Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 564: Cuộc thi cá nhân (thượng)




Ánh mắt Bất Phá Đấu La sáng lên, người trẻ tuổi này thông minh. Chính là, thân là Hồn Đạo Sư điều cần nhất chính là biết dùng sở trường của mình để đánh vào sở đoản của đối phương, ở trong quy tắc thi đấu, Nhật Nguyệt Đế Quốc đã hướng về Hồn Đạo Sư hơn. Biết lợi dụng mới quy tắc mới làbiểu hiện thông minh .

Lục Quân hiển nhiên là đã có kế hoạch như vậy từ sớm, khi nhảy lên, hắn cũng đã toàn lực ứng phó, hơn nữa ở trong quá trình nhảy lên, hồn đạo khí phi hành phối hợp cũng vô cùng tốt. Cả người trong nháy mắt bay lên, không có nửa phần dừng lại.

Tốc độ của Vương Thu Nhi quả thật rất nhanh, nhưng cho dù mau hơn nữa, nàng cũng cách xa cả trăm mét. Đợi đến khi nàng vọt tới, Lục Quân cũng đã cách cách mặt đất đến gần 20m .

Như vậy đã vượt qua phạm vi cận chiến Vương Thu Nhi có thể chiến đấu. Bất quá, Vương Thu Nhi có thực lực như thế nào? Kinh nghiệm chiến đấu lại cực kỳ phong phú. Vọt tới trước, vừa rơi xuống đất, hai đầu gối trùng xuống, tiếp theo trong nháy mắt, chỉ nghe trên mặt đất tiếng "Phanh" vang lên. Một cái hố đường kính hai thước đã xuất hiện, mà thân thể của nàng cũng như một viên đạn pháomàu vàng bay ra khỏi nòng pháo, trong nháy mắt bắn lên, hướng đến Lục Quân trên không đuổi theo.

Hoàng Kim Long Thương nắm trong tay, lấy tốc độ của nàng, khi Lục Quân vượt qua nàng phạm vi công kích trước rồi đuổi theo cũng không phải là vấn đề quá lớn.

Vào lúc này, Minh Đô Hồn Đạo Sư Học Viện đã nhìn ra chiến thuật của Vương Thu Nhi.

Mắt thấy sắp bị Vương Thu Nhi đuổi theo, Lục Quân trên không trung không chút do dự mở ra vô địch vòng bảo hộ của mình .

Khi Vương Thu Nhi chiến đấu với Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện, mặc dù nàng liên tiếp chiến thắng cường địch, nhưng mà, trong trận chiến với Đinh Tiểu Bố, đã cho Minh đô Hồn Đạo Sư học viện lấy linh cảm. Trận đấu kia nếu như không phải là Đinh Tiểu Bố nhát gan, nhất định có thể tiêu hao rất nhiều hồn lực của Vương Thu Nhi a!

Vương Thu Nhi lạnh lùng, nàng cơ hồ trong chớp mắt đã đuổi theo sát Lục Quân. Khi sử dụng sức bật trong nháy mắt, coi như là phi hành hồn đạo khí cũng không có thể cùng nàng so sánh với a!

Cho dù là phi hành hồn đạo khí cao cấp, khi sử dụng cũng cần có thời gian trì hoãn cùng giảm tốc. Nhưng thân thể lực lượng của Vương Thu Nhi thì hoàn toàn không cần.

Lục Quân lộ vẻ rất bình tĩnh, thậm chí còn hướng Vương Thu Nhi đang đuổi theo khẽ mỉm cười, rất có phong độ thân sĩ.

Vương Thu Nhi mặt không chút thay đổi, sau một khắc cũng là đã vượt qua độ cao Lục Quân. Khi Lục Quân trợn mắt há mồm, nàng cũng không có công kích vào vô địch vòng bảo hộ, khi hoàn toàn vượt qua Lục Quân, giơ chân điểm vào phía trên vô địch vòng bảo hộ của Lục Quân, trực tiếp đứng ở trên đỉnh đầu Lục Quân.

Ai có thể nghĩ đến, Vương Thu Nhi có thể dùng như vậy loại phương thức như vậy để tới đối mặt với chiến thuật Lục Quân nhằm vào nàng đây? Lúc này ở trên đài thi đấu hiện ra một màn thật sự là quá đặc sắc. Giống như Lục Quân dùng phi hành hồn đạo khí chở Vương Thu Nhi bay lên a!

Lục Quân thoáng kinh ngạc nhưng rất nhanh đã có phản ứng, trước tiên sẽ phải di chuyển thân thể, dùng tốc độ cao làm Vương Thu Nhi rơi xuống.

Nhưng mà, khi hắn vừa muốn phát lực, đột nhiên, một cỗ lực lượng vô cùng lớn chợt từ trên đỉnh đầu truyền đến. Phi hành hồn đạo khí sau lưng của hắn, thanh âm phun ra hồn lực chợt trở nên to lớn, mà thân thể của hắn cũng không cách nào hướng về phía trước phi hành.

Vô địch vòng bảo hộ cũng không phải là vạn năng, nó chỉ có thể bảo đảm Hồn Đạo Sư đang ở trong vòng bảo hộ không bị công kích, nhưng cũng tuyệt đối không cách nào làm cho Hồn Đạo Sư tùy ý điều khiển.

Lúc này Vương Thu Nhi đứng ngạo nghễ trên vô địch vòng bảo hộ. Nàng chợt bộc phát ra áp lực, làm phi hành hồn đạo khí cấp sáu sau lưng Lục Quân nhất thời không thể nào chịu đựng được. Thân hình đang xông lên bị đình trệ, ngay sau đó, lại bị áp lực đè xuống phía dưới .

Lục Quân muốn thay đổi phương hướng phi hành của mình, nhưng phía trên truyền xuống áp lực quá lớn. Nếu như hắn chuyển hướng hồn đạo khí phi hành về phía trước, sợ rằng ngay sau đó trong nháy mắt đã bị Vương Thu Nhi trực tiếp áp xuống mặt đất, muốn bay ngang căn bản là không thể.

Kế hoạch hoàn hảo đã được chuẩn bị trước đã bị đối thủ phá vỡ trong nháy mắt, vốn là trong lòng vô cùng tự tin, giờ khắc này trên trán Lục Quân mồ hôi đã muốn xuất hiện.

Thời gian sử dụng Vô địch vòng bảo hộ có hạn, vô địch vòng bảo hộ hắn sử dụng lại là loại tương đối bình thường, chỉ có thể duy trì trong bảy giây. Vốn là khi hắn sử dụng đã nghĩ rằng có bảy giây thời gian trì hoãn sẽ đủ để giúp hắn thoát khỏi truy kích của Vương Thu Nhi, sau đó từ trên không trung gây áp lực kiềm hãm Vương Thu Nhi cho đến khi đạt được thắng lợi của trận đấu.

Nhưng ai biết, Vương Thu Nhi lại dùng phương pháp này để phản kích lại.

Nhưng dù sao Lục Quân cũng là nhân tài của Minh Đô Hồn Đạo Sư học viện, hai tay vừa lật, hai khẩu hồn đạo pháo cũng đã hiện ra trên cánh tay, lúc này hắn cũng không kịp làm ra chiêu thức gì hoa mĩ, hai khẩu hồn đạo pháo trên tay nhanh chóng bắn trực tiếp vào Vương Thu Nhi trên đỉnh đầu.

Lân phiến màu vàng trong nháy mắt lan ra toàn thân, một Quang Ảnh Kim Long xuất hiện xoay xung quanh thân thể Vương Thu Nhi.

Hồn đạo pháo có ưu thế lớn nhất là tốc độ vô cùng nhanh, có thể tấn công trọng phạm vi lớn hoặc trong thời gian ngắn áp chế đối thủ. Vô số viên đạn pháo, đều lớn như quả trứng gà, nhưng đánh vào trên người Vương Thu Nhi, lại nhưng giống như đụng phải tường đồng vách sắt, tất cả đều bị đẩy lùi lại, căn bản là không có cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với nàng.

Dưới tình huống không sử dụng hồn đạo khí, lực phòng ngự của Vương Thu Nhi cũng không hề kém hơn Phòng Ngự Hệ Hồn Đạo Sư a! Điểm này đã bị rất nhiều người quên mất, cho dù là Hoắc Vũ Hạo cũng không ngoại lệ. Bởi vì lực lượng cùng công kích của nàng vô cùng mạnh mẽ, tạo cho người khác ấn tượng quá sâu sắc.

Lúc này Hoàng Kim Long Thương trong tay Vương Thu Nhi huyễn hóa thành từng mảnh quang mang kim sắc hình cung, chặn lại phần lớn đạn pháo của hồn đạo pháo, chỉ còn lại số ít đạn pháo mới có thể trúng mục tiêu, nhưng cũng không cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với nàng.

Đồng thời, hai chân Vương Thu Nhi dùng sức, dưới tình huống áp lực nén gia tăng mãnh liệt, Lục Quân muốn thông qua phi hành hồn đạo khí để khống chế tốc độ rơi xuống, tất nhiên sẽ làm hồn lực tiêu hao nhiều hơn. Hắn mặc dù có thiên phú dị bẩm, có thể vượt cấp sử dụng và chế luyện hồn đạo khí cấp sáu, nhưng trên thực tế, hắn vẫn chỉ là một tên Hồn Vương ngũ hoàn mà thôi. Ở trình độ tiêu hao này, muốn đồng thời sử dụng nhiều hồn đạo khí cấp sáu căn bản là điều không thể.

Lục Quân tâm niệm vừa đổi, hai tay sư dụng hồn đạo pháo lập tức ngừng lại, một kiện hồn đạo khí kỳ dị bị hắn lấy ra từ trong trữ vật hồn đạo khí.

Đây là một loại hồn đạo khí nhìn qua có điểm giống chậu nước rửa mặt, toàn thân ngăm đen. Đáy Bồn hơi dày, thành bồn cao, hơi hướng ra phía ngoài quăn xoắn. Lục Quân xé vạt áo trước ngực mình, lộ ra bộ kim khí bó sát người bên trong. Cũng không biết hắn làm như thế nào, màu đen "Chậu nước rửa mặt" kia đã bị hắn gắn vào trên ngực.

Ngay sau đó một đạo điện quang bạch sắc chợt từ bộ ngực hắn phụt lên, mang theo thân hình của hắn nhanh như tia chớp lướt ngang trên không trung.

Sức bật lần này vô cùng mạnh, khi vừa buông lỏng, một tầng áo giáp nhẹ trong nháy mắt đã che trùm lên trên người Lục Quân, hơn nữa hắn còn có vô địch vòng bảo hộ cùng thừa nhận áp lực sinh ra trong không khí đánh vào.

Vương Thu Nhi mặc dù đứng vô cùng vững vàng, nhưng lần này cũng là bị hất ra trong nháy mắt. Lục Quân ở giữa không trung dịch chuyển với tốc độ quá nhanh, cũng bị đụng mạnh vào trên vòng phòng hộ của đài thi đấu. Bất quá, nếu không phải có sức bật kinh người như thế, lấy lực lượng Vương Thu Nhi, chỉ sợ không có cách nào thoát được nàng.

- Phanh!

Vương Thu Nhi rơi xuống đất, lực lượng mạnh mẽ bộc phát ra trực tiếp đập vào trên mặt đất. Cả xung quanh đài thi đấu, lại là một trận bụi đất mù mịt.

Ban tổ chức thi đấu nhìn mà sợ hết hồn hết vía. Tại sao mỗi lần có cô nương này ra sân, đài thi đấu cũng bị phá hư nhanh như vậy, đây là dưới tình huống vừa được gia cố thêm rồi a.

Lục Quân bị đụng thất điên bát đảo, khi thân thể hắn bị bắn ngược mà quay về, vô địch vòng bảo hộ đã tự động giải trừ. Mặc dù còn

khoảng một giây thời gian, nhưng hắn cũng không muốn hao phí thêm một tia hồn lực nào nữa.

Lúc này, vạt áo trên người hắn đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt. Ở khu quan chiến, khi nhìn Vương Thu Nhi giống như cắt dưa chém rau đánh bại người khác, hắn luôn là cảm thấy là những người đó làm không tốt. Nhưng mà, khi chân chính đối mặt Vương Thu Nhi, cô nương được ca ngợi là đệ nhất cường giả của giải đấu, hắn mới hiểu được đó là loại áp lực như thế nào. Hiện tại hắn đã có thể hiểu được tại sao Đinh Tiểu Bố đối mặt Vương Thu Nhi phải chủ động nhận thua. Áp lực tinh thần quá khổng lồ a!

Mặc dù trong lòng khiếp sợ, nhưng động tác của hắn cũng không chậm, hồn đạo khí phi hành sau lưng bởi vì có vô địch vòng bảo hộ bảo vệ, cũng không bị hỏng lúc va chạm. Lúc này hắn vội vàng thúc dục nó để bay lên một lần nữa. Chỉ có kéo dãn khoảng cách mới có hi vọng a!

Nhưng là, ngay vào lúc này, Lục Quân đột nhiên cảm giác được toàn thân rét run. Sau đó hắn thấy, kia bởi vì mạnh mẽ rơi xuống, nửa thân của Vương Thu Nhi cũng bị lún vào trong lòng đất, đang lạnh lùng nhìn hắn, trên tay làm ra động tác phóng. Mũi thương thon dài của Hoàng Kim Long Thương đang đối diện với thân thể của hắn.

Lục Quân hít sâu một cái, làm cho mình bình tĩnh lại một chút. Ở sau lưng cùng trước ngực của hắn, trong nháy mắt có một đạo quang mang chớp qua.

Quang mang sau lưng thôi động thân thể của hắn chợt vọt tới trước, sau đó hắn hơi điều chỉnh cánh của phi hành hồn đạo khí một chút, làm cho khi mình bay ra, thân thể là chém xéo đi ra ngoài, hơn nữa chém xéo hướng về phía trước, giống như là đang trượt lên.

Sau đó quang mang trước ngực hắn sáng lên, đạo quang mang kia chính là thứ lúc trước mang theo hắn thoát khỏi khống chế của Vương Thu Nhi, từ hồn đạo khí giống như chậu nước rửa mặt kia phát ra.

Đạo tia sáng này trực tiếp hướng tới Vương Thu Nhi bắn tới, lần này, mọi người xem chiến rốt cục thấy rõ, đó là một đạo điện quang màu trắng. Điện quang này tốc độ cực nhanh, nhưng khoảng cách điện quang này phát ra dường như là có hạn, chỉ có thể đến khoảng mười thước.

Đối với khoảng cách này Lục Quân nắm giữ vô cùng tốt, khi sắp đến trước người Vương Thu Nhi, mới chợt đem điện quang bạo phát ra.

- Oanh!

Mặt đất rung động, bởi vì mặt đất trên đài thi đấu là một tầng kim khí vô cùng dày kim khí, làm cho khi điện quang trúng mục tiêu, chỉ thấy mảng lớn xà điện màu trắng chợt hướng ra phía ngoài tản ra, lan đến tận biên đài thi đấu.

Mà lực đánh vào quá mạnh, cũng làm thân thể Lục Quân chợt bắn ngược lên.

p/s: Chưa bao giờ đăng truyện mà mệt như hôm nay, hic, em thề từ giờ ko bao giờ hứa đăng lúc nào nữa T-T, đen quá, đúng là nói trước bước ko qua mà. Lần sao có dịch cũng sẽ âm thầm lặng lẽ mà post >.<. Hic, em mượn máy đăng nên không có thời gian sửa kĩ, mọi người đọc thấy "sạn" thì nhắm mắt cho qua hộ em nha!!!