Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1146: Nhà




Tần Thiếu Phong và những huynh đệ này đều là sinh tử chi giao cùng chung hoạn nạn, bằng không năm đó Tần Thiếu Phong chỉ còn lại một tia nguyên linh trốn vào Tiểu thiên thế giới, bọn họ cũng sẽ không dưới tình huống không biết liều chết đi báo thù cho Tần Thiếu Phong, có điều cảm tình tốt thì cảm tình tốt, bảo Tiểu Bạch Thiên Đế nhảy thoát y vũ cũng là không thể.

Mọi người thấy bộ dạng thà chết không làm của Thiên Đế, đều bật cười, mà kể ra, bên trong các Thiên Đế người có quan hệ tốt nhất với Tần Thiếu Phong phải kể tới Tiểu Bạch Thiên Đế này, năm đó sau khi Tần Thiếu Phong vẫn lạc, Tiểu Bạch Thiên Đế chính là người đầu tiên đi báo thù cho Tần Thiếu Phong, cũng là người đầu tiên muốn tự bạo với kẻ địch.

Hơn nữa trong những huynh đệ này của Tần Thiếu Phong, cũng chỉ có Tiểu Bạch mới nói đùa với Tần Thiếu Phong, giống như là hiện tại, Tần Thiếu Phong bảo Tiểu Bạch nhảy thoát y vũ, Tiểu Bạch còn tưởng rằng đây là Tần Thiếu Phong đang chọc hắn, để nịnh cho Tử Yên Thiên Đế vui. Cho nên Thiên Đế cũng rất phối hợp làm ra bộ dạng thà chết cũng không làm.

Chỉ là Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Thiên Đế thì mỉm cười, lập tức thi triển ra thần hồn chi lực của cảnh giới Nhị chuyển ma thần, lập tức, chỉ thấy Tiểu Bạch đang bộ dạng thà chết không từ hai mắt mê man, tiếp theo Tiểu Bạch Thiên Đế nhìn mọi người một cái, rồi vặn vẹo eo, nhảy luôn

Mấy vị Thiên Đế khác Thấy một màn này đều trợn tròn cả mắt, tất cả lui về phía sau, lập tức hướng ánh mắt về phía Tần Thiếu Phong, trong đó một Thiên Đế mặc Cửu Long bào màu vàng kim nói: “Lão đại, thất tình lục dục đại pháp của ngài lại tiến bộ rồi ư!” Về công pháp tu luyện của Tần Thiếu Phong, những huynh đệ này vẫn biết, cho nên thấy bộ dạng của Tiểu Bạch, bọn họ tất nhiên là đoán.

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Thiên Đế này thì càng cười sáng lạn, sau đó nói với hắn: “Tiểu Kim à, ngươi vẫn thông minh như vậy! Ngươi đoán đúng rồi, có điều không thưởng. Hắc hắc, Tử Yên bảo bối, ngươi mau nhìn đi, Tiểu Bạch hắn nhảy rất khiêu gợi, nhìn tiểu tử này bình thường thì rất nội liễm, không ngờ lẳng lơ như vậy.”

Nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Tiểu Kim Thiên Đế và mấy vị Thiên Đế khác nội tâm rung động không thôi, phải biết rằng bọn họ hiện tại đều là cường giả Tổ Thánh tứ trọng thiên, so với cảnh giới đỉnh phong của Tần Thiếu Phong năm đó đều mạnh hơn không ít, khi Tần Thiếu Phong kiếp trước đỉnh phong nhất, cũng không thể dùng thất tình lục dục đại pháp để khống chế bọn họ, mà hiện tại Tần Thiếu Phong chỉ là cảnh giới Cổ Thánh bát trọng thiên lại có thể khống chế hành động của bọn họ, chấn động như vậy đối với bọn họ mà nói thì tất nhiên là cực lớn.

Có điều sau khi khiếp sợ thì ai nấy đều hướng ánh mắt tới trên người Tiểu Bạch, chỉ thấy lúc này Tiểu Bạch đang vặn vẹo, hơn nữa đang chậm rãi cởi Cửu Long bào trên người xuống, tất cả mọi người thấy một màn này đều bật cười, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm một thuở, tất nhiên là phải xem cho kỹ.

Thậm chí Tiểu Kim Thiên Đế bọn họ còn đều ai nấy lấy ra ký ức thủy tinh, ghi lại hình của Tiểu Bạch Thiên Đế, đây chính là thứ tốt để sau này giễu cợt Tiểu Bạch Thiên Đế, điều này khiến cho Tiểu Kim Thiên Đế bọn họ cực kỳ hưng phấn, hơn nữa vừa ghi hình vừa ca công tụng đức Tần Thiếu Phong, đương nhiên, không vuốt mông ngựa không được, bọn họ không muốn trở thành Tiểu Bạch Thiên Đế kế tiếp.

Tiểu Bạch Thiên Đế nhảy rất khiêu gợi, sau khi cởi bỏ Cửu Long bào, bên trong chỉ còn nội giáp, mà Tiểu Bạch giáp vừa muốn cởi nội giáp thì Tần Thiếu Phong trực tiếp giải khai khống chế đối với Tiểu Bạch,, sau khi Tiểu Bạch Thiên Đế tỉnh táo lại, nhìn mọi người chung quanh ai nấy đều cầm ký ức thủy tinh hướng về phía mình, có chút mê man, nói: “Các ngươi đang làm gì thế?”

Nhất là Tiểu Bạch Thiên Đế thấy Tần Thiếu Phong và Tử Yên Thiên Đế cũng đều cầm một khối ký ức thủy tinh hướng về phía mình, liền càng mờ mịt, đây rốt cuộc là sao vậy, mà lúc này, Tiểu Bạch Thiên Đế phát hiện trên người mình hình như hơi lành lạnh, cúi đầu nhìn một cái, lập tức hét lên một tiếng sợ hãi, sau đó vù một cái biến mất, có điều trong không trung lại truyền đến tiếng gào thét của Tiểu Bạch: “Lão đại, ngươi ác lắm, uổng công ta cứ luôn nhớ ngươi.”

Buồn nôn! Nghe thấy lời nói của Tiểu Bạch Thiên Đế, Tần Thiếu Phong, Tử Yên Thiên Đế và Tiểu Kim Thiên Đế bọn họ đều thiếu chút nữa ói ra, đương nhiên, bọn họ cũng đều biết Tiểu Bạch Thiên Đế đây là đang nói đùa, Tiểu Bạch Thiên Đế có Long Dương chi hảo hay không thì bọn họ rất rõ, chỉ nghe thấy thanh âm ai oán của Tiểu Bạch Thiên Đế, bọn họ ai nấy đều cả người rùng mình, thằng ôn này thật sự là quá ghê tởm.

“Khụ khụ, nhớ kỹ, không ai được lấy thứ này ra tống tiền Tiểu Bạch, bằng không tasẽ cho các ngươi mỗi người đóng một đoạn. Chỉ được thưởng thức một mình thôi.” Tần Thiếu Phong cầm trong tay ký ức thủy tinh thu lại, sau đó nói với bọn họ, có điều Thiên Đế khác nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì đều trợn to mắt nhìn Tần Thiếu Phong.

Bọn người Tiểu Kim Thiên Đế trợn mắt nhìn Tần Thiếu Phong, giống như là nhìn quái vật, lập tức Tiểu Kim Thiên Đế cầm ký ức thủy tinh trong tay đưa cho Tần Thiếu Phong, nói: “Lão đại, ngài nếu muốn thưởng thức thì ngài cầm mà thưởng thức, nhìn một đại nam nhân nhảy thoát y vũ, huynh đệ ta thực sự không chịu được.”

Sau khi Nói xong, Tiểu Kim Thiên Đế trực tiếp lách người, mà Tiểu Xích Thiên Đế, Tiểu Hắc Thiên Đế, Tiểu Hồng Thiên Đế đều nhất nhất đi lên, cầm ký ức thủy tinh đưa cho Tần Thiếu Phong, sau đó ai nấy cũng đều biến mất, mà Tần Thiếu Phong nhìn ký ức thủy tinh trong tay, hét lớn một tiếng: “Mẹ, lão tử cũng không mê thứ này.”

Có điều Tần Thiếu Phong gầm lên cũng chỉ Tử Yên Thiên Đế có thể nghe thấy, Thiên Đế khác tất nhiên là không nghe được, hơn nữa cho dù là nghe thấy thấy cũng sẽ không để ý tới hắn, ai chẳng biết lúc này phải lưu lại cho Tử Yên Thiên Đế, bằng không sau này bọn họ sẽ không có những ngày lành.

Tần Thiếu Phong sau khi gầm lên xong, xoay người nhìn Tử Yên Thiên Đế, sau đó trực tiếp kéo Tử Yên Thiên Đế vào trong lòng, nhẹ nhàng nói vào bên tai Tử Yên Thiên Đế: “Còn có thể nhìn thấy ngươi thật tốt.” Lời nói của Tần Thiếu Phong khiến Tử Yên Thiên Đế run lên, máu ghen vốn đã muốn bùng nổ trong nháy mắt đã biến mất không thấy, lẳng lặng rúc vào trong lòng Tần Thiếu Phong.

Vô số năm tháng chia cắt, chỉ một câu này cũng đủ rồi, Tử Yên Thiên Đế tuy rằng không nói gì, nhưng vô số năm tháng chờ đợi, cũng đã đủ rồi.

“ Đi thôi, về nhà của chúng ta.” Tần Thiếu Phong nói, mà Tử Yên Thiên Đế nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì gật đầu, sau đó Tần Thiếu Phong cầm tay Tử Yên Thiên Đế, thân ảnh của hai người chậm rãi biến mất trên không Đại Tần Thánh triều, về tới nhà của bọn họ.

Cửu đại thiên châu rộng lớn khôn cùng, cho dù là thân là Thiên Đế, muốn đi hết một vòng cửu đại thiên châu cũng cần thời gian rất dài, mà trong cửu đại thiên châu này tất nhiên là có vô số danh sơn đại xuyên, cũng có vô số hiểm địa, có điều lại có một chỗ thần bí nhất, đây là một sơn cốc nhỏ, trông thì không có gì đặc thù, có điều lại không ai có thể đi vào, cho dù là Cửu đại thiên đế cũng đều không được.

Sơn cốc này ở Huyền châu, một trong cửu đại thiên châu, mà Huyền châu này thì nằm ở rìa bố tòa Thiên châu, bên ngoài Huyền châu là không gian hư vô vô hạn, cho dù là Cửu đại thiên đế cũng không có cách nào tiến vào không gian hư vô đó, bởi vì không gian hư vô đó chính là Vô, là bất kỳ ai cũng không có cách nào tiến vào.

Bên cạnh Huyền châu này, tới gần phía trước sơ nhưng cốc của hư vô, hôm nay xuất hiện hai thân ảnh, mà hai thân ảnh này tất nhiên chính là Tần Thiếu Phong và Tử Yên Thiên Đế. Về phần cốc nhỏ này chính là nhà của Tần Thiếu Phong và Tử Yên Thiên Đế, chỉ có Tần Thiếu Phong có phương pháp tiến vào trong đó, những người khác tất nhiên là không thể tiến vào.

Nhìn sơn cốc nhỏ bình thường trước mắt, trong lòng Tần Thiếu Phong cũng rất kích động, đây chính là nhà của hắn kiếp trước và Tử Yên, có chút vội vàng đánh thủ ấn, sau đó cấm chế của sơn cốc nhỏ này được giải khai, sau đó Tần Thiếu Phong kéo tay Tử Yên đi vào bên trong.

Sơn cốc nhỏ không phải rất lớn, chỉ có phạm vi hai ba dặm, trong sơn cốc nhỏ này cũng không có thiên tài địa bảo gì, chỉ có một số hoa cỏ cây cối, có một dòng suối nhỏ từ trong sơn cốc nhỏ chảy ra, trong dòng suối nhỏ có cá bạc, bơi lội chơi đùa, mà tận cùng bên trong sơn cốc nhỏ có một nhà cỏ, rất đơn giản, có điều nhìn rất ấm áp.

Đây là nhà của Tần Thiếu Phong và Tử Yên Thiên Đế, không ai ngờ được là đơn giản như vậy, thậm chí có thể nói là đơn sơ, nhưng đây là nơi kiếp trước bọn họ thích nhất, bởi vì nơi này rời xa tất cả trần thế, im lặng, tường hòa, ở đây bọn họ có thể buông bỏ tất cả, cho nên bọn họ mới có thể coi nơi này là nhà.

Giẫm lên cỏ xanh, Tần Thiếu Phong cảm thấy vô cùng thoải mái, nhất là uy phong từ bên trong sơn cốc thổi tới, mang đến mùi trái cây chín, lại khiến Tần Thiếu Phong cảm thấy vui vẻ thoải mái, vào lúc này, Tần Thiếu Phong cảm thấy thể xác và tinh thần của mình toàn bộ đều thả lỏng, tất cả đều không quan trọng bằng thời khắc này của hắn.

“ Tử Yên, chúng ta về nhà rồi, nàng cao hứng không?” Tần Thiếu Phong nắmtay Tử Yên đi về phía trước, mà Tử Yên nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì khẽ gật đầu, đã bao lâu rồi mới về đây thì nàng ta không nhớ, nhưng hôm nay về lại, Tử Yên phát hiện mỗi một gốc cây ngọn cỏ của nơi này nàng ta đều nhớ rõ.

Đây là nhà của bọn họ, là bến bờ của họ, cho nên cho dù là vô số năm tháng trôi qua, Tử Yên Thiên Đế vẫn nhớ rõ tất cả.