Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 1964-1967




1964: “đến Ngọn Núi Chính Thử Vận May Đi!”


Diệp Huyên ngẫm nghĩ một hồi rồi đáp: “Đi thử xem sao!”Ma chủ chỉ đường: “Đi về phía Bắc!”Diệp Huyên gật đầu, sau đó ngự kiếm xuất phát.


AdvertisementBây giờ, tốc độ ngự kiếm của hắn nhanh hơn trước kia ít nhất năm lần!Có thể nói, thực lực của hắn bây giờ mạnh hơn trước kia cực kỳ nhiều!Quan trọng nhất là bây giờ thân thể của hắn là thân thể Phong Đế Cảnh!Thân thể của hắn bây giờ còn mạnh hơn cả thân thể của cự long nữa!Một lát sau, Diệp Huyên đi tới một dãy núi, lúc này, Ma chủ nói: “Đến rồi!”Diệp Huyên dừng lại, hắn quan sát xung quanh, xung quanh là núi non ôm trọn, con người đứng ở đây trở nên nhỏ bé như hạt cát vậy.

Diệp Huyên thắc mắc: “Tiền bối, đây là đâu?”Ma chủ đáp: “Tiên Đạo Tông”.

Diệp Huyên hỏi: “Lợi hại lắm sao?”Ma chủ nói: “Năm đó ở đại lục này, khi ta chưa xuất hiện, bọn họ chính là thế lực mạnh nhất, địa vị tương đương với Thần Quốc của vũ trụ hỗn độn kia!”Diệp Huyên gật đầu: “Tiền bối, người từng đến đại thế giới Huyền Hoàng chưa?”Ma chủ trả lời: “Ban đầu muốn đi, sau đó vì một vài chuyện nên không đi, nơi đó thật sự không đơn giản, cao thủ của rất nhiều thế giới sau khi rời khỏi thế giới của bọn họ đều sẽ muốn đến đó!”Diệp Huyên hỏi: “Tại sao?”Ma chủ nói: “Con người luôn muốn đi đến nơi cao hơn!”Nghe vậy, Diệp Huyên đã hiểu ra.

Đại thế giới Huyền Hoàng là một thế mạnh nhất trong vũ trụ Tứ Duy, chắc chắn nền văn minh võ đạo ở nơi đó vượt xa thế giới khác, nếu muốn tiến xa hơn một bước, đi tới đó chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất!Ma chủ nói: “Đến ngọn núi chính thử vận may đi!”Diệp Huyên gật đầu, hắn ngự kiếm đi lên, chẳng mấy chốc, hắn vượt qua mấy ngọn núi lớn, sau đó đi tới ngọn núi chính của Tiên Đạo Tông.


Trên ngọn núi chính có một tòa đại điện, đại điện rất lớn, nhưng bây giờ đã mọc đầy cỏ dại, nhìn một vòng, xung quanh vô cùng yên tĩnh!Thấy cảnh này, Diệp Huyên rất cảm khái!Có thể tưởng tượng đây là một nơi từng phồn hoa đến mức nào, nhưng bây giờ….

1965: “Đã Xem Xong Chưa?”


Diệp Huyên lắc đầu thôi suy nghĩ, hắn nhìn một vòng xung quanh, xung quanh vô cùng yên tĩnh, không có chút hơi thở sinh mạng nào!

Ma chủ nói: “Xem ra ngươi đi một chuyến phí công rồi!”

Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó lớn tiếng nói: “Tiên Đạo Tông có ai để lại thần hồn hay phân thân không? Nếu không xuất hiện thì ta đi đó! Ta mà đi, các người sẽ phải chịu tổn thất lớn đấy!”

Advertisement

Ma chủ: “…”

Diệp Huyên nói xong, xung quanh vẫn không có chút động tĩnh nào!

Diệp Huyên sa sầm mặt: “Ta đi thật đấy!”

Vẫn không ai đáp lại.

Diệp Huyên khẽ thở dài, xoay người rời đi.

Mà lúc này, một tiếng bước chân đột nhiên vang lên từ sau lưng hắn.

Diệp Huyên dừng lại, xoay người, một cô gái váy trắng đang đứng trước mặt hắn.

Cô gái trông chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi, mặc đồ trắng, rất xinh đẹp.

Diệp Huyên thi lễ: “Chào tiền bối!”

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Ngươi là người của Ma Môn!”

Ma Môn!


Diệp Huyên thầm run rẩy, không ngờ đối phương chỉ nhìn một cái đã nhận ra hắn nhập ma.

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Thân thể của ngươi từng được ma huyết thượng cổ cải tạo, nhưng ngươi lại là một vị kiếm tu… Rốt cuộc ngươi là người của Thái Hư Kiếm Tông, hay là của Ma Môn?”

Diệp Huyên đáp: “Đều đúng cả!”

Đều đúng!

Cô gái quan sát Diệp Huyên: “Xem ra dù là Ma Môn hay Thái Hư Kiếm Tông cũng đều lựa chọn ngươi!”

Diệp Huyên gật đầu.

Cô gái hờ hững hỏi: “Ngươi đến Tiên Đạo Tông của ta làm gì?”

Diệp Huyên do dự một lát rồi nhẹ giọng nói: “Chỉ đến xem thử thôi”.

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Đã xem xong chưa?”

Diệp Huyên gật đầu.

Cô gái nói: “Vậy thì đi đi!”

Nhưng Diệp Huyên lại không đi.

Cô gái hỏi: “Sao đấy?”

Diệp Huyên nghiêm túc đáp: “Tiền bối, lần này vãn bối đến đây, ngoài việc muốn xem thử còn muốn hỏi một điều, các cô có thiếu truyền nhân không?”


1966: “Tiến Cử Ai?”


Nói xong, hắn chỉ vào mình: “Nếu thiếu, ta cảm thấy mình rất tốt, cô có thể suy xét!”

Ma chủ: “…”

Cô gái nhìn Diệp Huyên, một lúc lâu sau đó, nàng ta nói: “Ngươi đúng là không khiêm tốn chút nào! Đúng là chúng ta thiếu truyền nhân, nhưng sẽ không cần ngươi!”

Advertisement

Diệp Huyên hỏi: “Vì sao?”

Cô gái đáp: “Ngươi là truyền nhân của Ma Môn”.

Diệp Huyên nói với giọng điệu nặng nề: “Người của Ma Môn thì sẽ là người xấu à?”

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Tiên Đạo Tông ta sẽ không đưa truyền thừa cho người của Ma Môn”.

Diệp Huyên im lặng.

Cô gái nói: “Ngươi đi đi! Dù truyền thừa của Tiên Đạo Tông ta mất đi, ta cũng sẽ không đưa cho người của Ma Môn”.

Nói xong, nàng ta muốn rời đi.

Mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Tiền bối, ta có thể tiến cử cho cô một người!”

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đừng nói người được tiến cử là mình nhé!”


Diệp Huyên nghiêm túc đáp: “Sao có thể, ta cũng đâu có mặt dày đến thế!”

Cô gái lạnh nhạt phản bác: “Không, ngươi có!”

Diệp Huyên: “…”

Cô gái hỏi: “Tiến cử ai?”

Lúc này, Diệp Huyên quay về trong tháp Giới Ngục.

Tầng năm!

Lúc này, Diệp Liên đang ngồi thiền tu luyện ở tầng năm!

Diệp Huyên đi tới trước mặt Diệp Liên, cô bé mở mắt ra: “Ca ca?”

Diệp Huyên cười: “Đi!”

Nói xong, hắn kéo Diệp Liên ra khỏi tháp Giới Ngục.

Diệp Liên vừa xuất hiện, cô gái áo trắng đã tập trung vào cô bé, nhìn Diệp Liên một hồi, cô gái áo trắng tỏ vẻ ngạc nhiên: “Ngươi…”

Diệp Huyên vội nói: “Tiền bối, muội muội của ta không tệ đúng không!”

Cô gái áo trắng không quan tâ m đến Diệp Huyên mà chỉ nhìn chằm chằm Diệp Liên, một lát sau, nàng ta đi tới trước mặt Diệp Liên, dịu dàng nói: “Ngươi có muốn thừa kế truyền thừa của Tiên Đạo Tông ta không?”


1967: Thành Lập Một Tông Môn!


Diệp Liên chớp mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên vội gật đầu.

Diệp Liên bèn gật đầu theo: “Muốn!”

Cô gái áo trắng cười khẽ: “Được! Ngươi đi theo ta!”

Advertisement

Nói xong, nàng ta kéo Diệp Liên đi.

Diệp Huyên vội vàng đi theo.

Cô gái áo trắng dẫn Diệp Liên đi tới một tòa đại điện rồi dừng lại trước cửa, Diệp Liên ngồi xếp bằng trong đại điện, trên đầu cô bé có một vầng sáng trắng.

Cô gái áo trắng hỏi: “Nàng là muội muội của ngươi à?”

Diệp Huyên gật đầu.

Cô gái áo trắng nhẹ giọng hỏi: “Sao các ngươi lại đến đây?”

Diệp Huyên đáp: “Đến đây tìm cơ duyên!”

Cô gái áo trắng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi không phải người của vũ trụ này, ngươi từ đâu tới?”

Diệp Huyên nói: “Vũ trụ hỗn độn, một chỗ rất xa!”


Cô gái áo trắng hơi nhíu mày: “Vòng ngoài của vũ trụ này đã bị cao thủ của đại thế giới Huyền Hoàng hủy diệt rồi, người bình thường hoàn toàn không thể đi vào!”

Diệp Huyên cười: “Có người đưa ta tới”.

Cô gái áo trắng còn muốn hỏi thêm, Diệp Huyên đột nhiên cười nói: “Tiền bối, chúng ta chỉ đến đây tìm cơ duyên thôi, sẽ không làm chuyện gì xấu xa đâu!”

Cô gái áo trắng nhìn Diệp Huyên: “Sau khi nàng rời đi, có thể để nàng thành lập một Tiên Đạo Tông ở thế giới của các ngươi không?”

Diệp Huyên im lặng.

Thành lập một tông môn!

Đây cũng không phải một chuyện đơn giản!

Cô gái áo trắng hỏi: “Không được sao?”

Diệp Huyên đáp: “Có thể! Nhưng ta không dám đảm bảo sau này Tiên Đạo Tông sẽ trở nên thế nào!”

Cô gái áo trắng nói: “Nàng có được truyền thừa của Tiên Đạo Tông, thành tựu sau này sẽ không kém!”

Diệp Huyên gật đầu, hắn nhìn về phía đại điện.

Hắn sẽ luôn bảo vệ Diệp Liên, nhưng hắn hiểu bản thân Diệp Liên cũng phải mạnh mẽ!