Đế Tôn

Chương 2449: Lãnh tụ giáo môn đô (2)




Giang Nam cười nói:

- Mời Đạo Quân ngồi.

Hai người ngồi xuống.

Mông Tốn Đạo Quân hỏi:

- Giáo chủ đến đây vì chuyện gì?

Giang Nam cười nói:

- Vì luận đạo với Đạo Quân, cũng muốn hỏi Đạo Quân thấy thế nào về tương lai.

Mông Tốn Đạo Quân lắc đầu, nói:

- Đế và Tôn Tiên giới không ra, tương lai sẽ là giông gió, thiên hạ loạn. Tiên giới tương lai con dân chỉ là phụ thuộc, từ nay rơi xuống không có ngày nổi lên. Thống trị Tiên giới có lẽ là Đạo Quân tiền sử chuyển thế.

Giang Nam khẽ thở dài:

- Ta cũng lo điều này. Đạo Quân, tình huống tương lai ra sao?

Giang Nam lại hỏi tương lai, vấn đề lặp lại.

Mông Tốn Đạo Quân hiểu ý Giang Nam, trả lời:

- Tương lai có một cơ hội chứng đạo Đạo Quân. Đó là Tiên giới hoàn toàn mở rộng, hỗn độn không còn, nương cơ hội này có thể chứng được Đạo Quân, nhưng trước đó có lẽ giáo chủ đã chết. Phụ thân Càn Nguyên của ta hàng phục Tử Hạm Đạo Mẫu, sinh ra làm nhi tử, có hai Đạo Quân tiền sử bảo vệ, dù không làm Tiên Đế cũng có thể độ qua kiếp số. Giáo chủ thì nhân quả quấn thân, khó thể vượt qua.

Giang Nam gật gù cười nói:

- Rất nhiều Tiên giới cho rằng ta có tiềm lực chứng được Đạo Quân, sẽ không cho ta sống đến ngày đó. Nhưng Tiên giới không chỉ một người có năng lực chứng đọc Đạo Quân, Thái Nhất có tiềm lực Thiên Quân. Nhưng Thái Nhất tâm thuật bất chính, không muốn phát huy tiên đạo rộng rãi mà chỉ muốn mình trở thành đạo chủ sáng thế. Những người khác cần có cơ duyên lớn.

Giang Nam đứng lên:

- Với ánh mắt của Đạo Quân, tương lai sẽ ra sao?

Mông Tốn Đạo Quân trả lời:

- Sợ là tương lai không còn tiên đạo, vạn đạo đầy rẫy. Có lẽ tịch diệt kiếp sẽ đến trước tiên hoặc mãi mãi không đến.

Giang Nam vỗ tay khen:

- Ánh mắt Đạo Quân có khác, trên danh nghĩa ta là thái sư nhưng có vài điều cần người dạy ta.

Mông Tốn Đạo Quân khom người nói:

- Giáo chủ hùng tài vĩ lược, dù trong thời đại tiền sử thì nhân vật như giáo chủ cũng đứng riêng một cõi. Nhưng kiếp số của giáo chủ ngày càng đến gần, tương lai nếu vượt qua tiên thiên linh bảo Thiên Quân thành tựu Thiên Quân tất nhiên đường rộng thênh thang. Nếu không vượt qua được...

Mông Tốn Đạo Quân lắc đầu, không nói gì.

Giang Nam cười to bảo:

- Ta bị nhân quả quấn thân, không dính thần hồn, thông nhân quả, hiểu lợi hại. Tuy tương lai kiếp số hung mãnh nhưng chưa chắc làm gì được ta.

Hai người bỏ qua đề tài đó, ngồi luận đạo, giao lưu với nhau, mỗi người được lợi ích riêng.

Mười ngày sau, Nhạc Ấu Nương tiến đến, khom người nói:

- Giáo tôn, Khổ Hạnh Thiên Tôn đến chơi, ở lì trong Huyền Châu không chịu đi. Khổ Hạnh Thiên Tôn đòi lđộ hóa Tam Khuyết, a không, là Tam Đức Phật Tổ vào Sa Môn. Hòa thượng này tu thành Thiên Quân, chúng ta đuổi không đi, đánh không lại, đành mời giáo tôn ra mặt nhìn xem Khổ Hạnh Thiên Tôn muốn làm gì.

Lòng Giang Nam máy động, đứng lên nói:

- Đạo Quân, ta di giải quyết việc riêng.

Mông Tốn Đạo Quân đứng dậy tiễn đưa, vẫn hành lễ đệ tử. Giang Nam, Nhạc Ấu Nương rời đi, chốc lát sau đến Huyền Châu. Nhìn từ xa phật quang ngút trời, vô số tăng nhân Sa Môn đứng thành hàng ngồi bên cạnh một tăng nhân mặt gầy gò khắc khổ.

Trăm vạn cường giả Sa Môn toàn là tiên nhân, tu vi chân tiên, trong đó có khá nhiều Tiên Vương.

Giang Nam thấy vài Tiên Quân quay quanh Khổ Hạnh Thiên Tôn, có Tu A Tiên Quân cũng quy y Sa Môn, thành môn sinh của Khổ Hạnh Thiên Tôn.

Lòng Giang Nam máy động, cất bước đi đến trước mặt lãnh tụ Sa Môn. Thân hình Khổ Hạnh Thiên Tôn gầy đét, mặt nhăn nhó, thế sự xoay vần, áo vải giày cỏ. Khổ Hạnh Thiên Tôn không giống thủ lĩnh thời đại Sa Môn mà càng như hổ hạnh tăng.

Tam Khuyết Đại Phật nhăn nhỏ ngồi dưới tay Khổ Hạnh Thiên Tôn, muốn giãy dụa đứng dậy nhưng trăm vạn cường giả Sa Môn tụng phạn âm trấn áp gã đứng không nổi.

Giang Nam tiến lên, đám người Tịch Trọng nâng ghế thái sư đến.

Giang Nam ngồi xuống, cười chào:

- Khổ Hạnh giáo chủ.

Khổ Hạnh Thiên Tôn mặt thê lương, hai tay chắp vào nhau chào:

- Giang thái sư.

Giang Nam cười hỏi:

- Khổ Hạnh giáo chủ làm vậy là sao?

Khổ Hạnh Thiên Tôn khẽ thở dài:

- Năm xưa ta bị trấn áp dưới lòng Huyền Châu, Đế và Tôn tụ tập lực lượng Tiên giới luyện ta, bất đắc dĩ phải chuyển thế đến Tiên giới. Giang thái sư nên biết khi ta rời khỏi Sa Môn địa cung có nói một câu kệ?

Giang Nam gật đầu. Lúc trước vùng đất nguyên thủy mở ra, Đế và Tôn để lại hậu chiêu dùng tất cả lực lượng Tiên giới đánh vào địa cung Sa Môn, luyện hóa Khổ Hạnh Thiên Tôn.

Khi đó Giang Nam còn trong vùng đất nguyên thủy, sau này nghe đám người Đạo Vương Tiên Quân, Giang Tuyết nhắc đến chuyện này. Khổ Hạnh Thiên Tôn ra địa cung, chuyển thế đi, nói một câu kệ với nhóm Huyền Đô Thiên Quân, Đạo Vương Tiên Quân.

- Ngày đó ta nói báu vật là vật ngoài thân, vốn có duyên từ lâu.

Khổ Hạnh Thiên Tôn chắp tay vào nhau, nói:

- Người nào được báu vật của địa cung tức là người có duyên với Sa Môn, những đạo hữu này...

Khổ Hạnh Thiên Tôn xòe tay ra cho Giang Nam thấy đám người Tu A Tiên Quân:

- Bọn họ được báu vật Sa Môn, bây giờ quy nhập Sa Môn, trở thành giáo chúng của Sa Môn đại giáo.

Giang Nam nhíu mày. Năm xưa địa cung Sa Môn mở ra, Huyền Đô Thiên Quân có nói chuyện này với mọi người. Lấy bất cứ báu vật nào của địa cung là kết duyên phận với Khổ Hạnh Thiên Tôn, tương lai sẽ bị độ hóa. Người Huyền Châu biết có thể vào địa cung tham ngộ đại đạo Sa Môn nhưng không thể lấy báu vật.

Giang Nam mở miệng hỏi:

- Tam Khuyết, ngươi lấy báu vật địa cung?

Tam Khuyết Đại Phật vội kêu oan:

- Không có! Không lấy cái nào!

Khổ Hạnh Thiên Tôn cười to bảo:

- Tam Đức và Sa Môn ta có duyên, tuy chưa từng lấy báu vật nhưng ăn luôn báu vật Sa Môn, luyện hóa trong bụng thành một thần lô, nhờ đó tu vi tiến bộ nhanh. Giang thái sư, nếu Tam Đức và Sa Môn có duyên, vậy sao Giang thái sư không để lại thiện duyên?

Giang Nam nhíu chặt mày,công pháp của Tam Khuyết Đại Phật đúng là Vạn Ngục Hồng Lô Linh, luyện hóa tất cả pháp bảo để tăng cường bản thân.

Giang Nam hỏi dò:

- Khổ Hạnh giáo chủ, nếu ta không cho phép...

Khổ Hạnh Thiên Tôn cười tủm tỉm:

- Giang thái sư, mặc dù ngươi là lãnh tụ giáo môn đô nhưng chỉ là chức ảo, cần gì liều mình đầu rơi máu chảy? Hôm nay ta phải mang Tam Đức đi, Giang thái sư không ngăn được, cũng không thể ngăn!

Giang Nam ngồi trên ghế thái sư, ung dung nói:

- Sao Khổ Hạnh giáo chủ không thử xem?

Mặt Khổ Hạnh Thiên Tôn khắc khổ, khô khan nói:

- Lão tăng đang muốn thử đây. Giang thái sư, lão tăng là Sa Môn chúng nhân, lão là đứng đầu giáo môn. Hay so tài một phen tránh cho tổn thương tình cảm, lão tăng muốn bắt tay với Giang thái sư.

Khổ Hạnh Thiên Tôn vươn tay ra, bàn tay khô gầy, da bọc xương từ từ mở ra.

Khổ Hạnh Thiên Tôn hành động không gợn sóng, không ao động, nhưng hư không biến đổi điên đảo. Bàn tay xòe ra có ngôi sao vô tận bay ra, giữa kẽ tay Khổ Hạnh Thiên Tôn từng đợt ngân hà quay quanh, hóa thành các tinh hệ như vũ trụ thật sự.