Đấu Y

Chương 389: Cửu thiên huyền băng nghĩ cùng bí huyền tinh





- Tài bảo cấp độ này nào có dễ dàng tìm được như vậy. Thiếp thân đã tìm kiếm không dưới mười năm nhưng muốn thu hoạch được chỉ sợ đời này vô duyên.

Thần Lộ tiên tử dịu dàng thở dài nói.

- Lão phu bẩy năm trước tại nơi cực nam là đỉnh Vạn Trượng Phong may mắn thu được năm quả trứng Thiên băng nghĩ, không biết Thần đạo hữu có hứng thú hay không, nếu như là có cứ nói, lão phu có thể đem năm quả trứng kia giao toàn bộ cho Thần đạo hữu.

Lục Dương Chân Nhân nói.

Mắt phương Thần Lộ tiên tử chợt lóe quang mang, nhưng trong nháy mắt lại lờ mờ xuống, khẽ vuốt trán nói:

- Đa tạ chân nhân có ý tốt, thiếp thân muốn chính là Thiên băng nghĩ nhưng mà loại này muốn ấp trứng ra được cần điều kiện cực kỳ hà khắc, muốn thành ấu thể lại phải trông chờ vào tạo hóa, nếu may mắn có thể nuôi nấng trong mười năm thì thành thục sợ là mất đến trăm năm thậm chí là lâu hơn, thiếp thân đi đâu để tìm được kỳ dược giúp tăng trưởng nhanh đây, xem ra thiếp thân như vậy thật không nuôi nổi.

Lâm Khiếu Đường ngồi trên ghế thái sư nhắm mắt dưỡng thần, nghe được hai người đàm luận về Thiên băng nghĩ có chút hiếu kỳ, loại dị thú này cùng với Cực băng hàn thiền lần trước mình gặp tại Tù Ma Cốc chính là hai loại đại băng hệ vương thú, trên yêu thú bảng bài danh trước hai mươi a.

- Ha hả!

Lục Dương Chân Nhân mỉm cười nói:

- Thần đạo hữu không cần lo lắng, lão phu tìm được là loại Thiên băng nghĩ cực phẩm, chính là trứng của Cửu thiên huyền bằng nghĩ, điều kiện ấp trứng cũng không có gì hà khắc, chỉ cần để trong tầng băng đã ngàn năm tuổi lập tức có thể thành, khi lão phu gặp được thì chúng cũng đã sắp đến kỳ thành thục nên đã hạ thêm một đạo phong ấn, chỉ cần ấp thêm ba tháng thời gian liền có thể phá trứng thoát ra, Cửu thiên huyền băng nghĩ nếu so với ấu trùng Thiên bằng nghĩ bình thường sợ là manh hơn vài phần.

Khuôn mặt quyến rũ xinh đẹp của Thần Lộ tiên tử vẫn lần đầu tiên hiện một tia kinh sắc, lại còn có chút không mấy tin tưởng.

Lục Dương Chân Nhân xuất ra năm quả trứng trong suốt, tất cả còn đang trong trạng thái trứng hiện lên trong lòng bàn tay nói:

- Nếu Thần đạo hữu lo lắng, có thể dùng nguyên thức kiểm tra một phen, nhìn thử xem trong trứng này hàm lượng băng khí có đạt tiêu chuẩn hay không.

Thần Lộ tiên tử thấy được số trứng này, trong nháy mắt thân thể mềm mại hơi chấn động, đã nhiều năm như vậy tìm kiếm dị thú đối với đặc điểm nhận định đều rõ như lòng bàn tay, chỉ dùng mắt thường quan sát đã có thể nhìn ra được chỗ khác biệt.

Xoay quanh quả trứng là cực độ hàn băng khí, nếu không phải Lục Dương Chân Nhân đã dùng nguyên lực hạ phong ấn bao vây lại, chỉ sợ phương viên trăm trượng xung quanh nhất thời sẽ rơi vào cảnh đóng băng tuyết rơi.

- Vật phẩm trân quý như vậy, chân nhân có thật đem tặng cho thiếp thân?

Thần Lộ tiên tử đã không còn vẻ phong trần yêu mị như trước mà chính sắc hỏi.

- Đương nhiên là thật!

Lục Dương Chân Nhân cực kỳ khẳng định, dừng một chút lại nói tiếp:

- Bất quá nhận lấy vật ấy, Thần đạo hữu hẳn là biết phải làm gì rồi, lão phu sẽ không nói lại lần nữa, chín ngày sau hẹn gặp tại chân núi Vu Đà Loa Bắc Sơn là được.

Thần Lộ tiên tử dường như không chút lo lắng, vung tay lên liền đem năm quả trứng thu vào trong túi, Lục Dương Chân Nhân cũng không hề ngăn cản.

Đạt được vật phẩm mong đợi từ lâu, Thần Lộ tiên tử không hề che dấu vẻ hưng phấn trong lòng, thầm nghĩ phải hảo hảo nghiên cứu thật kỹ năm quả trứng này nên cũng không hề nói lời nào nữa, về phần Lâm Khiếu Đường đã bị nàng quên mất, với biểu hiên vô cùng nhược thế trước đó, vị trí của hắn trong mắt Thần Lộ tiên tử hạ thấp không ít, tự nhiên là mất đi hứng thú.

- Đa tạ chân nhân ban tặng, chín ngày sau thiếp thân chắc chắn tới trước Đà Lược Sơn, nếu không còn chuyện quan trọng nào khác, thiếp thân xin cáo từ.

Thần Lộ tiên tử vội vã nói.

- Ha ha, lão phu phải cảm tạ Thần đạo hữu mới đúng, có thể được Thần đạo hữu cùng Vân hải băng tâm quyết tương trợ, tập kích Đại Hạ yêu nhân lần này nhất định thắng lợi, Thần đạo hữu xin cứ tự tiện.

Lục Dương Chân Nhân cười nói.

Thần Lộ tiên tử đi rồi, Lục Dương Chân Nhân mới chậm rãi hướng Lâm Khiếu Đường, đối với người có nên dùng đến hay không, trong lòng vẫn còn không quá xác định được.

Lục Dương Chân Nhân nhiều lần thăm dò người này, phát hiện tu vi người này bất quá cũng chỉ là linh hồn giai hậu kỳ, trong đám người hôm nay so ra là tốp yếu, xem ra những tin đồn về người này cũng không được xác thực cho lắm.

Sự tích về Lâm Khiếu Đường mấy ngày này truyền khắp Nam Xuyên Giới, danh chấn tứ phương xác thực là không sai, nhưng trong mắt cỡ nhân vật phong vân như Lục Dương Chân Nhân bất quá cũng chỉ là nhân tài mới nổi mà thôi, cho dù tin đồn kia có lớn đến bao nhiêu nhưng trong mắt mấy người này chỉ đáng giá trị tham khảo chứ không thể tin tưởng hoàn toàn.

Nếu nói người này còn có cái gì để khiến cho Lục Dương Chân Nhân chú ý cũng chỉ là tuổi đời quá trẻ, có thể với tuổi tác này đạt được tu vi linh hồn gia hậu kỳ nào có mấy ai, nói ra cũng xứng một đời kỳ nhân.

Lúc này cũng không còn người khác để tuyển chọn, người này nếu đã không rời đi chỉ sợ là có tâm cầu vật, Lục Dương Chân Nhân đang tự đánh giá như vậy rồi mở miệng nói:

- Không biết Lâm đ*o hữu có yêu cầu vật gì? Nếu lão phu có thể chắc chắn sẽ lấy ra tặng Lâm đ*o hữu.. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lâm Khiếu Đường đối với Bí huyền kim, tâm truy cầu so với Thần Lộ tiên tử truy cầu Thiên băng nghĩ sợ rằng chỉ có hơn chứ không kém.

Tử kim thương không thể thành thương trận, mà Lâm Khiếu Đường hiện nay sở hữu công pháp bí bảo lớn nhất thích hợp thương trận, nếu có thể tạo thành trận hình thì chiến lực của Lâm Khiếu Dường sẽ được đề cao thật lớn, đến lúc đó cùng với Tham thị thú nhất định sẽ trở thành cặp sát thủ đồng hành.

Lâm Khiếu Đường cũng không dông dài, nói thẳng:

- Lâm mỗ vẫn đang tìm kiếm đủ lượng Bí huyền kim để luyện chế pháp khí, không biết chân nhân có thể có?

Bởi trước đó Lâm Khiếu Đường chỉ cần một gốc Huyết linh chi là đinh giá thấp nhất trong số tám người, Lục Dương Chân còn cho rằng Lâm Khiếu Đường từng trải còn thấp, không có gì kiến thức.

Cũng không nghĩ tới vừa mới mở miệng một cái đã kêu Bí huyền kim, nguyên quáng đỉnh cấp như vậy phải nói còn hi hữu hơn cả Cửu thiên huyền băng nghĩ chứ không hề kém chút nào.

Sắc mặt Lục Dương Chân Nhân không khỏi có chút do dự, Thần Lộ tiên tử tốt xấu cũng có giá trị riêng của mình, một thân Vạn hải băng tâm quyết chính là thánh giai đạo pháp lợi hại vô cùng. Vị thanh niên trước mắt này nhìn qua cũng không có chỗ đặc biệt, nếu đem tặng vật quý trọng như vậy có hay không quá đáng đây, Lục Dương Chân Nhân lại có chút đắn đo không xác định được.

Lâm Khiếu Đường nhìn thấy trong mắt Lục Dương Chân Nhân hơi nhoáng lên vẻ do dự. Trong lòng có chút lóe lên, liền nghĩ Bí huyền kim rất khó tìm, cho dù một hai cân nữa đã là cực kỳ trân quý.

- Chân nhân nếu có Lâm mỗ nguyện lấy ra một ít vật phẩm tiến hành trao đổi, đương nhiên chân nhân không cần suy nghĩ nhiều, dù sao Lâm mỗ cũng chấp nhận đi Đại Hạ một chuyến.

Lục Dương Chân Nhân vừa nghe lời này có chút hiếu kỳ hỏi:

- A? Lâm đ*o hữu nguyên lấy vật gì tiến hành trao đổi?

Lâm Khiếu Đường cũng không nói nhiều, động tay một cái, từ trong giới chỉ trữ vật đã lấy ra một khối tinh thể to bằng hai nắm tay trong suốt cùng hai hộp gấm.

- Dung tinh!

Lục Dương Chân Nhân hơi kinh hãi, vật ấy thực sự bất phàm, tuy là so ra kém hơn Bí huyền kim về độ trân quý nhưng tính thực dụng lại vượt qua nhiều.

- Bí huyền kim tuy là thứ tốt nhưng rất khó tìm được, cho dù là tốn hết tâm tư cũng khó cầu được một ít, bên cạnh đó luyện chế pháp bảo cũng khó vô cùng, vì để thu thập được đủ lượng Bí huyền kim hầu như là một chuyện không có khả năng hoàn thành, bởi vậy tại tu luyện giới vật ấy thông thường sẽ được gác lại một bên. Dung tinh lại không giống như vậy, hầu như mọi pháp bảo đều có thể thêm vào, cũng có thể tăng thêm uy lực pháp bảo trên diện rộng, vật ấy (Bí huyền kim) tuy có giá trên thị trường nhưng tại rất nhiều tình huống bán đấu giá, giá cả lại thấp đi vài phần.

Pháp bảo của Lục Dương Chân Nhân chính là Lục dương luân hồi kiếm gồm hai mươi tư thanh, mấy trăm năm qua không ngừng thăng cấp luyện hóa, đối với Dung tinh có nhu cầu cực kỳ khổng lồ, đối với khối Dung tinh bằng hai nắm tay kia cũng đã ngoài ba cân, đủ để cho hai mươi tư thanh lục dương luân hồi kiếm lại thêm một lần nữa luyện hóa thăng cấp.

Trong lòng Lục Dương Chân Nhân phóng tia kỳ dị nhưng nét mặt lại không hề có chút biến hóa, nhìn hai hộp gấm có gắn kết trận phong ấn nho nhỏ hỏi:

- Lão phu vụng về, không biết trong hai hộp gấm này có vật gì vậy?

- Lâm mỗ nghe nói chân nhân tu luyện Luân hồi quyết kinh thiên chấn địa, uy lực vô cùng, Lâm mỗ vô tình được biết, bất quá cũng đã nghe qua pháp quyết này chính là chí dương công pháp hỏa hệ, bởi vậy trong lòng mới phỏng đoán chân nhân có thể cần một ít đan dược hỏa hệ, hai hộp gấm này đều là thượng phẩm hỏa đan, chân nhân hẳn là có thể dùng.

Lâm Khiếu Đường giới thiệu mà nói.

- A! Không biết là hỏa đan dạng gì đây?

Lục Dương Chân Nhân lơ đãng nhìn thoáng qua Lâm Khiếu Đường, ý niệm bài xích đối người này vừa mới hiển hiện đã nhanh chóng thu hồi.

- Chuẩn xác mà nói là thượng phẩm đỉnh cấp hỏa độc đan, nếu là giải trừ phong ấn kết trận trên hai hộp gấm, chỉ riêng dược lực cường đại của đan dược phóng ra liền có thể làm cho tu luyện giả đại sư giai không dám tới gần, thậm chí có thể chịu nội thương. Bất quá tới bực tu vi như chân nhân Lâm mỗ cho rằng hẳn là không có gì sợ hãi độc nguyên kia.

Lâm Khiếu Đường thản nhiên trả lời.

- Có thể mở ra để lão phu đánh giá?

Lục Dương Chân Nhân như đã không nhịn được kiềm chế hỏi.

Lâm Khiếu Đường đang có ý này, mặc niệm khẩu quyết, ngón tay bắn ra, phong ấn trên hộp gấm lập tức được giả trừ, trong khoảnh khắc toàn bộ gian phòng bị một cỗ độc hỏa lực bao vây.

Tám kiện ghế bành trong phòng cũng tự nhiên bốc cháy biến thành tro tàn.

Lục Dương Chân Nhân vội vã phóng ra một chút nguyên lực bảo hộ bốn vách gian phòng, nếu không phải vậy Định Thiên Các sợ là muốn hỏa hoạn rồi.

- Độc đan thật là lợi hại, xuất xứ tại phương nào?

Lục Dương Chân Nhân kinh ngạc nói, hắn đã từ rất lâu rồi không gặp qua đan dược lợi hại như vậy, tại ấn tượng trong lòng hắn, có thể luyện chế ra đan dược cấp độ này, toàn bộ Nam Xuyên Giới cũng sợ tìm không ra người nào

- Lâm mỗ đương nhiên chỉ là ngẫu nhiên thu được, cũng không biết xuất xứ từ phương nào, lấy được vật này cũng chỉ là nhấc tay từ một tiểu gia tộc, chắc hẳn là do một vị luyện dược sư cao minh nào đó đã khuất lưu lại. Lâm Khiếu Đường thuận miệng nói nhưng vẫn có thật giả trong đó. Độc đan này chính là tại phế dược phòng sau núi Lâm gia ngày trước đoạt được, tổng cộng có sáu viên, chính mình khi tu luyện đã dùng đến hai viên, hiện chỉ còn lại có bốn viên mà thôi.

Lục Dương Chân Nhân khẽ gật đầu, đối với xuất xứ đan dược cũng không quan tâm nhiều lắm, đôi tay điểm một cái, phóng đạo cấm chế lần thứ hai trên hộp gấm, độc hỏa lực bốn phía đột nhiên biến mất.

Lục Dương Chân Nhân khẽ cười nói:

- Ha ha, Lâm đ*o hữu xuất thủ bất phàm, ba dạng vật phẩm đều là loại trân quý, đã như vậy lão phu liền lấy ra toàn bộ bí huyền kim mà mấy năm nay thu thập được.

Nói rồi trong tay Lục Dương Chân Nhân đã xuất hiện vài khối lớn hình dạng không giống nhau, chính là mấy khối khoáng thạch bí huyền kim.

Lâm Khiếu Đường nghĩ trong túi Lục Dương Chân Nhân vẫn còn có bí huyền kim, nhưng khi thấy Lục Dương Chân Nhân lấy ra số lượng trước mắt, lông mày không khỏi khẽ động nhíu lại. Chỗ này so với Dung tinh có vẻ ít hơn một chút, với số lượng như thế này cũng chỉ có thể luyện chế ra một nửa cây tử kim thương mà thôi, quá ít đi.

Sắc mặt Lục Dương Chân Nhân cũng có chút xấu hổ, biết rằng số lượng xác thực hơi thiếu một ít tùy tiện nói:

- Lâm đ*o hữu an tâm, số lượng mà lão phu có tuy có ít một chút nhưng trên tay mấy vị minh chủ khác cũng đều có ít nhiều, đợi lão phu đòi bọn họ, sẽ trao đổi với Lâm đ*o hữu.

Lâm Khiếu Đường không khách khí nói:

- Đã làm phiền chân nhân rồi.

Lục Dương Chân Nhân lập tức đi ra cửa, Lâm Khiếu Đường chậm rãi nhắm mắt tĩnh tọa chuẩn bị sẵn sàng chờ đợi một lúc lâu, bí huyền kim chính là nguyên quáng đỉnh cấp nên không thể dễ dàng muốn nói có là có, nghĩ đến Lục Dương Chân Nhân chắc chắn sẽ phải cùng mấy vị minh chủ kia thuyết phục một phen mới có thể thu được kết quả, việc mình bình tĩnh chờ đợi là không thể tránh khỏi.

Nhưng mà ngay lúc Lâm Khiếu Đường muốn tĩnh tọa, Lục Dương Chân Nhân đã quay trở về, trên bộ mặt già nua như ẩn hiện vài tia cười mỉm.

Lục Dương Chân Nhân liền đi tới trước mặt Lâm Khiếu Đường, vung tay lên, mấy khối tử kim thạch hình dạng không giống nhau liền rơi lả tả xuống mặt bàn.

- Lâm đ*o hữu, không biết số lượng này đã đủ hay chưa?