Đế Quốc Đệ Nhất Dược Sư

Chương 29




Thuốc Bạo Hỏa cao giai này sử dụng nguyên liệu chính là Liệt Hỏa thảo cấp 7, lại phối hợp với một số ma thực cao cấp khác mà luyện chế thành, vì lúc đó số lượng dược liệu tương đối nhiều nên Diệp Văn Nhã một hơi luyện chế được năm bình.

Loại thuốc Bạo Hỏa cao giai thế này thường được các đại sư rèn đúc sử dụng để rèn những thần binh lợi khí thượng đẳng, lửa bình thường sẽ không thể dập tắt, một khi đã cháy cũng sẽ không tắt đột ngột, nó có thể liên tục thiêu đốt cho đến khi toàn bộ tạp chất bên trong vật chất đang cháy hoàn toàn bị thiêu đốt hết, lúc đó nó mới có thể chậm rãi tự tắt.

Trong cơ thể con Địa Ngục Tam Đầu Khuyển ban nãy chứa một lượng lớn nguyên tố hắc ám, gặp phải loại thuốc này tất nhiên giống như nước rơi vào chảo dầu đang cực nóng, lập tức liền sôi trào lên, lửa lớn hừng hực thiêu đốt.

Nhưng mà hiện tại......

Rõ ràng trong cơ thể đám Trùng tộc trước mắt này cũng chứa một lượng nguyên tố hắc ám khá lớn, thuốc Bạo Hỏa cũng bốc lên hừng hực thiêu đốt, thậm chí khi bốc cháy lên ngọn lửa còn cao hơn cả ngọn lửa thiêu đốt con Địa Ngục Tam Đầu Khuyển ban nãy. Nhưng thời gian dài như vậy đã trôi qua, con Hắc Vằn Giáp Trùng đối diện vậy mà vẫn còn có thể tung tăng nhảy nhót!

"Không nghĩ tới sức kháng cự của bọn chúng còn mạnh mẽ hơn dị thú quá nhiều." Ánh mắt Diệp Văn Nhã lạnh lẽo, gắt gao nhìn chăm chú vào con Hắc Vằn Giáp Trùng trước mắt, con dị thú cấp 7 lúc trước cơ hồ sau khi tiếp xúc với thuốc Bạo Hỏa không bao lâu thì đã đau mất đi sức chiến đấu.

Không nghĩ tới con Hắc Vằn Giáp Trùng đối diện hiện tại vẫn còn có thể bay chứ.

Trên người con Hắc Vằn Giáp Trùng bốc cháy lên ngọn lửa, bị thiêu đốt đến rít lên chi chi chi, con giáp xác này lại nhanh chóng kích động suy nghĩ, muốn nhào về hướng ba người Diệp Văn Nhã, đem trên người thiêu đốt ngọn lửa cọ đến trên người ba người bọn họ.

"Không nghĩ tới con Trùng tộc này lại có trí lực không thấp......" Diệp Văn Nhã nhíu mày lại, trong tay nắm kiếm laser, hung hăng một đao hướng về nhược điểm mềm mại nhất của Hắc Vằn Giáp Trùng mà chém xuống —— râu và mắt!

"Chi chi chi!......!"

Hắc Vằn Giáp Trùng vội vàng né tránh, quay đầu hướng về phía hai người Bạch Hạ Phan Mục bên cạnh xông tới.

"Xem ra tuy hiệu quả của thuốc Bạo Hỏa này đối với Trùng tộc không mạnh mẽ như với dị thú, nhưng cũng hạ thấp được phần lớn sức chiến đấu của nó....." Diệp Văn Nhã mím môi, theo bản năng nắm nắm cái chuôi kiếm laser mới vừa bị chấn động đến hơi tê tay, thầm phán đoán.

Sức chiến đấu của Trùng tộc trung giai rất kinh người, cần phải có thú nhân thể chất cấp A mới có thể ngăn cản, nhưng cô vừa rồi dựa vào thể chất cấp D xoàng xỉnh của mình vậy mà vẫn có thể dọa lui nó, vậy chứng minh tuy thuốc Bạo Hỏa không thể làm nó lập tức đánh mất năng lực chiến đấu, nhưng cũng có thể làm nó toàn thân đau đớn đến cơ hồ không thể chiến đấu.

Hai người Bạch Hạ, Phan Mục đang cùng Hắc Vằn Giáp Trùng chiến đấu hiển nhiên cũng phát hiện điểm này.

Bạch Hạ hai mắt sáng ngời, giơ kiếm laser trong tay, nhảy dựng lên, hung hăng một đao trực tiếp chém vào con Hắc Vằn Giáp Trùng trên đầu.

"Xôn xao xoạt......"

Bị chém trúng đầu, cái cổ yếu ớt của Hắc Vằn Giáp Trùng lập tức đã bị Bạch Hạ chém thành hai đoạn!

Thi thể Hắc Vằn Giáp Trùng ngã xuống mặt đất, ánh lửa màu cam lậo lòe trên thi thể vẫn còn hừng hực thiêu đốt. Diệp Văn Nhã theo bản năng nhìn kiếm laser trong tay Bạch Hạ, liếc mắt một cái.

Ừm, còn may là cái kiếm laser này không phải kim loại, hiển nhiên không thuộc phạm vi thiêu đốt của thuốc Bạo Hỏa, nếu không thì một kiếm kia khi vừa chạm đến ngọn lửa nói không chừng phải bốc cháy lên rồi.

Trong thế giới nhỏ này ắt hẳn chưa có loại thuốc nào có thể làm kim loại bốc cháy, còn rèn luyện được tạp chất bên trong nó nữa.

"Sàn sạt sa......"

Những con Trùng tộc khác nhìn thấy đồng bọn Hắc Vằn Giáp Trùng bị mấy con người trước mặt này giết chết, xoay người liền muốn chạy trốn, nhưng mà Phan Mục tốc độ mau lẹ, lập tức liền chặn đường lui của hai con Trùng tộc đã bị dính lửa, trực tiếp động thủ giải quyết chúng nó.

Tránh cho thế lửa lan tràn ra khắp nơi, Diệp Văn Nhã giơ tay lấy ra một lọ thuốc khác từ trong lòng ngực, nhẹ nhàng đổ vào xác ba con Trùng tộc, không bao lâu, ngọn lửa màu cam bao phủ trên thi thể liền chậm rãi dập tắt, chỉ để lại ba cái xác Trùng tộc bị thiêu cháy đến không còn nhìn ra hình dạng gì.

"Bây giờ chúng ta nên làm gì? Tiếp tục đi dọc theo con đường này đi về hướng doanh địa nghỉ ngơi? Hay là dứt khoát vòng qua đi chỗ khác, tạm thời tránh đi con sóng Trùng tộc này?"

Bạch Hạ lau lau mồ hôi trên trán, đầy mặt còn sợ hãi nhìn ba cái xác Trùng tộc nằm dưới mặt đất, "Tôi nhớ rõ ràng trong tin báo quân sự gần nhất,đại quân Trùng tộc chỉ xuất hiện ở phía Bắc của đế quốc, vì sao chúng ta hiện đang ở trên cái tinh cầu phía Nam này cũng xuất hiện Trùng tộc cơ chứ? Đừng có nói là đại quân Trùng tộc đang tiến hành bao vây toàn bộ tinh cầu k-0218 nha? Nếu như toàn bộ cái tinh cầu này đều bị Trùng tộc bao vây, chúng ta cho dù có nghĩ gì cũng vô ích."

Bạch Hạ từ nhỏ đến lớn, đã từng nhìn thấy tình trạng của những tinh cầu bị đại quân Trùng tộc chiếm đóng trong những bộ phim tư liệu giáo dục.

Cát vàng bị gió lốc cuốn đầy trời, hơi thở tử vong bao phủ toàn bộ không trung tinh cầu, đập vào mắt đều là một mảnh phế tích bị tàn phá, một chút màu xanh lục cũng không tìm thấy. Lại đối chiếu với hình ảnh của tinh cầu đó trước khi bị xâm chiếm, màu xanh lục đầy sức sống dào dạt, sinh cơ bừng bừng, khắp nơi đều là cư dân an cư lạc nghiệp, dáng vẻ hạnh phúc......

Chỉ suy nghĩ một chút, Bạch Hạ đều cảm thấy lông tơ dựng ngược.

"Mày cũng suy nghĩ quá nhiều rồi."

Phan Mục mỏi mệt thở hổn hển một ngụm khí, thô lỗ lau mồ môi từ trên trán chảy xuống đến mặt, cau mày nói: "Mỗi lần đại quân Trùng tộc bao vây một tinh cầu, ít nhất cũng phải kéo đến một trăm triệu binh lính Trùng tộc...... Số lượng Trùng tộc nhiều đến che trời như vậy làm sao giấu vào đâu được. Mà mày xem đám Trùng tộc ban nãy nhiều lắm cũng hơn trăm con, làm gì có chuyện đại quân Trùng tộc bao vây tinh cầu mà chỉ cử ra bao nhiêu đó binh lực?"

"Chẳng lẽ nó không thể đưa quân tiên phong đến dò xét trước sao?" Bạch Hạ không phục nói.

" Nói là quân tiên phong lại càng không thể, không có quân tiên phong nhà ai ngu như vậy, chỉ lo rút dây động rừng, đuổi giết thú nhân, quên luôn không thèm tra xét tình huống cụ thể của tinh cầu." Phan Mục xoa xoa giữa mày, "Huống chi, thông thường khi Trùng tộc phái ra quân tiên phong đều là những loài có hình thể nhỏ, tốc độ cực nhanh, không dễ dàng để cho ai phát hiện đâu."

Nữ hoàng Trùng tộc có chỉ số thông minh hoàn toàn không kém gì thú nhân, thậm chí bởi vì nó từ khi sinh ra liền có được ký ức truyền thừa qua huyết mạch, biết được phải đối phó thú nhân như thế nào, biết làm sao điều khiển thủ hạ mình và mấy con Trùng tộc khác chiến đấu cho mình.

"Tôi nghĩ lần này mặc dù là có Trùng tộc xuất hiện...... Nhưng khả năng có nữ vương Trùng tộc là rất thấp...... Trong tình huống không có nữ vương Trùng tộc dẫn dắt, cái đám Trùng tộc bình thường này chẳng qua chỉ là một đám ô hợp mà thôi, chúng nó sẽ mau chóng bị đội bảo vệ hoàng gia đóng trên tinh cầu và các huấn luyện viên tiêu diệt, hoàn toàn không cần lo chuyện bị đại quân Trùng tộc bao vây đâu."

Nói xong lời này, hơi thở Phan Mục cũng ổn định lại không ít, hắn quay đầu nhìn về phía Diệp Văn Nhã, "Bạn học Diệp, không biết cái thuốc kia của cô có còn nhiều hay không, nếu như số lượng tương đối, chúng ta có thể trực tiếp đi dọc lên phía trước, theo đường về doanh địa nghỉ ngơi, thuận tiện tiêu diệt những con Trùng tộc gặp được, giảm bớt gánh nặng cho huấn luyện viên."

"Trong tay tôi thuốc đó không còn nhiều lắm, không thể nào dùng để tiêu diệt nhiều Trùng tộc như vậy...... Nhưng mà thuốc đuổi trùng thì có thể duy trì công hiệu được cả ngày, cho nên cũng không cần thay đổi đường đi, có thể đi thẳng đến doanh địa nghỉ ngơi trước, sau đó mau chóng thông báo cho huấn luyện viên bọn họ." Diệp Văn Nhã nhìn hai người Phan Mục, đầy mặt nghiêm túc nói.

Muốn dùng thuốc Bạo Hỏa cao giai đối phó với đám Trùng tộc, chỉ sợ không có hai ba mươi bình thuốc thì căn bản làm không được, huống hồ đối phó với đám Trùng tộc bình thường này mà dùng tới nhiều thuốc Bạo Hỏa như vậy thì không khỏi cũng quá xa xỉ rồi.

Diệp Văn Nhã chỉ nghĩ một chút cũng cảm thấy đau mình vô cùng, thật sự là số lượng Trùng tộc đó quá nhiều, tốt nhất là có thể tìm được một loại thuốc nào đó chế tác đơn giản, nhưng có thể có tác dụng ở diện tích lớn.

"Vừa rồi số lượng Trùng tộc đuổi theo đám người Tô Uyển Thu bọn họ nhiều như vậy, cũng không biết bọn họ có thể an toàn trở lại doanh địa hay không." Mặc dù không thích đám người Phương Thiệu Nguyên, nhưng Bạch Hạ vẫn là nể tình đồng học mà quan tâm bọn họ một chút.

"Tốc độ của bọn họ không chậm, chắc là có thể chạy thoát, nơi này cách doanh địa đã không còn xa, đội tuần tra của huấn luyện viên nói không chừng còn ở gần doanh địa."

Hai người Bạch Hạ mỗi người một câu, đột nhiên vòng tay AI trên tay Diệp Văn Nhã lại kêu lên tích tích tích, hai người Bạch Hạ sửng sốt, vừa định nói chuyện, thì vòng tay AI trong tay từng người cũng đồng thời vang lên tích tích tích!

"Tích tích tích! Tích tích tích!......"

Màn hình ảo từ trong vòng tay AI bỗng nhiên tự động nhảy ra, một người đàn ông đầu trọc mặc quân trang đứng trong màn hình. Đối phương đầy mặt nghiêm túc, đứng thẳng tắp.

"Tuyên bố khẩn cấp lần thứ nhất! Tuyên bố khẩn cấp lần thứ nhất!...... Yêu cầu tất cả các học sinh nhận được tin này lập tức dừng lại tất cả các nhiệm vụ, bằng tốc độ nhanh nhất chạy trở về doanh địa nghỉ ngơi, tị nạn khẩn cấp!"

"Lần này trên trường thi xuất hiện lốc xoáy thời gian trăm năm khó gặp, có không ít Trùng tộc nhân cơ hội tràn lên tinh cầu này, vì bảo vệ an toàn tính mạng cho tất cả học sinh, xin các bạn tích cực phối hợp, tận lực tránh phát sinh thương vong!".