Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 447: Thực lực không thể nghĩ bàn




Lúc này mấy đệ tử Ninh Châu khác phản ứng lại, nhìn đồng bạn bị tát chảy máu mũi miệng không bò dậy nổi. Đám đệ tử Ninh Châu nổi giận rống to cùng xông lên, các chiến kỹ khác nhau hình thành sóng năng lượng đáng sợ, đao kiếm thuẫn thương khổng lồ toàn là vũ khí huyền khí như bão táp bao phủ Đinh Hạo. Núi sông chấn động, mặt đất rít gào. Các đệ tử Ninh Châu toàn là cường giả nửa bước Võ Vương cảnh, cùng nhau ra tay uy thế như sắp tận thế. Ánh sáng chói lòa làm người ta không mở mắt được, có thần linh đang ngâm xướng.

- Giết hắn!

- Man dân thấp hèn dám ra tay với chúng ta.

Mấy đệ tử Ninh Châu mắt bắn ra sát khí.

Đinh Hạo im lặng, không lùi mà tiến lên, sải bước nghênh đón công kích điên cuồng vô tận như kẻ đơn độc nghênh sóng thần. Mắt thấy Đinh Hạo sắp bị nhấn chìm, hắn đơn giản vỗ một chưởng ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

- A!

- Không thể nào!

- A! Phụt!

Một chuỗi tiếng la hét, bốn, năm đệ tử Ninh Châu như ruồi bị đánh bay.

Bọn họ bùng phát ra lực lượng cường đại như tên hề vô dụng bị một chưởng của Đinh Hạo phá hủy, lực phản chấn mạnh mẽ khiến các đệ tử Ninh Châu hộc máu rớt khỏi Thiểm Điện Cự Tích.

- Sao có thể như vậy?

- Quá to gan!

- Mau dừng tay!

Đám người Ninh Châu ở phía xa không ngờ có chuyện như vậy. Năm đệ tử Ninh Châu cảnh giới nửa bước Võ Vương cảnh bị một tên nhà quê đi ra từ rừng núi đánh bại, trong phút chốc bọn họ vừa kinh vừa giận sợ Đinh Hạo giết người nên hét to lên.

Mặt Đinh Hạo lạnh lùng ngón tay liên tục điểm, cực dương thiên hỏa huyền khí nhập vào người mấy đệ tử Ninh Châu phong ấn lực lượng. Đinh Hạo ném các đệ tử Ninh Châu chất thành một đống, hắn không khách sáo đặt mông ngồi lên mặt thiếu niên thô lỗ thân hình vạm vỡ người Ninh Châu lúc trước vô cùng huênh hoang. Đinh Hạo lạnh lùng nhìn đám người Ninh Châu, đặc biệt là ba thiếu niên áo đen đứng trên lưng Thiểm Điện Cự Tích.

* * *

- Không thể nào!

Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết nhìn bóng lưng Đinh Hạo, há hốc mồm không biết nên nói cái gì.

Thực lực của Đinh Hạo chỉ mới là Tiên Thiên Võ Tông cảnh, dù hắn tu luyện huyền công chiến kỹ kỳ lạ cũng không đến mức không thi triển thần thông nhân vương biến vẫn dễ dàng đánh bại cường giả cảnh giới nửa bước Võ Vương cảnh. Lúc trước Kim Sát Võ Vương của Thanh Bình học viện chết trong tay Đinh Hạo là vì tiêu hao nhiều lực lượng trong chiến trường trên bầu trời, lại còn bị thương nặng. Các đệ tử Ninh Châu trước mắt thật sự là nửa bước Võ Vương cảnh.

Mấy người khác có cùng suy nghĩ.

Đám người Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền ngơ ngẩn. Bọn họ không thể hiểu nổi tại sao thực lực của Đinh Hạo tăng vọt đến khó tin. Chẳng lẽ trước kia Đinh Hạo che giấu thực lực?

Phượng Hoàng Nữ Tạ Giải Ngữ đứng trong đám người chậm rãi thả lỏng hộp kiếm siết chặt, nàng biết tạm thời không cần giúp Đinh Hạo.

Đôi mắt Tạ Giải Ngữ nhìn chằm chằm bóng lưng Đinh Hạo như muốn nhìn thấu bí ẩn. Hạo ca ca sẽ không giấu giếm nàng, thực lực của nàng không cao như vậy. Không lẽ có người âm thầm giúp đỡ? Tạ Giải Ngữ nhớ lại lần đầu rèn luyện lão quái vật Khí Thanh Sam lén giúp đỡ Đinh Hạo, nhưng nàng càng nghĩ càng không cảm thấy có tuyệt thế cường giả nào quen Đinh Hạo.

Mắt Tóc Tím Mắt Bạc Phùng Ninh cũng đầy nghi hoặc, trong đôi mắt bạc ẩn chứa đồ án bí ẩn mặt trời mọc mặt trăng lặn, quỹ tích ngân hà vận chuyển, lực lượng không thể nghĩ bàn. Có vẻ như Tóc Tím Mắt Bạc Phùng Ninh đang vận chuyển bí pháp nào đó tìm nguồn gốc lực lượng của Đinh Hạo.

Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn choáng váng cắn đùi gà:

- Chết tiệt, thì ra thực lực của Đinh sư huynh cao như vậy, chẳng lẽ lúc ở Tuyết Châu ngươi luôn giả nai?

- Tất nhiên là Hạo ca ca luôn lợi hại như vậy.

Lý Y Nhược không quan tâm tại sao thực lực Đinh Hạo tăng vọt nhiều như vậy, nàng cảm thấy hắn luôn là cường đại vô địch.

Mười Huyền Sương Thần Vệ luôn bình tĩnh nhìn tất cả cũng rung động.

Mười võ sĩ giáp vàng Huyền Sương Thần Vệ luôn lạnh lùng như pho tượng liếc nhau, trao đổi cái gì, bọn họ khó hiểu tại sao đệ tử Vấn Kiếm tông Đinh Hạo bùng nổ thực lực gần với cảnh giới Võ Hoàng cảnh, chuyện này không phù hợp với lẽ thường. Không lẽ Đinh Hạo là yêu nghiệt, giấu cả tai mắt của mười Huyền Sương Thần Vệ?

- Không thể nào, không thể nào, tại sao lại như vậy?

Mắt Lục Tiên Nhi độc ác tràn đầy không cam lòng. Thực lực của Đinh Hạo khủng khiếp như vậy thì chẳng phải là kế hoạch báo thù của nàng vĩnh viễn không thể thực hiện? Dù tổ phụ của Lục Tiên Nhi, Lục Hùng Phi cũng không có thực lực như thế.

* * *

- Sao lại thế?

Mục Thiên Dưỡng cũng thấy nghi vấn.

Mục Thiên Dưỡng đứng yên tại chỗ, nhìn từ bề ngoài thì gã không có phản ứng gì nhưng không ai biết trong óc gã như trời sụp đất nứt.

Cho đến nay dù Đinh Hạo biểu hiện mạnh mẽ cỡ nào trong Tuyết Châu cũng không lọt vào măt Mục Thiên Dưỡng.

Bởi vì Mục Thiên Dưỡng thấy Đinh Hạo quá yếu.

Đinh Hạo chỉ là con mồi bình thường còn cần lớn lên, gã tạm thời sẽ không hái. Khi con mồi đã mập mạp béo tốt, đến lúc thích hợp thì Mục Thiên Dưỡng mới ra tay. Chờ khi uy vọng, danh tiếng của Đinh Hạo hiển hachs trong Tuyết Châu, Mục Thiên Dưỡng một kiếm giết hắn, cái gọi là thiên tài Vấn Kiếm tông chỉ là đá kê chân cho gã.

Nhưng bây giờ...

Uy lực răng và vuốt nhọn của con mồi vượt qua Mục Thiên Dưỡng phán định.

Biểu hiện của Đinh Hạo lần đầu tiên khiến Mục Thiên Dưỡng thấy nguy hiểm.

- Chắc chắn đây không phải là lực lượng thật sự của Đinh Hạo, nhất định là vậy!

Mục Thiên Dưỡng cố gắng buộc mình tỉnh táo lại, con ngươi co rút cỡ lỗ kim. Mắt Mục Thiên Dưỡng chỉ còn lại tòng trắng, rất kỳ lạ.

Giây lát sau...

- Thì ra là vậy, hắn mượn lực...

* * *

Một đệ tử Ninh Châu cao gầy chỉ vào Đinh Hạo, hét to một tiếng:

- Tiểu Man, ngươi... Quá to gan... Không mau thả các sư huynh của ta ra!

Thiếu niên thô lỗ thân hình vạm vỡ người Ninh Châu bị Đinh Hạo ngồi lên mặt cùng tông môn với đệ tử Ninh Châu cao gầy, sỉ nhục quá lớn.

Đinh Hạo không nói, bàn tay vươn ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một bàn tay to màu vàng khổng lồ sinh ra chộp hướng đệ tử Ninh Châu cao gầy.

Mọi người kinh ngạc ngây như phỗng.

Bởi vì Đinh Hạo thi triển ra chiến kỹ là thần thông của thiếu niên thô lỗ thân hình vạm vỡ người Ninh Châu.

Đệ tử Ninh Châu cao gầy kinh ngạc nói:

- Cái gì? Sao... Sao ngươi biết Phong Lôi Thần Chưởng của Thần Tú Môn ta?

Đệ tử Ninh Châu cao gầy như gặp quỷ muốn tránh né lại bàn tay to màu vàng khổng lồ bắt trúng, xách gã lên như con gà kéo hướng Đinh Hạo. Đệ tử Ninh Châu cao gầy cũng bị phong ấn lực lượng, nằm dưới mông Đinh Hạo.