Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 564: Chiến ý linh khí của thần binh




Đinh Hạo trực tiếp cởi bỏ y phục toàn thân, thân thể trần trụi, chỉ mặc một bộ quần ngắn. Chỉ thấy quang hoa huyết sắc này từ hàng trăm hàng nghìn lỗ chân lông quanh người hắn, rót vào bên trong thân thể, tiến vào huyết mạch, chợt thâm nhập đến hai tay, hai chân.

Từng tầng quang diễm huyết sắc lóe lên bên ngoài thân thể Đinh Hạo.

Theo thời gian trôi qua, huyết quản dưới lớp da của Đinh Hạo thông đạo trong kinh mạch cũng bắt đầu lóe lên ánh sáng màu đỏ. Trong thời điểm vận chuyển huyền công, thân thể hắn trong suốt như ngọc, cơ bắp xương cốt trong suốt giống như ngọc thạch. Tạp chất trong cơ thể đã sớm bị đẩy ra ngoài. Có thể thấy rõ từng đường cong đỏ như máu, kéo dài ở trong cơ thể Đinh Hạo, tinh tế dầy đặc, cuối cùng tràn ngập toàn bộ thân thể.

Đây là chỗ đáng sợ của Huyền Chiến Thắng Quyết.

Sau khi tiến vào cảnh giới tầng thứ tư của Thắng Tự Quyết, Đinh Hạo đã có thể trực tiếp hấp thu năng lượng từ bên ngoài để rèn luyện thân thể, không giống như võ giả bình thường, chỉ có thể dựa vào huyền khí vận chuyển ở trong người và phun ra nuốt vào, gián tiếp hấp thu năng lượng bên ngoài. Điều này khiến tốc độ tu luyện của hắn, nhanh hơn so với võ giả bình thường vô số lần.

Toàn bộ buổi tối, Đinh Hạo đều ở đây hấp thu năng lượng của quang hoa huyết nguyệt. Mãi đến sáng hôm sau, khi huyết nguyệt trong bầu trời đã biến mất, Đinh Hạo mới chậm rãi thu công.

Cả đêm tu luyện, hắn đã hấp thu rất nhiều phách lực kim tinh sắc bén, chứa đựng ở trong thân thể.

Bởi vì thời gian ở trong thế giới này chung quy có hạn, cho nên chỉ có thể gấp rút hấp thu, không thể tìm ra thời gian dung hợp chuyển hóa phách lực kim tinh sắc bén này.

Chỉ có điều giả như có thời gian, chờ được tới sau khi rời khỏi chiến trường Bách Thánh, sẽ dành thời gian lớn chậm rãi chuyển hóa những lực lượng này, hoàn toàn dung nhập vào trong thân thể. Đến lúc đó phối hợp rất nhiều năng lượng trong ngọc âm dương thạch cùng chứa ở bên trong thân thể. Tính toán sơ qua, nếu như hấp thu hết, Đinh Hạo có thể xác định, đến lúc đó lực lượng trong cơ thể mình sẽ tiến thêm một bước, có thể sánh ngang với cường giả cảnh giới tam khiếu Vũ Hoàng.

Ngày hôm sau, đoàn người lại xuất phát..

Dọc đường đi, Đinh Hạo lại phong ấn không ít binh khí có chiến ý linh khí.

Cũng gặp phải một vài thi thể cường giả Nhân tộc và Yêu tộc chết bởi các binh khí này.

Đại khái trong thời gian một ngày, cuối cùng Đinh Hạo đã đi ra khỏi khu bình nguyên do đao tàn kiếm gãy vô tận tạo thành, tới trước một dãy núi non trùng điệp. Khi hắn cẩn thận quan sát, đã bị chấn động cực lớn.

Những ngọn núi cao vút chìm vào trong mây đỏ, không ngờ đều là do các binh khí sứt mẻ tạo thành.

Hàng ngàn hàng vạn đao tàn kiếm gãy chất chồng lại một chỗ. Những vết rỉ rét loang lổ lóe ra, chất chồng giống như một đống củi đốt được chất lên thật cao, đỉnh chìm vào trong mây, cắm vào tận trời cao. Thật sự khó có thể tưởng tượng, một ngọn núi cao lớn như vậy lại được tạo thành bởi bao nhiêu những thanh đao tàn kiếm gãy?

Chỗ này có vô số lưỡi dao và mũi kiếm, thượng vàng hạ cám cùng chất chồng ở một chỗ, loại cục diện này thật sự khiến người ta khó có thể tưởng tượng được.

Mặc dù Đinh Hạo không có chứng sợ hãi chỗ đông, nhưng phóng tầm mắt nhìn lại, cũng cảm thấy hoa mắt.

Một sát khí, sát ý kim loại phóng lên cao, tạo ra một cơn lốc khí lưu vô tận, gào thét xoay quanh dãy núi non trùng điệp này!

Đáng sợ hơn chính là, trong gió lốc khí lưu này mơ hồ có một chút giống với ảo ảnh thần ma đang lóe lên rít gào. Một vài hình ảnh chiến đấu ngắn không ngừng xuất hiện nhiều lần, giống như đang chiếu phim. Đó chính là từng cảnh tượng chiến đấu kịch liệt hủy thiên diệt địa. Thần Ma giao chiến, yêu nhân ngang dọc. Các loại thần thông chiến kỹ xuất hiện trong chớp mắt, căn bản nhân lực cũng không thể thực hiện được.

Những điều này chắc hẳn là do chiến ý linh khí ẩn chứa trong hàng vạn hàng tỉ đao tàn kiếm gãy, kích thích tạo ra ảo giác.

Đây là cảnh tượng chiến đấu của chủ nhân những binh khí này đã từng trải qua.

Mặc dù thời gian đã trôi qua ngàn vạn năm, nhưng chiến ý của các đại chiến này vẫn để lại dấu ấn, tiếp tục tồn tại bên trong binh khí, mặc cho thời gian gào thét trôi qua không biết bao nhiêu năm tháng, vẫn còn lưu lại một chút. Hàng ngàn hàng vạn đao tàn kiếm gãy mang theo chiến ý tụ tập lại cùng một chỗ, tạo thành một vài hình vẽ không ngừng biến hóa trong núi non trùng điệp này, giống như Thần Ma đang múa, vô cùng kinh người.

Chủ nhân của những binh khí này, khi còn sống nhất định là anh hùng hào kiệt các phương. Cho nên sau khi bỏ mình, một tia ý chí còn sót lại cũng có thể kéo dài vạn năm.

Đinh Hạo càng cảm thấy khiếp sợ hơn, cũng không tránh khỏi cảm khái thở dài.

Con đường tiến lên đỉnh núi võ đạo rất xa, quả nhiên là vô cùng tàn khốc. Mặc cho ngươi phong hoa tuyệt đại thế nào, mặc cho ngươi thiên tư ngang dọc làm sao, mặc cho ngươi hô phong hoán vũ làm sao, mặc cho ngươi hùng bá thiên hạ làm sao, chỉ cần một khi chưa từng lên tới đỉnh võ đạo trở thành chí tôn bất tử bất diệt, chung quy sẽ có một ngày ngã xuống, trở thành một nắm đất vàng, biến mất ở trong năm tháng vô tình. Thậm chí còn không tồn tại lâu dài bằng những binh khí trước mắt này.

Đinh Hạo đứng ở trong dãy núi đầy mảnh đao kiếm này, dừng chân thật lâu, phóng tinh thần lực ra cẩn thận dò xét.

Cuối cùng hắn phát hiện ra huyễn ảnh nhìn như Thần Ma giao chiến trong không trung, cũng không phải là vô hại. Huyễn ảnh này rất đáng sợ. Một cơn lốc khí lưu này trong nháy mắt đủ để xé nát cường giả cấp Vũ Vương. Chiến ý linh khí này trải qua vạn năm chưa từng tiêu tán, ẩn chứa sát khí trong đó, thậm chí có thể trực tiếp tác động tới tinh thần thần thức của người khác. Nếu như võ giả bình thường thần thức cô đọng bất ổn, linh hồn sẽ bị nát bấy, biến thành một cái xác không hồn, càng đáng sợ hơn so với chết.

Chí ít mấy trăm dặm núi trùng điệp xung quanh đây, ngăn cản trên đường Đinh Hạo đi về phía trước.

Muốn đi tới đầu cuối của đoạn tây du Cổ Lộ thứ tám, nhất định phải vượt qua ngọn núi do vô số đao tàn kiếm gãy chồng chất tạo thành này. Không còn con đường nào khác có thể đi được.

Đinh Hạo ở sát ở gần ngọn núi chuẩn bị thời gian rất lâu, sau khi vững lòng tin, lúc này mới cõng Kỷ Anh Khởi trên lưng, dẫn theo Tà Nguyệt và Manh Manh, cẩn thận từng bước một tiến vào dãy núi trùng điệp tràn ngập nguy cơ vô tận này.

Trong lúc vừa bước một bước vào phạm vi của dãy núi, nhất thời một cơn lốc mang theo sát khí màu đỏ vô biên thổi tới trước mặt.

Cảnh tượng trước mắt biến đổi. Những thứ mắt có thể thấy được đều biến thành màu đỏ.

Trong gió lốc, mơ hồ có từng quỷ ảnh giống như ám dạ u linh, khuôn mặt mơ hồ, nhào tới trước mặt.

Đinh Hạo theo bản năng đánh ra một chưởng, lúc này mới phát hiện loại quỷ ảnh này thật ra chỉ là do khí lưu nhanh chóng vận chuyển phát sinh ảo ảnh, cũng không thật sự gây tổn thương. Nhưng thật ra luồng gió mạnh điên cuồng thổi, trong đó mang theo từng mảnh kim loại đồng, sát màu xanh lớn bắng ngón cái.