Đạo Quân

Chương 2036: Hai người đi ra (2)




Kỳ Vạn Đồng dõi mắt nhìn theo, hai mắt trợn to thêm vài phần, chỉ thấy phía xa có ánh sáng nhập nhòe chằng chịt bay lượn tới, tư thái trùng trùng trùng điệp điệp, hoàn toàn không phải La Sát triều ông ta từng thấy có thể so được, có thể nói là bị giật mình không nhỏ.

Đệ tử lui về nhao nhao tới bên cạnh ông ta, sợ hãi đưa tin:

“Thái Thượng trưởng lão, La Sát triều tới!

Kỳ Vạn Đồng:

“Ta thấy rồi, không cần ngươi nhắc nhở!

Có đệ tử nói:

“Thái Thượng trưởng lão, tới rồi, rút lui trước thôi!

Kỳ Vạn Đồng không nói gì, cau mày khó có thể ra quyết định, mấy vị Thánh Tôn còn ở bên trong đó, hiện giờ bọn họ rút lui dường như rất không thích hợp.

Nhưng mà Điệp La Sát mênh mông cuồn cuộn tới đã xông vào khu vực quang thảo phạm vi lớn, cũng ép về phía này, nhất là nhìn thấy dẫn đầu vọt tới là nhóm Huyết La Sát lớn thì càng sợ hãi không ngừng. Nhìn thấy tư thế vọt tới không có ý ngưng lại, Kỳ Vạn Đồng không thể không phất tay quát lên:

“Mọi người rút lui!

Một đám đệ tử Vạn Thú Môn lập tức nhao nhao lắc mình rút lui, trong nháy mắt toàn bộ đã vội vã rời khỏi Điệp Mộng Huyễn giới.

Ai ngờ lần này lại không như bình thường, mọi người mới ra tới bên ngoài, còn đang muốn phân tích tình huống dị thường bên trong Huyễn giới thì lại thấy cửa ra vào có dị động khác, số lượng lớn Điệp La Sát lao ra, nhóm dẫn đầu lao ra chính là Huyết La Sát vô cùng hung hãn.

Đệ tử của Vạn Thú Môn đều kinh hãi, lập tức lần nữa lắc mình thoát đi.

Có đệ tử trốn đi chậm lập tức bị đàn Điệp La Sát chen chúc ra nuốt chửng, kêu lên tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Lấy Kỳ Vạn Đồng cầm đầu đệ tử Vạn Thú Môn chạy được không bao xa thì ngừng, phát hiện ra có một lượng lớn Điệp La Sát vẫn không tiếp tục truy kích, đang bay lượn đầy trời.

Mọi người giật mình, chưa từng thấy lượng Điệp La Sát lớn như vậy chạy ra khỏi Huyễn giới.

Điệp La Sát chen chúc ra ngoài, trên người không còn ánh sáng nữa, toàn bộ đã bị ánh sáng mặt trời áp chế, cũng chỉ ở trong bóng đêm thì nó mới có thể tự mình tỏa ra ánh sáng lung linh.

Còn có một điều rất rõ ràng, Điệp La Sát nhao ra dùng hai cánh tay che mắt, đang quen với hoàn cảnh u ám trong Huyễn giới, hiển nhiên không có cách nào thích ứng được với ánh mặt trời mạnh mẽ của nhân gian. Đối với những yêu tinh quen sống trong sự âm u này thì hầu như không có cách nào mở mắt nhìn thứ gì được nữa.

Rất nhanh, Điệp La Sát bay loạn lại nhao nhao quay về, nhanh chóng trốn từ cửa vào trở về trong Huyễn giới.

Trong Điệp cốc lại khôi phục sự thanh tịnh, chỉ là trên mặt đất có thêm mấy thi thể của đệ tử Vạn Thú Môn mà thôi.

Đối với hành động nhanh chóng rút về của Điệp La Sát, đệ tử Vạn Thú Môn cũng không có gì ngoài ý muốn. Đã qua lại nhiều năm như vậy, bọn họ biết rõ không chỉ có nguyên nhân là ánh mặt trời, Điệp La Sát căn bản là không có cách nào thích ứng với hoàn cảnh của nhân gian. Trước đây bắt Điệp La Sát ra để nghiên cứu, chưa tới vài ngày đã chết mất rồi.

Kỳ Vạn Đồng lại dẫn người về cửa vào.

Đứng ở cửa vào, Kỳ Vạn Đồng có phần do dự, biết lúc này lại vào nữa thì rất nguy hiểm, nhưng nghĩ đến việc còn có mấy vị Thánh Tôn ở bên trong, cuối cùng vẫn kiên trì lắc mình một cái xông vào, vừa vào bên trong lập tức nhìn thấy Điệp La Sát bay múa đầy trời đang tùy tiện ngông cuồng.

Trước đây Điệp La Sát có phần sợ hãi khu quang thảo, lúc này có vẻ hơi điên cuồng, đang trắng trợn phá hủy khu quang thảo trồng trọt của Vạn Thú Môn, hủy hoạt tâm huyết nhiều năm của Vạn Thú Môn trong chốc lát.

Nhìn thấy có người xuất hiện, một đám Điệp La Sát lần nữa nhào tới, Kỳ Vạn Đồng nhanh chóng lắc mình lui lại, lại trở lại thế giới bên ngoài.

Có mấy con Điệp La Sát lao ra ngoài sau đó lại nhanh chóng bay vòng trở về trong Huyễn giới.

Cách lối ra hơi xa chút, Kỳ Vạn Đồng vuốt râu trầm ngâm, bên trong, tình trạng của Điệp La Sát rõ ràng là không bình thường, nhất định là đã xảy ra chuyện, không biết mấy vị Thánh Tôn đã làm những gì, lẽ nào có liên quan tới Thánh La Sát?

Sau một lúc cân nhắc, Kỳ Vạn Đồng quay đầu lại nói:

“Đưa tin lại tông môn báo cáo tình huống bên này, ra lệnh lập tức triệu tập một nghìn đệ tử qua đây!

“Vâng!

Đệ tử lĩnh mệnh nhanh chóng trở về thi hành.

Có đệ tử kề sát vào người Kỳ Vạn Đồng, rỉ tai:

“Thái Thượng trưởng lão, hình như bọn chưởng môn còn ở bên trong, không phải đã xảy ra chuyện gì chứ?

Sắc mặt Kỳ Vạn Đồng nghiêm lại, Vạn Thú Môn đã từng có một vị chưởng môn mất tích trong Huyễn giới, chỉ mong đừng xảy ra tình trạng tương tự thế nữa, bằng không nội bộ tông môn sẽ lại xuất hiện một phen tranh đoạt quyền lợi nữa, không tránh được sẽ nội loạn một trận...

Trên không trung nhanh chóng bay tới, gần tới cửa ra của Huyễn giới, Ô Thường ngây ngẩn cả người, phát hiện cửa ra của Huyễn giới lại đã bị số lượng lớn Điệp La Sát phong tỏa rồi, không biết là tình huống gì đây.

Hắn ta không biết Nguyên Sắc đi đầu thoát đi trước một bước đã dẫn tới Điệp La Sát đuổi giết.

Quay đầu nhìn lại, từ trên cao nhìn về phía xa cũng có số lượng lớn Điệp La Sát đang đuổi theo, không biết trước cửa có tình huống gì, cũng không biết trong đám Điệp La Sát đuổi phía sau có Thánh La Sát hay không, sau khi hơi do dự vẫn vọt về phía cửa ra.

Không cần phải nói, hành động này lập tức chọc những Điệp La Sát ở cửa ra xông lên cùng vây công, nhưng mà căn bản không đỡ được thế đột phá vòng vây của Ô Thường.

Âm thầm chém giết xong, ngoại trừ lại có một đám Điệp La Sát tử thương ra thì không sinh ra nhiều ảnh hưởng lớn đối với Ô Thường.

Lắc mình một cái gặp ánh mặt trời, lại thấy đệ tử Vạn Thú Môn, Ô Thường âm thầm thở ra một hơi.

“Tham kiến Thánh Tôn!

Một đám đệ tử Vạn Thú Môn nhanh chóng tiến lên hành lễ.

Ô Thường trầm giọng hỏi:

“Vì sao ở cửa lại có nhiều Điệp La Sát đến vậy?

Kỳ Vạn Đồng đi nhanh tới phía trước, trả lời:

“Hình như là do Nguyên Sắc Thánh Tôn mới ra ngoài.

Ô Thường hơi giật mình, thoáng cái liền phản ứng lại, đoán được chắc là Điệp La Sát truy sát Nguyên Sắc rời đi trước một bước, hỏi:

“Nguyên Sắc đâu?

Kỳ Vạn Đồng:

“Đi vội vội vàng vàng, bọn ta ngay cả người của Nguyên Sắc Thánh Tôn cũng không nhìn rõ, Nguyên Sắc Thánh Tôn liền đi rồi, không biết đã đi đâu.

Ô Thường hờ hững hừ lạnh một tiếng, trong lòng cảm thấy buồn cười, đại khái đoán được bởi vì dáng vẻ bôi nhếch nên Nguyên Sắc không có mặt mũi gặp người khác.

Chính hắn cũng có thể đoán được, người vào đó người thì chết người bị thương, chắc cũng chỉ có một mình hắn có chút thể diện.

Không nói nhiều nữa, hắn cũng không có ý muốn đi, chuẩn bị thủ ở đây nhìn xem Mục Liên Trạch và Tuyết bà bà bị hắn ám toán còn có thể còn sống ra ngoài hay không. Nếu như chỉ còn nửa cái mạng thì hắn không ngại lại nhân cơ hội đưa nốt một đoạn đường.

Thấy hắn canh giữ ở lối ra không nói thêm gì, cả đám đệ tử Vạn Thú Môn đều nơm nớp lo sợ không được tự nhiên.

Kỳ Vạn Đồng rất muốn hỏi bên trong đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà lại không dám hỏi.

Cũng có chỗ cảm thấy buồn bực, Nguyên Sắc vừa ra ngoài liền đi, vị này thủ tại chỗ này để làm chi, khiến cho mọi người đều không được thoải mái.

Có một số việc ông ta căn bản không biết, không biết Nguyên Sắc bị Ô Thường gài bẫy tới thử thực lực của Thánh La Sát, không biết Mục Liên trạch bị Ô Thường ném cho Thánh La Sát, không biết Tuyết bà bà bị Ô Thường ám toán, càng không biết Trưởng Tôn Di đã chết ở trong đó rồi.

Đương nhiên cũng không biết Ô Thường chờ ở chỗ này là đang há miệng chờ sung, đang chờ xem có cơ hội đưa Tuyết bà bà và Mục Liên Trạch vào chỗ chết hay không.

Kỳ thực Ô Thường đã cho rằng khả năng Mục Liên Trạch ra ngoài được không lớn, dưới tình huống đó bị quấn lấy rất khó có thể thoát thân, trừ phi Mục Liên trạch thu thập được Thánh La Sát, bằng không thì không thể tránh nổi một kiếp trong La Sát triều được.