Đấu Thần

Chương 937: Đấu Thần Cốc Quỷ Dị




Đấu Thần cốc cũng không quá lớn, nam rộng chừng bảy tám chục dặm, dài hai trăm dặm, lúc này Lý Dật cùng Thanh Nhi tỷ đệ, béo gầy thúc thúc ở đi vào khu vực trung tâm.

Nơi này, có một tòa thành trấn nho nhỏ, nhưng cùng thành trấn bình thường bất đồng, tất cả kiến trúnơi này c đều ngay ngắn trật tự, hiển nhiên là dựa theo ý đồ của người nào đó mà tạo dựng lên. Tòa thành trấn này bốn phía là núi vây quanh, chính giữa lại vô cùng bằng phẳng, rõ ràng là do nhân lực tạo lên.

Dùng nhân lực tạo ra khu vực bằng phẳng như vậy để kiến tạo thành trấn, cũng không biết người này tại Đấu Thần cốc bỏ ra bao nhiêu tâm tư cùng tinh lực đây. Nhưng ngẫm lại, Lý Dật cũng thấy bình thường, dù sao nơi này Đấu Thần cường giả tụ tập, muốn làm được như vậy, tựa hồ cũng không phải là khó.

Những kiến trúc này hình tròn, ngoại trừ chính giữa là ba tầng thạch lâu ra, những kiến trúc không khác mấy, đều là làm bằng gỗ.

- Đến rồi, nơi này chính là Đấu Thần cốc.

Thanh Nhi tỷ đệ ở tầng trệt ngôi nhài, bên trong vật cụ đều cực kỳ đơn giản, ngoại trừ dụng cụ cuộc sống, không có gì dư thừa. Nhưng bài trí cực kỳ sạch sẽ.

Trên đường đi cũng gặp phải vài Đấu Thần cốc cường giả, nhưng những người này thoạt nhìn thần sắc đều rất lạnh lùng, đều có thần thái không liên quan đến ai cả.

Đem Lý Dật cùng Thanh Nhi tỷ đệ đến nhà trệt, béo thúc thúc mới nói:

- Lý Dật, ngươi ở đây một đêm, chờ chúng ta bẩm cốc chủ xong, sau đó nghe cốc chủ định đoạt.

- Làm phiền hai vị thúc thúc.

Lý Dật cung kính đưa tiễn hai vị cường giả rời đi, lúc này mới quay đầu lại nhìn ba gian nhà trệt.

- Lý Dật ca ca, ngươi nói cho ta một chút về thế giới bên ngoài nhé.

Mao đầu lại quấn bên người Lý Dật không tha.

Lý Dật kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ ngươi chưa bao giờ rời khỏi Đấu Thần cốc sao?

Tiểu mao đầu vẻ mặt đau khổ nói:

- Ta từ nhỏ sinh ở trong này, cốc chủ có lệnh, chưa cho phép bất luận kẻ nào tự tiện rời cốc, nếu không giết không tha.

Đấu Thần cốc quy củ thật quỷ quái huyết tinh, động tý là muốn mạng người, điều này làm Lý Dật cảnh giác lên.

- Mao đầu, chính mình đi chơi, đừng cãi khách nhân.

Thanh Nhi phất phất tay, đuổi đệ đệ ra khỏi phòng. Nhưng mao đầu vừa đi, thanh Nhi lại có chút hối hận, hiện tại nàng cùng Lý Dật ở chung, thiếu nữ cùng nam tử trẻ tuổi ở chung một phòng làm nàng có chút chân tay luống cuống, nhưng tận lực tránh nhìn thẳng Lý Dật, bộ dáng không giống như tại trong nhà mình, mà là đang ở nhà người ta.

Lý Dật trong nội tâm cười thầm, trước mặt như vậy, ngàn vạn lần đừng bày ra bộ dáng du côn, vì vậy hắn bày ra một bộ chính nhân quân tử, hỏi:

- Thanh Nhi cô nương, ngươi cũng là từ nhỏ sinh ở Đấu Thần cốc sao?

Có chủ đề, thanh nhi lung túng cũng giảm bớt, hồi đáp:

- Ta cũng không phải, tới Đấu Thần cốc cũng mười năm, không từ mười năm trước, ta theo cha mẹ đi vào Đấu Thần cốc, liền không có đi ra ngoài.

- A, cha mẹ của các ngươi đâu, sao không thấy bọn họ.

- Cha mẹ của chúng ta đi cực thiên thánh cảnh, cũng không trở về.

- Cực thiên thánh cảnh?

Lý Dật hỏi:

- Đó là nơi nào?

Thanh Nhi nói:

- Cực thiên thánh cảnh là do cốc chủ kết xuất một cái kết giới, chỗ đó bốn mùa hoa nở, mỗi người đều có cuộc sống khoái hoạt, trường sinh bất tử, hơn nữa không có tranh đấu, không giống người thế gian tranh đấu... Nhưng, muốn đi cực thiên thánh cảnh cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhất định phải đạt tới cảnh giới phong hào Đấu Thần, mới có vinh hạnh đặc biệt này.

Lý Dật giật mình, sau nửa ngày chưa có hồi tỉnh lại, thì thào hỏi:

- Nói như vậy, cha mẹ của ngươi, bọn họ tu luyện đến phong hào Đấu Thần cảnh giới?

- Đúng vậy, bằng không làm sao có thể đi cực thiên thánh cảnh. Ta chỉ muốn cố gắng tu luyện, sớm muộn cũng có một ngày có thể đi tới chỗ đó, chỉ có điều đáng tiếc đệ đệ của ta, để cho ta lo lắng thật lớn.

Lý Dật đột nhiên rõ ràng, chẳng lẽ thuyết pháp trong truyền thuyết là thật sự, những Đấu Thần cường giả này tụ tập ở chỗ này, chính là vì tu luyện tới phong hào Đấu Thần? nhưng, cực thiên thánh cảnh lại không có nghe nói qua, hơn nữa nghe không có điểm tín nhiệm.

- Thanh Nhi cô nương, ngươi vì cái gì lo lắng đệ đệ của mình?

- Mao đầu hắn không cách nào tu luyện đấu khí, đã mười mấy tuổi, vẫn là một người thường, chỉ sợ đời này đều không đi tới cực thiên thánh cảnh được.

Lý Dật còn đang vì chuyện cực thiên thánh cảnh, dù sao phong hào Đấu Thần cũng là giấc mộng của hắn, nhưng nếu hắn tu luyện tới phong hào Đấu Thần cảnh giới, cũng không đi cực thiên thánh cảnh nhàm chán kia.

- Thần cốc có bao nhiêu người đi cực thiên thánh cảnh?

Thanh Nhi nghĩ nghĩ, hồi đáp:

- Cái này không rõ, nhưng hàng năm đều có ba bốn người.

Lý Dật càng kinh ngạc, cả kinh nói: - Hàng năm ba bốn? Nói đúng là hàng năm đều có ba bốn cường giả tu luyện tới phong hào Đấu Thần?

Không ngờ ở đây sản xuất phong hào Đấu Thần lại nhiều như vậy.

Vấn đề này có điểm quỷ dị, Lý Dật bằng vào dự cảm, thấy có điểm bất bình thường.

Thanh Nhi nhàn nhạt nói:

- Cái này có cái gì kỳ quái, cốc chủ chúng ta ở chỗ này, chính là vì dễ dàng cho mọi người tu luyện, hơn nữa có thể phối chế một loại ích khí đan, đối với đấu khí tu luyện rất tốt, Đấu Thần cốc thiên địa linh khí cùng ích khí đan phụ trợ, tu luyện của chúng ta so với bên ngoài, chỉ sợ nhanh hơn thập bội cũng là bình thường.

Lý Dật gật gật đầu, nhưng trong lòng lại nghi hoặc, Đấu Thần cốc chủ rốt cuộc là thần thánh phương nào, hắn tại sao phải triệu tập đến Đấu Thần cường giả nhiều như vậy, tại sao muốn tạo ra cực thiên thánh cảnh, hơn nữa trợ giúp những Đấu Thần cường giả này tăng lên tới phong hào Đấu Thần cảnh giới? Làm sự nghiệp công ích sao?

- Thanh Nhi cô nương, ngươi hiện tại có thể đem ích khí đan cho ta nhìn một chút được không?

Thanh Nhi nói:

- Ích khí đan nào có thể dễ dàng có được như vậy, ích khí đan luyện chế không dễ, Đấu Thần cốc nhân số rất đông, chỉ có công lao, cốc chủ mới có thể tưởng thưởng.

- A.

Lý Dật tựa hồ minh bạch, nói: - Đấu Thần cốc tụ tập những người này, cũng là bởi vì ích khí đan sao? Đều có cái công lao gì mới có được ích khí đan? Đúng rồi, Đấu Thần cường giả Đấu Thần cốc các ngươi mỗi ngày đều làm những gì?

Kỳ thật về nhân số Đấu Thần cốc, Lý Dật theo kiến trúc quy mô cũng phán đoán đại khái, trong này cư dân ước chừng có hơn ngàn, nếu như ngoại trừ mao đầu trường hợp đặc biệt như vậy ra thì đều là Đấu Thần cường giả... Lý Dật cũng không dám suy nghĩ, lại hỏi một câu:

- Đấu Thần cốc đều là Đấu Thần cường giả?

Thấy Lý Dật hỏi liên tiếp, Thanh Nhi cũng không biết trả lời như thế nào, xoa xoa tay suy tư một hồi, mới hồi đáp:

- Đấu Thần cốc có bảy tám trăm Đấu Thần, nhưng cốc chủ có nghiêm lệnh, Đấu Thần không được tùy ý kết giao, phạm vào cốc quy thì đừng có mơ được ích khí đan. Béo gầy thúc thúc là vì phụ mẫu ta đi vào cực thiên thánh cảnh, được cốc chủ cho tới chiếu cố chúng ta. Nếu muốn được ích khí đan, biện pháp cũng có rất nhiều, tỷ như tiếp nhận nhiệm vụ đi ra ngoài cốc tìm kiếm Đấu Thần cường giả gia nhập Đấu Thần cốc, còn chém giết ngoại nhân xâm nhập Đấu Thần cốc…

Nếu như Thanh Nhi đối với thế sự hiểu một chút, nhất định sẽ cảm giác được ý tứ của Lý Dật hỏi như vậy, nhưng nàng là một thiếu nữ đơn thuần, đối với vấn đề Lý Dật hỏi đều trả lời, cũng không có nửa phần hồ nghi. Kỳ thật cũng không trách được nàng, Thanh Nhi mười tuổi nhập cốc, trong Đấu Thần cốc cường giả lại không quan hệ với nhau, cho nên kinh nghiệm cùng lịch duyệt, đối với nhân tâm hiểm ác nàng cũng không hay biết.

Đây cũng là vấn đề Lý Dật muốn hỏi nhất, Thanh Nhi trả lời hết làm cho Lý Dật đối với Đấu Thần cốc nhiều minh bạch. Nhưng hiểu rõ càng nhiều, trong lòng Lý Dật nghi hoặc cũng càng nhiều.

Sự tình tuyệt đối không có đơn giản như vậy.

Hỏi một phen, Lý Dật thấy cũng không còn vấn đề có giá trị nữa, nhân tiện nói:

- Thanh chỉ cô nương, ngươi còn bận việc gì đi thôi, ta cùng Long Môn đánh nhau chết sống, cũng cần khôi phục đấu khí của mình.

Thanh Nhi như trút được gánh nặng, vội hỏi:

- Ta đi nấu cơm.

Liền chạy đến phòng bếp.

Trong này Lý Dật khoanh chân ngồi xuống, vê động chỉ quyết, vận chuyển thiên ma đấu khí, Đấu Thần cốc nồng đậm thiên địa linh khí, tu luyện rất tốt.

Khó khăn lắm đến trời tối, Lý Dật lúc này mới thu thế đứng dậy, đã thấy Thanh Nhi và Mao đầu trước bàn ăn chờ đợi mình rồi.

Thanh nhi trù nghệ thoạt nhìn cũng không tệ lắm, chỉ có điều nấu ăn có chút kỳ quái, không có gạo và mì là món chính, món chính là thịt nướng, Đấu Thần cốc không có lương thực, nhưng đông vật rất nhiều.

- Lý Dật ca ca, nhanh ăn cơm đi, ta đều đói chết rồi.

Mao đầu thấy Lý Dật kết thúc tu luyện, nhịn không được kêu lên.

Lý Dật cười cười, không khách khí ngồi xuống, sau đó khen:

- Thơm quá.

- Đương nhiên, tỷ tỷ của ta làm cơm ngon lắm, Lý Dật ca ca, ngươi lưu lại đia, tính là tỷ ta mời chào Đấu Thần, nói như vậy, tỷ tỷ có thể được cốc chủ ban thưởng.

- Ban thưởng có cái gì tốt, chờ ta tu luyện tới phong hào Đấu Thần, muốn đi cực thiên thánh cảnh, đến lúc đó ai nấu cơm cho ngươi ăn.

Bị tỷ tỷ quát tháo một câu, mao đầu thè lưỡi, không nói, ngược lại Lý Dật nhịn không được hỏi một câu:

- Tu luyện tới phong hào Đấu Thần, nhất định phải đi vào cực thiên thánh cảnh sao?

- Đó là đương nhiên, không vào cực thiên thánh cảnh, sao có thể hoàn thành đột phá. Lý Dật, ngươi thật sự có hứng thú?

- Đối với phong hào Đấu Thần có điểm hứng thú.

Lý Dật ý vị thâm trường cười:

- Nhưng, cực thiên thánh cảnh miễn đi, ta vẫn yêu mến cái thế giới tranh đấu và mỹ nữ này hơn.