Đế Diệt Thương Khung

Chương 116: Nhưng như vậy




Ở trong thung lũng, khuôn mặt Thanh Lâm bình tĩnh, đối với sự uy hiếp của Lý  Âm thì cậu ta không hề để tâm đến.

Bang chủ của Bạo Viên đường thì sao chứ? Thanh Lâm cậu ta ngay cả trời đất cũng không sợ thì sao lại sợ người này!

Đứng ở phía trên thung lũng, làn gió thanh mát thổi qua, mái tóc màu tím qua vai bay phấp phới theo cơn gió. 

Ngay lúc này, thân ảnh của Thanh Lâm, ở trong lòng mọi người bắt đầu lớn dần, lúc trước cái gọi là “Phế vật”, bây giờ đã từ từ biến mất trong thâm tâm của họ.

“Yêu Thiên đúng không?”

Bước chân Thanh Lâm vừa đạp đất thì bay lên lại, trực tiếp từ thung lũng bay xuống, chỉ trong vài cái nhấp nháy, lập tức đến ngay trước mặt Yêu Thiên. 

“Quả nhiên là cảnh giới Linh Đan!”

Thấy vậy, đôi mắt của Yêu Thiên giật thêm lần nữa, tốc độ của Thanh Lâm có thể thấy rõ là chỉ có thể là cảnh giới Linh Đan mới làm được.

“Bây giờ, ngươi nói cái thanh thủy thần liên này bán với giá gấp đôi, ngươi thấy có hợp lý không?” Thanh Lâm điềm đạm nói. 

“Các hạ đúng thật là tàn nhẫn, cha của Lý  Âm chính là bang chủ của Bạo Viên đường, lúc nãy ngươi giết con ông ta, sau này, e là sẽ có rắc rối.”

Yêu thiên cũng không phải là quá sợ hãi cố kỵ Thanh Lâm, Thanh Lâm là cảnh giới Linh Đan, hắn ta cũng là cảnh giới Linh Đan, cho dù có thế nào đi chăng nữa, thì Thanh Lâm cũng không thể nào trong hai tháng ngắn ngủi có thể vượt được nhiều bậc, đạt tới tu vi cao hơn hắn ta.

“Thế thì sao nào?”Thanh Lâm điềm đạm nói: “Không cần nói thêm nhiều lời nhảm nhí nữa, cái thanh thủy thần liên này, không phải là có ích đối với ngươi sao?" trong mắt Thanh mỗ, thanh thủy thần liên này có thể đạt đến trị giá là một triệu đồng vàng, nếu như gấp đôi thì là hai triệu, lấy tiền đi?” 

Sau khi nghe xong con số này, mép miệng của Yêu Thiên giật một cái, những người trong Yêu tông đang đứng ở phía sau lưng hắn ta, khuôn mặt rất là phẫn nộ, nhưng nghĩ đến lúc nãy Thanh Lâm đã giết Lý  Âm một cách dễ dàng nên không ai dám nói nhiều gì nữa.

Đây chính là thực lực!

Sự ra tay của Thanh Lâm,  khiến cho hai bên giống như là đổi chỗ cho nhau vậy, càng làm cho các đệ tử của Thiên Bình tông hả đi cơn giận, ngay cả Tống Nguyên lúc nào cũng nuôi oán hận trong lòng vẫn không ngừng lộ ra chút đắc ý. 

Thấy Yêu Thiên không trả lời, Thanh Lâm lại nói: “Xem ra, cuộc giao dịch này không thành rồi?”

“Vậy thì còn nói nhảm gì nữa!”

Thanh Lâm nói sang chuyện khác,giọng điệu bỗng lạnh lùng. 

Cũng vào lúc này, thân ảnh của cậu ta trực tiếp xông ra, hai tay làm thành cú đấm, hướng thẳng về phía yêu thiên mà công kích.

Khuôn mặt Yêu Thiên nghiêm trang, chưa kịp lùi người lại thì trên tay tuôn trào ra yêu lực, không ngần ngại đối đầu với Thanh Lâm.

青林之前的开价,已经将其激怒,即便是青林不出手,妖天会发起战斗,毕竟以他的地位,实在是少有人敢对其如此说话。 

Trước đó, khi Thanh Lâm ra giá đã khiến cho hắn ta tức giận, nếu như mà Thanh Lâm không ra tay thì yêu thiên cũng sẽ khai chiến, cho dù có như thế nào đi chăng nữa thì với địa vị của hắn ta, rất ít người dám nói chuyện với hắn ta như vậy.

“轰!”

“Bùm!” 

闷响传出,妖天与青林各退数步。

Phát ra một tiếng vang không lớn lắm, yêu thiên và Thanh Lâm mỗi người họ lùi lại mấy bước.

Nhưng mà, Thanh Lâm không những là có nguyên lực thuộc tính mà còn tu luyện thân thể, lúc cậu ta lùi người lại, vốn không bị gì cả, còn Yêu Thiên, kẻ dùng thân thể của mình để chống cự, bàn tay đang nằm ở ở tay áo, có chút bầm tím, cơ hồ như có chút đau, làm cho hai tay của hắn ta run rẩy. 

Chỉ cần một cú công kích này, Yêu Thiên đã biết được, thực lực của Thanh Lâm tuyệt đối không thua kém hắn ta.

Thanh Lâm mỉm cười, hai tay dang ra, phía trên đôi bàn tay trắng như ngọc đó, bùm một tiếng, hiện ra hai ngọn lửa đang lơ lửng.

Ngọn lửa này có màu vàng kim, khi vừa xuất hiện do nhiệt độ cao, làm cho không gian xung quanh trở nên mơ hồ. 

“Thực hỏa?”

Khuôn mắt Yêu Thiên biến sắc, những người đi vào nơi này đều là những đan sư, hiển nhiên là mỗi người đều có riêng một Hỏa nguyên lực thuộc tính, nhưng mà có thể tạo ra được nhanh như vậy, làm xuất hiện ngọn lửa bao quanh cơ thể, ngay cả hắn ta, cũng chưa lần nào làm được.

Thanh Lâm không trả lời, thân ảnh lại một lần nữa xông ra, trên tay xuất hiện Hỏa Diễm Kim Dương Chí Tôn, bao lấy toàn thân Thanh Lâm, như là hai viên hỏa tinh vậy, nhanh chóng bay tới chỗ Yêu Thiên. 

Yêu Thiên hít một hơi thật sâu, trên tay hắn ta tuôn trào ra hắc yêu lực, trong yêu lực đó như đang ẩn chứa chút tiếng kêu của yêu thú.

Có thể thấy rõ, đối với Thanh Lâm, hắn ta không còn dám có bất kỳ sự sơ xuất nào nữa.

“Bùm bùm!” 

Hai tay đấm tung thẳng ra, độ nóng của Hỏa Diễm Kim Dương Chí Tôn đó, làm cho khing cảnh xung quanh mơ hồ, khi tiếp xúc với yêu lực của Yêu Thiên, lập tức phát ra một tiếng kêu nghe rất buồn thảm ai oán, hắc yêu lực đó nhanh chóng bị tan biến, cùng với đó là đôi bàn tay của Yêu Thiên cũng bị thương rất nặng!

Thanh Lâm vẫn chưa ngừng lại, thân ảnh vừa chớp cái, như là bóng ma vậy nhanh chóng lao tới chỗ Yêu Thiên, đá ra một cú rất mạnh, ngay trong lúc cú đá được đưa ra, có một nguồn nhiệt rất nóng bỗng nổ tung ra. 

Yêu Thiên mặt biến sắc, thân ảnh lùi mạnh xuống, thứ ánh sáng màu đen ở toàn thân tuôn trào mạnh mẽ, không ngừng phát ra tiếng kêu để chống lại sức nóng do ngọn lửa đó phát ra. 

“Thủ lĩnh của Yêu tông, thực lực chỉ có như thế thôi sao…”

Cất lên một giọng nói điềm đạm, có chút châm biếm.

Vừa nói xong, toàn thân Thanh Lâm hầu như đã bị Hỏa Diễm Kim Dương Chí Tôn đó bao bọc lại, đó là do thiên phú của bản thân cậu ta hóa ra, có thể dễ dàng khống chế, lúc này, dưới sự di chuyển thân ảnh nhanh nhạy của Thanh Lâm, càng làm cho khuôn mặt của Yêu Thiên thêm khó coi. 

“Yêu linh kích!”

Yêu Thiên hét lên, mặt đất ở dưới chân hắn ta bỗng nhiên bị nứt ra, từng con yêu thú khổng lồ từ dưới đất xông ra, khi xông ra chúng chạy thẳng về phía Thanh Lâm.

Nhìn thấy những con yêu thú khổng lồ thuộc hàng đỉnh cao trong cảnh giới Cố Nguyên, ánh mắt Thanh Lâm hiện vẻ ngạc nhiên, nhưng cậu ta không hề có chút sợ hãi, ngọn lửa ở toàn thân bỗng nhiên bay lên trời cao, như là hỏa tinh vậy, che phủ cả một bầu trời, nhanh chóng đến chỗ bọn yêu thú khủng lồ kia tiêu diệt chúng. 

Trong chớp mắt, phát ra tiếng kêu thảm thiết, bọn yêu thú khổng lồ bị Hỏa Diễm Kim Dương Chí Tôn bao bọc lại, trong chốc lát đã hóa thanh tro bụi!

Đối với Thanh Lâm mà nói thì đỉnh cao của cảnh giới Cố nguyên, thực sự là rất yếu rất yếu, thậm chí cũng không thể làm cho cậu ta có hứng thú sử dụng ma kỹ.

Còn Yêu Thiên khi nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng vô cùng đau thương, phải biết là, bọn yêu thú khổng lồ này là do hắn ta nuôi nấng từ nhỏ, đã được bốn, năm năm, mới lớn thành như bây giờ, với lại nếu như tiếp tục nuôi chúng theo phương pháp bí mật của Yêu tông, với sự phát triển theo năm tháng như vậy, bèn có thể lớn lên thành cảnh giới Bổn Thần, thậm chí là cảnh giới tinh hoàng! 

Nhưng chỉ một ngọn lửa của Thanh Lâm, đã làm cho sự nỗ lực trong mấy năm nay của hắn ta hóa thành tro bụi.

“Ngươi đúng là tự đào mồ chôn thân mà!”

Lần đầu tiên trong mắt của Yêu Thiên nổi lên cơn giận dữ. 

“Hóa yêu!”

Lạnh lùng hừm một tiếng, thân ảnh của yêu thiên bùm một tiếng nổ ra, tựa như hóa thành xương máu nhiều như cả một biển trời.

Dưới ánh mắt chăm chú nhìn của Thanh Lâm, các xương máu này nhanh chóng tụ lại, càng có những tiếng hú vô cùng đau xót phát ra từ đám mây đen kia. 

“Bùm!”

Không biết từ khi nào, đám mây đen đó bỗng nhiên bị vỡ ra, một con thú cao khoảng mười trượng, dang rộng hai cánh, thì ra chính là một con đại bàng, đang dang rộng hai cánh trạng thái rất phẫn nỗ bay lượn trên không trung.

“Hóa yêu thuật!” 

Mắt nhìn con đại bàng sải cánh bay trên trời cao, các đệ tử của yêu tông lộ vẻ sợ hãi, người khác thì không biết nhưng bọn họ biết rõ, hóa yêu thuật này, đó là một trong những tam đại trấn tông chi thuật của Yêu tông, các đệ tử bình thường đừng nói đến việc tu luyện ngay cả cơ hội được nhìn thấy một lần cũng không có.     

Còn Yêu Thiên không chỉ là đã tu luyện, mà còn hóa thành được con đại bàng, thấy rõ là đối với hóa yêu thuật này cũng có chút thành tựu.

Cũng vào lúc này, ánh mắt của con đại bàng đó cứ nhìn chằm chằm vào Thanh Lâm, toàn thân của nó đều lộ ra vẻ lạnh lùng đầy sát khí. 

Còn hơi thở của nó, còn là trực tiếp từ kỳ đầu cảnh giới Linh Đan đạt lên đến trung kỳ cảnh giới Linh Đan, vả lại còn là đỉnh cao của trung kỳ cảnh giới Linh Đan.