Đầu Sói

Chương 15: Xui Xẻo Ập Tới




Càn Long cùng Lô Ba Ba mỗi người chia nhau bế một cô gái, chỉ còn lại Tiểu Ảnh mặt ngố đang quỳ rạp trên mặt đất gào khóc.

Tôi cùng Dương Thần nhìn nhau, Dương Thần rụt cổ xua tay nói: "Tôi không dính líu vào mấy chuyện này đâu, năm giờ sáng mai còn phải đi chợ nhập hàng sớm nữa."

Càn Long ôm cô gái tóc đuôi sam chép miệng: "Thần tử, cậu đúng là vô vị, chúng ta có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, chúng ta đâu phải kẻ “ăn chay”, cậu chưa gì mà đã không có sức à. "

"Cậu mau đưa người đi đi, giờ này bên ngoài cũng lộn xộn.Không may có chuyện gì, không phải có lỗi với cô nương nhà tôi sao, mấy người nên làm gì thì làm đi, tôi thu dọn quán về nhà." Dương Thần cuống quít khoát tay, lắc đầu như trống bỏi.

Dương Thần đã có người thương được 2 năm tên là Vương Tiểu Manh, cô ấy học cùng lớp với chúng tôi hồi cấp hai, sau khi tốt nghiệp cấp hai thì lên thành phố học cao đẳng nghề.Hai người bọn họ ngày nào cũng tỏ ra thân mật, thể hiện tình cảm trên vòng bạn bè ở wechat, còn thương lượng chờ cô nàng tốt nghiệp liền đi lĩnh chứng, cho nên ở phương diện tình cảm nam nữ, Dương Thần từ trước đến nay đều là người bảo thủ, biết giữ mình nhất trong đám chúng tôi.

Lập tức Dương Thần lại nhìn về phía tôi nói: "Lang lãng, nói chuyện nghiêm túc với cậu, chuyện về Trần Hoa Tiêu cậu nên cân nhắc cẩn thận, không thể tùy tiện, người ta là nhân vật gì cậu cũng biết rồi đó, muốn giết cậu chỉ cần tùy tiện tìm một cái lò than ném đi, mười năm, tám năm cũng không ai biết."

Tôi thở dài một hơi đáp: "Ừ, tôi biết."

Lúc này Tiểu Ảnh nằm trên mặt đất bắt đầu hành động như con ma men, cô lăn lộn rồi hét lên như muốn giết người: "Tôi phải về nhà, đưa tôi về nhà.."

Dương Thần đẩy tôi rồi bĩu môi nói: "Được rồi, nhanh đưa mấy cô này đi đi, đừng đợi đến khi cảnh sát phải đến đây."

Tôi liếc nhìn Tiểu Ảnh, cười xấu xa nói với Dương Thần: "Cậu không lên cũng làm tôi ngại quá."

Con người của tôi từ trước đến nay cũng không phải là chính nhân quân tử gì, thời đi học cũng qua lại với một vài đối tượng, hơn nữa đều"Công đức viên mãn".

Cho nên đối với cô gái uống nhiều đến mức hoàn toàn không còn ý thức như Tiểu Ảnh, tôi cơ bản không có cắn rứt lương tâm, mượn lời của tên “Hoàng thượng” thịt dâng đến miệng còn không ăn, ông trời sẽ cho sét đánh chết ta.

"Cút, cút, nhanh cút đi!" Dương Thần tức giận xua tay xua đuổi.

Cùng Dương Thần hi ha vài câu, tôi trực tiếp bế Tiểu Ảnh lên, đi theo Càn Long, Lô Ba Ba hướng về phía phố.

Tiểu Ảnh tuy rằng uống nhiều hơn, nhưng vẫn còn chút tỉnh táo,đoán chừng là không thân quen với tôi, ban đầu còn giãy dụa, tôi dỗ dành, ngọt nhạt hồi lâu cũng dừng lại.

Gần quảng trường thịt nướng có rất nhiều khách sạn không yêu cầu đăng ký giấy tờ tùy thân, khi chúng tôi bước đến một khách sạn nhỏ tên là "Hướng dương", Càn Long ngựa quen đường cũ thuê lần lượt 3 phòng cạnh nhau, xong việc chúng tôi ai nấy đều tự giác ôm các cô gái đi vào phòng.

Trước khi vào phòng, tôi còn lo lắng dặn dò bọn họ: “Sáng mai còn việc phải làm, đừng hăng hái quá”.

Hai con quỷ đói hoàn toàn không để ý đến tôi, như hai con khỉ vội vàng đóng cửa lại.

Một lúc lâu sau tôi mới đỡ được Tiểu Ảnh đem lên giường, ánh đèn hồng nhạt lan tỏa, làm cho tôi trở nên bị kích thích, tuy rằng tôi cũng không phải trai tân, nhưng là"làm" khi đối phương say như chết thế này tôi vẫn chưa trải qua bao giờ.

Tiểu Ảnh nằm dưới ánh đèn vô cùng quyến rũ, khuôn mặt mềm mịn có hai má ửng hồng thanh tú, hai mắt nhắm nghiền, lông mi dài khẽ chớp, hôm nay cô mặc một chiếc áo ngắn màu trắng kem bó sát, lộ ra vẻ mảnh mai nhỏ nhắn. Vòng eo xinh xắn, thắt lưng màu đỏ có chiếc chuông nhỏ, lòng tôi vô cớ ngứa ngáy như bị mèo cào, bên dưới là một chiếc quần bò ngắn, đôi chân dài trắng nõn vô thức đá loạn xạ.

Tôi nuốt nước miếng, đang suy nghĩ xem có nên tắm trước khi hành sự hay không, không ngờ Tiểu Ảnh đột nhiên ngồi dậy, mắt rũ xuống lẩm bẩm nói mê sảng, cái gì mà đàn ông không có người nào tốt lành cả.

Tôi uống cũng hơi chóng mặt, bước đến hỏi cô ấy muốn làm gì.

Nào biết Tiểu Ảnh lại đứng lên, nhưng đứng lại không vững, gót giầy cô sắp bay về phía mình, tôi phản xạ lui về phía sau từng bước, nhưng vẫn giang tay đỡ cô, lúc đó tim như nhảy ra ngoài, tôi một tay đỡ lấy eo Tiểu Ảnh, tay còn lại ôm sau lưng cô, qua đầu ngón tay có thể cảm nhận rõ làn da nóng bỏng của cô.

Kết quả Tiểu Ảnh giãy dụa trong ngực tôi, nâng đầu lên, ánh mắt mê ly nhìn tôi, tôi giật mình tưởng cô tỉnh rượu, vội vàng đem hai tay buông ra, xấu hổ nhe răng cười cười, ai biết cô gái này liếc mắt đưa tình xong, lại chui vào ngực tôi ngủ thiếp đi.

"Hù.." Tôi thở phào một hơi, đang định đem Tiểu Ảnh trở lại giường, đột nhiên nghe tiếp đập cửa.

Tôi hết hồn, cuống quít đem Tiểu Ảnh đặt lên giường, sau đó sửa sang lại quần áo rồi đi mở cửa.

Vốn nghĩ là con bò Càn Long đùa dai, nào biết khi cánh cửa vừa mở ra thì thấy sáu bảy đồng chí mặc cảnh phục đang đứng trước cửa.

Trước khi tôi kịp phản ứng, một người da đen, vạm vỡ trực tiếp đè lại bả vai tôi, tay phải rất nhanh nắm chặt cổ tay, vặn cánh tay tôi ra sau và hét lớn "Kiểm tra phòng!"

Những cảnh sát còn lại hô một tiếng rồi cũng vội vã vào phòng

Tôi hoảng hốt ngay lập tức, nhưng vẫn giả vờ như không biết gì và hét lên: "Anh làm gì vậy?"

Người mặt đen hét lên: "Lấy chứng minh thư ra, người phụ nữ trên giường là ai?"

" “Giấy tờ tùy thân ở trong túi quần của tôi, và người đang nằm trên giường là người yêu tôi.” Tôi thốt ra.

Mặt đen hỏi tiếp: "Cô ta tên gọi là gì?"

Tôi cắn răng trả lời: "Tiểu Ảnh."

Mặt đen lại hỏi: "Họ gì?"

Cùng lúc đó, ngoài cửa vang lên vài tiếng la hét, sau đó là tiếng kêu thảm thiết của Càn Long "ối" sau đó là tiếng cậu ta biện hộ: "Chú Cảnh sát oan uổng quá, tôi cùng bạn gái là quan hệ nghiêm túc, đi thuê phòng có gì sai chứ?"

Bên ngoài còn có tiếng quát mắng tức giận: "Là một đôi, cậu lại không biết tên cô ấy là gì?"

Giọng của Lô Ba Ba thanh âm cũng đồng thời vang lên: "Chú à, chúng tôi là người yêu cũng đâu cần tra hộ khẩu, sao biết được nhà cô ấy ở đâu.."

Mặt đen kéo tôi đứng dậy nói với đồng nghiệp: “đưa họ về đồn, đợi mấy cô gái tỉnh dậy nếu thật sự là có cặp đôi thì sáng mai thả người, còn nếu không phải, thì tống mấy tên nhóc hư hỏng này vào trại hết.”

Khi bước ra khỏi phòng, tôi thấy Càn Long Lô Ba Ba đang ngồi xổm dưới đất, hai tay ôm đầu, khác biệt là Lô Ba Ba ít nhiều còn mặc chiếc quần, mà Càn Long trên người chỉ còn mỗi chiếc quần đùi trong hình con khỉ mồm to.

Cứ như vậy, ba chúng tôi bị đẩy thẳng vào xe cảnh sát, trong khi Tiểu Ảnh cùng hai cô gái kia bị đưa vào chiếc xe khác, hơn hai mươi phút sau, chúng tôi bị tống vào phòng thẩm vấn trong đồn.

Đ Sau hơn mười phút chờ đợi, không bị còng tay cũng như không có ai đến lấy bản ghi chép, trong phòng tối mù, tôi hồi lâu mới nhìn rõ Càn Long cùng Lô Ba Ba, Lô Ba Ba chỉ ngây ngốc ngồi dưới đất, bộ dáng như trời sắp sập, Càn Long uốn éo tới lui như con khỉ.

ôi ngồi xổm trên người Càn Long và chửi bới. Cậu không phải nói với tôi rằng chính chú hai của cậu là người mở khách sạn, câu có chắc là không có chuyện gì không?

Càn Long mặt xám mày tro nói thầm: "Anh đây nào biết chúng ta đen đủi như vậy, vừa đúng lúc cảnh sát tuần ta, Lang Lãng điện thoại cậu có video nào không, tôi không ổn rồi, vừa rồi đang lên còn chưa kịp làm ăn gì, lúc này cảm giác jj sắp nổ tung rồi."

ôi liếc nhìn chiếc quần khỉ miệng rộng gợi cảm của Càn Long, lặng lẽ lấy điện thoại di động từ trong túi ra ném về phía anh ta, chửi rủa: "Cậu đúng là phiền phức, chạy đến phòng thẩm vấn để giải tỏa đi, ngậm chặt miệng vào, đừng để người ta lấy dùi điện dí chúng ta."

"Nói nhiều quá, đưa tôi đi." Càn Long giật lấy điện thoại, con khỉ lo lắng chạy đến góc kia, một lúc sau liền nghe thấy một tiếng “xì xì”, tiểu rùa Càn Long đã bắt đầu"Hành động" rồi, ở trong phòng thẩm vấn xử lý, tôi tuyệt đối tương lai hay quá khứ chưa có ai từng làm

Càn Long vội vàng thả mình vào trong góc phóng thích, nhưng tôi lặng lẽ đứng dậy và dựa vào sau cánh cửa để xem chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.

Lúc này Lô Ba Ba khóc nức nở đẩy tôi hỏi: "Anh Lãng, chúng ta có thể phải chịu hình phạt không, mấy cô kia có kiện chúng ta cưỡng ép không?"

Tôi nghiêng đầu hỏi hắn: "Cậu đến bước nào?"

"Còn chưa kịp có thời gian." Lô Ba Ba thút tha thút thít khịt mũi.

Tôi trợn mắt mắng: "Vậy cậu sợ cái quái gì, bọn họ uống nhiều hơn, sống chết ở quán bạn bè chúng ta không chịu đi, chúng ta phải mang họ đi khách sạn, kết quả bị họ túm không cho đi, còn cần tôi phải dạy cho cậu?"

Chúng tôi ở trong phòng thẩm vấn gần hai ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cánh cửa cũng mở ra. Một cảnh sát trẻ ném quần áo của Càn Long và Lô Ba Ba, phụng phịu đuổi: "Các người có thể đi rồi, sau này chú ý chút."

Tôi cùng Lô Ba Ba vội vàng xách Càn Long đang “phê pha” chạy ra ngoài, bước đến cửa đồn cảnh sát, tôi thấy Tiểu Ảnh cùng kia hai cái cô gái đang đứng bên ngoài đồn cảnh sát, dường như đang đợi chúng tôi ra ngoài...