Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 360: Kho cơ giáp




Kiều phó trưởng rời đi làm khóe miệng vị đại tá kéo kéo kia, trong mắt hiện lên tia trào phúng, tướng quân nói cái gì thì đó chính là mệnh lệnh, Kiều phó trưởng này còn không thức như vậy, xem ra sau khi trở về, Kiều phó trưởng hẳn là bị hạ rồi     

Ông đi đến vị trí của JMC, nhìn JMC làm tốt công tác chỉ dẫn, tướng quân điều khiển Belief rất nhanh được bắn ra khỏi quân hạm, như một đạo lưu quang, nháy mắt cắt qua Tinh Không, hướng Tân Hành tinh bay đi, không vài giây, liền hoàn toàn mất đi bóng dáng……

Mà trong màn hình chỉ hiện lên hình ảnh ủ rũ cụp đuôi của Kiều phó trưởng.

“Đại tá, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Sau tướng quân thì quân hàm của đại tá là cao nhất, vậy nên những người khác quay sang hỏi ý ông.

“Làm sao bây giờ? Đương nhiên đi theo tướng quân đi Tân Hành tinh chứ sao, còn có gửi ngay thư thông báo cho đầu não là Tân Hành gặp nguy hiểm.” Đại tá mở miệng phân phó. Cũng không thể để tướng quân chiến đấu một mình, cần phải báo đầu não để đầu não mau chóng phái hạm đội tới trợ giúp tướng quân. Tuy rằng ông vô cùng tin tưởng tướng quân nhưng, đảm bảo một chút cũng tốt.

Đại tá nói được những người khác đồng ý, vì thế quân hạm rất nhanh gửi báo cáo cho đầu não Liên Bang, đồng thời thay đổi phương hướng, theo sát cơ giáp của Lăng Tiêu, nhanh chóng hướng về Tân Hành tinh mà bay……

Lăng Lan mang theo hơn 100 thành viên của đoàn Tân Sinh gấp rút hành quân, sau mười phút, bọn họ đã tới kho hàng cơ giáp chuyên chúc. Trong kho hàng chứa đủ loại kiểu dáng với những loại cấp bậc khác nhau, nó được dùng để cho học sinh của trường luyện tập điều khiển, bình thường kho vẫn luôn bị khóa lại, không cho phép học sinh tới gần.

“Lão đại, cửa kho đã bị phá, có người đã tới trước chúng ta một bước.” Làm tiểu đội tiên phong, Tề Long dẫn dắt những thành viên còn lại trong tiểu đội Lăng Lan làm đầu tàu gương mẫu, trước tiên phát hiện tình hình. Vừa mới tới kho hàng, bọn họ liền lập tức phát hiện cửa vốn nên đóng chặt thế nhưng bị khép hờ. Thấy thế, Tề Long nhanh chóng chạy về phía Lăng Lan để báo tình hình.

Lăng Lan nghe vậy sửng sốt, khẽ cau mày thầm nghĩ: Chẳng lẽ có học sinh lựa chọn giống cô sao?

Lăng Lan sở dĩ suy đoán như vậy là bởi vì kho hàng này là kho hàng chứa cơ giáp cho học sinh thực tập, không phải là chiến giáp chính quy, vũ khí bên trong cũng chỉ là loại bình thường, uy lực nhỏ hơn rất nhiều so với chiến giáp thật sự. Nếu là quân nhân chính quy thì không ai lựa chọn cơ giáp trong kho này để đi ứng chiến. Mà nhóm giáo viên trong trường học cũng có cơ giáp riêng cho mình, không có khả năng tới đây lấy, vậy khả năng duy nhất là có học sinh trong trường tới đây để lựa chọn cơ giáp.

Lăng Lan có chút tò mò đối với người có lựa chọn giống mình, không biết đối phương là thần thánh phương nào, nếu có thể kết giao, Lăng Lan không ngại nhận thức một chút vị đồng học có chung chí hướng này.

Bởi vì không rõ ràng tình hình bên trong kho hàng, cũng sợ người tới trước hiểu lầm nên Lăng Lan phân phó với các đội trưởng lúc tiến vào thì nên yên lặng một chút, không cần ồn ào.

Cửa kho hàng bị mấy người mạnh mẽ đẩy ra, đoàn Tân Sinh bắt đầu đâu vào đấy mà tiến vào trong. Vừa vào kho hàng liền nhìn thấy vô số cơ giáp cao lớn uy vũ đứng ở trước mặt bọn họ, trong lòng mọi người không khỏi mà kích động, bọn họ lập tức là có thể chạm đến những binh khí chiến đấu cường đại chiến đấu.

Lăng Lan nhìn thoáng qua kho hàng, phát hiện đều là cơ giáp thực tập. Cơ giáp thực tập trừ bỏ vũ khí lạnh cũng không trang bị vũ khí nhiệt tấn công xa, Lăng Lan quyết đoán vứt bỏ những cơ giáp này, loại này rõ ràng đi ra ngoài cũng là chịu chết. Cô ý bảo đoàn Tân Sinh đi theo vào trong.

Bởi vì trước đó đã điều tra nên Lăng Lan rất rõ ràng những người này điều khiển cơ giáp ở cấp bậc nào. Những người điều khiển cơ giáp thực tập hoặc cấp thấp đều được cô loại ra ngoài di chuyển tới nơi an toàn, những người ở đây đều là trung cấp Cơ giáp sĩ trở lên.

Không phải Lăng Lan khinh thường những học sinh có cấp bậc thấp, nhưng mà bởi vì Cơ giáp sĩ cấp thấp ở trong chiến đấu thực tế năng lực chiến đấu thật sự quá yếu. Thương vong đạt tới 80%. Tuy rằng có thể sống sót 20%, nhưng nó không đáng để cô đánh đổi.

Lăng Lan cho rằng, không cần hy sinh thì đừng hy sinh.

Cho nên, vì an toàn, Lăng Lan quyết đoán loại bỏ những người cấp bậc thấp, chỉ để lại trung cấp Cơ giáp sĩ trở lên, đây cũng là nguyên nhân đoàn Tân Sinh giảm hơn hai trăm người. Có thể ở trong khoảng thời gian ngắn tiến vào trung cấp Cơ giáp sĩ, tất nhiên đều là những người kiệt xuất, năng lực xuất sắc, chỉ cần có chiến tranh làm lễ rửa tội, những người này trưởng thành sẽ nhanh hơn!

Kho cơ giáp một mảnh đen nhánh, tĩnh lặng không tiếng động, cũng không nhìn thấy phía trước có bóng người. Khi người đầu tiên bước vào kho cơ giáp, đèn cảm ứng liền tự động sáng lên, nguyên bản cả kho hàng tối đen  tức khắc trở nên sáng ngời vô cùng.

Tình huống này tuy rằng làm một ít học sinh không chuẩn bị tâm lý hoảng sợ, nhưng bọn họ vẫn nhớ Lan lão đại phân phó, cũng không có phát ra thanh âm kinh hoảng gì, lại nhìn đến đồng học bên người vẫn bình tĩnh như cũ, thực mau liền khôi phục bình thường. Kho cơ giáp rộng lớn chỉ nghe thấy tiếng bước chân chỉnh tề của đoàn Tân Sinh.

Lăng Lan đi đầu cấp tốc đi ba phút, một đường đi ngang qua khu cơ giáp cấp thấp, thực mau liền tới khu trung cấp. Nhìn những cơ giáp ở đây đều được trang bị vũ khí cận chiến cũng như viễn trình, Lăng Lan rốt cuộc vừa lòng mà dừng bước chân.

“Những người trong thế giới cơ giáp đã đạt tới trung cấp thì hãy lựa chọn cơ giáp mình quen thuộc để sử dụng.” Lăng Lan nhìn giờ hiển thị trên máy liên lạc rồi nói: “Nhớ kỹ, các cậu chỉ có mười phút để làm quen với cơ giáp, sau mười phút, các cậu hãy theo đội trưởng của mình để đi ra ngoài, vẫn là câu nói kia, nếu nhìn thấy địch thì phải giữ bình tĩnh, chú ý phối hợp, đừng xúc động một người xông lên. Còn có, cố gắng còn sống trở về gặp tớ!”

“Vâng, đoàn trưởng!” Tiếng nói của Lăng Lan càng thêm hữu lực và vang dội trong kho hàng yên tĩnh làm tâm tình gần tám mươi học sinh kích động vạn phần, bọn họ lớn tiếng đáp.

Lăng Lan vung tay phải lên, những người đó nhanh chóng bước lên cơ giáp mà mình đã ngắm trước, đó chính là những cơ giáp vô cùng quen thuộc mà bọn họ vẫn sử dụng trong thế giới ảo. Đương nhiên, cơ giáp ở thế giới ảo và thế giới thật có chút khác biệt, nhưng phần lớn vẫn là giống nhau, cho nên để làm quen cũng không quá khó, vì vậy Lăng Lan chỉ để mười phút cho mọi người làm quen.

Đương nhiên, không có ai lại lựa chọn cơ giáp lạ, bởi vì tất cả mọi người biết chỉ có cơ giáp quen thuộc thì mới có thể phát huy sức chiến đấu của cơ giáp một cách tối đa, mà ở trên chiến trường,  chính mình quen thuộc cơ giáp, mới có thể đem cơ giáp sức chiến đấu của cơ giáp hoàn toàn phát huy, mà điều này cũng là điểm mấu chốt quan hệ đến sự sống của bọn họ ở trên chiến trường có.

Có thể đi vào học viện đồng quân trung tâm thì đều là những người xuất sắc, mà có thể tiến thêm một bước vào trường Nam sinh đệ nhất quân giáo thì càng là kiệt xuất trong kiệt xuất, lý trí cùng bình tĩnh của bọn họ cũng không ít, cho nên hẳn là biết chính mình nên làm như thế nào.

Nhìn những người này bắt đầu bận rộn với cơ giáp mình quen thuộc, Lăng Lan âm thầm gật đầu. Cô quay đầu nhìn thoáng qua những người còn ở lại bên cạnh, chỉ có 35 người. Trừ bảy thành viên trong tiểu đội của cô thì còn lại hai mươi tám người. Trong đó 21 người là các đội thuộc thuộc các tiểu đội lớn nhỏ trong đoàn Tân Sinh.

Quả nhiên, có thể trở thành một đội trưởng tiểu đội đều là kiệt xuất nhất, đoàn Tân Sinh có hai mươi bảy tiểu đội, chỉ có sáu tiểu đội trưởng không đạt cấp bậc cái này. Mà sáu cơ giáp sĩ cao cấp còn lại thì có bốn người là thành viên của tiểu đội Vũ Cảnh, bao gồm cả Diệp Nhứ, ba người còn lại là thuộc tiểu đội Lý Anh Kiệt, không hề nghi ngờ, thực lực của thành viên tiểu đội Vũ Cảnh, Lý Anh Kiệt rõ ràng mạnh hơn so với những tiểu đội khác.

Lăng Lan âm thầm tán thành thực lực của tiểu đội Vũ Cảnh và Lý Anh Kiệt, nhưng chính cô lại không biết, ở trong mắt các thành viên của tiểu đội Vũ Cảnh cùng Lý Anh Kiệt, tiểu đội Lăng Lan còn mạnh hơn rất nhiều.

Khi bọn họ nhìn thấy bảy người theo sát Lăng Lan đi đến khu vực của cơ giáp cao cấp thì tất cả đều nhịn không được mà sắc mặt biến đổi, ánh mắt lộ ra kinh ngạc cùng biểu tình bội phục, bọn họ không nghĩ tới tất cả các thành viên trong tiểu đội Lăng Lan đều đạt tới cơ giáp cao cấp sĩ ( bọn họ vẫn không biết tiểu đội có ba thành viên mới, trong mắt bọn họ tiểu đội Lăng Lan chỉ mới có sáu người), đồng thời cũng tâm phục khẩu phục, Lăng Lan lão đại quả nhiên không hổ là Lăng Lan lão đại, đội viên cũng mạnh một cách quá đáng. Ngẫm lại cũng có thể lý giải, Lan lão đại đều mạnh như vậy, nếu là thành viên tiểu đội yếu thì làm gì có tư cách đi theo chứ?

Cứ như vậy, Lăng Lan mang theo ba mươi lăm đồng học tiến vào khu cơ giáp cao cấp, thời gian lại trôi qua hai phút, Lăng Lan để những thành viên còn lại nhanh chóng tiến vào cơ giáp mà mình quen thuộc để làm quen trong vòng tám phút. Bởi vì bọn họ phải cùng hội họp với những người ở khu trung cấp, mà đã lãng phí hai phút đi bộ nên bọn họ chỉ còn tám phút để làm quen, đương nhiên, để làm quen với cơ giáp với tám phút là dư dả vô cùng.

Sau khi phân phó mọi việc, Lăng Lan liền lệnh Tiểu Tứ liên lạc Vũ Cảnh cùng Lý Anh Kiệt, nói cho bọn họ khu vực cần tới rồi đem tọa độ bên trong kho hàng gửi qua cho họ để tránh họ làm lãng phí thời gian, dù sao bọn họ cũng phải làm quen với cơ giáp một chút, có thể quen thuộc nhiều thêm một giây liền nhiều thêm một phần cơ hội sống sót.

May mắn vị trí của nơi phòng không cũng cùng hướng với kho cơ giáp nên Vũ Cảnh cùng Lý Anh Kiệt cũng không chậm bao nhiêu thời gian. Theo bọn họ trả lời, bọn họ vừa mới tới kho hàng, dựa vào tốc độ của bọn họ thì trong vòng ba phút là có thể chạy tới.

Lăng Lan tính toán một chút, dựa theo năng lực của Vũ Cảnh cùng Lý Anh Kiệt thì còn lại năm phút đã đủ để cho bọn họ quen thuộc với cơ giáp cao cấp. Nghĩ đến đây, cô liền yên lòng, cùng thành viên của tiểu đội mình nói một chút rồi chuẩn bị đi đến căn phòng bí mật mà Tiểu Tứ phát hiện, chỗ đó nằm bên trong khu vực của khu cơ giáp cao cấp, nhưng nó lại bị dấu đi, không bị ai phát hiện.