Đấu Y

Chương 398: Bí mật đại lục Di Tích (Hạ)





Trên Kỳ Minh Phong tổng cộng có năm khối đại lục cách xa nhau, xa xôi đến nỗi phảng phất như hai không gian hoàn toàn khác biệt. Chỉ có đại lục Kỳ Đông và đại lục Minh Tây liên hệ với nhau một chút, đây là những điều thường thức, không chỉ là tu luyện giả, mà con người bình thường sinh sống trên hai phiến đại lục này cũng đều biết rõ.

Lâm Khiếu Đường cũng đã thấy ghi lại trên một ít sách cổ, tuy rằng nói rất ngắn gọn, thế nhưng tổng thể có lý giải được chút tình huống cơ bản.

Ngoại trừ đại lục Kỳ Đông và đại lục Minh Tây ra, ba khối đại lục khác đều thuộc về nơi thần bí, phân biệt là đại lục Băng Tuyết, đại lục Phong Ma và đại lục Di Tích. Không biết được chuẩn xác vị trí ba đại lục này. Có người nói ba khối đại lục này trong đại dương vô biên vô tận thường xuyên di chuyển, vị trí không phải là cố định.

Đại lục Băng Tuyết quanh năm bị băng tuyết bao trùm, hoàn cảnh rất ác liệt, rốt cuộc là có sinh vật nào tồn tại trên đó, không ai biết, theo truyền thuyết kể lại đó là địa phương mà cự nhân thượng cổ xuất hiện lần cuối cùng.

Đại lục Phong Ma, tên như ý nghĩ, chính là địa phương phong ấn ma vật, nơi này chủ yếu phong ấn bộ tộc trùng ma và huyết ma tộc.

Đại lục Di Tích là khối đại lục thần bí nhất trong cả ba đại lục, cũng là nơi được tranh luận nhiều nhất, có người nói là nơi khởi nguyên của thần, cũng chính là địa phương thần thượng cổ bắt đầu xuất hiện, tương truyền nơi đó có đường lên được thượng giới. Thế nhưng cho tới bây giờ chưa ai chứng thực được, tất cả mọi người muốn chứng thực đều chỉ có đi mà không có về.

Về phần những người tới đại lục Di Tích này rốt cuộc là xảy ra cái gì, không ai từng nhìn thấy. Nhưng là có người nói bọn họ đã đi vào thông đạo phi thăng thượng giới rồi, cũng có người nói bọn họ bị hậu duệ của thượng cổ thần tại đại lục Di Tích giết chết, còn có người nói bọn họ căn bản không tìm được vị trí đại lục Di Tích, mất phương hướng trên đại dương mênh mông không tìm được đường quay trở về, uổng mạng trong biển cả mịt mờ.

Thế nhưng bất luận bọn họ chết như thế nào, nói chung những tu luyện giả này đều có cùng một mục tiêu, đó chính là phi thăng thượng giới.

Phi thăng thượng giới cũng không phải chỉ là mục đích của những tu luyện giả tìm kiếm đại lục Di Tích này, chuẩn xác mà nói, đây là mục tiêu cuối cùng của toàn bộ tu luyện giả. Mục đích cuối cùng của tu luyện chính là cái gì, đơn giản là vì muốn kéo dài tuổi thọ hữu hạn của mình, thu được sinh mệnh dài lâu, thậm chí là cùng với thiên địa đồng thọ. Tại hạ giới có thể sống được hơn một nghìn năm đã là cực hạn, chỉ có phi thăng mới có thể thu được thọ nguyên dài lâu hơn.

Trong hạ giới, tồn tại cao nhất chỉ có thể là địa vương giai. Một khi đột phá tơi đế hoàng giai, khi bước vào đế hoàng giai, tất cả liền phát sinh biến hóa nghiêng trời lệnh đất.

Đế hoàng giai trong hạ giới có thể nói là vô địch, thọ nguyên có thể đề cao trên diện rộng, sinh mệnh rốt cuộc đã thăng hoa lên một bước hoàn toàn mới, nhưng rốt cuộc là đề cao bao nhiêu, như thế nào, hạ giới không người nào biết được, chủ có suy đoán trong giới hạn. Có người nói có thê sống mấy nghìn năm, điều này khiến cho đế hoàng giai trong hạ giới được nâng lên giống như tồn tại thần linh.

Đạt tới cấp độ này, bản thân tu luyện giả cùng với pháp tắc không gian hạ giới sẽ sinh ra xung đột thật lớn, nguyên khí trong hạ giới không thể nào dung nạp được đế hoàng giai tồn tại lâu dài. Từ nhiên sẽ sinh ra lực bài xích, mà khi đó thánh nguyên lực tại thượng giới sẽ tiến hành triệu hoán với đế hoàng giai.

Bởi vậy mỗi một tu luyện giả có thể đột phá giới hạn địa phương giai đều phi thăng thượng giới, vượt qua cửu thiên, tiến vào trong thượng giới.

Thượng giới đối với hạ giới mà nói, đó chính là thiên đường, một khi tiến vào đó thì tu luyện giả sẽ triệt để thoát ly khỏi giới hạn nhân gian, trở thành một tu chân giả.

- Vu sư thảo nguyên các ngươi có người tìm được đại lục Di Tích rồi sao?

Lâm Khiếu Đường suy nghĩ trong đầu, nhưng cũng không quá tin tưởng hỏi lại, nhìn về phía chân linh dài hai mươi tấc của Thôn Quỷ Lão Ma, trong mắt hiện lên một đạo quang mang màu vàng.

- Liên minh thảo nguyên hiện tại không có người nào có năng lực này!

Thôn Quỷ Lão Ma thành thật nói, không dám có bất cứ điều gì giấu giếm, bất quá, trong lòng thoáng bằng phẳng lại đột nhiên phát ra một ít quỷ kế.

- Không người tìm được, vậy thì sao có thể tin tưởng được tin tức này? Ngươi lừa ta?

Ánh mắt Lâm Khiếu Đường lạnh lùng nói.

- Tại hạ không dám, tin tức xác thực là như vậy, bởi vì đã từng có người tới được đại lục Di Tích, hơn nữa còn thành công trở về.

Thôn Quỷ Lão Ma nói ra lời kinh người.

- A? Là ai?

Lâm Khiếu Đường lập tức hỏi, đối với danh nhân ghi chép trong sách cổ hắn không biết được nhiều. Có thể từ đại lục Di Tích trở lại tất nhiên không thể là kẻ vô danh.

- Ngọc Phật Thượng Nhân!

Thôn Quỷ Lão Ma lập tức nói ra bốn chữ.

Lâm Khiếu Đường chỉ nghe danh hiệu liền tin tưởng vài phần, đây chính là nhân vật đỉnh phong ngang dọc hạ giới vặn năm trước.

Thế nhưng trong sách cổ có nói Ngọc Phật Thượng Nhân chết vào một lần trùng ma xâm lấn cuối cùng, cùng với tam đại trùng ma yêu tôn đại chiến mười ngày mười đem, cuối cùng giết chết được trùng ma yêu tôn, thế nhưng bản thân cũng bị thương thế không thể khôi phục lại, càng trúng độc củ vạn trùng vương, gắng gượng được vài chục năm mai danh ẩn tích không hề thấy xuất hiện. Suy tính hẳn là đã tạo hóa tại một động phủ bí mật nào đó.

Ngọc Phật Thượng Nhân khi đó chính là tu luyện giả hạ giới có hy vọng phi thăng thượng giới nhất, đánh một trận ngã gục xuống thật đáng tiếc. Tiền đồ có sáng lạn đến đâu cũng bị tiêu vong, coi như một bi kịch lớn của hạ giới.

- Ngọc Phật Thượng Nhân chết bởi độc vạn trùng vương và nội thương, sao lại đi đại lục Di Tích?

Lâm Khiếu Đường nghi hoặc nói.

- Sách cổ nói về Ngọc Phật Thượng Nhân đều là ghi chép lung tung, người biên soạn đối với việc không rõ ràng tự phỏng đoán rồi viết ra, sách cổ vốn là thứ mà một ít tu luyện giả cấp thấp, khi tu luyện vô vọng, lại nhàn hạ vô sự nên viết ra. Bọn họ có thể hiểu được ít nhiều, nhưng thường xuyên thêm một ít tin đồn linh tinh và tưởng tượng của chính mình.

Chân linh đen bóng của Thôn Quỷ Lão Ma hiện rõ biểu tình coi thường nói.

Lời nói này làm cho Lâm Khiếu Đường tán thành, phàm là những tu luyện giả có hy vọng tiến thêm bước nữa đều dùng hết thời gian cho tu luyện, thời gian đối với bọn họ mà nói phi thường trân quý, tuyệt đối không đi viết mấy cái thứ sách vở này, biên soạn sách cổ thuần túy là tốn thời gian. Những tu luyện giả địa vị cao tuyệt đối không buồn chán làm những việc vô dụng.

- Sao ngươi biết là biên soạn linh tinh? Lẽ nào ngươi thấy được điều gì đó?

Lâm Khiếu Đường tuy là đồng ý, nhưng vẫn hỏi ngược lại.

- Lão phu chỉ có thọ nguyên mấy trăm năm, làm sao nhìn thấy được, bất quá ba năm trước đây. Nguyên lão của Tà Vu Phái, một trong tam đại vu phái của liên minh thảo nguyên tại nơi cực tây của đại lục Kỳ Đông đã phát hiện ra một động phủ thượng cổ bị phong ấn vạn năm. Tốn rất nhiều sức lực mới có thể phá được kết trận bảo vệ xung quanh động phủ, xông vào trong đó, từ đó tìm được nhiều kiện bảo vật, còn từ một dược viên nhỏ tìm được một khối ký ức lam ma thạch và bức họa cung phụng. Phía sau bức họa là một bức địa đồ cổ xưa không trọn vẹn.

Nói đến đây, khuôn mặt nhỏ nhắn màu đen bóng của chân linh Thôn Quỷ Lão Ma hiện rõ nét ước ao, hướng tới.

Lâm Khiếu Đường nghe tới đây, thần sắc vẫn không hề có chút thay đổi nào rốt cuộc biến hóa nhỏ, lặng yên không dự định chen vào lời kể của Thôn Quỷ Lão Ma.

Thôn Quỷ Lão Ma dừng lại một chút, tựa hồ như nhớ lại cái gì đó, lại nói tiếp:

- Ký ức lam ma thạch có ghi lại một phần ký ức của Ngọc Phật Thượng Nhân, trong đó có một đoạn đối chiến với trùng ma yêu tôn, năm đó, Ngọc Phật Thượng Nhân đối chiến với trùng ma yêu tôn mười ngày mười đêm là chuyện có thực, bất quá cuối cùng Ngọc Phật Thượng Nhân không phải thắng thảm, tuy là thắng không thoải mái, nhưng cũng không bị thương nặng và độc vạn trùng vương xâm hại. Tu vi cũng không giảm mạnh mà là trúng phải vô thượng bí pháp của bộ tộc trùng ma, "định nguyên ám ma chú", từ đó về sao vô luận tu luyện như thế nào, dùng loại linh đan gì, tu vi cũng chỉ dừng lại tại chỗ không tiến thêm, phi thăng đã vô vọng.

- Có loại bí pháp ngay cả tu luyện giả địa vương giai hậu kỳ cũng không thể nào phá giải hay sao?

Lâm Khiếu Đường âm thầm thấy nghi hoặc, không khỏi hỏi.

- Xác thực là có bí pháp này, Ngọc Phật Thượng Nhân vốn rất gần mới phi thăng, sau trận chiến đó không còn hy vọng gì, dù chưa bị đả thương nặng nhưng đả kích cũng vô cùng trầm trọng, bằng với việc mất hết tiền đồ tương lai. Bậc kỳ nhân như Ngọc Phật Thượng Nhân làm sao cam tâm. Tự nhiên tìm kiếm đạo phi thăng từ nhiều mặt khác nhau, bởi vậy sau trận chiến Ngọc Phật Thượng Nhân tìm kiếm cách phá giái ám chú nhưng không được, sau đó liền mai danh ẩn tích. Kỳ thực cũng đã biết phương pháp phi thăng khác, Ngọc Phật Thượng Nhân là thần nhân từ xưa tới nay, trong lúc qua lại giữa địa lục Minh Tây, đại lục Kỳ Đông, và hải vực rộng lớn, thực sự đã tìm ra được một phương pháp phi thăng khác.

Thôn Quỷ Lão Ma nói tới đây liền dừng lại một chút. Giả vờ nhớ lại, nhưng đôi con mắt màu đen yếu ớt lơ đáng nhìn quét qua mặt Lâm Khiếu Đường, vừa rồi có mấy đường khí nguyên màu đen mực mỏng từ chân linh kéo dài ra ngoài, chậm rãi thâm nhập vào lòng đất.

Lâm Khiếu Đường đang trong trạng thái suy nghĩ, tựa hồ như không phát hiện ra điều gì dị thường, Thôn Quỷ Lão Ma cố hết sức khống chế tâm hồn khẩn trương, thấy không có việc gì liền nói.

- Phương pháp phi thăng thượng giới kỳ thực vẫn ẩn giấu trong thần khí, thần khí mỗi một trăm năm hiện hình một lần, là pháp khí thượng cổ thần lưu lại. Thế nhân cho rằng có thần khí là có thể ngang dọc hạ giới không người địch lại, hoặc có thể thu được thần khí, dùng kỹ sảo phụ trợ tu luyện, hoặc có thể lợi dụng thần khí để luyện chế linh đan hạ giới vốn không thể luyện chế được… kỳ thực tất cả đều hiểu sai ý, thần khí chính là chìa khóa để mở ra con đường tiếp nối giữa thần giới và hạ giới.

Lâm Khiếu Đường nghe đến đây, trong mắt chợt lóe quang mang, sâu trong nguyên thức mơ hồ sinh ra một chút cộng minh, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện trước kia. Chính mình từng tham gia một lần tranh đoạt thần khí, tuy là bị ép tham gia, thế nhưng cuối cùng mình cũng đã cầm trong tay hai loại. Thần khí xác thực lợi hại hơn so với pháp bảo thông thường, thế nhưng nói là vô địch hạ giới thì coi như không đúng.

Lấy tu vi và năng lực hiện tại của Lâm Khiếu Đường, kỳ thực có thần khí hay không cũng không phải là việc gì lớn. Hơn nữa khi xảy ra tranh đoạt thần khí, tu luyện giả địa vị cao không có bao nhiêu hứng thú như các tu luyện giả cấp thấp. Trên cơ bản đầu là tu luyện giả từ đại sư giai trở xuống điên cuồng tranh đoạt. Linh hồn giai cũng không phải là không muốn, thế nhưng cũng không điên cuồng như vậy. Còn về địa vương giai thì tựa hồ như không còn bao nhiêu hứng thú đối với cái gọi là thần khí. Hiện hôm nay Lâm Khiếu Đường đã cảm nhận được tu luyện giả cấp cao vì sao lại không có hứng thú đối với thần khí như vậy.

Lúc này, một cái tên hầu như đã bị quên đi trong đầu Lâm Khiếu Đường lại hiện lên, Kỳ Áo. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Nhiều năm trôi qua như vậy, Lâm Khiếu Đường đối với kẻ thần bí vẫn vững vàng khống chế chính mình một đoạn thời gian dài, vẫn như cũ hoàn toàn không biết gì cả. Chỉ biết Kỳ Áo không phải là người của thời đại hiện nay, xác nhận chính là tu luyện giả của nhiều năm trước kia, gặp phải biến cố nào đó nên thân thể bị diệt, để bảo trụ tính mệnh của mình, tự đem hồn lực phong ấn lại, đợi thời cơ thích hợp lại xuất thế.

Lâm Khiếu Đường hoàn toàn tin tưởng Kỳ Áo năm xưa là một nhân vật oai phong một cõi. Thậm chí là không dưới Ngọc Phật Thượng Nhân, chỉ là hai người không cùng một phiến đại lục, hẳn là cũng không cùng một thời đại.

Năm đó, khi tất cả mọi người đều mong muốn thu được một thần khí là được, còn Kỳ Áo lại muốn thu tất cả, tự mình trải qua, hiện tại nghe thêm lời nói của Thôn Quỷ Lão Ma, Lâm Khiếu Đường nhất thời lóe lên gì đó trong đầu, linh hồn giai vốn đã mở linh trí từ lâu. Lâm Khiếu Đường rất tự nhiên liên tưởng tới một ít hành động kỳ quái của Kỳ Áo năm đó.

Ngay lúc Lâm Khiếu Đường đang nhớ lại nhiều chuyện, bỗng nhiên năm sợi tơ màu đen từ dưới đất vọt ra, trực tiếp tiến vào trong thiên linh cái của Lâm Khiếu Đường.

Khí nguyên chân linh của Thôn Quỷ Lão Ma nhất thời bành trướng, hơi chấn động liền phá vỡ kim thủ đang nắm lấy người hắn, tức thì ngửa mặt lên trời cười to.

- Ha ha, cho dù ngươi bản lĩnh thông thiên thì trong tình huống bị ta thi triển nhiếp hồn tuyến, cũng chỉ có thể để cho ta thoải mái đoạt xá. Ha ha ha…

Trên thiên linh cái của Lâm Khiếu Đường cắm năm sợi tơ màu đen phát ánh sáng đen bóng, khóe miệng lại hơi nhếch lên nở nụ cười nhạt nhẽo.