Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 337: Mau lại đây kêu sư thúc




Rất nhanh Trầm Khổ không chống nổi, đầu choáng váng phun búng máu ngất xỉu.

Một chén trà sau lão quái vật mới nhận ra không đúng, ngừng cười.

- A! Lỗi lỗi, quên mất. Ha ha ha ha ha ha! Đồ nhi ngoan, không ngờ thực lực của ngươi không tệ, lông tóc không tổn hao gì chống đỡ tiếng cười của lão nhân ta. Tốt, có triển vọng.

Lão quái vật Khí Thanh Sam cười gian, vẫy tay với mấy người khác.

- Mau qua đây bái kiến sư thúc mới của các ngươi đi. Ha ha ha ha ha ha! Chào hỏi Đinh Hạo sư thúc đi.

Khí Thanh Sam nói một câu làm mọi người mặt đen.

Đinh... Đinh Hạo sư thúc?

khiến bọn họ kêu đệ tử ký danh chưa mọc đủ lông là sư thúc?

Khí sư thúc, ngươi đừng quậy nữa được không?

Còn có chuyện gì mất mặt hơn chuyện này không?

Nên biết rằng mới nãy bọn họ từng cao cao tại thượng xem Đinh Hạo như con kiến, không thèm để bụng nhưng bây giờ... Tiểu tử này nhảy lên làm trưởng bối của mình?

Đinh Hạo cũng ngây người, giây sau hắn hiểu ra.

Đúng vậy, tính theo bối phận thì Khí Thanh Sam là sư thúc tổ của cá đại nhân vật, gã thu Đinh Hạo làm đệ tử thì tất nhiên hắn ngang hàng với đám chưởng môn Lý Kiếm Ý. Đa số người có mặt nên gọi Đinh Hạo là sư đệ hoặc sư thúc.

Nghĩ đến đây Đinh Hạo cười đắc ý.

Cái này đúng là sông có khúc người có lúc.

Thú vị!

Thật là thú vị!

Nghĩ đến đây tiểu nhân Đinh Hạo không từ chối, thẳng sống lưng, cười cười nhìn mọi người. Đinh Hạo chờ các đại nhân vật cao cao tại thượng cúi đầu chào hỏi.

Đại điện im lặng.

Hai mươi mấy người biểu tình cực kỳ khó xem, không ai chịu mở miệng trước.

Lão quái vật Khí Thanh Sam biến sắc mặt, mắt đỏ lên như trâu đực che chở con, tức giận quát:

- Như thế nào? Lời lão tử nói không đáng nghe phải không? Bà nội nó, hôm nay ai không ngoan ngoãn qua đây kêu một tiếng sư thúc thì lão tử giết hắn!

Đinh Hạo toát mồ hôi hột.

Sư phụ mới này không phải người dễ chọc.

- Đinh... Đệ tử tên Hà Bất Ngữ kính chào Đinh Hạo sư thúc.

Trong đám người một nam nhân trung niên khoảng bốn mươi mấy rụt rè gật đầu với Đinh Hạo, mỉm cười cung kính chào.

Nam nhân trung niên tên Hà Bất Ngữ là một trong những người lúc trước kiên quyết phạt nặng Đinh Hạo.

Đối diện lão quái vật Khí Thanh Sam dã man, Hà Bất Ngữ là người thứ nhất đứng ra, biểu tình nịnh nọt. Tất nhiên Hà Bất Ngữ nịnh nọt Khí Thanh Sam chứ không phải Đinh Hạo, tiếc rằng mặt lão quái vật không chút biểu tình.

Hà Bất Ngữ mất mặt định xoay người bỏ đi.

Lão quái vật Khí Thanh Sam lên tiếng:

- Khoan đã.

Hà Bất Ngữ vẻ mặt mừng rỡ, thầm nhủ cuối cùng lão quái vật chịu nói, chắc sẽ khen ta vài câu, dù sao ta là người thứ nhất đứng ra phối hợp.

Lão quái vật Khí Thanh Sam trừng Hà Bất Ngữ:

- Ngươi cứ đi như vậy?

Khí Thanh Sam mỉm cười nói:

- Có phải ngươi đã quên gì không?

- A?

Hà Bất Ngữ ngây người:

- Không có, sư thúc tổ, Bất Ngữ không quên gì.

Lão quái vật Khí Thanh Sam chắc chắn nói:

- Không, ngươi đã quên cái gì, hãy suy nghĩ đi.

- Vâng... Nhưng... Sư thúc tổ... Đệ tử... Dường như không quên gì.

Hà Bất Ngữ kiểm tra toàn thân mấy lần nhưng không phát hiện thiếu cái gì.

- Khốn kiếp, quà gặp mặt đâu?

Lão quái vật Khí Thanh Sam kiềm không được nổi khùng lên:

- Ngươi biết còn cố hỏi? Lần đầu gặp Đinh Hạo sư thúc chẳng lẽ không có quà biếu gì sao? Không thể đưa một món quà gặp mặt còn không biết ngượng gọi sư thúc?

Hà Bất Ngữ đần mặt ra.

Đinh Hạo sùi bọt mép suýt té ngửa.

Cái này quá thẳng thắn đi?

Mấy người khác ánh mắt kỳ idj nhìn lão quái vật Khí Thanh Sam. Bao nehieu năm không tiếp xúc với đại gia này nhiều người sắp quên cahs hành động thô bạo, đơn giản đến mặt dày của lão quái vật Khí Thanh Sam.

Hà Bất Ngữ tội nghiệp, là một trong cao tầng đỉnh Vấn Kiếm tông bị đùa chóng mặt, ngẩn người nửa ngày mới lấy một gốc Tử Kim Long Tham năm trăm năm tuổi tỏa mùi hương từ không gian trữ vật ra, biểu tình đau đớn cống nộp.

Thứ tốt!

Đinh Hạo rất vui.

Tuy Tử Kim Long Tham không vào mười hàng đầu bảng xếp hạng thần dược Tuyết Châu nhưng là một trong các nguyên liệu cần thiết cho nhiều loại đan dược cao giai. Tử Kim Long Tham có công hiệu thần kỳ mọc thịt trên xương cốt. Một cọng Tử Kim Long Tham ẩn chứa năng lượng tinh thuần, giúp tu luyện giả bình thường tăng một tiểu cảnh giới, là bảo bối hiếm thấy.

Đinh Hạo cười tươi như hoa định nhận lấy.

Chính lúc này, một bàn tay to bỗng che tầm mắt Đinh Hạo nhanh như chớp giật lấy Tử Kim Long Tham thô cỡ tay trẻ sơ sinh từ lòng bàn tay Đinh Hạo.

Chính là tay của lão quái vật Khí Thanh Sam.

Lão quái vật Khí Thanh Sam cực kỳ nghiêm túc nói:

- Vi sư giữ thay ngươi.

Đinh Hạo có cảm giác lên nhầm thuèn giặc.

Vẻ mặt Hà Bất Ngữ đau đớn như cắt thịt ủ rũ rời khỏi chủ điện Vấn Hình Đường. Có sư thúc tổ như thế này đúng là tú tài gặp binh, có lý cũng không nói rõ được.

Tất nhiên Hà Bất Ngữ không phải là người duy nhất bị buộc cắt thịt.

Thời gian tiếp theo hai mươi mấy người trong đại điện rừ Trầm Khổ ngất xỉu bị nâng ra ngoài, còn lại các đại nhân vật tuổi nhỏ gục đầu chào Đinh Hạo sư thúc mới, ngoan ngoãn dâng lên quà gặp mặt trước áp lực của lão quái vật Khí Thanh Sam.

Vũ khí, bí tịch, đan dược, tâm đắc tu luyện, tài liệu luyện khí, minh khải giáp, thậm chí có người tặng áo lót, quần lót chế tạo bằng thiên tàm ti.

Đinh Hạo nhìn nhễu nước miếng.

Tiếc rằng các bảo bối bị sư phụ già không nên nết Khí Thanh Sam cất hết. Đinh Hạo rất là ai oán.

Bình tĩnh, ta phải bình tĩnh!

Đinh Hạo thầm khuyên mình.

Đinh Hạo ta trước kia là thanh niên chân thành, đáng yêu, tin cậy biết bao, chưa bao giờ lấy đồ gì của ai vậy mà lại chảy nước miếng với nhiều bảo bối. Hưm, chắc chắn là tại vì gần mực thì đen gần đèn thì sáng, đi theo mèo ác quỷ Tà Nguyệt, sư phụ lão quái vật Khí Thanh Sam làm ta trở nên không trong sáng.

Lúc này La phong chủ mặc cung trang yểu điệu đi tới.

La phong chủ tặng quà cho Đinh Hạo là một thanh trường kiếm huyền khí.

Thân kiếm lấp lánh như ngọc, rộng bốn ngón tay, dài một thước năm. Mũi kiếm có gợn sóng như nước, mơ hồ nghe tiếng suói róc rách. Sau khi rót huyền khí vào thân kiếm hóa thành vằn nước vô hình, bách luyện thành cương nhiễu chỉ nhu, theo ý của người cầm kiếm chuyển đổi. Sóng nước gợn, cực kỳ sắc bén.