Đấu Thần

Chương 941: Còn Thiếu Tám Cái Đấu Thần




Lúc này ngoài thân thể Lý Dật bỗng nhiên sinh một tầng chắn mơ hồ, tầng phòng hộ này dường như không phải là đấu khí hoặc không gian phòng ngự, mà là trận pháp ba động.

Lúc này năng lượng bông tuyết hình thú, ầm ầm đâm vào tầng chắn này, sau đó tiêu tán... Cũng không thể coi nó vô tung vô ảnh, mà những bông tuyết năng lượng này tựa hồ bị tầng chắn hấp thu, làm cho tầng chắn càng củng cố hơn.

Ngay sau đó, đấu khí băng long cũng ập đến...

Thân ở trong trận, hai tay Lý Dật đã nhanh chóng kết ấn, thiên địa linh khí nồng đậm bị điên cuồng rút ra, hình thành đạo đạo kình phong, nhưng băng long đấu khí trước mặt, Lý Dật cảm giác vẫn chưa đủ. Đấu Thần cường giả cùng cửu phẩm binh khí phát ra Bạch Hổ đấu kỹ, năng lượng quá mức kinh người.

- Đấu khí băng long! Bạo! Bạo! Bạo.

Ánh trưởng lão liền hô lên ba tiếng "Bạo", băng long mở ra miệng rộng, đem Lý Dật cùng ảnh trận đồng thời thôn phệ.

Phanh! Phanh! Phanh!

Hai cổ năng lượng điên cuồng dây dưa cùng một chỗ, mà ở trong trung tâm, Lý Dật cảm giác được năng lượng vô cùng vô tận đang xé rách, thôn phệ...

- A! Lý Dật.

Trên mặt đất, nhìn lên không trung kịch liệt chém giết, cung vô song sắc mặt tái nhợt. Tuy nàng đối với Lý Dật tràn đầy tin tưởng, nhưng Ánh trưởng lão dù sao thực lực cũng cao hơn Lý Dật bốn tinh Đấu Thần.

- Yên tâm đi vô song tiểu thư, Lý Dật tiểu tử này mạng lớn, không chết được đâu.

Lục chỉ đảo tiên an ủi nói.

Mà một bên Long Y, sắc mặt cũng biến sắc, bởi vì trường so đấu này thắng bại, đối với những người khác mà nói, còn có thể chạy trốn, nhưng Lý Dật bại, thì cha con long thị chết không có chỗ chôn.

- Lý Dật, cố gắng chịu đựng nhé.

Long Y thật sự quá khẩn trương, đôi bàn tay rất nhanh nắm chặt vào nhau.

- Tỷ tỷ, ngươi nhanh đi giúp Lý Dật ca ca.

Tiểu mao đầu Thanh Vũ tuy cùng Lý Dật mới quen biết, nhưng hắn rất thích Lý Dật.

Thanh Nhi cũng muốn đi giúp, nhưng đây là đánh cuộc đấu, nàng xông vào thì Long Môn đệ tử cũng không khoanh tay đứng nhìn.

Giữa không trung, Ánh trưởng lão cũng vô cùng đắc ý, mắt thấy băng long đang thôn phệ Lý Dật, hắn cảm thấy chưa đủ, vì triệt để tiêu diệt tên thiếu niên Đấu Thần cuồng ngạo này, lần nữa rót cực hạn đấu khí vào xuyên vân thương, sau đó đấm đến Lý Dật.

Khanh.

Xuyên vân thương phát ra "Ba ba ba" thanh âm xuyên thấu không gian, nhưng mũi thương nhọn đâm vào thì bỗng nhiên "Khanh" một tiếng, Ánh trưởng lão thầm kêu không ổn, nhưng cũng không còn kịp, đầu thương cửu phẩm xuyên vân thương một một tiếng gãy, Ánh trưởng lão thu thế lại, sau đó lui lại.

- Ánh trưởng lão, ngươi đánh cho rất sướng đi, bây giờ nên đến phiên ta.

Lúc vừa rồi băng long liên tục công kích, Lý Dật tay quyết đánh ra, chuôi cửu phẩm xuyên vân thương này hóa thành bột phấn. Tiếp theo Lý Dật hét to một tiếng, ba điểm hắc sắc quang mang hiện lên như Lưu Tinh truy nguyệt, đánh úp về phía Ánh trưởng lão.

Chỗ Càn Khôn trận pháp tinh diệu, là chỉ cần đứng vững ở luồng công kích thứ nhất, có thể không ngừng hấp thu năng lượng công kích chuyển hóa làm phòng ngự. Ánh trưởng lão nằm mơ cũng không nghĩ ra Lý Dật có thể nhanh phát động phản kích, đấu khí mưa tên từ thần binh phách tuyệt Trấn Thiên Cung Tiên Thiên, nhanh chóng bắn ra.

Lý Dật phát hiện phách tuyệt Trấn Thiên Cung dùng để đánh lén thật sự là quá thuận tay, hai thanh siêu phẩm thần binh, một cái cận chiến một cái đánh lén thật sự là thiên y vô phùng, bởi vì như vậy sẽ không ai nghĩ tới, trên người một cường giả lại có hai thanh siêu phẩm thần binh như vậy.

Ba miếng đấu khí tiến vũ bắn ra lập tức nghịch chuyển.

Nhưng đối với chiến song phương, cho dù Long Môn đệ tử cố tình viện thủ cũng không thể được.

Ánh trưởng lão dù sao cũng thành danh đã lâu, mắt thấy ba miếng đấu khí tiến vũ công kích tuy không có khả năng hoàn toàn né tránh, thân thể có chút di động. Ý đồ của hắn là tránh chỗ hiểm, để cho đấu khí tiến vũ đâm vào thân thể.

Nhưng Ánh trưởng lão cũng không ý thức được, phách tuyệt Trấn Thiên Cung bắn ra đấu khí tiến vũ, ẩn chứa ý thức của Lý Dật.

Phốc, phốc, phốc...

Ba miếng đấu khí tiến vũ bắn vào thân thể Ánh trưởng lão, nhưng vượt quá dự liệu cử Ánh trưởng lão, là ba miếng đấu khí tiến vũ cũng không có xuyên ra.

Lúc này sắc mặt Ánh trưởng như tro tàn, sau đó hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, đấu khí bắt đầu bành trướng.

- Lý Dật, ngươi...

Bắn.

Ba tiếng bạo vang lên, ngăn Ánh trưởng lão nói, hiện tại, chỉ có thần chết mới Ánh trưởng lão nói cái gì. Ánh trưởng lão chết quá mức thảm thiết, cả người cơ hồ đều bị xé nứt, vô số huyết nhục bị năng lượng thôn phệ hóa thành hư vô.

Thân thể Ánh trưởng lão bạo liệt, đồng thời thân hình Lý Dật di động, mặc kệ huyết vũ đầy trời, đấu khí tơ nhện quấn lấy đấu khí hạt giống của Ánh trưởng lão.

Thứ tốt cũng không thể lãng phí, tuy đáp ứng lực lực không giết người lấy đấu khí hạt giống để tu luyện, nhưng cũng không thể phung phí của trời.

Đấu Thần năm tinh cường giả, đấu khí quả nhiên năng dư thừa, Lý Dật đem hoàn toàn luyện hóa, đấu khí tu vi tăng lên, đột phá đến Đấu Thần hai tinh. Như vậy, nếu như có thể luyện hóa tám đấu khí hạt giống Đấu Thần cường giả, chẳng phải đột phá đến phong hào Đấu Thần rồi sao?

Còn thiếu tám cái Đấu Thần nữa, đương nhiên tám cái Đấu Thần đểu phải là địch nhân, Lý Dật liếm liếm đầu lưỡi, nếu như lúc này có người nhìn thấy hắn, mọi người nhất định sẽ cho là một ác ma.

Luyện hóa đấu khí hạt giống Ánh trưởng lão, Lý Dật mới chậm rãi huyền phù tại trước mặt Long Môn đệ tử, ngang nhiên nói:

- Thế nào? Đều chưa đi sao?

Đám Long Môn đệ tử rất muốn đi, kể cả tên Đấu Thần cường giả kia, Ánh trưởng lão bị chết quá thảm thiết, làm cho đám Long Môn cường giả tâm lý chấn động mãnh liệt.

- Coi như số ngươi gặp may, nhưng ngươi cũng chớ đắc ý quá sớm, họ Ánh ta sớm xem không vừa mắt, có thể mượn tay của ngươi giết hắn cũng tốt. Chúng ta đi, hừ, Lý Dật, lần sau lại mang trưởng lão lợi hại tới thu thập ngươi.

Long trống trơn tuy ẻo lả, nhưng hắn vẫn có thể phán đoán tinh tường, bên hắn tổn thất cường giả mạnh nhất, tuy Long Môn nhân số chiếm ưu thế, nhưng thực lực đã hoàn toàn kém hơn rồi, sau khi nói lời uy hiếp, cũng nhanh chóng biến mất tại không trung.

Những Long Môn đệ tử kia thấy long trống trơn dẫn đầu rút lui, cũng nhanh đuổi theo.

Đợi Long Môn chúng cường giả tán đi, Lý Dật phân phó nói: - Nơi đây đã không nên ở lâu, trận đánh này chắc hẳn đã kinh động Đấu Thần cốc. Đảo tiên, ba vị sát thần, các ngươi nhanh chóng mang mọi người trở lại thất tinh tông đi.

- Trở lại thất tinh tông? Chính là tứ đại thần y còn không có chữa thương cho Long Môn chủ?

Sát thần lão Tam lập tức nhảy dựng lên.

Lục chỉ đảo tiên cũng nghi ngờ nói:

- Lý Dật, ngươi không đi sao?

Lý Dật cũng không còn thời gian giải thích, nói:

- Cho ngươi hai phút thời gian rời đi, chậm thêm chỉ sợ cũng không còn kịp rồi. Về phần tứ đại thần y, các ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đem hắn trở lại thất tinh tông.

Lúc này Lý Dật vô luận là đấu khí tu vi hay là cách làm việc quả quyết cùng năng lực, cũng được mọi người tán thành, cho nên mệnh lệnh của hắn, sát thần lão Tam cũng không nói thêm gì nữa, mọi người nhanh chóng hành động, đem long phong vân, lý na cùng đảo tiên sư muội hướng ngoài Đấu Thần cốc bay đi.

Thấy mọi người rời đi, Lý Dật cũng nhẹ nhàng thở ra. Hiện tại kế hoạch cần phải cứu con gái của tứ đại thần y ra, lúc đó mới có thể mang tứ đại thần y đi thất tinh tông. Đấu Thần cốc tuy cường giả như rừng, nhưng cũng không phải đáng sợ như vậy, Đấu Thần cường giả chẳng qua là vì ích khí đan mà cam tâm nhập cốc, bọn họ chỉ cần tấn thăng đến phong hào Đấu Thần mà thôi, như vậy cũng không cấu thành uy hiếp quá lớn, mà như vậy tựa hồ có thể lợi dụng được.

Đấu Thần cốc chủ, Lý Dật xác định muốn gặp.

Không ngoài ý liệu Lý Dật, đảo tiên, sát thần mới rời đi chưa đầy năm phút, Đấu Thần cốc hiện ra một đám cường giả, đám cường giả này tới cực nhanh, chỉ trong nháy mắt cũng đến nơi rồi.

Người cầm đầu, Lý Dật hiện tại đã có thể thấy rõ ràng, lại là một nữ nhân, nữ nhân này khoảng bốn mươi tuổi, gương mặt bảo dưỡng vô cùng tốt, nếu như không phải Lý Dật đối với nữ nhân có nghiên cứu, thì nói nữ nhân này mới hai mươi tuổi cũng sẽ có người tin.

Lúc vừa rồi đánh nhau chết sống, rõ ràng đã hấp dẫn cốc chủ phu nhân tới. Nhưng như vậy cũng tốt, thất tinh tông cùng Long Môn, song kiếm môn chiến sự vô cùng cấp bách, Lý Dật cũng không có bao nhiêu thời gian tại Đấu Thần cốc dông dài.

Cốc chủ phu nhân mang theo bảy tám Đấu Thần cường giả đi đến, sau đó thấy rõ hết thảy, cuối cùng nhìn trên người Lý Dật.

Nàng cũng không nói lời nào, tại trên người Lý Dật, sau đó lại đưa ánh mắt nhìn Thanh Nhi, hỏi:

- Thanh nhi, nơi này có chuyện gì xảy ra?

Thanh Nhi khẩn trương tới cực điểm, nàng phát hiện ngoại nhân tự tiện xông vào Đấu Thần cốc mà không ra tay ngăn lại, nhất đinh sẽ phải chịu xử phạt.

- Cốc chủ phu nhân, vừa mới có một Đấu Thần cường giả tự tiện xông vào Đấu Thần cốc, Thanh Nhi cô nương kịp thời ra tay, đã đem tên Đấu Thần cốc Long Môn cường giả giết chết.

Thấy Thanh Nhi lung túng, Lý Dật nói ra.

- Ta hỏi ngươi sao? Thanh Nhi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Cốc chủ phu nhân trừng mắt nhìn Lý Dật, lại tiếp tục quay đầu quát hỏi Thanh Nhi, nàng biết rõ Thanh Nhi cô nương sẽ không nói dối. Mà Lý Dật, bằng cảm giác nàng cũng biết tiểu tử này nói chuyện không quá tín nhiệm.

Nhưng được Lý Dật nhắc nhở như vậy, Thanh Nhi cũng không phải đần, thấp giọng trả lời:

- Vừa rồi, xác thực là có người xâm nhập Đấu Thần cốc, bất quá đã bị, bị ta giết rồi.

- Thật sự sao? Xâm nhập Đấu Thần cốc là ai? Vậy là cường giả cấp bậc gì? Ngươi làm thế nào giết? Còn có, ngươi vì cái gì đến nơi này?

Cốc chủ phu nhân không có buông tha Thanh Nhi, liên tiếp thẩm vấn, làm cho trên trán Thanh Nhi mồ hôi to như hạt đậu chảy ra.