Đêm Mùa Đông Ấm Áp

Chương 1




Một ngày mùa đông tuyết rơi tầm tả, trên đường, những cơn gió cứ đua nhau thổi qua trong khi Shion đang tìm mọi cách để sưởi ấm, thật sự là khó khăn vô vàn. Nhưng cũng chỉ có thời tiết như thế mới có thể mang màu tuyết sạch sẽ trắng tinh vào trong khu nhà ổ chuột dơ bẩn bên ngoài thành phố No.6.

Mái tóc trắng bạc của Shion  hiện tại không còn nổi bật như  những lúc bình thường, nó pha trộn một cách hoàn hảo với lớp phủ trắng tinh của thiên nhiên.

“Lạnh quá!” Shion  nghĩ: “Nếu Nezumi chịu mua dự trữ thức ăn thì mình đâu phải chịu khổ như bây giờ…”

Sau một cuộc tranh luận lớn với Nezumi, kết quả là Shion phải ra ngoài mua hàng nhiều hơn, để khẳng định vị thế nam tính vốn… không tồn tại bao nhiêu của cậu ấy.

Đôi mắt to của Shion loé sáng một cách phấn khởi khi người bán hàng kết thúc quá trình thanh toán thức ăn, cậu vội nói lời cảm ơn và chạy thật nhanh về nhà, một nơi tràn ngập sự ấm áp.

“Nezumi!” Shion gọi to “Tớ mang thức ăn về rồi này!”

Không có tiếng trả lời, cả căn nhà bị bao trùm bởi một không khí hoàn toàn tĩnh lặng. Shion hơi do dự trước khi đẩy cánh cửa và bước vào bên trong. Không hiểu sao Nezumi gần như hoàn toàn biến mất, không thể tìm thấy cậu ấy ở bất cứ một ngõ ngách nào, ngôi nhà hệt như từ rất lâu rồi vẫn chưa ai chạm đến, mấy bức tường trơ trọi vẫn bẩn như trước, vật dụng trong nhà cũng trong tình trạng không khá hơn là bao, ngay cả cái đèn mà Shion để lại vẫn tiếp tục cháy như thể chưa có cơn gió nào thổi đến.

“Cậu ấy đi đâu rồi nhỉ?” Shion thắc mắc “Đáng lí bây giờ Nezumi phải ở nhà chứ! Mình mong là không có chuyện gì xảy ra.”

Cậu tiến lên và bước vào phòng khách một cách chậm rãi, mọi thứ vẫn diễn ra bình thường cho đến khi cậu bất chợt nghe một tiếng vang lớn, cậu hoảng hốt định chạy vào xem, thế nhưng trước khi chạm đến cánh cửa thì cậu đã kịp khựng lại suy nghĩ.

“ Nếu là trộm thì sao….. hoặc tệ hại hơn là một tên tội phạm giết người! Sức của một mình mình không đủ, trong tình huống này chỉ có thể doạ hắn rồi tập kích bất ngờ mà thôi!”

Với kế hoạch tấn công đã chuẩn bị sẵn sàng, Shion vọt vào phòng rồi thét lên cực to, giọng cậu chói đến mức bức tường xung quanh cũng gần như rung chuyển.

“Tên kiaaaaaaaaaaaa……”

“Hử… cậu về rồi đấy àh, làm gì hét to thế?”

Hai người trưng mắt nhìn nhau, kế hoạch hù doạ kẻ giết người mang tên Nezumi của Shion đã hoàn toàn thất bại.