nhưng ngược lại, Liên Xô vẫn luôn giữ cảnh giác với cơ quan tình báo của Mỹ, chỉ thiếu nước tự dọa chết chính mình. Có lẽ người Liên Xô duy nhất hoàn toàn hiểu được sự bất lực trong việc xâm nhập Liên Xô của người Mỹ thời kỳ thập niên 50 chỉ có một mình Serov mà thôi.

“Giám đốc, ngài nói rất đúng! Theo phân tích của Ban số liệu, Serov hẳn là gây nên công phẫn trong nội bộ Liên xô nên mới bị đẩy ra nước ngoài làm đại sứ!” Henry nói năng đâu ra đó, “Phán đoán theo tuổi tác, người này hẳn là làm việc không để ý tới hậu quả, không quá sở trường tính toán, sử dụng thủ đoạn của Bộ Nội vụ đơn giản thô bạo, không phải nhân vật nhìn xa trông rộng. Kết luận của Ban số liệu là, tính uy hiếp không lớn, có thể không cần để ý!”

“Tôi vẫn luôn tin tưởng phán đoán của Ban số liệu!” Dulles gật đầu tán đồng lời của trưởng Ban tình báo, “Chỉ là một đứa trẻ trâu gây họa ở Liên Xô, tin rằng sẽ không gây sóng gió gì ở Ý! Duy trì quan sát là được rồi!”

Tên trẻ trâu giờ đang đứng ở nhà ga tàu hỏa Roma, ngơ ngác nhìn quanh. Đã quen với xi măng bê tông cốt thép, Serov cuối cùng cũng cảm nhận được một chút thay đổi, khắp nơi không còn sao đỏ năm cánh làm hắn có chút không thoải mái, đi theo lái xe Đại sứ quán phái tới, kiếp sống ngoại giao của Serov đã bắt đầu như vậy đó.

Ngồi ở ghế sau, Serov nhìn qua cửa kính xe, có được ấn tượng đầu tiên từ khi tới Roma, nói tóm lại là cũng không tồi, chỉ là có một chút mệt mỏi thẩm mỹ. Chỉ trong một quãng thời gian ngắn, nếu nhớ không nhầm thì hắn đã phải trông thấy mười mấy toà giáo đường.

“Nhiều như thế thì có tác dụng gì? Cùng cấp độ với thời Đế quốc Nga, một điểm định cư chả có cái gì, trước tiên cứ xây một giáo đường? Để ăn hay là để uống?” Serov trong lòng không ngừng oán thán, cảm thấy rất ngạc nhiên với bầu không khí tôn giáo nồng đậm này,

Chú thích: (1) Năm 1950, thượng nghị sỹ Joseph McCarthy đã thúc đẩy một loạt cuộc điều tra về khả năng những người cộng sản xâm nhập vào trong bộ máy của CIA. Dulles đã ra lệnh cho các đặc vụ CIA đột nhập vào văn phòng của McCarthy, cài vào những thông tin giả nhằm hạ bệ uy tín của ông ta, buộc vị nghị sỹ này phải chấm dứt các hoạt động điều tra liên quan tới CIA