Danh Kiếm Không Thể Duy Tâm

Chương 7




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lão Trương nhất định muốn tôi phát biểu ý kiến. Nhưng mà tôi lại không phải cái đồ diễn sâu giống hắn, thuận miệng có thể phun ra mấy ngàn chữ như viết luận văn. Tôi chỉ có thể nói: “Tui giúp ông đi hỏi đại sư huynh một chút, mấy vấn đề ông không tiện hỏi, tui có thể hỏi hộ ông!”

Lão Trương thở dài xa xăm, nói: “Vậy cũng được, bà hỏi thằng cha bội tình bạc nghĩa ấy giùm tui, tui rốt cuộc không tốt ở chỗ nào?”

Tui: ……Dẹo không qua nổi trai thẳng.

Nhưng, cầu lông lương thiện, vẫn là đồng ý rồi.

Tôi trở lại YY của Vị Vụ, Vệ Tân lập tức phát hiện ra tôi: “Cầu Lông về rồi.”

Vị Vụ: “Nói cái gì?”

Tôi lật sổ tay hồi nãy mới vừa ghi chép xong, trung thực truyền đạt không rớt một chữ, ngoại trừ câu “thằng cha bội tình bạc nghĩa” kia. Nói một hồi, tôi mới phát hiện Vệ Tân tắt mic rồi, không có chút tiếng động nào.

Tôi vừa định gọi ảnh, Vị Vụ đã nói chuyện: “Chỉ có nhiêu đây?”

Tôi: “Vâng vâng!”

Vị Vụ âm trầm cười lạnh vài tiếng: “Cậu ta còn cảm thấy mình không có sai?”

Tôi nỗ lực hòa giải: “Sư huynh nè, đây không phải chuyện lớn cỡ nào đâu ha…”

Ngữ điệu của Vị Vụ chậm rãi nói: “Không phải chuyện lớn cỡ nào? Vậy em hỏi Vệ Tân thử, hằng ngày ở trong danh kiếm, mỗi khi cậu ấy đánh chết một người phe bên kia, anh khen cậu ấy vợ ơi giỏi quá, cậu ấy sẽ khoái sao?”

Tôi: “… Ơ… Vệ Tân với lão Trương…”

Ba chữ “không thể so” tôi còn chưa nói hết, đã bị Vệ Tân ngắt lời: “A? Em? Cái đó thì… Nếu anh thích gọi như vậy, thì cứ gọi vậy đi.”

Tôi không nhịn được muốn vẫy lightstick cổ vũ: … Thương Vân đầu sắt trâu bò quá đê!

Vị Vụ khó chịu chậc một tiếng: “… Xem như anh sợ mấy đứa rồi.” Sau đó liền offline.

Đầu óc tôi cảm thấy mông lung như một trò đùa.

Rốt cuộc là làm sao vậy kìa?

Tôi chọt WeChat của Vị Vụ, nói hết lời này câu nọ, cho đến khi tôi nói một câu: Lão Trương chính là bị nghiện mồm thôi, lại không phải thật lòng đâu. Vệ Tân cũng không nguyện ý mà!

Vị Vụ mới trả lời tôi một câu: Đầu óc em thật sự bị hàn kín mít rồi, không tài nào mở mang được.

Tôi:???

Mặc dù em là một trái cầu lông si đa, anh là thần tiên Mạc Vấn, nhưng không có nghĩa là anh được quyền chê em không có lý do như thế đâu nhé!

Cầu lông hiếu học hay hỏi tôi đây, phát hiện thiên sứ cánh đen Vệ Tân còn chưa đi, bèn hỏi ảnh: “Vệ Tân này, đại sư huynh có phải giận rồi không?”

Lão Trương diễn sâu nghỉ diễn, Vị Vụ độc mồm ngậm miệng, tôi thực sự cần hấp thu một chút chân tình nhân gian từ mặt trời nhỏ Vệ Tân, nhưng đáng tiếc ngày hôm nay mặt trời nhỏ cũng bị cúp điện rồi…

Giọng điệu của Vệ Tân vô cùng lạnh lùng nói: “Không biết.”

Cầu lông tôi đây dùng giác quan thứ sáu ít ỏi của bản thân, nhận ra được Vệ Tân cũng có chút tâm trạng: “Vệ Tân anh làm sao vậy?”

Vệ Tân không dùng câu “Không có gì” gạt tôi, chỉ là không nói lời nào. Cái tay chơi game của tôi cứng lại rồi. Qua một lúc lâu, Vệ Tân mới mở miệng một lần nữa: “Rốt cuộc vì sao Vị Vụ phải đổi đồng đội?”

Cầu Lông thật thà thuật lại chuyện hồi nãy.

Vệ Tân: “Anh đi hỏi Vị Vụ.”

Vào lúc ảnh nói câu này, tôi vừa mở web định coi video, kết quả một cái clip ngắn tôi còn chưa coi xong, Vệ Tân lại lần nữa nói chuyện, ngữ khí khôi phục thành ánh mặt trời rực rỡ: “Cầu Lông đi ngủ sớm một chút đi nhé.” Nói xong ảnh cũng offline.

Tôi:???

Vị Vụ rốt cuộc nói với anh cái gì!

Anh đứng lại nói cho tui biết với!

Anh có còn là người không?

Lúc sau quả nhiên như Vị Vụ đã nói, thời gian online của ổng tăng lên rõ rệt, tụi tôi vẫn đánh 33 như cũ, tựa như trước đây chưa từng xảy ra cãi nhau. Còn trên đường áp tiêu của trận doanh tụi tôi xuất hiện thêm một Minh Giáo cướp tiêu, ID vừa quen thuộc vừa xa lạ, chuyên môn cướp tiêu Trường Ca.

Tôi biết đó là lão Trương.

Tôi không có chọc thủng thân phận của hắn.

Lão Trương vẫn y như cũ nhây tới nhây lui với tôi trên QQ, trong nhóm WeChat cũng không thiếu các loại biểu cảm mèo con của hắn.

Ngày thứ nhất mở hoạt động thất tịch, tôi nhận được mặt nạ dưỡng da lão Trương gửi, bên trong còn có một tờ giấy, chữ viết như gà bới.

Trên đó ghi “Cầu Lông xinh đẹp, bắt đầu từ đớp mặt nạ”.

Chữ đắp còn bị gạch đến năm lần!

Cuối cùng vẫn không có viết đúng…

Tôi chụp một tấm quăng lên nhóm chat, để Vị Vụ độc mồm trào phúng trình độ văn hóa lạc hậu của hắn.

Thoải mái.

Vị Vụ vừa mới nói một câu, voice call của lão Trương đã được gửi qua: “Cầu Lông ới ời, nhìn thấy tin nhắn tình iu của tui có thấy cảm động hông?”

Tôi: “Ờ, nửa tờ giấy vở, xé như chó gặm, ông mong đợi tui sẽ cảm động bao nhiêu hả?”

Lão Trương: “Ai dà, quan trọng không phải hình thức, mà là tấm lòng của tui! Bà xem coi cũng sắp đến thất tịch rồi…”

Không biết có phải là do thất tịch sắp đến hay không, tim tôi đập thình thịch nhiều hơn một chút, lúc đang sắp đập sang nháy thứ hai, lão Trương nói tiếp: “Thất tịch là lễ khất xảo (*), bà có cảm nhận được tình chụy em nồng thắm chưa?”

(*) Lễ hội thể hiện tài năng, tối ngày 7-7 âm lịch, theo tục cũ, người phụ nữ bày hoa quả ở sân, cầu khấn sao cho Chức Nữ phù hộ cho mình khéo tay may vá.

Tôi: “Lão Trương à.”

Lão Trương đầy mong đợi trả lời: “Ôi chao! Cầu Lông muội muội cảm động đến nỗi muốn kết nghĩa kim lan với tỷ tỷ rồi sao?”

Tôi dịu dàng nói: “Tui, đệt, cụ, nhà, ông!”

Đầu bên kia lão Trương vẫn đang chảnh cún tự hào khoe với tôi rằng bản thân gần đây có thể giết chết ngày càng nhiều Trường Ca, sau đó trở nên sắc bén, gánh tôi bay trong danh kiếm 22!

Tôi mở chuyển phát nhanh, nhìn thấy mặt nạ dưỡng ẩm trị mụn làm trắng chống lão hóa mua từ Nhật về như lão Trương đã hứa, đã biến thành mặt nạ giảm giá 10 tệ một miếng.

Thứ tình chị em cây khế giả dối này, tui còn có thể tin ông sẽ gánh tui bay trong 22 sao?

Xùy!

Tôi mãnh liệt khiển trách loại hành vi treo đầu dê bán thịt chó này của lão Trương, thế là hắn lại thay một cái kịch bản khổ tình diễn tiếp.

Tôi nghe thấy cái tên thích diễn sâu này gõ phím cạch cạch tiếp tục nhây ở đầu bên kia. Tôi bèn nhét mấy cái mặt nạ của thứ tình chị em cây khế vào trong góc, sau đó đăng nhập trò chơi.

Kết quả!

Tôi phát hiện cái gì đây?!

Vị Vụ và Vệ Tân, tọa độ cùng ở Thuần Dương, một lát sau đổi thành Vạn Hoa Cốc.

Đây là cái gì? Đây là lộ trình làm nhiệm vụ thất tịch!

Cầu Lông phẫn nộ gào rống lão Trương mau online: “Ông mà không onl nữa, thì vĩnh viễn say goodbye vị trí chính cung đi!”

Đợi đến khi tôi bay tới Vạn Hoa, Vị Vụ và Vệ Tân đã hoàn thành nhiệm vụ nhảy xuống Trích Tinh Lâu ở Vạn Hoa Cốc, đang xài thần hành (*) đi đến địa điểm kế tiếp.

(*) Thần Hành Thiên Lý: Kỹ năng truyền tống sang bản đồ khác.

Chờ lão Trương lại đây, bóng dáng của bọn họ cũng biến mất tiêu rồi.

Tôi không khỏi thấy bi đát từ trong tâm: “Lão Trương, ông xem thử sự ăn ý của người ta kìa, hai phút đã làm xong nhiệm vụ nhảy xuống Trích Tinh Lâu, còn tụi mình năm ngoái nhảy mất hết cả nửa tiếng!”

Lão Trương thở dài: “Có lẽ, định mệnh muốn bọn họ ở bên nhau rồi.” Sau đó hắn tắt luôn voice call QQ của tụi tôi.

Tôi: …

Sớm biết nhiệm vụ thất tịch có thể làm ông cam chịu số phận, tui còn tốn thời gian khuyên nhủ ông lâu như vậy làm cái chi!

Tôi cực kỳ nịnh hót đem chuyện của lão Trương méc lại với Vị Vụ.

Vị Vụ cao quý lãnh diễm thưởng cho tôi một câu: “Biết rồi.” Một lát sau, lại gửi thêm một câu: “Em làm rất tốt.”

Tôi lập tức vui như lên mây!

Đồ si đa chính là không có tiền đồ như vậy đấy.

Bởi vì quá high, cho nên tôi liền gan to bằng trời hỏi: “Đại sư huynh, sao anh lại làm nhiệm vụ thất tịch cùng Vệ Tân, trước đây anh không phải chê phiền phức sao?”

Vị Vụ: “Em không hiểu.”

Nói thừa ghê, không hiểu mới đi hỏi anh đó!

Hiểu thì em còn hỏi trái cầu lông.

Thế nhưng bằng vào sự hiểu biết của tôi đối với Vị Vụ, sau khi đã nói câu đấy, Vị Vụ cơ bản sẽ không trả lời tôi nữa.

Cho nên tôi đành bẻ lái đi hỏi Vệ Tân: “Vệ Tân ơi, anh nói như thế nào mới đả động được đại sư huynh của em chịu làm thất tịch chung với anh vậy?”

Vệ Tân quăng một trái bom siêu to khổng lồ: “Là anh ấy rủ anh làm chung đó.”

Tôi: … Đệt!

Góc game của editor:

Nhiệm vụ thất tịch là một chuỗi nhiệm vụ cần hai người cùng thực hiện, điều kiện là độ hảo cảm giữa cả hai từ 3 tim trở lên. Cách làm chuỗi nhiệm vụ này cũng khá đơn giản, chỉ cần đi theo lộ trình đến địa điểm chỉ định nhặt vật phẩm hoặc thực hiện yêu cầu của NPC là được, yêu cầu trong lúc nhặt hai bên phải gần nhau tầm 4 thước.

Các bản đồ cần đến trong chuỗi nhiệm vụ này bao gồm: Dương Châu, Thuần Dương, Vạn Hoa, Phong Hoa Cốc, Kim Thủy Trấn, Lạc Đạo.

Trong đó, nhiệm vụ ở Vạn Hoa Cốc sẽ hơi tốn thời nếu không biết làm như lão Trương và Cầu Lông. Nội dung nhiệm vụ là phải lên đỉnh Trích Tinh Lâu, nơi cao nhất trong Vạn Hoa Cốc, hai bên cùng nhận một cái BUFF tên bồng bềnh rồi cùng nhau nhảy xuống, nội trong 2 phút phải đáp xuống tới chỗ NPC giao nhiệm vụ ở dưới đất. Cách làm thật ra rất đơn giản, chỉ cần dùng khinh công đôi, hoặc cưỡi ngựa chung rồi khinh công trên ngựa nhảy xuống là được (Bắt buộc phải trong trạng thái khinh công, không thì sẽ lơ lửng trên trời và lạc trôi thật xa). Cái hồi mình mới chơi, còn tưởng rằng cả hai phải té chết chung một chỗ mới xong được nhiệm vụ / w.

Đỉnh Trích Tinh Lâu Vạn Hoa

Phần thưởng sẽ là trang sức đeo lưng có khắc tên của hai người.

Trang sức Thất Tịch một số năm gần đây