Dạy Tôi Yêu Em

Chương 10: Kịch liệt




Nhìn thấy Huỳnh Anh chân chân chính chính ngay trước mắt rồi tôi mới nhận ra mình thực chất là nhớ anh tới thế nào. Tới phấn khích mà hét lên ngay lập tức, chẳng giống tôi tẹo nào, có tin được không? Lại còn, lại còn nhảy cả lên người anh, tiết tháo lệch lạc đến vậy là cùng. Quả nhiên người yêu tôi cũng nhận không ra.

- Hình như anh vô lộn phòng, đây nào phải An An của anh nhỉ?

Cùng với hành động nhéo má tôi của anh, trọn vẹn biến tôi thành con mèo hư đốn làm nũng chủ nhân lâu ngày đi vắng. Tôi chẳng ngần ngại cũng tự mình nhập vai hoàn hảo, cắn lấy ngón tay anh, gặm nhấm trêu đùa. Anh mỉm cười ma mị, để mặc cho tôi nghịch ngợm một hồi mới từ từ rút ngón tay ra, tự giác thế vào đó đôi môi sắp sửa xa lạ của mình. Tôi như lửa cháy được cấp thêm dầu, mạnh mẽ mút lấy hương vị trên môi anh, ngọt ngào mà mới mẻ. Ngưng lại một đoạn để lấy thêm dưỡng khí, anh dịu dàng vuốt ve gương mặt tôi, thủ thỉ.

- Anh nhớ em điên mất, rất rất nhớ…

Tôi nuốt xuống từng lời của anh, bằng hành động biểu thị cho anh một hàm nghĩa tương đồng. Cứ hôn, hôn rồi lại hôn, tôi càng níu lấy anh chặt hơn. Lửa tình đang ngùn ngụt bỗng nhiên bị tiếng gõ cửa làm vụt tắt. Tôi bực mình gắt gỏng.

- Ai?

- Tôi đây, có chuyện gì à, nghe tiếng em hét.

- À không…

Câu này đúng hơn là dành cho Huỳnh Anh đang vẫn giữ nguyên tư thế ôm tôi mà tiến ra cửa. Ngăn anh không được, tôi đành gục vào vai anh mặt dày coi như mình không liên quan. Thật muốn khóc.

- Lát nữa có nghe thấy tiếng rên rỉ cũng không cần quá thắc mắc, phản ứng bình thường này anh hiểu không?

Sau đó là tiếng đóng cửa. Quá mất mặt, tôi không mở mắt ra nổi, vẫn ôm khư khư lấy anh, bất động luôn. Nhưng rồi tôi nhận ra bàn tay anh đang lần mò phía sau lưng mình thành thạo tháo mở cài áo bra, tùy ý vẽ loạn lên da thịt. Đôi môi mềm mại mút lấy cổ, hết một lần lại một lần. Dưới khiêu thích đầy kinh nghiệm như vậy, nhiệt tình trong tôi vừa nguội lạnh đã lại ùn ùn phát hỏa, nhất thời không kiềm chế cắn vào cổ anh cái phập. Tôi hình như đối với cổ của anh có một sự u mê kỳ lạ. Đáp lại vẻ cau có trước mặt, tôi chỉ cười hi hi.

- Ai bảo làm em xấu hổ.

- Anh lấy thân mình bù đắp cho em.

- Vậy còn tạm được.

- Tạm được?

- Còn phải xem biểu hiện của anh thế nào.

- Sẽ không làm quý cô đây phải thất vọng.

Nói rồi, anh thả tôi trượt xuống, chỉ một lần thoát ly được cả áo trong lẫn áo ngoài của tôi. Quả nhiên chuyên nghiệp quá đáng. Thấy anh vươn tay ra, tôi hiểu ý liền lại nhảy lên người anh, bày ra trước mắt anh vòng I đầy khiêm tốn của mình. Nhìn ra tâm tư ấy, anh nhẹ nhàng xoa nắn nâng niu nó, an ủi luôn cả tôi.

- So với lúc đầu cũng lớn hơn tương đối rồi đấy.

Tôi biết thừa anh nói xạo, nhưng vẫn cười cảm kích anh.

- Đều là công lao của anh.

Bàn tay anh dần dần gia tăng tốc độ, nhào nặn khuôn ngực tôi không ra cái hình dáng gì. Một bên bị anh mút tưởng như đến hỏng được. Hai chân tôi siết chặt lấy vòng eo của anh khi cảm giác cả người không chống đỡ nổi nữa, trên đầu anh từng tiếng rên hoan hỉ vẫn rớt xuống không ngừng.

Duy trì tư thế này hồi lâu thì bất lợi cho anh quá, tôi chủ động trượt xuống. Đụng chạm phải điểm nhạy cảm nào đó, tôi lúc này mới nhận ra người không chịu nổi phải là anh mới đúng. Vẫn miệt mài môi lưỡi giao triền, tôi đánh bạo đưa tay thăm dò phía dưới của anh. Lúc chạm vào cái đó, không tự chủ thốt lên đánh giá.

- Nóng quá.

- Em là đang cưỡng gian anh?

Bị đụng chạm, tiếng thở của anh trở nên gắt gao lạ thường. Cộng với từ “cưỡng gian” khiến tôi nảy sinh lòng dạ đen tối, ngang nhiên vuốt ve sờ mó khiêu khích anh một cách thích thú. Mọi khi bị anh làm cho khổ sở hôm nay cuối cùng cũng đã nếm trải được cảm giác ngược lại.

Có lẽ tôi chưa đủ kinh nghiệm để lấy lòng anh trong mảng này, anh mất kiên nhẫn bắt lấy tay tôi, giọng điệu mang vài phần trách cứ.

- Tốc độ này… muốn hành hạ anh sao…

- Vậy… phải làm sao?

- Nhanh…

Da mặt tôi hóa ra cũng còn mỏng lắm, vừa làm theo hướng dẫn của anh vừa nóng mặt nghe anh bên tai rên rỉ. Thế rút cuộc là ai đang hành hạ ai đây???

- Không đủ… anh muốn em…

Quả thực là chính tôi cũng đã tới giới hạn rồi. Áp lưng vào mặt tường lạnh lẽo, tôi càng rõ ràng hơn lửa tình của cả hai hiện tại đã nóng đến thế nào. Lần này, anh không đủ kiên nhẫn dùng tay mà trực tiếp đi vào, tôi có chút sợ hãi trở nên căng thẳng. Anh vỗ nhẹ vào mông tôi, thản nhiên đánh giá.

- Mới mấy ngày đã chặt như vậy rồi, ngoan, thả lỏng.

Tuy anh ngọt ngào dỗ dành là vậy, mà tôi vẫn ko cách nào tiếp nhận cái vật đã trướng đại đó của anh. Tôi đập loạn xạ vào vai anh, van nài.

- Không được… aaa… dừng… dừng…

- Đừng kẹp anh, thả lỏng nào, ngoan, bà xã của anh.

Danh xưng bà xã làm tim tôi hẫng mất vài nhịp, cả cơ thể bỗng chốc không còn cảm giác gồng gắng nặng nề. Cuối cùng, thành công ôm trọn lấy trướng vật phía dưới của anh. Tôi mở lời hờn dỗi.

- Ai… là bà xã của anh… còn chưa có gả…

- Em không muốn? – Vừa nói, anh vẫn không quên đưa ra đẩy vào. – Hửm?

- Muốn… – Tôi không can tâm, thêm lời. – Muốn anh…

Anh không hài lòng, cắn vào ngực tôi, phía dưới bỗng chốc trở nên dồn dập. Anh vùi lấp nơi sâu thẳm nhất trên cơ thể tôi, tôi khỏa lấp cả căn phòng rộng bằng tiếng kêu trụy lạc của mình. Chẳng mấy chốc cả hai đạt tới cao trào, tôi quay trở về việc hít thở làm đầu.

Đột nhiên anh lại hỏi một chuyện chẳng liên quan.

- Em thích đam mỹ lắm đúng không?

- Ừm.

- Thử làm thụ thế nào?

- Há?

Tôi còn chưa kịp tiêu hóa đã bị anh lật người ra sau. Tiếp xúc với bức tường tôi mới cay đắng phải công nhận bộ ngực của tôi cuối cùng cũng đã được gặp đồng hương rồi.

Anh hôn vào sau gáy tôi, trượt xuống sống lưng, lại xuống nữa, xuống nữa. Anh đối với vòng III của tôi không khác khi đối với vòng I là mấy. Tôi vẫn chưa chuẩn bị tinh thần cho sự đột phá này, lo lắng hỏi anh.

- Có ổn không?

- Thì tụi nó vẫn làm đấy thôi.

Tôi hổ thẹn cảm thán trong tâm, các tiểu công tiểu thụ ngàn vạn lần đừng trách cứ tôi, phận làm hủ nữ thật chẳng dễ dàng.

Bị vào từ đằng sau, khó khăn đến phát khóc. Thân thể tôi như gãy làm hai. Phải lâu hơn bình thường gấp đôi tôi mới bắt đầu cảm nhận được khoái cảm. Tấm ngực ấm nóng của anh dán chặt vào lưng tôi, mười ngón đan nhau, hai thân thể như hòa làm một…

Xong hai lần liên tiếp, tôi kiệt sức trực tiếp ngã vào lòng anh, miên man buồn ngủ. Cảm giác được anh bế lên giường, áp vào lồng ngực thổn thức của anh mà thiếp đi.

Tờ mờ sáng tôi bị cơn đau nhức phía dưới đánh thức. Cả trước cả sau, chưa bao giờ đau đến như vậy. Tôi tức mình không kiềm chế lực đánh mạnh vào ngực anh một cái. Trong cơn ngái ngủ, anh lim dim mắt hỏi tôi.

- Làm sao vậy?

- Cả trước cả sau, đau thế này sao mà chịu.

Tôi đang đau khổ muốn chết, ánh mắt anh lại dần mất đi nhân tính. Tôi không thương xót đánh cho anh thêm cái nữa. Lần này bị anh bắt được, nhưng giọng điệu thì đã có ý dỗ dành.

- Anh thương. Để anh massage cho bà xã.

Lại đem cái từ bà xã ra dụ dỗ. Mà massage cái nỗi gì, này là chiếm tiện nghi mẹ nó rồi. Tôi chủ tâm không bằng lòng nhưng cơ thể tôi thì luôn phản ứng ngược lại.

- Ưm… từ từ thôi… ư… thoải mái quá…

- Em có biết biểu hiện lúc này của em hấp dẫn thế nào không? – Không để tôi trả lời, anh giải đáp luôn. – Để em trực tiếp nhìn thì hơn.

Rồi anh bế tôi vào nhà tắm, qua tấm gương lớn cho tôi mồn một nhìn thấy sắc diện động tình mê muội của mình. Tôi xấu hổ quay mặt đi liền bị anh ép nhìn trở lại.

- Ấu trĩ.

Anh chau mày, nhéo má tôi một cái rồi cẩn trọng đặt tôi ngồi trên bệ, còn bản thân thì đang có ý ngồi xuống. Tôi lập tức cản anh lại.

- Anh định làm gì?

- Khẩu giao.

- Không được. – Tôi lạnh mặt, còn nói rõ ra như thế.

Tôi không hiểu sao bản thân có dũng khí định làm cho anh mà khi anh muốn làm thế với mình, tôi lại thấy xót xa đến vậy. Là kẻ nào đã nghĩ ra cái trò kinh khủng này để trong dục vọng lại cảm thấy nó rất bình thường cho được. Tôi kiên quyết lắc đầu kéo anh lại gần mình.

- Anh cũng không muốn em làm mà, em sao có thể để anh… chỗ đó… thật không được…

- Ừm không làm, không làm nữa.

Anh nhè nhẹ vuốt mấy sợi tóc mai rủ trên vầng trán tôi, hôn lên đó. Con tim tôi bởi hành động nhỏ ấy thôi cũng đã không chịu nổi rồi, rút cuộc đã yêu con người này tới thế nào.

Phía dưới vẫn đang được ngón tay anh dịu dàng vỗ về, chẳng mất chốc lý chí tôi đã lại lạc lối. Phía tấm gương đối diện, mọi biểu cảm điên loạn vì anh, rõ ràng đến không thể phủ nhận.

- Em… em còn muốn…

- Hửm?

- Muốn nữa… a…

- Chẳng phải em nói đau à?

Vì tôi biết, anh vốn cũng chẳng chống đỡ nổi nữa rồi.

- Vậy em tự mình đến.

Dứt lời, anh cũng ngồi lên bệ, đem tôi ngồi lên người anh. Nơi sâu thẳm nhất của hai đứa tiếp xúc gần gũi. Tư thế này luôn thuận tiện và dễ dàng nhất để tôi nuốt trọn ham muốn phía dưới của đối phương, nhưng cũng là tư thế khiến tôi xấu hổ nhất, phải tự mình xoay sở tất cả. Biết tôi khó khăn anh còn mặt dày thúc dục.

- Nhanh nữa lên.

Tôi không còn sức đâu mà chửi, toàn bộ tâm tư tập trung cho việc làm anh thỏa mãn. Tôi cũng thật là có tiền đồ lắm, thế nhưng với vấn đề này cũng chuyên tâm hết lòng được vậy. Mỉa mai làm sao!

Cơ mà dù sao đây cũng là việc làm mang tính cộng hưởng, dĩ nhiên anh thỏa mãn bao nhiêu thì tôi cũng bấy nhiêu thoải mái. Có điều, trong khi tôi thì đang ra sức lấy lòng, anh lại chẳng biết điều vẫn thản nhiên trêu chọc tôi.

- Thật không đủ, còn quá chậm đi.

- …

- Bà xã thật có lòng, nhưng quả thật không đủ. Nhanh hơn nữa.

- Anh… mẹ nó… câm mồm…

Tôi tức mình bịt cái miệng không biết điều của anh lại. Cái eo nhỏ đáng thương cảm tưởng sắp gãy đến nơi. Cuối cùng chịu không nổi đành mở lời van cầu.

- Em không nổi nữa…

- Thì sao?

Tôi cố nén lại tâm tư muốn chửi anh. Không ngờ mấy lời đáng xấu hổ này cũng phải thốt ra.

- Lên giường… anh muốn… sao… cũng được…

Sau đó tôi mới thực hối hận làm sao, tưởng trên giường sẽ đỡ mệt không ngờ mới là mệt không tưởng. Đầu óc bị anh làm mê muội quên luôn con sói đói khát anh lúc trên giường mới là điên cuồng nhất, đem mọi thứ trong tôi ăn sạch, không chừa lại gì.