Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2534-2536




2534: “ngươi Là Kiếm Tu”


Lúc này cô gái đột nhiên biến mất, Diệp Huyên biến sắc, lập tức chắp hai tay lại, giữa hai tay hắn là một con dao găm, nhưng sau đó cô gái lên gối trúng ngay bụng hắn.

Diệp Huyên không lùi lại mà vẫn tiến tới, hắn buông con dao ra, sau đó ôm chầm về phía trước, kết quả hắn ôm lấy cô gái, hai người lăn trên mặt đất! Diệp Huyên không hề có ý định sàm sỡ, lúc đánh nhau ai lại đi phân biệt nam nữ?Chỉ có ngươi chết ta sống!AdvertisementCô gái phản ứng rất nhanh, ngay khi bị Diệp Huyên ôm và lăn xuống đất, nàng ta hích mạnh khuỷu tay vào huyệt Thái Dương của hắn.


Nếu trúng phải, e rằng đầu Diệp Huyên sẽ bị nứt ra!Diệp Huyên phản ứng cũng không chậm, khi cô gái hích khuỷu tay, hắn dùng tay phải đấm một cú.

Bùm!Một tiếng nổ vang lên, hai người vừa chạm vào đã tách ra!Lúc này cả hai đứng cách nhau mấy trượng.

Cô gái áo đen nhón chân phải, cơ thể nghiêng về trước, tay phải cầm dao găm, tay trái đưa ngược ra sau, trông nàng ta như một con báo săn đang trong tư thế chuẩn bị xuất phát.

Diệp Huyên siết chặt tay phải, chân phải lùi ra sau nửa bước, mũi chân tiếp xúc với mặt đất, tư thế này có thể giúp hắn bộc phát sức mạnh cực lớn chỉ trong nháy mắt!Cả hai đang giằng co với nhau!Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Cô nương, ta không có ác ý với cô!”Cô gái áo đen nhìn Diệp Huyên, trong mắt vẫn giữ vẻ cảnh giác.

Diệp Huyên chủ động lùi lại mấy trượng, thấy thế, cô gái áo đen dần thả lỏng, nhìn hắn trả lời: “Đấu võ công bằng có điều kiện rất hà khắc.

Để có tư cách đấu võ phải thắng được một con yêu thú, sau khi thắng được một con yêu thú, ngươi cần có đủ dị tinh mới có thể đi thách đấu”.

Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Thắng yêu thú nào cũng được sao?”Cô gái áo đen gật đầu: “Đúng vậy!”Diệp Huyên nhíu mày: “Ở đâu có yêu thú?”Cô gái áo đen chỉ phía bên phải: “Qua đó mà tìm!”Diệp Huyên gật đầu, ôm quyền: “Đa tạ!”Nói xong, hắn xoay người rời đi.


Cô gái áo đen nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đi thật à?”Diệp Huyên dừng bước, gật đầu: “Ta muốn luyện tập!”Cô gái áo đen trầm giọng: “Yêu thú không đơn giản như ngươi nghĩ!”Diệp Huyên cười: “Đi cùng không?”Cô gái áo đen ngẩn ra, nàng ta không ngờ Diệp Huyên sẽ mời mình.

Diệp Huyên lại nói: “Có bạn đồng hành sẽ tốt hơn!”Như nghĩ tới gì đó, hắn nhặt nhánh cây bên cạnh lên, sau đó quơ nhẹ: “Ta là kiếm tu!”Kiếm tu!Trong mắt cô gái áo đen loé lên vẻ kinh ngạc: “Ngươi là kiếm tu?”.

2535: “Ta Đến Từ Bắc Cảnh!”


Diệp Huyên gật đầu, nghiêm mặt: “Ta là kiếm tu chính cống!”

Cô gái áo đen nhìn Diệp Huyên: “Kiếm tu...”

Nàng ta im lặng một lát mới bảo: “Đi cùng đi!”

Diệp Huyên cười: “Mời cô nương!”

Advertisement

Cô gái áo tím khẽ gật đầu, sau đó dẫn Diệp Huyên đi về phía xa.

Trên đường đi, Diệp Huyên hỏi: “Không biết cô nương tên là gì?”

Cô gái áo đen trả lời: “Chương Thanh”.

Diệp Huyên gật đầu: “Chương cô nương, cô đang ở cảnh giới nào?”

Chương Thanh đáp: “Vị Tri!”

Vị Tri!

Diệp Huyên nghe vậy thì nheo mắt, không ngờ nữ nhân này là Vị Tri Cảnh!


Có nhầm lẫm gì không?

Nàng ta mới bao nhiêu tuổi?

Cô gái trước mặt chắc cũng trạc tuổi hắn!

Vị Tri Cảnh trẻ vậy ư?

Yêu nghiệt gì đây?

Chương Thanh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi ở cảnh giới nào?”

Diệp Huyên suy nghĩ rồi đáp: “Vị Tri!”

Chương Thanh gật đầu: “Ngươi tên Diệp Huyên?”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”

Chương Thanh hỏi: “Tại sao trước đây ta chưa từng nghe nói về ngươi, ngươi đến từ đâu?”

Diệp Huyên trả lời: “Đại thế giới Huyền Hoàng!”


Chương Thanh nhìn Diệp Huyên: “Đại thế giới Huyền Hoàng? Địa bàn của Thần Điện?”

Diệp Huyên hỏi: “Chương cô nương biết Thần Điện?”

Chương Thanh gật đầu: “Một thế lực cổ xưa, có sáu vị Thần...”

Sau đó nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đến từ Thần Điện?”

Diệp Huyên cười: “Ta đến từ Bắc Cảnh!”

Chương Thanh nói: “Đại thế giới Huyền Hoàng... Ở đây cũng có một yêu nghiệt đến từ đại thế giới Huyền Hoàng, tên là Đoan Mộc Tín... Một người rất mạnh!”

Đoan Mộc Tín?

Diệp Huyên khẽ gật đầu, thật ra hắn chưa nghe nói về người này bao giờ, phải nói là hắn biết rất ít về thiên tài thế hệ trẻ của đại thế giới Huyền Hoàng!

Bởi vì đối thủ của hắn trước kia toàn là lão quái vật!

Lúc này Chương Thanh lên tiếng: “Đến rồi!”

Diệp Huyên ngẩng đầu lên nhìn, cách đó không xa là một dãy núi, trời đã tối nên chỉ thấy được một vùng đen ngòm khiến người ta sợ hãi!

Nếu là trước đây, hắn chắc chắn sẽ không sợ, nhưng bây giờ tu vi và sức mạnh thân thể của hắn đều bị phong ấn, đương nhiên hắn không dám lơ là khinh địch.


2536: Cúc Hoa Là Chỗ Yếu Nhất!


Chương Thanh nói: “Yêu thú ở đây có cảnh giới không cao nhưng kinh nghiệm chiến đấu rất dồi dào. Để sống sót, có thể nói chúng đã trải qua hàng nghìn trận chiến. Nếu ngươi muốn đánh bại chúng thì độ khó rất lớn”.

Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Ngay cả cô cũng đánh không lại sao?”

Chương Thanh trả lời: “Ta với nó năm mươi năm mươi, nhưng muốn lấy được một thứ trên người chúng thì rất khó!”

Diệp Huyên hỏi: “Nhất định phải lấy một thứ à?”

Advertisement

Chương Thanh gật đầu.

Diệp Huyên gật đầu: “Vậy ta vào đây!”

Nói xong, hắn bước về phía dãy núi.

Chương Thanh nhìn Diệp Huyên, không đi theo.

Chẳng mấy chốc Diệp Huyên đã vào trong dãy núi. Hắn chưa đi được bao lâu đã có một con yêu thú xuất hiện trước mặt hắn. Nó có hình dạng như sói, toàn thân kín những vảy!

Như Chương Thanh đã nói, những con yêu thú này có cảnh giới không cao. Nếu là ở bên ngoài, một sợi kiếm ý của hắn cũng đủ giết đối phương.

Nhưng hiện tại hắn không thể điều động lực lượng nào cả...

Có thể nói là chưa đánh mà hắn đã ở thế yếu!

Yêu thú nhìn Diệp Huyên, nó không nhúc nhích.


Diệp Huyên cũng đứng yên.

Ai động trước người đó lộ thực lực!

Hai bên đều lấy tĩnh chế động!

Cứ vậy kéo dài khoảng nửa canh giờ, cuối cùng yêu thú không nhẫn nại được nữa, đột nhiên bổ nhào về phía Diệp Huyên.

Tốc độ cực nhanh!

Diệp Huyên nhặt một nhánh cây dưới đất chọc về phía trước, nhánh cây đâm thẳng vào mắt phải của yêu thú.

Nhưng yêu thú không hề né tránh, thay vào đó là đỡ chiêu của Diệp Huyên, có điều khi nhánh cây kề sát mắt nó, nó chợt nhắm mắt phải lại.

Ầm!

Nhánh cây trong tay Diệp Huyên nổ tung, còn hắn như đã đoán trước được. Khi nhánh cây nổ tung, tay trái hắn đấm mạnh vào mặt yêu thú.

Ầm!

Trong nháy mắt, Diệp Huyên lùi nhanh về sau mấy chục trượng!

Hắn vừa dừng lại, một lực lượng mạnh mẽ đánh úp về phía hắn!

Diệp Huyên nheo mắt lại, hắn biết mình không thể gắng gượng đối kháng với con yêu thú này, bèn nhún chân bay sang bên phải khiến yêu thú đánh hụt. Lúc này, Diệp Huyên bỗng nhiên xuất hiện sau lưng nó, một kiếm đâm thẳng vào cúc hoa của nó!