Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 388: Vấn Kiếm sơn trang, Hoàng Dung




Cửa Vấn Kiếm sơn trang ầm ầm mở ra.

Mấy trăm võ giả hiên ngang mặc trang phục Vấn Kiếm tông nối đuôi nhau chạy ra.

Một nam nhân trung niên mặt đỏ hồng, ăn mặc như trang chủ đi đằng trước nhất, hơi thở trầm ổn, cao thâm khó dò, chắc là cao thủ đẳng cấp Đại Tông Sư cảnh tọa trấn Vấn Kiếm sơn trang mà Lý Lan nói. Một đám người cung kính hoan nghênh chưởng môn Lý Kiếm Ý, các cao thủ tông môn giáng xuống.

Phía xa.

Đám võ giả nghe tin chạy tới kín không kẽ hở, mọi người muốn nhìn phong độ chưởng môn Lý Kiếm Ý Nhất Ý Kiếm Vương Vấn Kiếm tông bá chủ Tuyết Châu. Đinh Hạo cũng rất được ủng hộ, trong đám đông có vô số nam nữ trẻ tuổi hét chói tai kêu tên hắn.

Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết lặng im.

Thiếu niên từng chiến đấu yếu hơn mình giờ biến thành siêu thiên tài khiến toàn Tuyết Châu điên cuồng, tuy Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết có chút tiếng tăm trong Vấn Kiếm tông nhưng toàn Tuyết Châu không ai biết bọn họ là ai. Khoảng cách dần sinh ra, càng lúc càng lớn.

- Vị này chắc là Đinh Hạo sư đệ?

Nam nhân trung niên mặt đỏ phụ trách quản lý Vấn Kiếm sơn trang bước tới, cười nói:

- Ta tên là Hoàng Hùng, cứ gọi ta là Hoàng sư huynh.

Đinh Hạo chắp tay nói:

- Hoàng sư huynh.

Nam nhân trung niên mặt đỏ Hoàng Hùng nhìn như thô cuồng nhưng được Vấn Kiếm tông cắt cử quản lý Vấn Kiếm sơn trang ở nơi quan trọng như Tình Nhân cốc Kính hồ thì gã không phải dễ chọc.

Một giọng nữ kiêu ngạo trong trẻo từ bên cạnh vang lên:

- Ngươi chính là Đinh Hạo? Nhìn thì cũng bình thường, ta còn tưởng có ba đầu sáu tay.

Một thiếu nữ mười ba, bốn tuổi mặc váy dán sát người màu đỏ thắm, lưng treo huyền kiếm, mặt mày xinh đẹp thẳng thắn đánh giá Đinh Hạo từ trên xuống dưới.

Hoàng Hùng xụ mặt răn dạy thiếu nữ:

- Dung nhi, không được càn rỡ!

Hoàng Hùng cười khổ nói với Đinh Hạo:

- Đinh sư đệ đừng để ý, con gái ta là Hoàng Dung, từ nhỏ kiêu căng quen thói, không biết lễ độ. Ta xin lỗi Đinh sư đệ thay nàng.

Hoàng Dung?

Đinh Hạo nghe tên thiếu nữ suýt sặc nước miếng, may là hắn không ở trong thế giới võ hiệp của Kim Dung lão gia, thiếu nữ kiêu ngạo trước mắt hắn không phải Hoàng Dung cá tính nghịch ngợm.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Hoàng sư huynh quá lời.

Hoàng Hùng lại răn dạy nữ nhi mấy câu rồi ra lệnh người mở đường, gã dẫn mọi người vào Vấn Kiếm sơn trang.

Vấn Kiếm sơn trang đã chuẩn bị sẵn tiệc tẩy trần, nhưng mọi người lặn lội đường xa hơi mệt nhọc. Tập võ đến cảnh giới như đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý không còn thích ăn uống linh đình náo nhiệt, bọn họ quay về gian phòng tĩnh dưỡng.

Đinh Hạo được dẫn đến một lầu cá cổ mộc ven Kính hồ.

Lầu các cổ mộc tên là Bộ Thiềm Cung, ẩn ý là phàn quế bộ thiểm thiên lãm nguyệt, ý chúc Đinh Hạo lần này trong đại hội luận phẩm tông môn có thể lấy vòng nguyệt quế, ý rất tốt.

Dọc theo thủy tạ có thể vào Kính hồ hơn năm mươi thước, bên cạnh là rừng trúc lắc lư, đẩy cửa sổ thấy phong cảnh Kính hồ, là chỗ tĩnh tu rất tốt. Đãi ngộ của Đinh Hạo tốt hơn cả vài trưởng lão tông môn, có thể thấy Hoàng Hùng quản lý Vấn Kiếm sơn trang rất có tâm kế, không dám lơ là Đinh Hạo ngôi sao mới của Vấn Kiếm tông.

Ăn uống trong Vấn Kiếm sơn trang không ẩn chứa năng lượng bàng bạc như Vấn Kiếm tông nhưng ưu điểm là tinh xảo, ngon miệng, chắc là đầu bếp tài cao chuyên tâm chế biến. Đinh Hạo thèm ăn ngấu nghiến một bữa no nê rồi mới tu luyện Thắng Tự Quyết để thấm nhuần tinh ý thần thức, xoa dịu mệt nhọc trên đường đi.

Lúc chạng vạng Đinh Hạo tỉnh lại từ tu luyện.

Bây giờ Đinh Hạo đã tu luyện đệ tứ giai như uy như ngục của Thắng Tự Quyết đến trạng thái cao nhất, chỉ kém một bước là vào cảnh giới thân xác hồng lô.

Khi bước vào cảnh giới này có thể nội thị thân thể, người như lò lửa to luyện hết thảy năng lượng chuyển thành có lợi cho bản thân. Đinh Hạo không cần cố ý vạn công hâp thu năng lượng thiên địa, thân thể luôn luôn tự động hấp thu linh khí thiên địa luyện cho mình dùng, cải thiện thể chất, bài trừ tạp chất. Dù bị thương hay chân khí khác lạ xâm nhập vào người có thể tự động từ từ bài trừ nó.

Có thẻ nói thân xác hồng lô là một đại cảnh giới đăng đường nhập thân của Thắng Tự Quyết Huyền Chiến Thắng quyết.

Đinh Hạo tu luyện đao pháp huyền khí và kiếm pháp huyền khí không gặp bình cảnh, thực lực tăng tiến không có thiên kiếp. Nhưng Đinh Hạo tu luyện thần thức dường như có bình cảnh, hôm nay hắn thử mấy lần vẫn không thể phá tan màng mỏng, kém một chút mới bước vào cảnh giới thân xác hồng lô.

Đao Tổ lên tiếng:

- Nhất kiếm câu hồn là kỳ công cổ xưa, nó thâm ảo, thần dung ngôn ngữ không thể miêu tả. Tiểu Đinh Tử, ngươi có thể một hơi tu luyện đến cảnh giới như vậy đa là không dễ, đổi lại người khác e rằng tu luyện trên dưới một trăm chưa chắc được thành tựu như vậy, gặp chút bình cảnh là đương nhiên.

Hiếm khi Kiếm Tổ chủ động khuyên:

- Đúng vậy. Đường võ giả chú trọng dũng mãnh kiên quyết dám nghĩ dám làm, cũng phải biết thả lỏng khi cần thiết. Cơ duyên chỉ gặp chứ không cầu được, mấy ngày nay ngươi tu luyện quá căng thẳng, hơi sốt ruột. Hay là ra ngoài đi dạo giải sầu đi.

Mấy ngày nay Đinh Hạo tu luyện từ ngày dài đến đêm thâu, hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ nhìn cũng đau lòng.

Người đời nói Đinh Hạo là siêu thiên tài, may mắn nhưng có ia biết hắn trả giá bao nhiêu cho thực lực, uy danh hôm nay?

- Cũng tốt, đi ra ngoài nhìn xem. Xung quanh Kính hồ tập hợp võ giả, nghe nói các nhân vật thủ lĩnh trẻ tuổi của các đại môn phái đều đến, gặp bọn họ cũng tốt.

Đinh Hạo gật gù, xoay người rời khỏi lầu các Bộ Thiềm cung.

Thời gian đại hội luận phẩm tông môn ngày càng gần, các võ giả tụ tập đông tây nam bắc quanh Kính hồ càng nhiều.

Ven Kính hồ trải qua mấy ngàn năm kinh doanh đã có quy mô nhỏ, như thành quách cứ điểm nhân loại. Trên đường cái đông đúc người qua đường, đối với rất nhiều thương đoàn lớn thì không thể bỏ qua thịnh hội lần này, nếu có cơ hội kết bạn với vài tinh anh tài tuấn của các đại môn phái là thu hoạch lớn.

Đinh Hạo và Lý Lan hóa trang lặng lẽ ra đường, lẫn vào đám đông tò mò nhìn bốn phía.

Đinh Hạo trừ ở Thái Bình thành một lúc ra rất ít đi nơi nhân loại cư ngụ. Lý Lan từ nhỏ lớn lên trong Vấn Kiếm tông, hiếm khi ra ngoài. Đối với hai thiếu niên ru rú trong nhà thì tình huống náo nhiệt trước mắt khá mới mẻ, Lý Lan ở sạch hơi quá cũng lộ vẻ hứng thú.

Nếu đã đi ra thả lỏng thì Đinh Hạo không gò bó, tốn tiền mua nhiều món đồ không có tác dụng gì, vừa đi vừa ăn. Hễ thấy quầy hàng nhỏ nào bán đồ ăn thì Đinh Hạo sẽ chạy tới nếm thử.