Đấu Thần

Chương 174: Thoái vị nhường hiền




Đả tự: Sided Lovettt

***

Xung quanh vang lên tiếng ứng đáp, tuy rằng ngại thế lực của Nạp Lan Gia, người nào cũng nặn ra một nụ cười, thế nhưng bầu không khí này cũng vô cùng quỷ dị.

Bầu không khí này khiến Nạp Lan Bá ngồi trên thượng tọa, sắc mặt cổ quái. Chỉ có điều, hiển nhiên ông rất có tính nhẫn nại, chỉ nheo mắt nhìn, đợi đến lúc không khí dịu xuống phần nào, ông mới cười ha hả nói:

- Được rồi, chuyện ngoài ý muốn hôm nay không nhắc nữa. Thiên Triết... Hôm nay là đại thọ sáu mươi của lão phu, theo như quy củ của Nạp Lan Gia ta, chuyện sau này của gia tộc sẽ giao hết cho ngươi rồi. Còn về lão cốt đầu ta, cũng đến lúc phải an hưởng tuổi già rồi... Hôm nay có nhiều khách quý như vậy, cũng xem như là nhân chứng cho Nạp Lan Gia chúng ta đi!

Nạp Lan Bá vừa lên tiếng, ngay lập tức trong đại sảnh lại vang ra tiếng xì xào.

- Nạp Lan lão gia tử có ý gì? Nạp Lan Thiên Triết không phải đã làm Gia chủ từ lâu rồi sao?

- Ngươi thì hiểu gì? Ta nghe nói theo quy củ của Nạp Lan Gia, Gia chủ đời trước cho dù đã truyền vị trí lại cho người khác, thế như trước khi ông ấy sáu mươi tuổi, vẫn chưởng quản phần lớn thực lực của gia tộc, mà chỉ đợi đến lúc đại thọ sáu mươi tuổi, mới giao đại quyền ra, trở thành Trưởng lão. Gia chủ lúc trước bây giờ mới xem như chính thức nắm quyền.

- Y, sao Nạp Lan Gia lại có quy tắc kỳ lạ vậy?

- Có lẽ là để duy trì sự thịnh vượng của gia tộc, và cũng muốn thử thách Gia chủ mới!

- Có điều... Nạp Lan Gia mỗi lúc thế này, còn một chuyện quan trọng nhất phải làm nữa.

- Chuyện gì?

- Ngươi xem đi rồi sẽ biết, không ngờ lần này đến Vân Thủy Thành, lại có thể xem được nhiều náo nhiệt như vậy!

Âm thanh xì xao vang lên khắp phía, thế nhưng Nạp Lan Thiên Triết dường như không hể nghe thấy, chỉ thoáng biến sắc, trầm giọng nói:

- Phụ thân đại nhân... Chuyện này... Chuyện này e rằng không ồn?

- Có gì không ồn?

Nạp Lan Bá nhàn nhạt nói:

- Quy tắc chính là quy tắc, quy tắc của Nạp Lan Gia chúng ta, bao năm nay chưa từng thay đổi, lẽ nào lão phu lại tự ý bóp méo sao?

- Thế nhưng...

- Không có nhưng nhị gì cả.

Nạp Lan Bá xua tay:

- Tất cả mọi chuyện sớm đã được chuẩn bị, hãy bắt đầu đi... Ở đây nhiều khách như vậy, đừng để người khác chê cười!

Nạp Lan Thiên Triết sắc mặt cổ quái, sau chốc lát mới thấp giọng nói:

- Vâng!

Nói rồi, hắn khẽ xua tay, ngay lập tức có hai thị nữ bước ra, nhã nhặn mời khách ngồi về men đại sảnh. Chính giữa đại sảnh lại để ra một khoảng trống sau đó hai hàng ghế thái sư được bày ra.

Tiếp đó, người của Nạp Lan Gia lần lượt bước ra, ngồi xuống ghế theo bối phận và thân phận.

Người thứ nhất bên trái hiển nhiên là Nạp Lan Khánh, còn vị trí người đầu tiên bên phải lại để trống trông rất gai mắt.

Ngay cả tiểu nha đầu hung dữ Nạp Lan Lâm lúc này vẻ mặt cũng thận trọng, hiển nhiên, chuyện sắp diễn ra lúc này vô cùng quan trọng với Nạp Lan Gia!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Nạp Lan Thiên Triết khẽ nhíu mày, thế nhưng hắn cũng không nói gì thêm, chỉ lui xuống mấy bước, đến đứng bên cạnh Nạp Lan Bá.

Nạp Lan Bá cười ha hả rồi đứng dậy, chắp tay với khắp phía, nói:

- Vô cùng cảm tạ chư vị có thê thảm gia vào yến thọ của lão bất tử ta. Còn mấy ngày yến thọ này lại đầy rẫy phong ba khiến mọi người phải chê cười rồi! Chỉ có điều, những chuyện đó chỉ là trò đùa mà thôi... Chư vị không cần phải quá bận tâm! Còn ý nghĩa thật sự để mọi người có mặt ở đây ngày hôm nay, chính là muốn mọi người cùng làm chứng cho đại sự của Nạp Lan Gia chúng ta!

Nghe thấy Nạp Lan Bá khách khí như vậy, mọi người trong đại sảnh đều khẽ gật đầu, sau đó chăm chú lắng nghe.

- Ha ha, chắc rằng nhiều người cũng biết, quy củ của Nạp Lan Gia chúng ta, chính là lúc đại thọ sáu mươi, lão bất tử ta sẽ hoàn toàn từ bỏ quyền lực! Vì vậy, chuyện đầu tiên cần làm ngày hôm nay, chính là đem tất cả quyền lực của Nạp Lan Gia giao vào tay Nạp Lan Thiên Triết con trai ta!Bắt đầu từ ngày hôm nay, Nạp Lan Bá ta chỉ là một Trưởng lão của Nạp Lan Gia mà thôi, sẽ không để ý đến bất cứ chuyện gì khác! Chư vị ngồi đây, cho dù lúc trước có giao dịch với người nào của Nạp Lan Gia chúng ta, tất cả quan hệ đều sẽ đặt vào Nạp Lan Thiên Triết! Điểm này, sẽ có nhiều điều bất tiện, vẫn mong mọi người thứ lỗi!

Nạp Lan Bá lại cười khanh khách chắp tay nói.

Chỉ có điều, lời nói này của ông lại khiến nhiều người phải nhíu mày. Tuy rằng rất nhiều người ở đây có quan hệ rất tốt với Nạp Lan Gia, thế nhưng cũng có một phần trong số đó không có quan hệ tốt với Nạp Lan Thiên Triết, mà là có quan hệ với phía tổ bối Nạp Lan Bá. Lúc này, Nạp Lan Bá nói như vậy, há chẳng phải muốn họ lại phải đi hòa nhập vào phía của Nạp Lan Thiên Triết sao?

Nạp Lan Thiên Triết mà dễ nói chuyện thì thôi, nếu không dễ thì e rằng...

Nhất thời, mọi người trong đại sảnh đều chạy theo suy nghĩ của riêng mình, không có ai đáp tiếng lại.

Tâm tư trong lòng của mọi người, Nạp Lan Bá dĩ nhiên đều biết, ông cười ha hả, không đề tâm mà xua tay, rồi nói tiếp:

- Đây là chuyện đầu tiên, chuyện tiếp theo, chính là chuyện thứ hai... Lão cốt đầu ta nếu đã không lo chuyện nữa rồi! Vậy thì Nạp Lan Gia chúng ta dĩ nhiên cần phải có thêm một Thiếu Gia chủ rồi! Theo quy của của Nạp Lan Gia, Thiếu Gia chủ này có thể là bất cứ người nào trong Nạp Lan Gia ta, rốt cuộc sẽ chọn ra được ai, điểm này phải cần chư vị ở đây cùng làm chứng!

Xuy~~

Nạp Lan Bá vừa dứt lời, rất nhiều người như hít phải khí lạnh.

Cho dù là gia tộc nào muốn lựa chọn ra người thừa kế, trước giờ đều là chuyện không dễ dàng. Vì vậy, trong lời nói của Nạp Lan Bá cũng không có ý để những người ngoài như họ đưa ra lựa chọn...

Thế nhưng họ đều tự hiểu rõ trong lòng. Nạp Lan Gia đang muốn song song với việc lựa chọn người trong gia tộc của mình, cũng có ý không để cho những người ngoài như họ lựa chọn.

Đại sảnh chìm vào im lặng. sau chốc lát, đã nhìn thấy Nạp Lan Khánh ở ghế đầu tiên bên trái đứng dậy, khẽ chắp tay nói:

- Gia gia, phụ thân đại nhân, ta nghĩ, chức vị Thiếu Gia chủ này không cần lựa chọn nữa... Hạ đệ tuổi trẻ tài cao, lại là anh tài xuất chúng chức vị Thiếu Gia chủ này rất xứng đáng! Xin hai người hãy cho phép Hạ đệ ngồi lên vị trí ấy đi!

Lời vừa dứt, bầu không khí lại như trở nên ngột ngạt, ngay lập tức lại trào ra một cảm giác vô cùng cổ quái.

Trên xà ngang Lý Dật đột nhiên không nhịn được cười xòa một tiếng, nói:

- Tuy ta sớm biết kế hoạch đã an bài như vậy, thế nhưng không ngờ, Nạp Lan Khánh lại nói ra lời này mà không chút đỏ mặt nào. Lẽ nào hắn không biết, mấy chữ hắn muốn làm Gia chủ chỉ cần viết khác ra rồi dán lên đầu mình sao?

Cung Vô Song nhàn nhạt nói:

- Đây chính là chỗ thông minh của hắn, nếu như người khác tiến cử Nạp Lan Hạ, vậy thì cho dù hắn phản đối, lập trường cũng không vững... Một điều sơ sảy sẽ rơi ngay vào thế bị động. Thế nhưng nếu là do hắn đề nghị, vậy thì người khác có phản đối, cũng là một tình hình khác... Trong tình hình đó, cho dù cuối cùng hắn làm gì, chí ít, nói trên lập trường cũng không có vấn đề gì. Phải biết rằng có cái tiếng tại nghĩa trong tay, những chuyện có thể làm rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều...

- Không sao, điều này không ảnh hưởng tới chúng ta.

Lý Dật cười:

- Chúng ta hãy tiếp tục xem thứ, tiếp sau đây hắn diễn kịch thế nào đi... Ha ha ha, vở kịch này của Nạp Lan Gia, bây giờ mới chỉ là bắt đầu thôi, ta cũng đang rất mong chờ đây!

- Chờ ngươi ra diễn sao?

Cung Vô Song liếc nhìn hắn, nhưng ánh mắt rồi sau đó lại hướng về trong đại sảnh.

- Đúng vậy! Nạp Lan Hạ Thiếu gia tuổi trẻ như vậy đã là cường giả Đấu Sư rồi! Cường giả như vậy, mới thích hợp với thân phận Thiếu Gia chủ của Nạp Lan Gia chúng ta!

- Đúng! Nạp Lan Hạ Thiếu gia còn là học sinh của Học viện La Lan, không nói cái khác, chỉ cần điềm này thôi cũng đã làm vô số người giật mình rồi! Có Nạp Lan Hạ Thiếu gia làm Thiếu Gia chủ, ta nghĩ từ nay khu vực Tây Bắc này sẽ không có kẻ nào dám chọc vào Nạp Lan Gia chúng ta!

- Huống hồ, Nạp Lan Hạ Thiếu gia trước giờ đều có cường thế, chỉ có nhân vật như vậy mới có thể trở thành chủ nhân một nhà!

Trong tộc nhân của Nạp Lan Gia, các âm thanh cao thấp lần lượt vang lên, chỉ có điều phần lớn đều là khen ngợi Nạp Lan Hạ. Cuối cùng, Nạp Lan Hạ đã được tâng bốc lên như người độc nhất vô nhị, cũng may là Nạp Lan Hạ lúc này không có mặt ở đây, nếu không e rằng hắn đã xấu hổ đến nỗi phải chui xuống đất rồi!

Những âm thanh này khiến Nạp Lan Thiên Triết phải nhíu mày, có điều hắn cũng không nói thêm gì, nếu như chuyện cứ tiếp tục phát triển theo hướng này, đối với hắn là điều tốt nhất...

Chỉ có điều... Nạp Lan Khánh, người đang có ý gì đây?

- Được rồi, yên lặng!

Nạp Lan Bá ra dấu tay, nhàn nhạt nói:

- Cũng tức là nói, mọi người đều tiến cử Hạ nhi thành Thiếu Gia chủ phải không? Có ý kiến khác không, nếu không có... Vậy thì...

- Khoan!

Một tiếng quát khẽ vang lên, mọi người nhìn theo hướng giọng nói vang lên, có một lão nhân râu tóc bạc trắng đang ngồi ở ghế thứ ba bên trái từ từ mở mắt ra.

- Y, người này là ai? Sao lại dám nói chuyện như vậy?

- Các ngươi không biết sao? Ông ta là một trong Tam đại trưởng lão của Nạp Lan Gia, tên Nạp Lan Hào. Nghe nói, nhiều năm trước đây vị Nạp Lan Hào trưởng lão này đã thoái lui rồi, thế nhưng không ngờ hôm nay lại xuất hiện!

- Lẽ nào lão lại muốn tranh đoạt vị trí Gia chủ sao?

- Ngươi ngu a! Chọn Thiếu Gia chủ, lẽ nào lại chọn một lão già?

Các âm thanh vẫn nhàn nhạt vang lên, thế nhưng người của Nạp Lan Gia giống như không hề nghe thấy. Duy chỉ có Nạp Lan Bá lộ ra một vẻ ý vị sâu xa, không lên tiếng, ngược lại còn khẽ nhíu mày với Nạp Lan Thiên Thiết bên cạnh, nói:

- Nhị trưởng lão... Không biết người có ý kiến gì.

Nạp Lan Hào nhàn nhạt nhìn Nạp Lan Thiên Triết, chậm rãi nói:

- Trong Nạp Lan Gia, bất cứ người nào cũng có thể ngồi vào vị trí Thiếu Gia chủ... Thế nhưng duy chỉ có một mình Nạp Lan Hạ thì không thể được!

- Vì sao?

Nạp Lan Thiên Triết nhíu mày.

- Ha ha, Nạp Lan Hạ Thiếu gia, đúng là một bậc anh tài, bối cảnh kinh người... Có điều, ha ha, con người hắn ngang tàng ương ngạnh, trong gia tộc, người phục hắn không nhiều, ngay cả người của gia tộc mình cũng không áp phục được? Làm thế nào để người bên ngoài áp phục? Sao có thể làm chủ một nhà! Huống hồ... Ha ha, ba ngày trước, hắn còn bại trong tay Lý Dật, ngay cả vợ cũng mất. Ai biết được, lúc nào hắn sẽ đề thua luôn cả lợi ích gia tộc? Gia chủ đại nhân, dám hỏi người, nhân vật như vậy, có tư cách gì? Có thân phận gì? Có thể diện gì để làm Thiếu Gia chủ của Nạp Lan Gia chúng ta?

Nạp Lan Hào lạnh lùng nói:

- Nạp Lan Gia chúng ta không thể bị mất sạch thể diện như vậy được!

- ồ?

Nạp Lan Thiên Triết lại không hề động nộ:

- Vậy theo ý của trưởng lão ngươi, người nào có thể đảm nhận Thiếu Gia chủ?

Nạp Lan Hào nhàn nhạt cười, tiện tay chỉ vào Nạp Lan Khánh, đáp:

- Đại Thiếu gia tính tình hiền hòa, trong gia tộc lại rất được lòng người, quan hệ với bên ngoài cực tốt. Tuy rằng hắn không có thiên tư anh tài như Hạ Thiếu gia, thế nhưng dù gì cũng là cường giả Đấu Sư... Gia chủ đại nhân, ta nghĩ, ngươi ở độ tuổi của hắn cũng chẳng qua chỉ vậy mà thôi!

Nạp Lan Thiên Triết nhàn nhạt nói:

- Vậy thì thế nào?

- Thế nào? Ta tiến cử Nạp Lan Khánh Thiếu gia làm Thiếu Gia chủ của Nạp Lan Gia chúng ta! Cho dù nói thế nào, cũng đều tốt hơn nhiều so với tiểu tử Nạp Lan Hạ!

- Bôp!

Nạp Lan Thiên Triết vỗ mạnh vào bàn, cười lạnh thấp giọng nói:

- Huênh hoang! Nhị trưởng lão, ta kính người là trưởng lão, thế nhưng người đừng được nước làm tới, ngươi muốn tiến cử ai không liên quan đến ta, thế nhưng đừng gây ly gián ở đây!

- Ta gây ly gián sao?

Nạp Lan Hào cười ha hả:

- Nạp Lan Thiên Triết, vậy theo ý của ngươi, cứ để Nạp Lan Hạ lên làm Thiếu Gia chủ phải không? Người khác như chúng ta không được có cả ý kiến nữa sao? Cũng tức là nói, tất cả mọi việc trong gia tộc đều do một mình người quyết định? Vậy thì... Tất cả người của Nạp Lan Gia chúng ta đều phải để người dắt mũi sao? Nạp Lan Thiên Triết, ta nói cho người biết! Nạp Lan Gia là của Nạp Lan Gia Tộc tộc nhân chúng ta! Chứ không phải riêng mình ngươi!