Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 948: Luân Hồi Thiên Bàn biến dị




Đêm đó Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia được sắp xếp ở trong một tửu lâu.

Vốn các đại thế lực cường giả mời Thiên Xu đại gia, Đinh Hạo nhưng đều bị hắn từ chối, không muốn bị người lợi dụng. Bạt Đao Trai là môn phái nữ, nam nhân không tiện vào.

Đèn đốt lên.

Các phương thế lực, cường giả Thiên Nguyên thành đến tửu lâu thăm viên nối liền không dứt. Đinh Hạo mệt mỏi đối phó, mãi đến đêm khuya mới yên tĩnh lại.

Thiên Nguyên thành mới được giải vây không tĩnh lặng, trong thành đèn đuốc sáng trưng.

Trên đường vẫn là người qua lại đông như mắc cửi, võ sĩ qua lại tuần tra. Rất nhiều thương đội phú hộ xếp hàng suốt đêm ngoài quảng trường rộng thênh thang muốn chờ vực môn sửa xong sẽ là người đầu tiên rời khỏi Thiên Nguyên thành, miễn cho bị yêu tộc ngóc đầu trở lại lần thứ hai vây khốn.

Trong Thiên Nguyên thành lòng người hoảng sợ.

Đại ma vương Tà Nguyệt mang theo nhóm chó con lông đen, thái cổ tiên điệp Tiểu Điệp, Bạch Hổ cái ban đêm ra ngoài, thập thò không biết đi đâu. Đinh Hạo không lo với thực lực đại ma vương Tà Nguyệt, chó con lông đen, thái cổ tiên điệp Tiểu Điệp, Bạch Hổ cái sẽ gặp nguy hiểm gì nên hắn không ngăn cản.

Thiên Xu đại gia ở trong phòng chẳng biết loay hoay cái gì.

Đinh Hạo đưa tiễn đám khách cuối cùng, treo tấm biển miễn tiếp khách trước cửa. Đinh Hạo quay về phòng, đặt minh văn ngăn cách hơi thở, cảnh giới quanh phòng, sau đó khoanh chân ngồi trên giường bắt đầu tu luyện.

Luân phiên đại chiến, lấy thanh ma đao đen giết hai yêu thánh và vô số cường giả yêu tộc, Đinh Hạo hấp thu nhiều năng lượng tinh thần. Huyền khí dâng trào trong cơ thể Đinh Hạo, hắn sớm đến cực hạn tăng tiến, nếu không phải ban ngày luôn cố áp chế thì đã đột phá từ lâu.

Lúc này Đinh Hạo không áp chế vạn tốc quay huyền khí nữa, huyền khí như sấm ầm ầm trong đường kinh mạch, không ngừng trùng kích đường kinh mạch, huyệt khiếu mới.

Chỉ một giây, đao thứ năm trong túc quyết âm đệ thất kinh ầm ầm thông suốt, tỏa sáng rực rỡ như ánh sao bay ra khỏi cơ thể Đinh Hạo. Ánh sáng thần ảo, lấp lánh. Trong thời gian này Đinh Hạo tích lũy sung túc làm hắn chớp mắt đã vào cảnh giới ngũ khiếu Võ Vương cảnh ở hạ đan điền ở bụng.

Huyền khí lửa của Tất Phương phần trung đan điền phần ngực tuy bởi vì ban ngày thúc giục thanh ma đao đen nên tiêu hao trầm trọng nhưng lực lượng thanh ma đao đen truyền vừa đã bù đắp lại.

Đinh Hạo lấy ra nhiều cực phẩm huyền tinh thạch có được từ đại huyệt thâm uyên sau núi Vấn Kiếm tông ra khỏi trữ vật giới chỉ, sắp đặt một đối huyền trận pháp trong gian phòng. Bản thân Đinh Hạo là mắt trận hút hết năng lượng vào cơ thể, bù đắp mọi tiêu hao, thuận lợi vào cảnh giới ngũ khiếu Võ Vương cảnh lục kỳ mạch.

Liên tục trùng kích hai huyệt khiếu xong tích lũy trong người Đinh Hạo vẫn rất hùng hồn, thế là hắn cắn răng tiếp tục trùng kích cảnh giới Võ Vương cảnh tiếp theo.

Thời gian trôi qua từng phút giây.

Đinh Hạo ngồi xếp bằng trên giường, huyền khí lửa và băng không ngừng biến đổi trên người hắn.

Khi cơ thể Đinh Hạo bị băng giá bao phủ thì mười đốm sao bạc trong người hắn như ngôi sao bị đóng băng lạnh lẽo trong trời đem không ngừng chớp lóe, thay đổi hợp thành chòm sao kỳ dị. Có lực lượng bí ẩn tràn ra cải tạo, thấm nhuần cơ thể Đinh Hạo.

Khi cơ thể Đinh Hạo bị lửa bao phủ thì cũng có mười đốm sáng trong người nhưng đổi thành màu vàng kim đỏ thẫm như mười mặt trời hằng tinh, ánh mặt trời chiếu rọi khắp xương, da thịt, lỗ chân lông của hắn trong suốt trơn bóng giống như hỏa ngọc hoàn mỹ không khuyết điểm.

Thân thể người có thập nhị chính kinh, một trăm lẻ tám huyệt khiếu, giống như mười hai ngân hà, một trăm lẻ tám ngôi sao, tình cờ phù hợp tinh tượng vũ trụ. Nội uẩn âm dương huyền cơ, ẩn chứa lực lượng bí ẩn, mạnh nhất trong thiên địa.

Nếu tất cả kinh mạch, huyệt khiếu cô đọng xong thì là cảnh giới tiên cảnh.

Một niệm sinh, một niệm chết, một niệm vũ trụ hiện, một tiệm sáng tối.

Đây chính là tiên!

Nó là áo nghĩa, lĩnh vực tối cao từ xưa đến nay đại năng, siêu đẳng nhân loại, yêu tộc truy cầu.

Đinh Hạo là đao kiếm song thánh thể, trừ thập nhị chính kinh ra hắn có lục kỳ mạch, trong người có mười bốn ngân hà, hai trăm mười ngôi sao. Nếu Đinh Hạo cô đọng tất cả về mặt lý luận vượt qua phạm trù tiên.

Liên tục trùng kích bốn huyệt khiếu, dao động huyền khí dâng trào trong cơ thể Đinh Hạo cuối cùng hơi dịu lại.

Đinh Hạo không thử tiếp tục trùng kích.

Tuy đao kiếm song thánh thể không tồn tại bình cảnh nhưng lực lượng cảnh giới tăng vọt quá nhanh không ổn định. Một lần liên tục tăng hai tiểu cảnh giới nếu người khác biết sẽ là chuyện kinh thế hãi tục, Đinh Hạo phải ổn định lại rồi mới tiếp tục tăng tiến.

Bởi vì lần này hấp thu quá nhiều lực lượng truyền lại từ thanh ma đao đen nên ngực Đinh Hạo sôi trào sát ý, có xu hướng khó ức chế. Đinh Hạo vận chuyển Thắng Tự Quyết, dùng thần thức mạnh mẽ gột rửa sát ý trong lòng. Đinh Hạo dần ức chế, tiêu trừ sát ý.

Kết thúc tất cả, Đinh Hạo chậm rãi thở hắt ra, mở mắt đứng dậy.

- Thì ra trời còn chưa sáng.

Đinh Hạo bước xuống giường nhìn ra ngoài, thấy trời còn tối, đường cái hơi yên tĩnh lại, không thấy người đi đường. Nhưng vẫn có rất nhiều cao thủ võ giả võ trang đầy đủ tới lui tuần tra, Thiên Nguyên thành đề phòng nghiêm ngặt.

Không hiểu sao nỗi lòng Đinh Hạo rối loạn khó thể bình tĩnh.

- Nghe nói cường giả thánh nhân cảnh lòng rối loạn, mơ hồ cảm ứng được chuyện liên quan đến mình, khi có tai họa xảy ra thì nỗi lòng không yên. Chẳng lẽ có chuyện gì không may đã xảy ra?

Đinh Hạo suy nghĩ lung tung.

Thế cục nhân tộc bây giờ trên Vô Tận đại lục tệ hơn abát cứ lúc nào hết.

Đinh Hạo rất lo an toàn của các người thân, bằng hữu tại Tuyết Châu Bắc Vực.

Đinh Hạo đứng bên khung cửa sổ nhìn ra xa, gió đêm lạnh lẽo cuốn bông tuyết thổi vào, trong không khí có khí túc sát. Đinh Hạo thở dài.

Đinh Hạo đóng cửa sổ lại, lên giường mặc nguyên bộ đồ đii ngủ.

Có lẽ bởi vì khoảng thời gian này liên tục chinh chiến, thật sự quá mệt mỏi nên nằm không lâu sau Đinh Hạo đã ngủ say, hít thở đều đều. Mắt Đinh Hạo nhắm tit lại như gặp ác mộng gì.

Đinh Hạo không chú ý thấy sau khi hắn ngủ say thì sáu luồng sáng nhạt chợt lóe, Luân Hồi Thiên Bàn tự động hiện ra trên đầu hắn. Luân Hồi Thiên Bàn lơ lửng trong không trung, sáu cánh cửa ánh sáng nhỏ phát ra luồng sáng bao phủ Đinh Hạo.

Một cánh cửa vô hình mở ra.

* * *

- Đây là đâu?

Đinh Hạo rất ngạc nhiên nhìn bốn phía.

Tầng mây đen cuồn cuộn trên bầu trời như sông đen, rất kỳ dị. Bên tai không nghe chút thanh âm, như thế giới câm.

Đất dưới chân như sa mạc lại như cách biệt.

Khắp nơi không có một cọng cỏ, bị khói đen mông lung bao phủ.

Ánh sáng tối tăm, thiên địa bao la, vô biên vô ngần.

Đinh Hạo thấy mình trôi nổi như bồ công anh, mặt đất không có sức hút. Phía xa có một con sông đen hùng dũng, sóng lớn đạp bờ rồi lại lặng lẽ chảy.