Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 348: Bắt đầu đệ nhất thì kết thúc cũng là đệ nhất




Trường kiếm tím lại như thần biển rạch sóng thần.

Mọi người không chút nghi ngờ chém xuống một kiếm đủ để chặt lôi đài và mặt đất xung quanh thành hai khúc. Cảm giác tuyệt vọng sôi trào trong lòng mỗi người.

So sánh thì thân hình Đinh Hạo nhỏ bé đến có thể bỏ qua.

Đinh Hạo khẽ thở dài:

- Không lẽ ta thật sự đoán sai rồi?

Đinh Hạo giơ tay phải chộp hư không, sóng gợn lăn tăn, bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc lại huyễn hóa ra. Khác với lần trước là trên thân kiếm dày rộng lấp lóe bốn minh văn vuông vức.

Mười năm mài một kiếm.

Sương nhẫn chưa thử.

Hiện giờ đem kỳ quân.

Ai có chuyện bất bình.

Đó là minh văn thơ hán Đinh Hạo đặc biệt sáng tạo, bốn câu thơ hoàn chỉnh nối liền, liên kết kỳ dị. Thần binh hàn sương màu bạc rung nhanh, quầng sáng to thâm ảo hiện ra quanh người Đinh Hạo.

Đinh Hạo quát to:

- Đi!

Bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc minh văn khẽ run, biến mất tại chỗ.

- Minh văn kiếm trận?

Trên khán đài to lớn không biết là ai kêu lên, trong phút chốc ánh mắt các thủ lĩnh nhìn chằm chằm bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc do Đinh Hạo dùng huyền khí biến ra.

Chưởng môn Lý Kiếm Ý nheo mắt, lóe tia ngạc nhiên.

Không ai ngờ Đinh Hạo nắm giữ minh văn còn dùng minh văn tổ thành kiếm trận. Đinh Hạo học ở đâu ra những áo nghĩa này?

Trong môn học đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông tuy có dạy tri thức minh văn nhưng chỉ là cơ bản nhất, coi như là thiên tài tụet thế cũng không thể từ những minh văn cơ bản được đến pháp môn tổ thành kiếm trận.

Đương nhiên quan trọng nhất là các thủ lĩnh trên khán đài không ai nhận ra minh văn trên thần binh hàn sương màu bạc to thuộc loại nào.

Trong khoảnh khắc này ánh mắt các thủ lĩnh tập trung vào cuộc quyết đấu.

Bọn họ là cường giả nổi danh đã lâu, ánh mắt như điện, thoải mái bắt giữ thần binh hàn sương màu bạc bỗng nhiên biến mất từ bên người Đinh Hạo. Thật ra là vì tốc độ thần binh hàn sương màu bạc quá nhanh, mắt thường khó thấy.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Trên lôi đài vang tiếng kim loại va chạm.

Trong ánh mắt giật mình của các thủ lĩnh, bọn họ thấy trường kiếm ma diễm tím với khí thế không gì sánh bằng bị bốn thần binh hàn sương màu bạc đánh trúng thân, trông như cây tăm đâm vào gậy. Nhưng trường kiếm lửa tím vỡ ra.

Thể tích khủng khiếp odỏi lập, phẩm chất hai bên như miếng sắt và đậu hủ, nhưng mới một kích mà trường kiếm với khí thế kinh thiên trong tay Lý Mục Vân đã vỡ thành hai khúc.

Tiếp theo...

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Một chuỗi tiếng kim loại va chạm nhanh vang lên.

Ánh sáng bạc để lại cái bóng trên bầu trời như rắn bạc vặn vẹo, đánh vụn trường kiếm to ma diễm tím hai mươi mấy thước trong tay Lý Mục Vân. Tình hình này rõ ràng là bẽ gãy nghiền nát, trường kiếm ma diễm giống miếng đậu hủ không chịu nổi một kích.

Từng khối cặn tím rớt xuống rồi loãng ra thành các đốm lửa nhỏ biến mất trong không khí.

Nếu không phải biết rõ hai người quyết đấu trên lôi đài không thể nào nương tay thì mọi người còn cho rằng Đinh Hạo, Lý Mục Vân đang diễn kịch. Bởi vì thể tích khí thế mặt ngoài và kết quả cuộc quyết đấu cách biệt quá xa.

Ai cũng nghĩ rằng trường kiếm ma diễm tím to lớn sẽ một kích tất sát, không ngờ...

Khi Lý Mục Vân đáp xuống đất thì trong tay chỉ nắm chuôi kiếm to.

Mặt cắt cực kỳ sắc bén.

Lý Mục Vân ngây ngẩn nhìn vết cắt, lần đầu tiên lộ biểu tình khó tin, gã chưa thể lấy lại tinh thần từ rung động bị Đinh Hạo nhẹ nhàng phá vỡ chiêu tất sát.

Quanh lôi đài đã rộ lên tiếng reo hò.

Sáu huynh đệ Thất Nghĩa Minh nhóm Lương Phi Tuyết, Trần Thắng đứng ngây trong đám người nghe các đệ tử ký danh hò reo, lòng lạnh lẽo. Trong khoảnh khắc này có cái gì đó tan vỡ bay theo gió.

Thần thoại kết thúc.

Lương Phi Tuyết biết rằng nếu đại ca Lý Mục Vân không thể tạo thành uy hiếp cho Đinh Hạo thì sát kỹ của gã cũng không có tác dụng gì với hắn.

Nếu trước kia dánh tiếng của Lý Mục Vân còn ngang ngửa với Đinh Hạo thì vào lúc này, vị vua duy nhất đã sinh ra trong các đệ tử ký danh.

Đinh Hạo!

Độc nhất vô nhị.

Bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc chớp lóe minh văn chữ hán hiện ra bên cạnh Đinh Hạo.

Khi chúng nó cuồng bạo như ma như yêu, là sát khí đáng sợ nhất, xé nát trường kiếm to ma diễm tím ngưng tụ áo nghĩa chiến kỹ mạnh nhất của Lý Mục Vân trong chớp mắt. Khi yên tĩnh lại, thần binh hàn sương màu bạc đẹp như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, tĩnh lặng làm người ta say mê.

Xung quanh là đám đông gào thét chói tia.

Có người hét to tên Đinh Hạo, biểu tình của hắn bình tĩnh, hờ hững.

Từ đầu đến cuối Đinh Hạo nhìn chăm chú vào mặt Lý Mục Vân, không bỏ qua biểu tình nào. Đinh Hạo nhìn Lý Mục Vân như muốn xẻ gã ra nhìn thấu linh hồn, xem rõ suy nghĩ trong lòng đối thủ.

Vẻ mặt Lý Mục Vân chua xót chưa từng có:

- Ngươi... Làm sao làm được?

Đinh Hạo thấy rõ trong mắt Lý Mục Vân thật sự là chịu thua.

Xem ra ta đoán sai thật rồi.

Người này không phải người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.

Đinh Hạo không đáp lại câu hỏi của Lý Mục Vân, bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc chậm rãi biến mất. Từng bông tuyết rực rỡ bay bên cạnh Đinh Hạo, trong tuyết đầy trời hắn xoay người rời khỏi lôi đài, để lại bóng lưng cho Lý Mục Vân.

Dù không phát hiện ra sơ hở gì nhưng Đinh Hạo vẫn nghi ngờ Lý Mục Vân.

Kết quả thi cuối năm các đệ tử ký danh không chút nghi ngờ đặt dấu chấm hết với Đinh Hạo giành chức quán quân.

Khúc chiết duy nhất là trong trận quyết đấu khác Lý Lan luôn yếu thế nhưng lại bất ngờ đánh thắng Lương Phi Tuyết danh tiếng càng nổi hơn. Lý Lan mạnh mẽ bùng nổ, bàn tay trần uy thế kinh người, gã quán thông hoàn toàn áo nghĩa tầng cao hơn.

Có lẽ vì tiêu hao quá lớn trong vòng bán kết, có lẽ vì biết không thể đánh thắng Đinh Hạo nên Lý Lan bỏ trận chung kết. Đinh Hạo dễ dàng giành quán quân.

Bắt đầu đệ nhất thì kết thúc cũng là đệ nhất!

Cộng với quá trình đặc sắc hấp dẫn, cuộc sống đệ tử ký danh của Đinh Hạo trong Vấn Kiếm tông đạt đến trình độ hoàn mỹ.