Đào Mềm

Chương 1




Hàn Mạc bị lừa.

Hắn bị tên ăn chơi sa đọa Dương Tư lừa tới xem vài món đồ chơi với anh ta.

Món đồ chơi không phải là loại như Transfomers đựng trong hộp gì đó, mà là một đám người đẹp trần truồng bị trói trong hộp pha lê đang được bày bán trên đài.

Đại sảnh ánh đèn lóa mắt, để cho khách hàng có thể đánh giá kĩ càng món đồ chơi mà họ ưa thích.

Hàn Mạc không có hứng thú, Dương Tư lại rất thích: "Đều đã được dạy dỗ rất tốt, thích ai thì chỉ cần trả tiền là được, không phải là đỡ tiêu tốn hơn so với việc cậu bỏ ra tâm tư dỗ dành một người nào khác sao?"

Hàn Mạc mặc kệ anh ta, thưởng thức chìa khóa xe trong tay, mong rằng anh ta xong việc nhanh một chút rồi đi về.

"Đệch, mẹ nó, còn chưa nói là có cả nam cơ đấy." Dương Tư trở tay vỗ vỗ Hàn Mạc: "Ây, cậu nhìn người này xem."

Hàn Mạc theo phương hướng của anh ta chỉ mà nhìn lại, thật đúng là nam.

Hai người không hẹn mà cùng đi về phía quầy triển lãm, đến gần mới thấy được phần giới thiệu - - Nguyễn Đào.4

Thân thể mảnh khảnh quỳ gối trên đài pha lê, mắt cá chân bị trói chặt, đôi tay bị treo trên đỉnh đầu, trước ngực có hai luồng thịt vú mềm mại dựng thẳng.

Không thể nhìn được toàn bộ khuôn mặt nhỏ này, bởi vì đôi mắt đã bị khăn vài màu đen che lại, trong miệng ngậm một quả cầu, nước bọt không ngậm được theo khóe miệng chảy xuống cằm, lại rơi xuống trên mặt bàn pha lê, tụ thành một vũng.

Dương Tư hít một ngụm: "Thật đúng là tươi mới nhiều nước nha."

Nghe thấy tiếng nói chuyện, món đồ chơi run nhè nhẹ, cắn chặt quả cầu, tiếng thở dốc mỏng manh truyền ra từ bên trong.

Hàn Mạc nhìn dọc theo vòng eo đang căng thẳng xuống dưới, hai luồng thịt mông cũng giống như quả đào mềm, trắng nõn phấn nộn, chỉ là...

Hàn Mạc nghiêng đầu, thấy ở kẽ mông của món đồ chơi này có kẹp một thứ, rất dài, xỏ xuyên qua hậu huyệt, hơn nữa còn làm cho cái bụng bị đỉnh thành một khối.

"Đúng thật là tươi mới nhiều nước." Hàn Mạc nghĩ thầm.

Hẳn là đã bị cho dùng thuốc xuân dược, hoặc là... 

Hàn Mạc đoán, tự nghĩ ra một từ, hoặc là cái ống nước, bằng không đống nước dâm muốn ngăn mà ngăn không được của món đồ chơi này là từ đâu tới? Tí tách vài tiếng đã tích thành một bãi.

Bên cạnh đài triển lãm có bao tay, cũng có một cây côn dài được chế tác tinh xảo, có thể dùng để đụng vào món đồ chơi.

Dương Tư cầm lấy côn dài, nghiền ngẫm lay động trước người món đồ chơi tìm kiếm chỗ xuống tay, cuối cùng dùng đầu côn nhẹ nhàng chạm chạm vào đầu v* đã được xỏ vòng.

Tức khắc liền thấy khối thân thể này cong eo, hai chân run rẩy, côn th*t dựng thẳng phía trước kích động cựa quậy, đáng tiếc lại không thể bắn ra, chất lỏng màu trắng ngà thong thả tiết ra từng sợi từ đầu đỉnh đã bị bịt chặt.

Tiếng rên rỉ cũng không nín được, mang theo tiếng khóc nức nở nhỏ bé yếu ớt.

Dương Tư quay đầu huýt sáo với Hàn Mạc: "Đủ mẫn cảm, chạm vào một cái đã bắn."

Hàn Mạc không để ý tới anh ta, hắn bị tiếng kêu như mèo làm cho lỗ tai ngứa ngáy, không tự giác nâng tay lên xoa xoa vành tai, lại đi tới một bước cầm lấy một đôi bao tay từ trên đài.

Dương Tư xấu xa cười hắn: "Sao vậy? Cuối cùng cũng có hứng thú rồi sao?"

Vừa nói vừa tiếp tục dùng côn dọc theo đầu v* của món đồ chơi đi xuống, đi đến mặt dây hình giọt mưa ở lỗ rốn, chọc một chút, làm cho cái bụng nhỏ vốn co rúm phải co rút một trận.

Hàn Mạc muốn nhìn hình dáng của món đồ chơi này một chút, nếu là hợp khẩu vị thì đêm nay hắn thật sự là có hứng thú.

Hàn Mạc duỗi tay dài, kéo dây bịt mắt màu đen xuống.

- -- 

Editor: Sau bao ngày ngụp lặn trong đống thịt mặn chát, tui quyết định mần 2 bộ thanh đạm một chút để đổi gió =)))