Đại Thúc Đích Hạnh Phúc Nhân Thê Sinh Hoạt

Chương 7-2: Chế phục (2)




An Dật hài lòng mà vỗ vỗ cái mông vểnh lên của Thẩm Trác Hi, cuối cùng đem cả bộ quần áo đều mặc vào, ngô, tư thế này, nhìn qua thật sự như một con mèo nhỏ đáng yêu.

Hả, cư nhiên lại quên một thứ cực kỳ quan trọng, An Dật bò xuống giường đi lấy. Thẩm Trác Hi cảm giác được động tác của An Dật, nghi hoặc nhìn qua, chỉ thấy An Dật cầm trên tay một xâu lục lạc trở về, vì vậy nước mắt liền rơi càng lợi hại, thân thể muốn chạy trốn, nhưng tay bị khóa sau lưng, thân thể không giữ được thăng bằng, căn bản là trốn không thoát, ngược lại bởi vì y di chuyển, cái đuôi cắm vào thân thể y đong đưa, kéo theo những thứ trên thân thể y cũng rối lên, “Ừm” Thẩm Trác Hi hừ một tiếng rồi không dám lộn xộn nữa, huống chi cái giường như vậy cũng không có chỗ nào để trốn.

“Ngoan”. An Dật thấy Thẩm Trác Hi giãy dụa vài cái lại không lộn xộn, tâm tình không tồi, hơn nữa Thẩm Trác Hi vẻ mặt ủy khuất, lại càng khiến An Dật muốn khi dễ y, chính là muốn chọc y khóc, đại khái chính là suy nghĩ này đi, An Dật lần đầu tiên biết được thì ra mình có lẽ rất ác liệt. Vừa nghĩ như vậy vừa đem lục lạc đeo lên người Thẩm Trác Hi, một xâu đeo trên cổ, hai xâu phân biệt đeo trước ngực, lại có một xâu đeo ở chỗ tư mật cái kia, cuối cùng còn có một cặp đặc biệt lớn, đeo ở nọ vậy theo diêu đến diêu đi địa cái đuôi đỉnh, chỉ cần hơi động một chút, liền phát ra tiếng vang thanh thúy.

Âm thanh ‘đinh linh đinh linh’, nghiêm trọng kích thích Thẩm Trác Hi da mặt mỏng  muốn chết, toàn thân cứng ngắc, không dám nhúc nhích một chút, nhưng trên giường này không phải chỉ có một mình y, còn có An Dật a. An Dật ở trên giường vừa động liền dẫn đến cái đuôi phía sau y lúc lắc theo, phát ra tiếng chuông, Thẩm Trác Hi xấu hổ vùi mặt vào gối không dám ngẩng lên.

An Dật mới đặt tay lên lưng Thẩm Trác Hi, Thẩm Trác Hi đã sợ đến mức như con mèo bị nổ lông giật bắn lên, tưởng rằng An Dật lại muốn để cái gì lên người y.

“Thả lỏng một chút”. An Dật vỗ nhẹ lưng y, đồng thời cỏi trói tay y.

“Lấy nó ra”. Thẩm Trác Hi rầu rĩ nghẹn ngào nói trên cái gối.

“Hả?” An Dật không nghe rõ lắm lời y nói, chỉ là lấy tay gảy cái lục lạc nhỏ treo ở nơi tư mật của y, rõ ràng là chuyện xấu hổ như vậy, Thẩm Trác Hi lại cảm giác được chỗ đó của y cư nhiên ngẩng đầu, theo phân thân từ từ trướng lớn, dần dần có thể cảm nhận được sự bó buộc của cái vòng kia, Thẩm Trác Hi trong nháy mắt rõ ràng tác dụng của đồ vật đó, sợ hãi rụt người lại.

“Lấy nó ra, xin em đấy…” Thẩm Trác Hi nghiêng đầu khóc lóc cầu khẩn nói, lục lạc bên trên sẽ tùy theo cái đuôi hơi di chuyển mà đong đưa, thật sự là không lúc nào không nhắc nhở tình cảnh không chịu nổi của y bây giờ.

“Ờ”. Không nghĩ tới An Dật lên tiếng, cư nhiên đáp ứng, kỳ thật Thẩm Trác Hi tuy nói, nhưng y cũng không trông mong An Dật có thể buông tha y. Cảm giác được huyệt khẩu phía sau lần nữa bị căng ra, ‘ba’ một tiếng, cái đuôi kia đã được rút ra.

Toàn thân An Dật đè lên người y, cùng y kề sát không một kẽ hở, từ sau lưng ôm lấy y, nhưng lại khống chế được không đem sức nặng đặt lên người y, đưa đầu ngón tay vào trong tiểu huyệt còn chưa khép lại thăm dò, “Được rồi sao?” Một tay chui xuống bụng dưới y, nắm phân thân đứng thẳng của y, nhẹ nhàng vuốt ve.

Cảm nhận được An Dật ôn nhu, Thẩm Trác Hi quay đầu hôn An Dật, An Dật ngậm vành môi y, miệng lưỡi giao triền.

“Nếu khó chịu, nói cho tôi biết”. Nhả ra một chút, An Dật mang theo thở dốc nói.

Thẩm Trác Hi không trả lời, chỉ là vặn vẹo thân thể, khẽ cọ xát An Dật, cũng may lục lạc trên cổ phát ra thanh âm không lớn, bị y chọn cách không đếm xỉa tới.

“Anh đó”. An Dật cười hôn hôn lỗ tai trên đầu y, hắn thật vất vả mới khắc chế xúc động thượng y ngay bây giờ, người này lại còn cố tình dùng thân thể cọ xát hắn, y cũng không biết bộ dạng y bây giờ đáng yêu vô cùng a, lại làm ra loại động tác này, thật sự như con mèo nhỏ đang làm vui lòng chủ nhân, nga, mặc dù con này hơi lớn chút.

Tiến vào trong áo y thăm dò, ý tứ cảnh cáo nhéo vú trái của y, rồi lại thấy thú vị, chơi đùa, vuốt ve xoa nắn một viên nhỏ trên tay. Nhìn Thẩm Trác Hi vẻ mặt thoáng đau đớn nhưng càng nhiều là biểu tình vui thích. Cọ cọ lên gối, càng không ngừng nhỏ giọng lầm bầm, lúc bị móng tay An Dật lướt qua, lại khẽ nức nở, sau đó quay đầu dùng ánh mắt đáng thương hề hề cầu xin, thật không biết cảnh này khiến An Dật càng thêm ức hiếp y tệ hại hơn.

“A…” Thẩm Trác Hi thét một tiếng kinh hãi, cong người lên, vừa rồi ngón tay An Dật trong tiểu huyệt y tàn sát bừa bãi, đảo qua một điểm nào đó, khoái cảm trong nháy mắt chảy qua, khiến y không nhịn được rên rỉ.”Là nơi này sao?” An Dật cố ý hỏi, ngón tay cọ qua cọ lại điểm đó.

“A ha…ưm…ưm…Chậm một chút” Thật vất vả nói trong công kích của An Dật.

“Không thoải mái sao?” An Dật biết rõ còn hỏi, nhưng lại cũng không ép y trả lời, chỉ là cầm lấy tay tự do của y, nắm ngón tay y, vào trong tiểu huyệt phía sau của chính y thăm dò, “Vậy, là nơi này, sờ thấy chưa?” Chỉ đạo ngón tay y sờ lên điểm mẫn cảm của chính mình.

“Ưm…” Ngón tay mình rõ ràng cảm giác được điểm đó, Thẩm Trác Hi tự nhiên biết đây là cái gì, nhưng mặc kệ An Dật đùa bỡn như vậy là một chuyện, tay mình cọ xát nơi phát ra khoái cảm của chính mình như vậy, làm cho Thẩm Trác Hi có một loại ảo giác tự an ủi, còn một tay không, không tự kiềm chế được dò xuống phía dưới tìm kiếm, muốn đi sờ phân thân của chính mình.

“Cái này không được nha, không được đụng vào”. An Dật tự nhiên là phát hiện động tác nhỏ của y, ghé vào lỗ tai y trêu tức nói, sau đó bắt được tay y, đem vòng trên tay phải cùng trên chân trái khóa lại với nhau, khiến Thẩm Trác Hi không thể không ra sức đem chân gập về phía trước mới không kéo tay phải, như vậy kết quả chính là khiến cho thân thể y càng cong lên, hình thành một vòng cung hoàn mỹ.

Thẩm Trác Hi thật sự bị ngón tay của mình trong cơ thể chính mình kích thích không chịu nổi, có thể rõ ràng cảm giác được thông đạo chật hẹp chậm rãi nới lỏng ra, khoái cảm cũng dần dần được kéo lên, muốn rút ngón tay ra, lại bị An Dật chặn cổ tay, không cho y rút về phía sau. Cảm giác tê tê dại dại từ tủy sống từng chút một truyền lên, khiến y không nhịn được muốn rên rỉ, nhưng vì lòng cảm thấy thẹn mà mạnh mẽ tự nhẫn nại, vì vậy liền phát ra tiếng hừ như khóc thút thít.

“Tiến vào…ưm… Tiến vào đi” Thẩm Trác Hi thật sự chịu không nổi loại dày vò chậm chạp này, khoái cảm tinh tế ngọt ngào từ từ khuếch tán, lại vẫn không đủ, ngực bên dưới bị xoa nắn như vậy, phân thân trước người không có bất cứ đụng chạm gì hoàn toàn đứng thẳng lên, muốn càng nhiều, muốn càng nhiều thương yêu của An Dật.

Mới nói xong, ngón tay phía sau đã được rút ra, thay thế chính là phân thân nóng như lửa, thoáng chốc đâm thẳng vào, kịch liệt cọ xát, khoái cảm cường liệt trong nháy mắt khiến thân thể Thẩm Trác Hi mềm nhũn, cả người dường như không chút khí lực, tất cả lực chú ý đều tập trung tới trong thông đạo được lấp đầy kia, y thậm chí có thể cảm giác được hình thể nóng bỏng của An Dật, không nhịn được mà co rút tràng bích, dẫn tới An Dật trên người khẽ mắng một tiếng, hai tay nắm vòng eo y bắt đầu mãnh liệt chạy nước rút.

Thẩm Trác Hi muốn hắn chậm một chút, nhưng bật ra khỏi cổ họng hoàn toàn là tiếng rên rỉ vỡ vụn, căn bản không có biện pháp nói chuyện, chỉ có thể phối hợp mà nâng thắt lưng, để An Dật có thể tiến vào càng sâu. Theo động tác của An Dật, chỗ trước người càng ngày càng trướng lớn, lại bị cái vòng kia ghìm lại, khoái cảm cường liệt, lại không được phát tiết, chỉ có thể tích tụ ở đó, thống khổ không cách nào cao trào, hành hạ đến Thẩm Trác Hi sắp phát điên rồi, lung tung dùng tay phải bắt lấy cái vòng kia, muốn gỡ nó ra, thế nhưng đây đâu phải chỗ y dùng sức mạnh như vậy là gỡ được, phân thân trướng lớn đã khiến cho nó hoàn toàn kẹt lại, động tác thô lỗ của Thẩm Trác Hi chỉ có thể khiến phân thân y đau đớn mà thôi.

An Dật phát hiện y vội vàng đè bàn tay lộn xộn của y, động tác dưới thân rốt cuộc cũng thong thả, bắt đầu chậm rãi ra vào, từng chút một rời khỏi rồi lại từng tấc một đâm vào. Thẩm Trác Hi cuối cùng cũng có cơ hội thở dốc, nhưng loại giày vò thong thả này lại càng thêm khiến người phát điên, trở thành thống khổ không được phát tiết, khiến y lung tung vặn vẹo thân thể cọ xát phía sau An Dật, giống như làm vậy có thể dịu bớt chút.

“Đau… ưm…ưm hừ…Gỡ ra” thút thít cầu xin.

“Ừ, đừng nhúc nhích đừng nhúc nhích, tôi cởi giúp anh”. Lần tìm ổ khóa trên vòng, mở ra trong nháy mắt, mạnh mẽ tiến vào, xông thẳng đến tận cùng, “A…” Thẩm Trác Hi một tiếng thét chói tai bắn ra, xụi lơ trên giường như bùn nhão, An Dật theo sau lại ra vào vài lần đạt tới cao trào, bắn vào trong cơ thể y.

Nặng nề thở hỗn hển, ngã xuống trên người Thẩm Trác Hi, đem tất cả trói buộc trên người y cởi ra hết, sau đó kéo người kia lại ôm vào lòng, vuốt ve lưng y, bên trên ra một tầng mồ hôi. An Dật thỏa mãn hôn lên môi Thẩm Trác Hi, Thẩm Trác Hi còn đang trong dư vị cao trào, chỉ là theo bản năng hôn lại hắn.

Hai người cứ như vậy dính dấp mà ôm nhau nằm trên giường, đến lúc An Dật hồi phục khí lực, mới ôm Thẩm Trác Hi như cũ xụi lơ vào phòng tắm rửa sạch, vụ tắm rửa này tự nhiên lại không tránh được bắt đầu một vòng chinh phạt mới, vẫn còn dài dài.