Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 884: Ra tay




Nếu như không có nhiều ma vật cảnh giới Thánh Vương như vậy, nếu như chỉ có Si Mị Võng Lượng, thì Tần Thiếu Phong còn có thể đọ sức một chút, nhưng mà hiện tại bao vây, Tần Thiếu Phong cũng không muốn ra tay, trực tiếp trốn chạy. Chỉ là Si nhìn thấy Tần Thiếu Phong muốn đi, lập tức một chưởng đập xuống Tần Thiếu Phong.

Si Mị Võng Lượng là cường đại nhất trong nhiều ma vật cảnh giới Thánh Vương như vậy, toàn bộ đều là Thánh Vương cửu giai, vừa ra tay tự nhiên là kinh thiên động địa, một chưởng hướng về Tần Thiếu Phong chụp tới, thánh lực cuồng bạo lập tức mãnh liệt dâng lên, ngưng tụ thành một cái chưởng ấn màu đen rất lớn, hướng về Tần Thiếu Phong bao phủ tới.

Nhìn xem một màn này, Tần Thiếu Phong hét lớn một tiếng, Ai da, khi dễ tiểu hài nhi, thật không biết xấu hổ! Một bên hô to một bên thân hình liên tục lập loè, vội vàng tránh qua, tránh né công kích của Si. Một chưởng trực tiếp rơi vào không trung, ông một tiếng, hư không chấn động, có thể thấy được uy lực của một chưởng này cường hãn cỡ nào.

Hơn nữa một chưởng này mặc dù không có đánh trúng Tần Thiếu Phong, nhưng mà cũng không có tiêu tán, Si nghe được lời của Tần Thiếu Phong, trên khuôn mặt dữ tợn lộ ra sự vui vẻ âm hàn, lạnh giọng nói với Tần Thiếu Phong: Tiểu oa nhi, hay là ngươi ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi, cũng đỡ phải chịu khổ. Sau khi nói xong còn liếm liếm đầu lưỡi, thậm chí khóe miệng còn chảy ra nước miếng.

Tần Thiếu Phong tự nhiên là biết rõ những ma vật này nhìn thấy huyết thực như hắn, tuyệt đối sẽ không bỏ qua, cho nên tự nhiên sẽ không nghe bọn hắn lừa dối, thân hình liên tiếp lập loè, sau khi tránh né công kích của Si, Tần Thiếu Phong lập tức vận chuyển thánh lực, chuẩn bị câu thông Chí Tôn Thần Môn bố trí ở bên ngoài.

Chỉ là Tần Thiếu Phong sắc mặt đại biến, lúc này đây lại không thể câu thông Chí Tôn Thần Môn, trước đó gặp phải Hắc bào nhân vô cùng kinh khủng kia, Tần Thiếu Phong còn hiểu, nhưng mà hiện tại lợi hại nhất trước mắt hắn là bốn ma vật Si Mị Võng Lượng Thánh Vương cửu giai, bọn chúng sao có thể phong tỏa một phiến hư không này?

Thần hồn Tần Thiếu Phong vận chuyển tới cực hạn, dò xét hư không chung quanh, muốn tìm được cửa ra vào dị độ không gian, nhưng làm cho Tần Thiếu Phong trong lòng khiếp sợ không thôi. Hắn lại không tìm ra được, vốn bố trí Chí Tôn Thần Môn lại một chút liên lạc cũng không có, điều này làm cho Tần Thiếu Phong buồn bực một hồi, làm sao hắn lại xui xẻo như vậy?

Trong lòng bất đắc dĩ, Tần Thiếu Phong vốn không muốn đại chiến cùng nhiều ma vật như vậy, nhưng mà bây giờ là không xuất thủ không được, mang Tần Thiên Quyến từ trên cổ ôm xuống, Tần Thiếu Phong nói với Tần Thiên Quyến: Bảo bối khuê nữ, cái này cần phải nhờ vào con, con xem bọn hắn cho ta. Vừa nói một bên chỉ vào trên trăm ma vật cảnh giới Thánh Vương.

Mặc dù Tần Thiên Quyến tu vi rất là yếu, nhưng huyết chú của nàng lại cực kỳ lợi hại, hơn nữa bởi vì Tần Thiên Quyến là Thiên Quyến Chi Nữ, ai cũng không thể thương tổn nàng, nếu ai muốn thương tổn nàng, như vậy trời đất đại đạo sẽ đối phó hắn. Cho nên Tần Thiếu Phong đối với an nguy của Tần Thiên Quyến rất yên tâm, lại để cho Tần Thiên Quyến xem trên trăm ma vật, cũng là có thể.

Lấy huyết chú thuật của Tần Thiên Quyến hiện tại, đối phó người dưới cảnh giới Thánh Vương cũng không có vấn đề gì, cường giả phía trên cảnh giới Thánh Vương, dù Tần Thiên Quyến hiện tại thi triển huyết chú thuật, cũng không có cách nào chú chết đối phương. Nhưng ngăn cản bọn họ đi tới vẫn có thể làm được, cho nên sau khi Tần Thiên Quyến nghe nhẹ gật đầu, nói với Tần Thiếu Phong: Phụ thân, ngươi cứ yên tâm đi, những người quái dị này ai tiến thêm một bước, ta liền chú bọn họ bị sét đánh!

Nghe xong lời của Tần Thiên Quyến, Tần Thiếu Phong hài lòng nhẹ gật đầu, lúc này mới xoay người nhìn về phía Si Mị Võng Lượng đối diện, mà trong đoạn thời gian này Si dĩ nhiên không có công kích Tần Thiếu Phong. Nnhư thế làm cho Tần Thiếu Phong cảm giác rất kỳ quái, nhưng mà Tần Thiếu Phong mới xoay người, Si cũng chỉ nói với Tần Thiếu Phong: Dặn dò hậu sự xong rồi? Vậy chết đi! Nói xong cũng một chưởng đập về Tần Thiếu Phong.

Tần Thiếu Phong sở dĩ chuẩn bị lưu lại, ngoại trừ hiện tại không thể bỏ chạy ra, cũng cũng là bởi vì từ đầu đến cuối chỉ có một mình Si xuất thủ, ba người khác cũng không có ý ra tay, nếu đối phó một người thì Tần Thiếu Phong vẫn có chút tin tưởng. Nhìn Si lại một chưởng đập xuống, thánh lực trong cơ thể Tần Thiếu Phong phun ra, trực tiếp vỗ tới một chưởng.

Hôm nay Tần Thiếu Phong là Thánh Sư cửu giai, nhưng trong cơ thể Tần Thiếu Phong vốn có thánh lực cuộn trào, một chưởng này đánh ra, lập tức một cái chưởng ấn rất lớn trực tiếp đón nhận chưởng ấn của Si. Hai cái chưởng ấn đụng vào nhau, phát ra tiếng nổ oành đùng đùng rung trời, thánh lực khổng lồ bạo phát ra.

Thánh lực cuộn trào khiến cho Tần Thiếu Phong lui về phía sau một bước, Si cũng giống như vậy, Thanh Đồng Bảo Tọa cực lớn lui về phía sau một ít. Mà kết quả như vậy lại để cho Si mở to hai mắt ra nhìn, hắn trừng mắt nhìn Tần Thiếu Phong, không thể tin được chuyện trước mắt là sự thật. Đây chỉ là tiểu oa nhi Thánh Sư cửu giai, thánh lực trong cơ thể so với Si cũng không thấp hơn, chuyện này cũng quá vô lý đi?

Mị và Võng Lượng ba người cũng mở to hai mắt, bọn họ cũng không tin chuyện trước mắt là thật, nhưng mà nó đã phát sinh ở trước mắt của bọn hắn, bọn họ cho dù là không tin cũng đã xảy ra. Si phảng phất như dã thú bị thương, hai con ngươi dần dần đỏ lên, nhìn Tần Thiếu Phong đối diện, hung dữ nói: Không nghĩ tới tiểu oa nhi ngươi lại thâm tàng bất lậu, trách không được dám đến nơi đây.

Tần Thiếu Phong nghe xong lời của Si, lại không có trả lời, mặc dù vừa rồi một chưởng của hắn và si ngang tay, nhưng mà trong cơ thể cũng chấn động khí huyết một hồi, cũng may thân thể của hắn hiện tại rất cường đại, chỉ là một cái hô hấp đã hồi phục xong, nhìn Si ở đối diện, thánh lực trong cơ thể vận chuyển với tốc độ tối da, sẵn sàng chuẩn bị ra tay lần nữa.

Si nhìn thấy Tần Thiếu Phong không để ý đến lời của mình, sắc mặt cũng càng thêm âm trầm, khuôn mặt vốn màu xanh đã biến thành màu đen, lúc trước một chưởng cùng Tần Thiếu Phong đánh ngang, đã đủ làm hắn mất mặt, hắn vốn muốn mượn tán dương Tần Thiếu Phong để giảm bớt sự xấu hổ. Nhưng mà không nghĩ tới Tần Thiếu Phong lại có thể không phối hợp, không có để ý đến hắn, cái này lại làm cho Si càng thêm khó chịu.

Tiểu oa nhi, ngươi đã muốn chết như vậy, bổn vương sẽ thanh toàn ngươi! Vạn Ma Xuyên Tâm Áo Nghĩa! Si trong lòng giận dữ, rống giận nói với Tần Thiếu Phong, sau khi nói xong lập tức thi triển ra áo nghĩa của hắn, chỉ thấy theo một tiếng hét lớn này, lập tức từ bên trong thân thể của hắn phóng xuất ra hắc khí khôn cùng, hắc khí ngưng tụ thành từng đạo Ma Ảnh, phô thiên cái địa hướng về Tần Thiếu Phong vọt tới.

Đây là Si lấy ma khí trong cơ thể mình ngưng tụ ra ma đầu, mỗi một đầu có một nửa lực lượng của hắn, mà hắn lại có thể thoáng cái triệu hồi ra ngàn vạn ma đầu, hướng về Tần Thiếu Phong đánh tới, Vạn Ma Xuyên Tâm, uy lực cực kỳ cường hãn, người bình thường tự nhiên là không có cách nào thừa nhận.

Nhưng mà đối với công kích như vậy Tần Thiếu Phong tự nhiên không có một chút sợ hãi, nếu Si thi triển thánh lực để đối phó Tần Thiếu Phong, thì Tần Thiếu Phong đối phó hẳn lên còn có chút phiền toái. Nhưng mà chỉ dùng ma đầu kia để đối phó Tần Thiếu Phong, thì đây không phải là đưa đồ ăn cho Tần Thiếu Phong sao. Tần Thiếu Phong chỉ đứng ở nơi đó, tùy ý để ngàn vạn ma đầu hướng về mình đánh tới, trực tiếp mang Tần Thiếu Phong bao phủ.

Thấy một màn như vậy, sắc mặt Si khôi phục một ít, mặc dù phiền toái một chút, nhưng cuối cùng cũng giải quyết Tần Thiếu Phong, còn Mị bên cạnh thấy một màn như vậy thì nói với si: Đại ca, tiểu tử này da mịn thịt mềm mại, ngươi thôn phệ như vậy không phải quá đáng tiếc sao, nếu không để ta mang về dạy dỗ đi.

Si nghe Mị nói, lại không để ý đến, Tần Thiếu Phong là chiến lợi phẩm của hắn, như thế nào là do Si định đoạt, ngươi một con hồ ly muốn chiếm tiện nghi, tuyệt đối là không có cửa đâu. Mà Mị trông thấy Si không để ý đến, hàn quang trong hai tròng mắt chợt lóe, cũng không có nói gì nữa, chỉ là lẳng lặng nhìn.

Si Mị Võng Lượng này là Tứ Đại Thiên Vương của dị độ không gian, cùng nhau canh chừng thứ gì đó trong dị độ không gian, mà bốn người Si Mị Võng Lượng cũng không có giao tình gì, hơn nữa ai cũng muốn mang ba người kia thôn phệ, trở thành chúa tể dị độ không gian, cho nên lúc trước Si ra tay, ba người còn lại mới không ra tay.

Vốn cho rằng si có thể thoải mái giải quyết Tần Thiếu Phong, nhưng mà không nghĩ tới thánh lực của Tần Thiếu Phong mạnh mẽ như vậy, cho nên Mị, Võng, Lượng đều đang chờ Tần Thiếu Phong có thể làm Si bị thương một ít. Như vậy bọn họ có cơ hội mang Si giải quyết. Hơn nữa trên trăm cái ma vật xa xa cũng có tâm tư giống như vậy, bọn chúng cũng đang đợi Tứ Đại Thiên Vương có tổn thương, như vậy bọn chúng có thể tiến thêm một bước, cho nên một mực đều không có ra tay.

Si thi triển ra Vạn Ma Xuyên Tâm Áo Nghĩa, trông thấy Tần Thiếu Phong bị ngàn vạn ma đầu thôn phệ, tự nhiên là cảm thấy nắm chắc thắng lợi trong tay, nào biết đâu rằng mặc dù Tần Thiếu Phong bị ngàn vạn ma đầu thôn phệ, nhưng lại không có một chút ảnh hưởng nào, nguyên một đám ma đầu đều bị huyệt khiếu quanh thân Tần Thiếu Phong hút vào, bị Ma chủng thôn phệ.

Ma chủng bây giờ là Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp tầng thứ sáu tầng cảnh giới thứ tám, mà muốn tiếp tục tấn chức, phải cần năng lượng tà ác cực kỳ khổng lồ, tấn chức tại Đại Thiên Thế Giới so với Tiểu Thiên Thế Giới quả thực khó khăn hơn trăm lần. Cho nên đối với năng lượng tà ác, Tần Thiếu Phong tự nhiên sẽ không bỏ qua mảy may, mang toàn bộ năng lượng thôn phệ hết.

Si đang cao hứng vì tự mình giải quyết một đối thủ cường đại như Tần Thiếu Phong, nhưng mà vừa lúc này, toàn bộ ma đầu trên người Tần Thiếu Phong đều biến mất không thấy, thấy một màn như vậy, Si lập tức mở to hai mắt nhìn, đây chính là ma đầu hắn vất vả thu thập ngưng tụ, sao có thể biến mất toàn bộ?

Phải biết rằng Vạn Ma Xuyên Tâm Áo Nghĩa này chính là một cái tuyệt chiêu của Si, thi triển ra cũng không dễ dàng, hắn cũng tốn hao một phen khổ công mới có thể thi triển, hiện tại ngàn vạn ma đầu lại có thể biến mất không thấy.

*