Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1: Huynh đệ tương tàn




“Vì cái gì? Vì cái gì ta cái gì cũng không tranh cùng ngươi, cuối cùng ngươi lại muốn dồn ta vào chỗ chết?” Hỗn loạn trong gió núi gào thét, một bóng người đang chạy rất nhanh về phía trước đối với người phía sau lớn tiếng giận dữ hét lên.

Chẳng qua tiếng hô phẫn nộ này cũng bị gió núi nọ đánh nát, bộ dáng có vẻ có chút hữu khí vô lực, mà bóng người bám theo phía sau người này, khóe miệng lộ cười lạnh, cũng không có trả lời người phía trước kia, chỉ không nhanh không chậm đi theo người phía trước kia, thật giống như là mèo vờn chuột vậy, một bộ dáng thực hưởng thụ.

Bóng người phía trước kia không ngừng thở phì phò, sắc mặt đỏ bừng, thân thể gầy yếu nọ hiển nhiên là không chịu nổi vận động kịch liệt như thế, bất quá vì mạng sống, hắn vẫn hướng về đỉnh núi liều mạng chạy đi.

Rốt cục cũng đã chạy tới đỉnh núi, bóng người kia rốt cuộc cũng đã chống đỡ không được, té lăn ra trên đất, bất quá hắn lại ương ngạnh giãy dụa đứng lên, hướng về bốn phía đánh giá một chút, phát hiện nơi này đã không có đường, trên mặt không khỏi lộ ra thần sắc tuyệt vọng, mà lúc này, rốt cuộc mới thấy rõ gương mặt tràn đầy mồ hôi của người nọ.

Đây là một thiếu niên thoạt nhìn chừng mười lăm tuổi, thân cao chừng một thước sáu, cũng không tính là cao lớn, hơn nữa bởi vì thân thể thực gầy yếu, lại càng làm cho thiếu niên này bộ dáng có điểm yếu đuối. Thiếu niên mi thanh mục tú, rất là anh tuấn, mặc một thân trường bào màu trắng, một thân đầy vẻ của người đọc sách.

Chẳng qua lúc này đang kịch liệt thở phì phò, có vẻ vô cùng chật vật, mà hai mắt tuyệt vọng nọ nhìn xuống bóng người ở dưới núi, hai nắm đấm nắm chặt, răng nghiến chặt, trong lòng trào ra lửa giận vô hạn.

Thiếu niên tên là Tần Thiếu Phong, chính là trưởng tử phiên vương Tần Chiến tọa trấn bắc bộ tam châu của Cổ Hoa hoàng triều. Cổ Hoa hoàng triều từ ba trăm năm trước cắm cờ khởi nghĩa, kết thúc sự thống trị của tiền triều Đại Chu triều, thống nhất Cửu Châu đại địa, thành lập Cổ Hoa hoàng triều.

Mà tổ tiên Tần gia Tần Hổ bởi vì chiến công hiển hách được phong làm Trấn Bắc vương, trấn thủ bắc bộ tam châu Cổ Hoa hoàng triều, thủ hạ tinh binh trăm vạn, chính là thế lực cường đại nhất ngoài hoàng thất ra ở Cổ Hoa hoàng triều.

Tần Thiếu Phong sinh ra ở trong dạng gia tộc này, theo lý mà nói tất nhiên là thiên chi kiêu tử, cực kỳ được sủng ái. Đương nhiên, sự thật cũng thật là như thế, chẳng qua khi Tần Thiếu Phong ở ba tuổi trong thí nghiệm thiên phú đã được kiểm tra ra là không có thiên phú tu luyện gì, từ đó Tần Thiếu Phong tình cảnh liền đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nhưng ngày sau đó tuy rằng Tần Chiến không đến mức đối với Tần Thiếu Phong quá lãnh đạm, nhưng mà cũng dần dần ít chú ý tới, hơn nữa khi Tần Thiếu Phong bốn tuổi lại cưới nữ nhi Ngô Nguyệt của Bình Tây vương Ngô Khởi của Cổ Hoa hoàng triều, đã sinh ra thứ tử Tần Thiếu Dương.

Ở thời điểm Tần Thiếu Dương ba tuổi, trải qua thí nghiệm thiên phú của gia tộc, cũng đã kiểm tra ra thiên phú tu luyện tuyệt hảo, cứ như vậy, Tần Thiếu Dương tự nhiên là càng được Tần Chiến yêu thích, còn về phần Tần Thiếu Phong đã sớm bị hắn quên đi, toàn tâm toàn ý bồi dưỡng Tần Thiếu Dương.

Như vậy liền khiến cho địa vị Tần Thiếu Phong ở Tần gia càng ngày càng không được coi trọng, tuy rằng không đến mức bị hoàn toàn bỏ quên đi, bất quá lại bởi vì Tần Thiếu Phong không được coi trọng, cho nên ở Tần gia cũng rất ít được người nhắc tới.

Chẳng qua Tần Thiếu Phong dù sao cũng là trưởng tử Tần gia, hẳn là đãi ngộ cũng không phải ít, cẩm y ngọc thực, hưởng thụ cũng không thiếu.

Tần Thiếu Phong tuy rằng là ở trên tu luyện võ đạo không có thiên phú, nhưng mà ở phương diện học vấn lại gần như có thiên phú yêu nghiệt vậy, hắn có bản lĩnh đã xem qua là không quên được, hơn nữa chỉ cần là sau khi đọc qua là có thể đủ nắm giữ tinh túy trong đó, cho nên ở trong cuộc sống về sau, Tần Thiếu Phong chuyên tâm học vấn, nay cũng đã là đầy bụng kinh luân, học phú năm xe.

Hơn nữa đối với đệ đệ Tần Thiếu Dương trên tu luyện có thiên phú rất tốt, Tần Thiếu Phong cũng là khắp nơi nhường nhịn, chỉ cần là thứ Tần Thiếu Dương coi trọng, Tần Thiếu Phong tuyệt đối sẽ không đi tranh. Chỉ là, Tần Thiếu Phong một mặt nhường nhịn nhưng cũng không có được hảo cảm của Tần Thiếu Dương, không biết vì sao, Tần Thiếu Dương lại đối với Tần Thiếu Phong càng ngày càng chán ghét hẳn lên.

Nay Tần Thiếu Phong mười lăm tuổi, Tần Thiếu Dương mười một tuổi, cũng đã xảy ra chuyện hôm nay. Tần Thiếu Dương bỗng nhiên hẹn Tần Thiếu Phong cùng nhau đến Thiên Sơn nổi danh nhất Thương Châu du ngoạn, điều này làm cho Tần Thiếu Phong rất là cao hứng, nghĩ đến Tần Thiếu Dương đối với ca ca hắn rốt cuộc có hảo cảm, vì thế đã đáp ứng, theo Tần Thiếu Dương đi tới Thiên Sơn du ngoạn.

Cũng không nghĩ tới ngay tại dưới chân Thiên Sơn, Tần Thiếu Dương bỗng nhiên ra tay muốn giết Tần Thiếu Phong, thời điểm bắt đầu, Tần Thiếu Phong nghĩ đến Tần Thiếu Dương là nói giỡn, nhưng mà khi cảm nhận được sát ý trên người Tần Thiếu Dương, Tần Thiếu Phong biết đây là thực.

Chỉ là Tần Thiếu Phong như thế nào cũng không dám tin tưởng đệ đệ chính mình sẽ giết mình, phải biết rằng nhiều năm qua như vậy, Tần Thiếu Phong là chưa từng cùng Tần Thiếu Phong tranh qua cái gì, cho dù là vị trí gia chủ Tần gia, Tần Thiếu Phong cũng tính tặng cho Tần Thiếu Dương.

Nhưng mà Tần Thiếu Dương này lại có thể là muốn giết mình, Tần Thiếu Phong không thể tin được đây là thực, chẳng qua chỗ xương sườn bên phải truyền đến đau đớn kịch liệt cũng làm cho Tần Thiếu Phong rõ ràng chuyện phát sinh trước mắt chính là thực, Tần Thiếu Dương thật sự là muốn giết mình.

Khi ở chân núi, Tần Thiếu Dương một chưởng đánh vào chỗ xương sườn bên phải Tần Thiếu Phong, chưởng lực đem xương sườn bên phải Tần Thiếu Phong đánh gãy, xương sườn vỡ vụn còn đem phổi Tần Thiếu Phong xuyên thấu, khiến cho Tần Thiếu Phong hô hấp trở nên cực kỳ khó khăn.

Thật ra lấy thực lực Tần Thiếu Dương, một chưởng đó là có thể giải quyết Tần Thiếu Phong, nhưng mà Tần Thiếu Dương này cũng là không có làm như vậy, tựa như là cố ý muốn tra tấn Tần Thiếu Phong một chút, thế là bắt đầu một màn nọ, Tần Thiếu Phong liều mạng hướng lên trên Thiên Sơn, mà Tần Thiếu Dương lại như là mèo vơn chuột theo ở phía sau.

Tần Thiếu Phong phẫn nộ nhìn bóng dáng chậm rãi từ dưới núi đi lên kia, Tần Thiếu Dương mặc một bộ trang phục màu đen, bên hông mang một thanh trường kiếm, gió núi gào thét, thổi quần áo hắn bay phất phới.

Tần Thiếu Dương này tuy rằng mới mười nhất tuổi, bất quá đã so với Tần Thiếu Phong còn cao lớn hơn một ít, hơn nữa thân thể cực kỳ rắn chắc cường tráng, bộ dạng ít nhiều cùng Tần Thiếu Phong có một chút tương tự, nhưng so với Tần Thiếu Phong hơn một cỗ anh khí, toàn thân cũng lộ ra một cỗ hương vị tàn nhẫn.

Chỉ thấy Tần Thiếu Dương chắp tay sau lưng đi tới trên đỉnh núi, trên mặt mang theo nụ cười đắc ý nhìn Tần Thiếu Phong, lập tức đi tới trước mặt Tần Thiếu Phong, nhìn bộ dáng phẫn nộ của Tần Thiếu Phong, vẻ đắc ý trên mặt càng sâu, đối với Tần Thiếu Phong nói, “Ngươi sao không chạy nữa đi?”