Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 55: 55: Bất Bại Quyền Thánh Đấu Trọng Lực Cự Nhân





Giáo Hoàng Điện,
Bỉ Bỉ Đông đưa tập tài liệu cho Quỷ Mị nói.
"Quỷ trưởng lão, đây là tập tài liệu tình báo về một loại hi hữu Không Gian thuộc tính Hồn Thú ở Hắc Minh Cốc.

Ngươi cho người cắm nhãn tuyến ở đó, sau khi săn giết Ám Ma Tà Thần Hổ xong thì sẽ bắt đầu thu thập tình báo về bọn chúng."
Bỉ Bỉ Đông một năm tiếp theo sẽ đăng cơ nên ra lệnh cho Quỷ Mị cũng là chuyện bình thường, dù sao 1 năm cũng là một khoảng ngắn mà thôi.
"Là, Thánh Nữ miện hạ." Quỷ Mị nghe xong thì cung kính hành lễ, sau đó biến mất khỏi Giáo Hoàng Điện.
Bỉ Bỉ Đông nhìn rời đi Quỷ Mị thì có điều suy nghĩ.
"Hừm, tiểu Thế Hoa bảo là viên châu của Ám Ma Tà Thần Hổ rất dễ biến mất.

Vậy vẫn là cần Lưỡng Cực Tĩnh Chỉ Lĩnh Vực của hai người bọn họ a."
...
Ba ngày sau,
"Đông nhi tỷ, ngươi đã nhớ rõ những gì ta dặn chưa?" Thế Hoa nhìn tổ đội 5 người trước mắt mà có vẫn còn lo lắng hỏi Bỉ Bỉ Đông.
Hắn sợ hàng này lỡ dỡ làm rách việc.
"Tiểu Thế Hoa, ngươi đây là ngứa đòn đúng không? Ngươi đã dặn dò ta cả ngày hôm qua rồi, hôm nay ta sắp đi rồi ngươi vẫn dặn ta." Bỉ Bỉ Đông gân xanh trên trán nổi lên, rốt cuộc ai mới lớn hơn ai a?
"Chuyện của ngươi ta không thể qua loa được." Thế Hoa từ chối cho ý kiến với Bỉ Bỉ Đông, Song Thần Nhất Thể đúng là khó khăn như vậy, không lo mới là chuyện lạ.
"Ta cũng đã là Phong Hào Đấu La rồi a..." Bỉ Bỉ Đông nghe Thế Hoa câu nói thì cảm giác có chút lạ.
Thiên Đạo Lưu cùng Thiên Tầm Tật hai phụ tử nhìn Thế Hoa cùng Bỉ Bỉ Đông tương tác thì chỉ có thể cười cười, bọn hắn trên vai trọng trách là Song Thần Nhất Thể thành tựu của cả hai người nên áp lực cũng đang đè nặng.
Mà Quỷ Mị cùng Nguyệt Quan biết có cả hai tôn đại thần này đi theo săn giết một đầu 6 vạn năm Hồn Thú thì cũng căng thẳng không kém, nếu không phải là đi cùng nhau thì có lẽ một trong hai đã xỉu ngay tại chỗ.
"Thế Hoa tiểu tử, chúng ta đi.

Là thành là bại thì phải xem vận khí của chúng ta." Thiên Đạo Lưu lắc đầu cười khổ nói, chính bản thân hắn cũng không rõ ràng thành tựu này thành công hay không?
"Thiên gia gia ngài cũng không nên quá đặt nặng việc này, dù sao cho dù nếu không thành công thì Đông nhi tỷ năng lực cũng tăng lên một mảng lớn." Thế Hoa nghe vậy cũng chỉ có thể an ủi như thế.
"Thôi được rồi, chúng ta đi thôi." Thiên Tầm Tật thấy cũng đã đến thời gian thì nói.

Dù sao bọn họ cũng đã tìm kiếm tung tích của Ám Ma Tà Thần Hổ rất lâu, bây giờ đi tới Tinh Đấu Đại Sâm Lâm chính là khoảng thời gian chín muồi.
"Tạm biệt ngươi a tiểu Thế Hoa." Bỉ Bỉ Đông làm một cái mặt quỷ với Thế Hoa nghịch ngợm nói.
"Tạm biệt Đông nhi tỷ, Thiên gia gia, Tật thúc, Cúc Quỷ trưởng lão."
"Ân, gặp lại." Đám nguời chào tạm biệt nhau thì cũng hướng về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm mà bay đi xa.
Nhìn tổ năm người đã đi xa thì Thế Hoa cũng bắt đầu cất bước đi tới Đấu Hồn Trường, hôm nay hắn muốn đánh tiến hành tử đấu.
...
Nam tử trung niên nhìn trên tay đấu hồn huân chương thì mới cung kính hỏi.
"Thiên Đố tiên sinh là muốn tham gia đấu hồn bình thường sao?"
Kể từ trận đấu ngày hôm qua thì Thiên Đố danh tiếng lên như diều gặp gió, bất kỳ ai trong Vũ Hồn Thành Đấu Hồn Trường đều muốn xem trận đấu tiếp theo của vị thiên tài này.

Liền các nhân viên cũng được thông báo phải đối xử đặc biệt tốt với vị tân thủ này.
"Ân, ta muốn đăng ký một trận tử đấu."
"Tử đấu sao? Được thôi, không biết tiên sinh muốn đối thủ ở tu vi nào?" Nam tử trung niên có chút bất ngờ hỏi, dù sao trận thứ hai đã tham gia tử đấu thì đúng là người đầu tiên.
"Ân, từ Hồn Vương đến Hồn Đế, tốt nhất là từ 55 cấp trở lên."
"Được rồi, để ta xem xem." Nam tử trung niên lấy ra một sấp giấy tờ bắt đầu đối chiếu.
"Người tham gia tử đấu nhiều như vậy sao?" Thế Hoa nhìn sấp giấy thì kinh ngạc hỏi.

Hồn Sư so với bất kỳ ai đều tiếc mạng, làm sao lại có nhiều người tham gia tử đấu như vậy a.
"Có lẽ tiên sinh không biết, tử đấu ngoại trừ Hồn Sư bình thường tham gia thì tội phạm cũng rất nhiều, phần lớn cũng là hung sát loại người.

Bọn chúng tội trạng quá nặng thường sẽ nhận được án tử hình, nhưng ở Vũ Hồn Thành ngoại trừ Tà Hồn Sư ra thì một số sẽ được chuyển đến đây làm tham gia tử đấu, nếu thắng liên tiếp được 100 trận thì sẽ được chuyển đến nơi khác sống tiếp." Nam tử trung niên cũng giải đáp thắc mắc của Thế Hoa.
Thế Hoa nghe nơi khác cũng biết đó là Tử Vong Đại Hạp Cốc hoặc là Sát Lục Chi Đô.
Mà thắng tử đấu được 100 trận đúng là một điều kiện khó khăn a, mặc dù dễ dàng hơn thắng 100 tràng ở Sát Lục Chi Đô nhưng vẫn gần như bất khả thi.
"Thiên Đố tiên sinh, có một Hồn Đế 64 cấp chưa có đối thủ, ngài thấy được chứ?" Trung niên nam tử tìm một hồi thì kiếm được một người, nhìn về Thế Hoa hỏi ý.
"Được, khi nào mới đến trận đấu?" Thế Hoa sao cũng được nói.

Tầm tu vi của hắn cũng đã không còn sợ Hồn Đế cường giả nữa, hắn đến cũng chỉ để mài dũa công pháp mà thôi.
"Khoảng 1 canh giờ nữa thì ngài có thể chiến đấu, lúc đó ngài có thể được đến chuyên chúc Hắc Tự Thất đã được sắp xếp sẵn cho ngài để nghỉ ngơi hoặc quan sát đấu hồn." Nam tử trung niên mỉm cười cung kính nói.

Hắc Tự Thất này là chính tay Thác Bạt Trí cho người chuẩn bị cho Thế Hoa, bọn hắn nhân viên cũng đã được thông tin về đãi ngộ này.
"Được, ngươi cho người đem một ấm Thất Thải Thanh Tâm Trà đem lên phòng của ta, nhớ là dùng ấm tử nê." Thế Hoa dặn dò xong thì theo hướng dẫn của nhân viên mà đi đến Hắc Tự Thất.
...
Trong Hắc Tự Thất,
Thế Hoa tự rót cho bản thân một tách trà nóng, tay nhẹ nhàng cầm lên nhìn thưởng thức.
"Thất Thải Thanh Tâm Trà, trà có bảy sắc, pha chung lại ra màu trong suốt, đúng là kỳ diệu!"
Thế Hoa sau đó thưởng một ngụm trà, tiền vị đăng đắng, hậu vị ngọt dịu.

Cho cảm giác như rừng rậm xơ xác khi đông, xuân tới lại đâm chồi nảy lộc.
Khi uống thì toàn cơ thể như được gột rửa bởi dòng nước suối mát lạnh, khiến tâm tình dao động lại tĩnh lặng như mặt hồ buổi đêm muộn.
"Quả là không làm xấu cái danh "Thanh Tâm", trà này của Thất Bảo Lưu Ly Tông đúng là hảo trà a." Thế Hoa cảm nhận được cái cảm giác sảng khoái này thi nghĩ thầm.
Thất Thải Thanh Tâm Trà là một trong những sản phẩm buôn bán của Thất Bảo Lưu Ly Tông, số lượng khan hiếm, rất được các quý tộc cùng hoàng thất ưa thích.
Thất Bảo Lưu Ly Tông mặc dù nguồn thu chính đến từ đá quý, bảo vật cùng binh khí.

Nhưng những sản phẩm xa xỉ như Thất Thải Thanh Tâm Trà hay bộ ấm trà Thế Hoa đang sử dụng là Nhạc Sơn Trà Hồ đều rất được ưa chuộng.
Không những đóng góp 3 phần thu nhập của Thất Bảo Lưu Ly Tông, mà những sản phẩm xa xỉ như thế này đều là vật mà Thất Bảo Lưu Ly Tông dùng để lôi kéo hoặc duy trì các mối quan hệ nhân mạch qua các đời.
"Thất Bảo Lưu Ly Tông sao?" Thế Hoa nhìn gương mặt phản chiếu trên mặt nước trà mà suy ngẫm.


Hắn với Thất Bảo Lưu Ly Tông ấn tượng cũng rất sâu, dù là Ninh Phong Trí, Ninh Vinh Vinh, Trần Tâm hay Cổ Dong những người này đều đóng góp vai trò rất quan trọng trong sự biến đổi của Đấu La Đại Lục về sau.
Dưới khán đài Nhạc Y Minh với bộ đồ sặc sỡ sôi động bầu không khí lên.
"Thưa quý vị khán giả, trận đấu này chắc hẳn mọi người đều đã đợi lâu.

73 cấp Thánh Vưu Lợi Tây Tư (Ulysses) sẽ đánh với 70 cấp Hồn Đế Bất Bại Quyền Thánh Thiết Đề."
"Bất Bại Quyền Thánh!"
"Bất Bại Quyền Thánh!"
"Bất Bại Quyền Thánh!"
"Bất Bại Quyền Thánh!"
Trong phòng riêng Thế Hoa nghe được cái tên quen thuộc thì biểu tình khuôn mặt trở nên cổ quái.
"Thiết Đề? Bất Bại Quyền Thánh?"
Thế là Thế Hoa dùng Tinh Thần Lực thả xuống đấu trường, thấy mái tóc tỏ cùng đôi tai thú quen thuộc, khoé miệng giật giật.
"Vậy thật mà là Thiết Đề đại ca."
...
"Bất Bại Quyền Thánh danh xưng đúng là vang vọng toàn bộ đại lục, 17 tuổi đã thành tựu Hồn Đế, bây giờ 19 tuổi đã 70 cấp, vượt cực hạn Hồn Hoàn phối trí, bất bại cho dù đối thủ hơn 1 đại cảnh giới.

Và hơn hết trong tất cả là một trong những kẻ hiếm hoi sở hữu Hồng Bảo Thạch huân chương, chiến thắng liên tiếp 267 trận không một trận thua, hơn 100 trận vượt cấp, trong đó có 57 trận tử đấu.

Có thể nói là từ khi thành lập Đấu Hồn Trường đến nay đã là chiến tích hoàn hảo nhất, cũng là chiến tích ngưu bức nhất từ trước đến nay." Nhạc Y Minh vừa nói vừa hâm mộ nhìn về Thiết Đề.

Trong Đấu Hồn Trường thì Thiết Đề là hình ảnh mà mọi nam tử đều nói theo.
Chiến lực bất quần, thân cao vai rộng, mặt mũi đoan chính.

Đừng nói người hâm mộ nam, liền người hâm mộ nữ nhiều như cây trong rừng, với bọn hắn mà nói thì đây đúng là nhân sinh đỉnh phong.
"Mà đối thủ của hắn ngày hôm nay tuy chiến tích không ngang bằng, nhưng Vưu Lợi Tây Tư lại có lực bộc phá rất lớn với Khí Vũ Hồn Trọng Lực Lưu Tinh Chuỳ đã sở hữu được đệ thất Hồn Hoàn.

Tuy chưa tham gia Đấu Hồn Trường lần nào nhưng danh tiếng về Trọng Lực Cự Nhân của hắn trong Hồn Sư Giới cũng được gọi là vang danh." Nhạc Y Minh cũng rất xem trọng Vưu Lợi Tây Tư, tuy nhìn về phía chiến tích của hai bên thì có vẻ ánh sáng của Lưu Lợi Tây Tư có vẻ ảm đạm hơn nhiều.

Nhưng Hồn Thánh so Hồn Đế thì mức độ sức mạnh không phải là chỉ nhỏ hơn một khảm đơn giản như vậy, vì Vũ Hồn Chân Thân tăng phúc không phải là ít.
Dưới khán đài đám người cũng như có như không mà nói bàn tán về trận đấu này.
"Có vẻ phần thắng của Vưu Lợi Tây Tư cao hơn với Bất Bại Quyền Vương nhiều a?" Thái Nặc nhìn về phía của Thái Man hỏi.


Hắn cũng là nghe Thái Man giới thiệu nên mới đến đây mở mang tầm mắt, chỉ là không ngờ liền Hồn Thánh đều tham gia đấu hồn.
"Cái này cũng không rõ a đại ca, dù sao Thiết Đề vị này chiến lực cũng rất biến thái, bách chiến bách thắng, không biết hắn có giữ bất kỳ một chiêu thức áp đáy hòm nào hay không?" Thái Man nhớ lại trận đấu của Thiên Đố cùng Ám Lang Ảnh thì cũng chỉ lấp lửng lắc đầu nói, hắn sợ mình bị lỡ lời, vậy thì quá mất mặt a.
"Hồn Thánh sức mạnh ngươi cũng không phải là không hiểu a?" Thái Nặc nghe vậy thì đấm một đấm vào ngực của Thái Man.

Phụ thân hắn là là Hồn Đấu La nên biết được đệ thất Hồn Hoàn năng lực có bao nhiêu nghịch thiên.
Cho dù Thiết Đế cũng được gọi là nửa bước Hồn Đế nhưng vẫn chưa có đệ thất Hồn Hoàn, nên nhìn thế nào cũng không lại được Vưu Lợi Tây Tư.
"Đại ca, thế gian thứ gì cũng có thể xảy ra, nói trước bước không qua ài." Thái Man xoa xoa bị đấm ngực của mình nói.
...
"Vũ Hồn phụ thể!" Vưu Lợi Tây Tư cùng Thiết Đề đồng thời hét lên.
Ở phía Vu Lợi Tây Tư thì trên tay của hắn là lưu tinh chuỳ, hai quả cầu sắc màu vàng cực kỳ nặng nề được nối với nhau bởi một cọng dây xích màu đỏ xen đen.
Dưới chân hiện lên Hồn Hoàn.
Hoàng Hoàng Tử Tử Hắc Hắc Hắc!
Mà phía Thiết Đề thì hai đôi quyền thủ sáng lên quang mang màu đỏ như lửa cháy.

Dưới chân hiện lên vượt cực hạn Hồn Hoàn phối trí.
Hoàng Tử Hắc Hắc Hắc Hắc!
"Đúng như là lời đồn, thảo nào hắn lại mạnh như vậy." Vưu Lợi Tây Tư cao 3m thân thể nhìn về phía Hồn Hoàn cùng Hồn Lực ba động của Thiết Đề thì cũng hiểu rõ rằng những gì được đồn thổi trên đại lục là thật.
"Trọng Lực Cự Nhân Vưu Lợi Tây Tư, Khí Vũ Hồn Trọng Lực Lưu Tinh Chuỳ, 73 cấp Hồn Thánh, xin chỉ giáo!"
"Bất Bại Quyền Thánh Thiết Đề, Vũ Hồn Song Quyền, 70 cấp Hồn Đế, xin chỉ giáo!" Thiết Đề cũng đáp lại, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn chiến đấu với một vị Hồn Thánh nên cũng có thái độ nghiêm túc nhiều.
Vưu Lợi Tây Tư chớp ngay tiên cơ, sử dụng ngay quần thể công kích Hồn Kỹ của mình.
"Đệ tứ Hồn Kỹ, Hoả Luân Lưu Tinh Vũ!"
Màu tím Hồn Hoàn hoá thành dòng năng lượng hoà vào Trọng Lực Lưu Tinh Chuỳ, được ném lên trên không trung, quay tròn tạo thành một bánh xe tạo từ hoả diễm, phất ra những viên thiên thạch nhiệt độ cao tấn công mạnh mẽ vào phạm vi mà Thiết Đề đang đứng.
Thiết Đề thấy thế thì sử dụng phòng ngự Hồn Kỹ.
"Đệ tam Hồn Kỹ, Vũ Tượng Thủ Hộ!"
Song Quyền của Thiết Đề phát sáng đấm ra hai đạo hư ảnh giống như đúc, là một loại Hồn Thú có hình dạng như voi, nhưng trên lưng có một cái mai rùa cực kỳ khổng lồ cùng bốn chiếc ngà to lớn.
"Đúng là Độc lão duy nhất đệ tử, liền Kim Hà Huyền Vũ Tượng loại này Hồn Thú cũng tìm được." Thế Hoa nhìn hình dáng hư ảnh liền biết đây là tên của loại Hồn Thú khó tìm này.
Kim Hà Huyền Vũ Tượng, Tượng loại Hồn Thú, mang huyết mạch của Huyền Vũ.

Dấu vết cuối cùng được tìm thấy là ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm vào 600 năm trước, có ngoại hình của voi, nhưng trên lưng lại mang theo mai rùa, toàn thân vàng kim cùng hai cặp ngà khổng lồ.

Phòng ngự cùng lực lượng song hành, bên trong sở hữu Kim thuộc tính nồng nặc, thiên tính hiền hậu nhưng dễ bị kích động.
"Đùng, đùng, đùng..."
Hai đạo Kim Hà Huyền Vũ Tượng hư ảnh như núi lớn đỡ lại hoàn toàn các công kích của Vưu Lợi Tây Tư, mà Thiết Đề ở bên trong thì không chịu bất kỳ một ảnh hưởng nào.
"Chậc..." Vưu Lợi Tây Tư tặc lưỡi khó chịu, tuy biết một cái nghìn năm Hồn Hoàn không gây hại được cho Thiết Đề, nhưng thế này thì quá mức a.
Mà Thiết Đề lúc này chân phải sáng lên hào quang màu hồng, liền đệ nhị Hồn Hoàn cũng xoay vòng.
"Thiểm Điện hữu thối Hồn Cốt, Thuấn Di!"
"Đệ nhị Hồn Kỹ, Tung Hoành Đạo!"
Thiết Đề thân thể biến mất xuất hiện ngay trước mặt Vưu Lợi Tây Tư, hai quyền phát sáng, hướng thẳng về mặt của Vưu Lợi Tây Tư mà đấm.
"Ầm." Vưu Lợi Tây Tư chưa kịp phản ứng thì bị đấm bay lên trời làm mắt của hắn nổ đom đóm.
"Ngoạ tào, liền Hồn Cốt Hồn Kỹ đều sử dụng, đây là muốn mạng già của Vưu Lợi Tây Tư a?" Thái Man đang ăn bỏng ngô thấy Thiết Đề chuỗi công kích mà chỉ có thể cầu nguyện cho Trọng Lực Cự Nhân.
Nhân gia liền Hồn Cốt đều có, tiền vốn quá mạnh a.

Thiết Đề vẫn không chịu dùng lại, tiếp tục khỏi động Hồn Kỹ.
"Đệ tứ Hồn Kỹ, Ám Hắc Sát!"
"Gầmmmmmm!!!"
Theo nắm đấm liên tục của Thiết Đề là một đàn 6 con hắc bạch song sắc hổ đang chập chùng đôi cánh, khí lưu màu đen với ánh tím ẩn hiện, tiếng hổ gầm phát ra phát tán khắp khán đài.
Đây là đỉnh cấp Hồn Thú, Ám Hắc Ma Hổ!
6 con Ám Hắc Ma Hổ theo quyền pháp của Thiết Đề mà tấn công về phía của Vưu Lợi Tây Tư, hổ trảo cùng huyết bồn đại khẩu mở ra như muốn nuốt sống hắn.
Vưu Lợi Tây Tư theo tiếng hổ rống lấy lại được ý thức, thuận theo quỹ đạo của cơ thể mà cầm lại Trọng Lực Lưu Tinh Chuỳ.
"Đệ thất Hồn Kỹ, Trọng Lực Chân Thân!"
"Keng..."
Lưu tinh chuỳ lúc này lớn lên như đại sơn, đỡ lại đòn tấn công của đàn Ám Hắc Ma Hổ.
"Đệ tam Hồn Kỹ, Kim Lôi Phệ Liên Mãng!"
Trọng Lực Lưu Tinh Chuỳ tán ra tia sét màu vàng nhạt dọc theo cọng dây xích biến thành một đầu mãng xà khổng lồ giằng co với lại đàn hổ.
"Vũ Hồn Chân Thân uy lực đúng là không làm ta thất vọng a." Thiết Đề nhìn thấy đệ tam Hồn Kỹ của Vưu Lợi Tây Tư có thể cọ sát với đệ tứ Hồn Kỹ của bản thân thì cũng cảm thán tăng phúc của nó kinh khủng.
"Nhưng mà ta vẫn còn chưa hết đâu!" Đệ lục Hồn Hoàn lúc này sáng lên khiến Lôi nguyên tố xung quanh bị kích động kịch liệt.
"Đệ ngũ Hồn Kỹ, Bá Vương Sát!"
"Xoẹt, xoẹt..." Toàn bộ cánh tay của Thiết Đề được bao quanh bởi lôi điện màu lam, lúc này thì một tiếng long ngâm vang lên.
"Ngâm!!!"
Thiết Đề lúc này đã lơ lửng giữa không trung, quấn quanh hắn là một đầu rồng phương đông, trên thân toả ra bá khí ầm ầm, toàn thân lôi điện quấn quanh.
"Lam Điện Bá Vương Long! Là Lam Điện Bá Vương Long!" Vưu Lợi Tây Tư cảm nhận được khí tức quen thuộc thì bất ngờ.

Dù sao hắn cũng đã lang bạt khắp đại lục, Lam Điện Bá Vương Tông người hắn có ma sát qua, thiên hạ đệ nhất Thú Vũ Hồn hắn đương nhiên nhận ra ngay.
"Sát!" Thiết Đề ưỡn ngực gầm lên, tay thì hướng về Vưu Lợi Tây Tư mà tấn công.
"Ngâm!!!" Lam Điện Bá Vương Long ngâm lên, cả thân rồng lớn như trụ đá theo nấm đấm của Thiết Đề hướng về Vưu Lợi Tây Tư mà mở ra đại khẩu.
Mà Trọng Lực Cự Nhân nhìn thấy lôi long đang hướng tới mình thì cố gắng đổ Hồn Lực vào Khí Vũ Hồn của mình.
"Gào!" Kim Lôi Phệ Liên Mãng lúc này Lôi nguyên tố trở nên táo bạo hơn, thôn phệ toàn bộ đang dây dưa Ám Hắc Ma Hổ.
Mãng đồng nhìn về phía của Vưu Lợi Tây Tư, sau đó hướng đại khẩu về chỗ của Lam Điện Bá Vương Long.
"Đùng! Đùng! Đùng!" Hai đầu lôi thú một long một mãng quấn lấy nhau trên không từng làm lôi điện nổ tung sáng cả khán đài.
Khi Vưu Lợi Tây Tư đang cố gắng khống chế lại hoạt động của Kim Lôi Phệ Liên Mãng thì Thiết Đề lại tiếp tục động.
"Thiểm Điện hữu thối Hồn Cốt, Thuấn Di!"
"Đệ lục Hồn Kỹ, Toái Hồn!" Thiết Đề thân thể xuất hiện kế bên Vưu Lợi Tây Tư, một cái mờ đục quyền ảnh từ tay hướng về ngực của hắn mà tấn công.
Hồn Kỹ này tấn công thẳng vào linh hồn của Trọng Lực Cự Nhân khiến Tinh Thần Chi Hải của hắn đau đớn cực kỳ, kết hợp thêm việc tinh thần căng cứng do điều tiết dòng chảy Hồn Lực khiến hắn quá tải mà ngất ngay sau đó.
"Rầm!" Thân thể khổng lồ của Vưu Lợi Tây Tư như lưu tinh va xuống mặt sàn, tạo ra một cái hố lớn cùng bụi đất tung bay.
Còn bản thân Thiết Đề thì đứng thu hồi Hồn Kỹ, hiên ngang đứng ở trên đấu trường.
Trận đấu này, hắn chiến thắng!
"Ầm, ầm, ầm!!!"
"Bất Bại Quyền Thánh!"
"Bất Bại Quyền Thánh!"
"Bất Bại Quyền Thánh!"
"Bất Bại Quyền Thánh!"
Tiếng vỗ tay cùng hò hét như sấm động vang khắp Đấu Hồn Trường.