Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 193: Ma lực của nữ thần tuyệt sắc




Sau những âm thanh của buổi ngày đi qua, khí trời đột nhiên lạnh, khu trường học Mai Đại thời khắc này, người đi bộ ít hơn so với mọi hôm, có một vài đôi tình nhân sợ lạnh bọc nhau trong khăn quàng cổ. Những cơn gió lạnh thổi vèo vèo nén trên con đường quốc lộ bên trong khuôn viên trường học.

Trên đường, khó gặp người đi bộ đơn độc, hồ Mẫu Đơn vốn náo nhiệt trước kia, giờ phút này trở nên yên tĩnh hơn, nhưng ven hồ gần trung tâm hoạt động của học sinh, lại xuất hiện một cái áo đen quần đen, người đàn ông trẻ với cái áo sơ mi đen phủ trên làn da ngăm đen, hai tay của anh xỏ vào túi áo, trên cổ được quàng bởi chiếc khăn đen, lững thững đi dạo trên bãi cỏ dường như không có một bóng người trong sân trường, đi dạo điềm nhiên như không có việc gì.

Anh ta là Thái Vũ, anh vừa mới từ Minh Châu ngồi tàu điện đến Mai Ninh, là đại diện của Thái gia sau khi tham gia buổi tiệc tiếp đón khách quý của tổ chức chính phủ thành phố Mai Ninh, sau khi đuổi tất cả các vệ sĩ đi, một mình tiến vào Mai Đại, thưởng thức cảnh đêm hiếm thấy này.

Mai Đại là phủ học tập cao cấp số một của tỉnh Đông Nam, lịch sử lâu đời, cũng được coi là ngôi trường nổi tiếng, nhưng so sánh với kinh thành, thành phố Thượng Hải, Tần Hoài và một số trường nổi tiếng ở các thành phố ở miền Tây vẫn có chênh lệch nhất định.

Cho nên anh rất hứng thú, rốt cuộc đây là khu trường học như thế nào, tại sao lại có thể đào tạo ra nhiều minh tinh sáng chói như thế, đã đánh hạ được hai vấn lớn khó của thế kỷ trong giới y học từ trước đến nay.

Điều này đã hoàn toàn vượt xa trí tưởng tượng của anh, anh biết rằng, nền khoa học cận đại trong nước lạc hậu nhiều so với phương tây, vậy mà vấn đề khó giải quyết ở các nước phát triển phương Tây lại được giải quyết bởi một trường học không hẳn nổi tiếng, điều này không những là kỳ tích của y học thế giới mà còn là kỳ tích cho lịch sử nhân loại.

Mà sáng lập cái kỳ tích này, chính là học sinh được đào tạo trên mảnh đất mà mình đang đặt chân lên đây.

Anh muốn xem, muốn xem nơi này rốt cuộc có kỳ tích ở chỗ nào.

Nhưng sau khi đi một hồi, anh thất vọng, nơi này ngoại trừ phong cảnh quả thật không tồi ra, những chỗ khác, bất luận là học sinh hay kiến trúc, đều không thấy có cái gì đặc biệt, đương nhiên, chắc có lẽ bản thân mình không hiểu kỹ.

Cuối cùng, anh chầm chậm đến sát ven hồ sát trung tâm hoạt động của học sinh, phía bên phải đằng trước là Bạch Ánh Lâu, trung tâm hoạt động của học sinh, phía bên phải là nhà bảo tàng, mặt sau là Nam Quang Lâu, rẽ bên phải đi thẳng là cửa tây của Mai Đại.

Anh quyết định đi, nơi này nhiệt độ không lạnh bằng kinh thành, nhưng gió biển thổi vào, lại làm cho người cảm giác còn muốn đóng băng hơn ở Kinh Thành.

So với việc tiếp tục đi dạo ở đây, chẳng thà đi về làm một vài việc quan trọng, thời gian của anh rất quý, quý giá đến mức không thể lãng phí từng giây từng phút.

- Xem ra, nơi này đột nhiên xuất hiện một đám người như vậy, cũng là ngẫu nhiên thôi.

Thái Vũ bọc chặt áo, rụt cổ, rời khỏ ven hồ, chuẩn bị rời khỏi Mai Đại.

Dọc theo ven hồ bên trên, là con đường đá hoa, bên đường những ngọn đèn sáng thấp thoáng dưới bóng cây, lộ rõ vẻ âm u.

Khi Thái Vũ vừa rời đi, phía trước có tiếng bước chân người, là tiếng giày cao gót âm thanh lẹt xẹt phát ra trên đường đá rất rõ.

Anh nghển cổ, giương mắt nhìn, sau đó ngây người!

Anh thấy một mỹ nữ, một mỹ nữ với dáng người cao gầy, ít nhất hiện tại nhìn qua, đối phương đi giày cao gót cao hơn anh không ít.

Thân là thiếu gia của gia tộc quyền thế, mỹ nữ anh gặp qua không ít, chủ động liền vô số kể, có nữ minh tinh, có người mẫu, có tiếp viên hàng không, có tiểu thư con nhà quyền thế..

Nhưng Thái Vũ vẫn luôn giữ vững một niềm tin, đó là chọn người phải chọn chất lượng, anh không giống như các thiếu gia khác, cả ngày tửu sắc, anh có nguyên tắc của mình.

Mình nhất định phải tìm hiểu đối phương, đối phương có thể không xinh đẹp, nhưng nhất định phải giúp sức được cho sự nghiệp của mình, nếu không anh cũng không cần, qua nhiều năm như vậy, anh đã cự tuyệt vô số mỹ nữ, thế cho nên đến hiện giờ, ngay cả bạn gái cũng còn không tìm được.

Nhưng hôm nay anh quyết định từ bỏ những nguyên tắc trước đây!

Bởi vì mỹ nữ trước mắt này, đã vượt qua khái niệm đẹp trong cách nhìn nhận của anh, xinh đẹp, xinh đẹp khiến người khó thở, xa xa đến gần, sự lạnh lùng được thoát ra từ cái cổ của cô gái, ngũ quan tinh xảo tới cực điểm, bộ ngực cao, làn ra tuyết trắng, với cặp chân dài hoàn mỹ vượt qua tỉ lệ hoàng kim, không có chỗ nào mà không phải là tinh xảo tới cực điểm.

Nếu phụ nữ xinh đẹp nhất là cấp A, vậy thì vẻ đẹp chim sa cá lặn của cô phải là cấp S.

Vẻ đẹp này có thể khiến anh bỏ qua tất cả những nguyên tắc trước đây, kể từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, trong lòng anh liền nhận định, người đẹp trước mắt này, là người mà cả đời anh muốn.

Đương nhiên, hiện tại anh biết người này là ai rồi , trước khi đi Mai Ninh, Đỗ Ngọc Hằng cháu của Đỗ Hồng đã nói qua với anh, Mai Đại bây giờ có hai cảnh, Hồ Mai Đại phía trước Bạch Thần Lâu, và nữ thần Dương Phi trên Nam Quang Lâu.

Như vậy cô, nhất định là Dương Phi! Nguồn tại http://Truyện FULL

Thái Vũ tự xưng là không phải là hạng người thô lỗ, anh quyết không giống với các thiếu gia khác, nhìn thấy mỹ nữ liền chạy theo hỏi số điện thoại, như vậy anh cảm thấy tục, rất tục.

Nhưng Dương Phi trước mắt, lại làm cho anh có một cảm giác muốn tục một lần.

Đong đưa nhìn cô, chậm rãi đến gần, anh phát hiện yết hầu mình có chút khô!

Tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo lại, lúc trước nghe Đỗ Ngọc Hằng giới thiệu xong, anh cũng không cho là đúng, cho nên căn bản anh cũng không tìm hiểu Dương Phi.

Thái Vũ làm việc, không thể như thế này, nhất định trước tiên phải hiểu rõ cặn kẽ cô, rồi sau đó mới triển khai tấn công. . . Anh muốn mở miệng nói, ngửi mùi thơm trên người cô, hai tay xỏ túi quần, đi qua cô.

Đi vài bước, anh dừng bước, nhìn Dương Phi chậm rãi đi xa, anh phát hiện mình tim đập nhanh gấp mấy lần, thế gian này, tại sao lại có cô gái xinh như vậy chứ?

Anh đi đến ven đường, lấy điện thoại di động ra, gọi nhanh một số điện thoại.

- Điền Vinh, giúp tôi tra một người, Dương Phi đại học Mai Ninh . . Tôi muốn biết toàn bộ về cô ấy, sáng mai đưa cho tôi.

Tắt điện thoại, anh đột nhiên phát hiện phía sau không biết khi nào thì, đỗ lại một chiếc Range rover màu đen, anh nhìn thoáng qua biển số xe, trí nhớ anh tốt lắm, trong đầu lập tức hiện lên một người, Trương Dương, người phụ trách công ty Nữ Oa, scandal bạn trai Kiều Hi Nhi, trong tài liệu mà Điền Vinh cho anh, có đề cập tới xe và hãng xe của anh ta.

Anh cười, đó là một người trẻ thành công, nhưng hơi trẻ. Nhưng cửa xe mở ra, Trương Dương từ trên xe đi xuống. Vừa rồi người nói chuyện điện thoại mặc đồ đen như quạ, anh nghe thấy hết toàn bộ.

Anh phải xác nhận một chút, người kia có bất lợi với Dương Phi không.

- Oh, con quạ đen kia, anh tên là gì?

Trương Dương dừng lại ở cách chỗ hắn hai ba mét, mở miệng hỏi, đối phương muốn điều tra tỉ mỉ về Dương Phi, Trương Dương có lý do tin tưởng động cơ của người kia sẽ không thực đơn thuần, cho nên anh không khách khí.

Thái Vũ chầm chậm đem hai tay xoa túi quần, sau đó ngẩn người, quạ đen? Anh ta chắc là đang nói mình, anh ta nhìn mình mặc toàn màu đen, mặt cũng đen, nhưng anh cũng không có tức, nhìn Trương Dương, mỉm cười:

- Anh là Trương Dương? CEO của công ty Nữ Oa đúng không?

Thái Vũ cảm thấy, muốn chiến thắng đối thủ ngang tài ngang sức, như vậy nhất định phải làm cho đối phương mất đi cái logic, cho nên hắn mới nói lên thân phận của Trương Dương.

Trương Dương sửng sốt một chút, người kia mình tuyệt đối là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng hắn lại biết tên của mình, rất kỳ lạ.

- Không tồi, tôi là Trương Dương, cho nên. . . anh là con chim nào?

Trương Dương ra vẻ không chút để ý, trên thực tế, trong lòng cũng cảnh giác, Lý Mạt Mạt nói cho anh biết, anh là Bát Hắc đào đứng hàng thứ bảy, người kia liệu có phải là một trong những sát thủ?

Nhìn hắn màu da ngăm đen, ánh mắt sắc nhọn, chỉ có kinh nghiệm huấn luyện sát thủ mới có thể như vậy, hơn nữa hắn không minh, tình nghi sát thủ rất lớn, đối phương nếu là một người đến, như vậy thân thủ tuyệt đối không tồi, phải cẩn thận.

Bên kia Thái Vũ, sắc mặt cuối cùng trở nên có chút khó coi, Trương Dương đã không lễ phép hai lần với hắn, điều này làm cho Thái Vũ trong lòng cảm thấy có chút không thoải mái, bất kể là quạ đen hay là chim, đây đều là cách xưng hô khó nghe, đồng thời hắn cũng đang lo lắng mình có nên nói cho hắn biết tên của mình.

Tai lại nghe thấy tiếng bước chân lẹp xẹp, là Dương Phi, cô đã đi trở lại, chắc là động tĩnh bên này đã kinh động cô.

Thái Vũ nhìn thấy cặp đùi thon dài kia của cô, cặp đùi dần dần hiện ra trước mắt, yết hầu hắn quay cuồng, mỹ nữ này thiệt tình là xinh đẹp!

Hắn đưa ánh mắt về, nhìn nhìn Trương Dương, người kia hiện ra trước mắt, bộ dạng kẻ này, nghe nói còn có thể đánh võ, ngay cả sát thủ đều không có cách nào lấy mạng hắn, cũng không biết mình có thể đánh không, mình cũng là một cao thủ karatedo chân chính mà.

Thái Vũ là một người thông minh tuyệt đối, bao gồm cả việc theo đuổi phụ nữ, trước mắt, có lẽ là cơ hội thu hút ánh mắt mỹ nữ.

Anh tin rằng, chỉ có một cách diễn hoàn hảo, mới có thể làm cho mỹ nữ tuyệt sắc ghé mắt.

- Tôi là ai, không quan trọng.

Thái Vũ bỏ hai tay ra khỏi túi quần, hàm răng trắng lộ ra trên khuôn mặt đen nhánh.

- Về ý nghĩa nào đó có thể nói, chúng ta là kẻ địch.

Thái Thị Vĩnh Hưng đã mua Bạch Thị, có thể nói sẽ là đối thủ, kẻ địch của công ty Nữ Oa!

- Kẻ địch?

Trương Dương cũng nhìn thấy Dương Phi, anh vươn tay nhìn đồng hồ, còn có mười phút là tới bảy giờ, đây là thời gian mà anh đã hẹn với Dương Phi, trừ hai ngày đi Kinh Thành không tới, thời gian khác, anh luôn đúng giờ.

Không thể để cho tên sát thủ này, tiếp xúc đến Dương Phi! Đây là suy nghĩ trong đầu anh lúc này, tên kia là một tên khốn giết người không chớp mắt.