Đấu Thần

Chương 912: Cuồng Bạo Địa Long




Sát thần lão Nhị thân hãm hiểm cảnh, làm cho Y Y nữ tử vẻ lo lắng, nhìn chằm chằm vào hoa văn trên thạch bích, cố gắng từ đó tìm ra quan khiếu của trận pháp.

- Y Y tiểu thư, đây chẳng qua là Chướng Nhãn pháp.

Lý Dật nhẹ giọng nhắc nhở.

Qua một hồi Lý Dật nhắc nhở, Y Y bừng tỉnh đại ngộ, sau đó cảm kích nhìn Lý Dật, nàng cẩn thận quan sát một chút, trên mặt vui mừng, lúc này cũng không chút do dự đánh ra vài đạo đấu khí hướng thông đạo cuốn tới. Thấy Y Y làm vậy, Lý Dật cũng không khỏi âm thầm tán thưởng, Y Y tiểu thư này đối với trận pháp đúng là kỳ tài.

Đấu khí của Y Y nhanh bắn ra, theo thứ tự đánh trúng thông đạo trận pháp, hoa văn thạch bích quang hoa lập tức ảm đạm, lúc này đấu khí bắn ra cũng dừng lại, đấu khí mảnh nhỏ trong thông đạo cũng chậm rãi tán đi.

Trong thông đạo, sát thần lão Nhị vẻ mặt trắng bệch, hắn cũng không có ăn thiệt thòi, nhưng lúc này nghĩ mà sợ, nếu như phải chịu đựng vài trận sóng công kích, không biết hắn có thể hóa giải được hay không.

Trận pháp vừa vỡ, trên thạch bích một hồi "Rắc rắc " vang lên, sau đó đổ ầm xuống.

- Đi.

Sát thần lão Nhị nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, dẫn đầu mọi người đi ra khỏi thông đạo.

Thông đạo tối đen, năm người thông qua thông đạo tiến vào, ở phía trên có tinh thạch đèn lồng bỗng nhiên phát sáng lên. Có ánh sáng mọi người có thể nhìn thấy, ở trước mặt xuất hiện một đầu ma thú.

- Địa long.

Y Y thấp giọng, trong giọng nói có vẻ bối rối.

- Địa long rất lợi hại phải không?

Đã trải qua vô số ma thú tại đóng băng thế giới, Lý Dật chưa bao giờ thấy qua đầu ma thú trước mắt này. Nó tuy được xưng là long, nhưng lại xấu tới cực điểm, hơn nữa hình thể cũng không phải lớn, nó thoạt nhìn giống như là một cái bánh bao lớn vậy, trên thân thể bao trùm một tầng lân phiến, cái miệng rộng, trông như ếch vậy.

- Bát giai ma thú, ngươi nói có lợi hại hay không.

Y Y mặt trắng không còn chút máu nhìn Lý Dật, tựa hồ đối với Lý Dật cô lậu quả văn có chút phát điên.

Lý Dật da đầu cũng bắt đầu run lên, Bát giai ma thú, tương đương với nhân loại Đấu Thần cường giả, hơn nữa xuất phát từ thiên phú ma thú cường hãn, thực lực của bọn chúng còn mạnh hơn Đấu Thần cường giả. Mà lúc này bọn họcũng chỉ có năm Đấu Thánh mà thôi.

- Các ngươi, có thể xông đến nơi đây, cũng rất lợi hại.

Lúc này, địa long lại mở miệng nói chuyện, thanh âm cùng ngôn ngữ nhân loại đồng dạng, có chút ồm ồm.

- Địa long các hạ.

Lý Dật hướng ma thú thi lễ:

- Ngươi thân là tôn quý bát giai ma thú, vì sao cam nguyện để song kiếm môn sử dụng, bị bọn họ nô dịch.

- Ai nói ta bị người nô dịch? Ha ha ha, đây là sào huyệt ta, vào sào huyệt chỉ có chết, cùng song kiếm môn có một cái rắm quan hệ gì.

- Như vậy là chúng ta quấy rầy rồi.

Lý Dật hướng ba vị sát thần cùng Y Y biến sắc, nói:

- Đi lộn chỗ, chúng ta cũng đừng có quấy rầy địa long các hạ nghỉ ngơi.

Ba vị sát thần cùng Y Y tuy không biết Lý Dật muốn làm cái gì, nhưng thấy Lý Dật có chỗ dự mưu, cũng không nói thêm cái gì, lách mình liền hướng đường cũ lui về.

- Đã đến đây, còn muốn đi sao.

Địa long cũng không có ý buông tha, địa long có thói quen sinh hoạt trong lòng đất, ngủ nhiều năm hắn xác thực không phải song kiếm tông nuôi dưỡng, mà là cùng song kiếm tông đạt thành quan hệ hợp tác. Song kiếm tông phụ trách thực vật, mà địa long thì bảo đảm người xông vào là chết.

Nếu như nhân loại cùng song kiếm tông hợp tác, nhìn thấy kẻ xông vào rời khỏi, thì cũng chẳng muốn xen vào việc của người khác. Nhưng rõ đối với nhân loại, ma thú càng thêm đôn hậu, cho nên Lý Dật mới lui ra ngoài, địa long cũng buông tha đuổi theo.

Địa long, hiện tại Lý Dật rõ ràng, nói là long, kỳ thật chính là một con cóc, hắn lúc này nhanh chóng vọt ra thông đạo.

Oanh.

Trong thông đạo trận pháp lần nữa khởi động, nhưng lúc này không phải theo như phương thức trận pháp nguyên bản, mà là theo Lý Dật điều khiển mà phát động công kích.

- Đánh,

Trận pháp hiển nhiên trói không được một đầu bát giai ma thú, cho nên khởi động trận pháp, đồng thời, Lý Dật nhìn Sát thần cùng Y Y nói.

Hiện tại ba vị sát thần cùng Y Y mới kịp phản ứng, lúc đầu Lý Dật muốn lợi dụng trận pháp năng lượng trong thông đạo để đối kháng địa long. Mặc kệ có hiệu quả hay không, so với không có còn hơn.

Trận pháp năng lượng, cùng bốn vị Đấu Thánh cường giả kết xuất không gian giam cầm, địa long nhất thời bị nhốt, không cách nào tiến thêm một bước. Nhưng siêu cấp con cóc khí lực thật sự vô cùng cường hoành, năng lượng hung hãn oanh tại thân thể hắn, chẳng những không có tạo thành thương tổn gì, ngược lại bắn ra, hóa thành đấu khí mảnh nhỏ tứ tán tại trong không gian.

- Xem ra, lực lượng còn thì không cách nào nổ nát địa long.

Lý Dật một bên thao túng trận pháp, hấp thu tán loạn đấu khí mảnh nhỏ chèo chống. Trận pháp này cũng không phải là Càn Khôn trận pháp, có thể mượn nhờ thiên địa nguyên khí cùng năng lượng của người công kích để tăng mạnh trận pháp, nó chỉ có kết giả tại bốn vách tường trận pháp phong ấn đại lượng năng lượng đấu khí. Cho nên mới bắt đầu năng lượng có thể đạt tới rất cao, nhưng khuyết điểm cũng rõ ràng, sớm muộn sẽ bị tiêu hao sạch sẽ.

Một khi trận pháp năng lượng tiêu hao sạch sẽ, hậu quả là cái gì, chính là dùng đầu ngón chân cũng tưởng tượng được.

- Sát thần, các ngươi chẳng lẽ sẽ không có công kích càng hữu hiệu lực sao?

Lý Dật không khỏi buồn bực nói lên.

- Lý Dật các hạ, ngươi cảm thấy chúng ta bây giờ còn tay để sử dụng đấu kỹ sao?

Sát thần lão Nhị lời nói không giả, bốn người gia trận pháp, cũng là miễn cưỡng ngăn trở địa long, chỉ có một người thoáng trì hoãn xuống, hậu quả cũng thấy ngay được.

Lý Dật có thể cảm giác được trong trận pháp năng lượng ẩn chứa đang điên cuồng có dấu hiệu khô kiệt, nếu như không nghĩ ra biện pháp, thời gian bọn họ cũng không còn nhiều lắm.

- Chư vị, chỉ có thể đánh cuộc một lần. Ba vị sát thần dùng tất cả đấu khí, Y Y tiểu thư, ngươi tới điều khiển trận pháp.

Lý Dật nói xong, cũng không nhìn bốn người có tán thành hay không, tay quyết biến đổi, thu hồi đấu khí tơ nhện điều khiển trận pháp, trên cổ tay không gian ba động, Phá Thiên kiếm xuất hiện trong tay.

Lý Dật cũng không có biện pháp, nếu địa long bị khốn trụ, cũng chỉ có thể thử xem siêu phẩm thần binh có thể công phá hay không.

Người kiếm hợp nhất, thiên ma đấu khí bị thúc dục đến mức tận cùng, tựa như một đạo hắc hồng sắc tia chớp xâu vào bụng địa long. Nói chung, bụng ma thú đều tương đối bạc nhược, Lý Dật cũng chỉ lựa chọn như vậy.

- Công bốn chân nó.

Sau lưng, Y Y hô ra tiếng.

Nhưng đã chậm, một kích toàn lực Lý Dật rất mạnh, Y Y vừa mới nói ra, Phá Thiên kiếm chém tại bụng địa long.

Phanh.

Bụng Địa long bị Phá Thiên kiếm chém xuống bông nhiên vỡ ra một khe hở, Lý Dật mừng thầm một kích thành công, nhưng lúc này khe hở lại tự động mở to, sau đó xoay tròn, quỷ dị vô cùng.

- Lý Dật, mau lui lại.

Y Y lần nữa hoảng sợ kêu to lên.

Lần này Lý Dật phản ứng rất nhanh bạo thối. Lúc này trên thân thể địa long xì ra chất lỏng hồng vụ tựu rơi xuống, những hồng vụ này cơ hồ phun ra cả thông đạo, trong nháy mắt thông đạo hủ thực cháy đen.

Dù cho có thiên khôn kiền châu bực, Lý Dật cũng không dám cam đoan những độc tố này có thể bị khắc chế hay không.

Ba vị sát thần cùng Y Y bạo thối.

- Lý Dật, ngươi chẳng lẽ không biết địa long công kích chính là long độc sao?

Y Y tức giận chất vấn.

- Không cần phải trách cứ hắn, Y Y, đem địa long đánh tới trạng thái cuồng bạo cũng tốt, chỉ cần chúng ta có thể chịu đựng mười phút là được.

- Phiền toái các ngươi giải thích, ta chưa từng nhìn thấy địa long ma thú.

Lúc này, Lý Dật không khỏi nhìn sát thần thỉnh giáo.

- Địa long trên bụng là cấm kỵ, một khi đã bị kịch liệt công kích, sẽ kích phát vào trạng thái cuồng bạo, trạng thái cuồng bạo nó phóng ra chất độc có thể trong nháy mắt hủ thực bất kỳ vật gì. Nhưng loại trạng thái này, nó chỉ có thể duy trì liên tục mười phút. Chỉ cần đứng vững mười phút, thì lúc đó là lúc nó yếu ớt nhất.

- Mười phút, vấn đề là chúng ta không chống nổi địa long mười phút công kích.

Y Y không khỏi lên giọng.

- Nghĩ toàn bộ sống sót có lẽ không có khả năng, nhưng chúng ta ít nhất có thể sống sót vài người.

Sát thần lão Nhị trong mắt hiện lên một tia quyết liệt:

- Lão Tứ, ngươi bảo vệ Y Y đi ra, trong này giao cho ta cùng lão Tam.

Lý Dật không ngờ sát thần nghĩa khí như thế, càng không khỏi lần nữa đánh giá Y Y nữ tử. Thân phận của cô gái này, tựa hồ không quá tầm thường, trong lúc nguy cấp, sát thần lão Nhị nghĩ đến chuyện phải bảo vệ nàng.

- Nhị thúc thúc, Y Y muốn cùng các ngươi chiến đấu.

- Nghe lời đi, Y Y, đánh cược một lần này, ta và ba thúc thúc ngươi cũng chưa chắc... Lão Tứ, còn đứng ngây ra đó làm gì, mau dẫn Y Y rời đi.

Thấy sát thần lão Nhị mắng, ốm yếu thư sinh đột nhiên khẽ vươn tay ra, đem Y Y biến mất khỏi thông đạo.

Nghe bọn hắn nói địa long đáng sợ như vậy, Lý Dật tự nhiên cũng không muốn tự thể nghiệm.

Đang muốn nhấc chân đuổi theo, đã thấy sát thần lão Tứ cùng Y Y lui trở về.

Phía sau bọn hắn xuất hiện một bóng người, người này, Lý Dật cũng không xa lạ gì, đúng là tên mập mạp sát thần.

- Thiên địa sát trận.

Mập mạp lão đại cũng không cách nào bận tâm, chui ra khỏi thông đạo, sau đó liền trầm giọng quát.

Mập mạp lão đại nói xong, mọi người nhanh chóng xếp thành đội hình, song chưởng hắn đánh ra đấu khí quang hoa.