Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 5 - Chương 73: Lựa chọn của Smile




Cảnh sắc trước mắt từ từ hiện ra, một lần nữa Tiếu Ân trải nghiệm cảm giác đặc thù trong vũ trụ

Chỉ là lần này, năng lượng trên người hắn vô cùng an tĩnh, không giống như lần đầu có biến hóa khác thường. Phát hiện này khiến trong lòng Tiếu Ân có cảm giác buồn bực

Nhưng suy nghĩ lại, nếu mỗi lần tới vũ trụ lại tăng thêm một bậc, vậy hắn đi mấy lần, chẳng phải sẽ lợi hại hơn nữ thần Ánh Trăng sao

Đó là ý nghĩ không thực tế…

Trong cảm giác của hắn, không gian vũ trụ đột nhiên uốn khúc lại, còn hắn giống như một mắt xích, di chuyển giữa hai điểm

Sau đó trước mắt hắn ảm đạm, hắn xuyên qua hai điểm, bước vào trong ma pháp trận

Trong lòng hơi hoài nghi, mỗi lần xuyên qua đều không có ánh sáng lóe lên, sao lại khác lần trước

Hắn ngẩng đầu nhìn, lúc này mới hiểu rõ, nguyên giờ này mặt trời trên khối tinh cầu này đã xuống núi

Đột nhiên trong lòng xuất hiện điềm báo, Tiếu Ân không quay đầu lại, lực lượng tinh thần nhanh chóng tập trung, hơn nữa nóng lòng muốn thử kết giới trên người

Trải qua trận đấu với Hi An, niềm tin của Tiếu Ân đại tăng. Đối với thực lực của bản thân mình, hắn còn chưa xác định rõ. Cho nên trong lòng hắn muốn tìm một đối thủ tốt để giao thủ. Khi tinh thần ý thức của hắn tập trung vào đối phương, khi thế trên người hắn từ từ tỏa ra

Bới vì người bị tinh thần của hắn tập trung không phải ai khác mà là u linh long Lida. Dù Tiếu Ân muốn tìm đối thủ nhưng không thể ra tay với lão long này

- Lida các hạ, ngài lén lút trốn ở chỗ này làm gì thế?

Tiếu Ân tức giận nói

- Ta vốn ở đây mà

Lida oan uổng nói:

- Sau khi ngươi rời đi, thậm chí ta còn chưa bao giờ rời khỏi chỗ này

Sắc mặt của Tiếu Ân hơn đỏ lên. Lúc này hắn mới nhớ ra, dường như đối phương thực sự đứng nguyên một chỗ

- Được rồi, do ta quá cẩn thận

Tiếu Ân thừa nhận sai lầm của mình nói:

- Ngài ở đây chờ ta trở về sao

- Đúng vậy, nhưng ta không nghĩ ra, ngài quay trở về nhanh như vậy

Lida kinh ngạc nói:

- Ngài thức sự lấy được tái sinh nguyên dịch và lá của thế giới thụ sao?

- Tất nhiên

Tiếu Ân ưỡn ngực nói:

- Chỉ là hai đồ vật mà thôi, đó là chuyện rất dễ dàng

Thân hình giống như hắc vụ (sương mù đen) của Lida rốt cuộc động:

- Thật tốt, không hổ danh là người được bệ hạ nhìn trúng. Chúng ta trờ về thôi, chờ chúng ta khôi phục lại thân thể, nhất định đề cử với bệ hạ để ngươi trờ thành ngoại tộc trưởng lão của bộ tốc hắc long

- Ngoại tộc trưởng lão?

Khuôn mặt của Tiếu Ân lộ ra thần sắc dở khóc dở cười nói:

- Rất xin lỗi, ta là ngoại tộc trưởng lão của bộ tộc Nguyệt tinh linh rồi

- Bộ tộc Nguyệt tinh linh?

Lida xem thường, cười lạnh một tiếng

Trong lòng Tiếu Ân khẽ động nói:

- Lida các hạ, lần này ta tới nơi giao dịch của bộ tộc Nguyệt tinh linh để trao đổi vật phẩm. Ngài cho rằng bộ tộc Nguyệt tinh linh có thực lực như thế nào?

Lida suy nghĩ một lúc nói:

- Bộ tộc Nguyệt tinh linh sao? Bọn họ là nghệ thuật gia, ngay cả Long tộc chúng ta cũng thích đồ do bọn họ chế tạo ra

Nghe được câu này, trong lòng Tiếu Ân thực sự chết lặng

Lần này tiến vào vũ trụ, Tiếu Ân cảm nhận rõ sự cường đại của bộ tộc Nguyệt tinh linh

Mặc dù trong thành, Tiếu Ân chỉ gặp được một ít cường giả cấp bậc ma đạo sỹ của Nguyệt tinh linh. Nhưng ở trong thành, Tiếu Ân lại cảm giác có một loại áp lực không rõ ràng

Đặc biệt khi hắn quyết đấu với Hi An, thậm chí Tiếu Ân còn mơ hồ nhận ra có một loại lực lượng mơ hồ bao quanh người hắn

Đạo lực lượng đó không hề có địch ý. Nhưng khi Tiếu Ân và Nhất Hào liên thủ với nhau vẫn không xác định được rõ sự tồn tạo của đạo lực lượng đó

Thực lực như thế, chỉ sợ đã vượt qua cực hạn của ma đạo sỹ

Chính bởi vì nguyên nhân này nên sau khi hoàn thành mọi việc, Tiếu Ân lập tức rời khỏi thành. Bởi vì hắn có cảm giác sợ hãi mơ hồ khi ở trong thành

Hơn nữa theo hiểu biết của hắn, bộ tộc Nguyệt tinh linh ở trong thành không được coi là cường đại nhất. Đừng nói là cao thủ nhiều như mây ở mẫu tinh của Nguyệt tinh linh. Dù là bộ tộc Nguyệt tinh linh ở nơi khác trong vũ trụ cũng có thực lực không kém Nguyệt tinh linh ở trong tòa thành đó

Nhưng chính sự cường đại tới khó tin đó của Nguyệt tinh linh, trong mắt Lida lại chỉ được xem là nghệ thuật gia. Bởi vậy có thể thấy được, lão long này không đặt bộ tộc Nguyệt tinh linh ở trong mắt

Cổ hơi rung động, Tiếu Ân thử dò hỏi:

- Lida các hạ, nếu bộ tộc Nguyệt tinh linh xung đột với Long tộc, sẽ có kết quả gì?

Lida kinh ngạc nhìn Tiếu Ân nói:

- Long tộc khó có khả năng xung đột với bộ tộc Nguyệt tinh linh

- Tại sao?

Lida nói:

- Tại sao? Điều này, ngươi đã từng nhìn thấy con thỏ xung đột với sư tử chưa?

Tiếu Ân nghe thế, liền không biết nói gì

Rốt cuộc hắn hiểu được, trong mắt Long tộc, bộ tộc Nguyệt tinh linh chỉ được xem là vật săn bắt, căn bản chưa bao giờ được Long tộc để trong mắt

Mặc dù giờ phút này Lida đã đánh mất thân hình có lực chiến đấu cường đại, biến thành một đầu u linh long nhỏ yếu, nhưng tâm tình cao ngạo của hắn không hề thay đổi

Hơi lắc đầu, Tiếu Ân không còn hứng thú nói chuyện phiếm với hắn nữa. Bở vì hắn phát hiện, bản tính của Long tộc và loài người dường như khác nhau

Đi theo Lida, bọn họ thuận lợi phát động thượng cổ truyền tống trận, tới hải đảo mà Hắc Long Vương tạm cư trú

Khi Tiếu Ân nhìn thấy Hắc Long Vương thì thấy lão long này đang cố gắng khắc một ma pháp trận thần kỳ lên vách núi

Đối với ma pháp trận, Tiếu Ân có hứng thú cực lớn, vừa mới nhìn qua, hắn lập tực tới gần để nhìn xem đó là thứ gì

Nhưng trong thế giới ma pháp, ma pháp trận rất phong phú, cho dù Hắc Long Vương có kinh nghiệm hơn mười vạn năm, cũng không thu thập được hết ma pháp trận, càng huống chi là kẻ nửa mùa như Tiếu Ân

Nhìn nửa ngày, lông mày của Tiếu Ân cau lại. Thậm chí hắn còn gọi Nhất Hào ra. Trải qua phân tích của Nhất Hào, hắn mơ hồ nắm được một chút thông tinh và cấu tạo của ma pháp trận phức tạp này. Trên phương diện ma pháp trận, Tiếu Ân chưa thể so sánh đc với Hắc Long Vương

Ít nhất, trong khoảng thời gian ngắn, Tiếu Ân không thể tiêu hóa được thông tin này

Cũng may Hắc Long Vương không dùng hoa văn để che giấu ma pháp trận. Nếu không dù cho Tiếu Ân thời gian một năm, cũng chưa chắc tìm ra được đầu mối

Toàn bộ tinh thần của Hắc Long Vương tập trung vào một bộ phận nguyên liệu đã hoàn thành. Sau đó hắn vỗ hai tay, kết thúc công việc

Mặc dù ma pháp trận chưa được khắc xong, nhưng phần kết cấu đã được dựng. Có thể nói công đoạn còn lại không còn quan trọng

Hắn quay đầu lại, nhìn Tiếu Ân dường như có ngộ ra gì đó nói:

- Ngươi cảm giác ma pháp trận này như thế nào?

Tiếu Ân vô thức gật đầu nói:

- Không tồi, dường như là ma pháp trận triệu hoán. Một khi thành công, nguyên liệu ở trung tâm sẽ cộng hưởng với nhau, a, đây là tần suất gì?

Lông mày của Tiếu Ân cau lại. Bởi vì trải qua phân tích của Nhất Hào, Tiếu Ân rút ra được kết luận, có một loại tần suất đặc thù

Hắc Long Vương lộ vẻ mặt kinh ngạc, hắn ngạc nhiên nhìn Tiếu Ân nói:

- Cả điều này mà ngươi cũng suy đoán ra?

Tiếu Ân nhất thời biến sắc, hắn lập tức để Nhất Hào ẩn đi, từ từ nghiên cứu. Khuôn mặt tràn đầy tươi cười nói:

- May mắn, hẳc hắc, chẳng qua chỉ là may mắn mà thôi

Hắc Long Vương khẽ lắc đầu. Hừ nhẹ một tiếng nói:

- Quái thai, đúng là quái thai

Tiếu Ân cười hai tiếng nói:

- Long vương đại nhân, tri thức của ngài qủa là uyên bác. Từng cái ma pháp trận mới nối tiếp nhau, thật quá lợi hại

Hắc Long Vương hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi muốn theo ta học không?

Đầu Tiếu Ân gật giống như con gà mổ thóc, ánh mắt tràn ngập chờ mong

Không nghĩ tới, Hắc Long Vương lại lắc đầu nói:

- Ma pháp trận đồ của ta đều là mật kỹ của Long tộc, không thể dạy cho ngươi

Sắc mặt của Tiếu Ân nhất thời suy sụp, vẻ mặt đầy tiếc nuối

Hắc Long Vương nói:

- Nhưng ngươi có thể ở bên cạnh nhìn, có thể học được bao nhiêu phải dựa vào bản thân của ngươi

Đôi mắt của Tiếu Ân sáng kên, nặng nề gật đầu một cái

Hắc Long Vương hỏi:

- Lần này thu hoạch thế nào?

- Rất lớn

Tiếu Ân nghiêm túc nói:

- Không ra ngoài đúng là không biết thế giới bên ngoài rộng lớn.

Hắn khom người, chân thành nói:

- Cám ơn ngài đã cho ta cơ hội này

Trải qua hành trình trong vũ trụ, Tiếu Ân hiểu được, Hắc Long Vương biết mình tiến giai thành ma đạo sỹ, cho nên mới cố ý để hắn ra ngoài mở rộng tầm mắt

Còn lý do bản thân không thích hợp ra ngoài, căn bản chỉ nói cho có lệ mà thôi.

Với thực lực của Hắc Long Vương, nếu muốn ẩn giấu thân phận, ai có thể nhìn ra chứ

Hắc Long Vương lặng lẽ cười nói:

- Đây là do ngươi dùng thực lực đổi lấy. Có lẽ…..

Hắn dừng một chút, từ từ nói:

- Có lẽ ngày sau ta cũng sẽ nhờ ngươi che chở

- Ngài?

Mi mắt Tiếu Ân giật giật nói:

- Ngài đang nói đùa sao?

Hắc Long Vương nói những lời này, cho dù là người cuồnng vọng cũng không dám tin là thật

Hơi cười, Hắc Long Vương thì thào nói:

- Loài người là sinh vật khó tin nhất. Trời mới biết sau này thực lực của các ngươi đạt tới mức nào

Tiếu Ân tự biết mình biết người, hắn không có niềm tin mãnh liệt như Hắc Long Vương. Khóe miệng hơi nhếch lên, Tiếu Ân vội vàng chuyển đề tài nói:

- Long vương các hạ, ma pháp trận của ngài có tác dụng gì?

- Ma pháp trận này à?

Hắc Long Vương tùy ý nói:

- Nhân thủ ở nơi này của ta quá ít, nên muốn tìm người trợ giúp

- Giúp đỡ?

Trong lòng Tiếu Ân giật mình, ánh mắt của hắn mơ hồ tỏa sáng:

- Chẳng lẽ ngài muốn triệu hoán hắc long?

Hắc Long Vương cũng không trả lời mà hỏi ngược lại:

- Tiếu Ân, lần này ngươi đi mang được những thứ đó về chứ?

Tiếu Ân lập tức cung kính nói:

- Không làm nhục sứ mạng, may mắn hoàn thành

Nói xong, Tiếu Ân đem hai kiện vật phẩm ra. Kiện đầu tiên là chiếc hộp màu đen, còn kiện khác là nhánh cây màu xanh biếc bị đông cứng

Ánh mắc của Hắc Long Vương đảo qua hai kiện đồ vật này, hài lòng gật đầu nói:

- Không sai, quả thức là hai kiện bảo bối này. Có nó, có thể khôi phục lại xương cốt và cơ nhục, khôi phục lại thân thể cực mạnh

Tiếu Ân do dự một chút, hỏi:

- Long vương đại nhân, ngài tính dùng chúng cho mình?

- Ta? Đương nhiên là không

Hắc Long Vương không nhịn được cười nói:

- Thứ này chỉ có thể để sinh vật có trình độ ngàn năm truyền kỳ sử dụng, nếu khi còn sống mà có năng lực vượt qua cực hạn này, sẽ không có bất cứ tác dụng gì

Khóe mắt của Tiếu Ân giật giật. Hắc Long Vương vô ý biểu đạt vài ý tứ

Trong đó có một ý đúng như Tiếu Ân phỏng đoán. Khi còn sống Lida và Bulliet đều đạt tới cảnh giới ngàn năm truyền kỳ. cho nên bọn họ mới có thể dùng thủ đoạn này để sống lại

Mả bản thân Hắc Long Vương đã vượt qua cảnh giới ngàn năm truyền kỳ, còn bản thân hắn đạt tới trình độ nào, hiện giờ Tiếu Ân không thể biết được

Tay áo của Hắc Long Vương mở ra. Nhất thời hai kiện vật phẩm biến mất, Hắc Long Vương vuốt cằm nói:

- Tốc độ làm việc của ngươi rất nhanh, ta đoán ít nhất ngươi phải mất một tháng hoặc thời gian dài hơn mới đem được hai đồ vật này về. thế nhưng mới có hai ngày ngươi đã tìm được

Tiếu Ân cười hắc hắc nói:

- Tất cả là do phúc khí của ngài

Hắc Long Vương hừ lạnh một tiếng nói:

- Lần này ngươi dùng quyển trục long lân đổi được bao nhiêu tử kim tinh thạch, lấy ra đây đi

Tiếu Ân nao nao, vuốt vuốt vòng cổ, vẫn còn thừa tám quyển trục long lân chưa bán. Nhưng tử kim tinh thạch thì có không ít. Tiếu Ân lấy một cái vật phẩm trang sức không gian ra

Hắc Long Vương nhận lấy, lông mày cau lại nói:

- Sao lại chỉ có trăm khối tử kim tinh thạch?

- Không phải ngài nói, chỉ có thể đổi được trăm khối tử kim tinh thạch sao?

Hắc Long Vương trừng mắt nhìn Tiếu Ân, vẻ mặt đầy hung ác nói:

- Ta nói một quyển trục long lân rỗng đổi được trăm khối tử kim tinh thạch, chứ không phải toàn bộ

Mi mắt của Tiếu Ân cup xuống, trong lòng thầm mắng, lão long nói không rõ, may mà bản thân mình không mang ra để bán, nếu không muốn hối cũng không kịp

Cắn răng một cái, đem hơn một ngàn khối tử kim tinh thạchdo Cyber Cotton biếu tặng ra

Hắc Long Vương liếc mắt nhìn một cái, lúc này mới nở nụ cười mỹ mãn, hơn nữa còn trả trăm khối tử kim tinh thạch trong vật phẩm trang sức cho hắn

Nhìn vật phẩm trang sức trong tay, trong lòng Tiếu Ân buồn bực vạn phần

Đột nhiên Tiếu Ân nghĩ tới một chuyện, hắn móc hộp ngọc nói:

- Long vương, ta có việc muốn thỉnh giáo

- Nói đi

Hắc Long Vương chậm rãi nói, đồng thời vứt một viên tử kim tinh thạch vào trong miệng. Sau đó từ từ gặm

Trong lòng Tiếu Ân hạ quyết tâm, tuyệt đối không để Hắc Toàn Phong học theo lão tổ tông, nếu không dù mình có táng gia bại sản cũng không nuôi nổi đại gia hỏa đó

Nhưng khuôn mặt của hắn tràn ngập ý cười nói:

- Đây là ma hạch tinh hồn cấp chính do ta ngẫu nhiên lấy được. Nhưng tình hồn có oán niệm quá cường đại, khiến ta không dám sử dụng, ngài xem có biện pháp nào để bù đắp không?

Hắc Long Vương kinh ngạc mở hộp ngọc. Ánh mắt đảo qua, tiếc hận nói:

- Đáng tiếc, thật đáng tiếc. Khó khi nào ma thú cấp chín nguyện ý bỏ qua bản thân biến thành tinh hồn ma hạch. Nhưng người sử dụng lại không biết cách tạo thành hậu quả như bây giờ. Thật là đáng tiếc mà

Tiếu Ân tràn ngập hy vọng hỏi:

- Ngài có biện pháp giải quyết không?

Hắc Long Vương suy nghĩ một chút nói:

- Dễ xử lý, để ta ăn nó, tất cả vấn đề đều được giải quyết

Sắc mặt của Tiếu Ân trở nên căng thẳng, vội vàng đoạt lại tinh hồn ma hạch

Lão gia hỏa là kẻ không giảng đạo lý. Nếu hắn thực sự ăn tinh hồn ma hạch, lúc đó mới gọi là khóc không ra nước mắt

- Long vương đại nhân, ta thật tình thỉnh giáo ngài mà

- Ta cũng vậy

Hắc Long Vương không biết liêm sỷ nói:

- Thứ này rất khó có được, là thuốc bổ đó, không ăn thì thật lãng phí

Thiếu chút nữa là Tiếu Ân giận sôi lên, đầu hắn lắc như cái trống nói:

- Đây là thủ đoạn bảo vệ tính mạng của ta, tuyệt không thể để ngài ăn

Hắc Long Vương vạn phần tiếc nuối nhìn tinh hồn ma hạch trong tay Tiếu Ân, rốt cuộc nói:

- Được rồi, muốn giải quyết chuyện này kỳ thực rất đơn giản. Đầu tiên ngươi tìm một đầu ma thú biến dị cường tráng. Được rồi, Hắc Toàn Phong ở trong không gian ngủ đông của ngươi chứ?

- Không có ở đây

Tiếu Ân không chút do dự nói:

- Nó không thích ở trong không gian ngủ đông. Cho nên ta để Mary chiếu cố nó

Hắc Long Vương nao nao, hỏi:

- Ngươi chiều nó như thế từ khi nào?

Tiếu Ân gật đầu nói:

- Từ khi ta tiến giai thành ma đạo sỹ

Ánh mắt Hắc Long Vương lộ ra vẻ hâm mộ, dường như rất hài lòng với quyết định của Tiếu Ân

- Tốt, chờ ngươi gọi Hắc Toàn Phong tới rồi nói

Hắc Long Vương nhẹ giọng nói.

Tiếu Ân chần chờ một chút, nhẹ nhàng sờ nhẫn bạch cốt trên tay, hai đạo ánh sáng chiếu rọi trên mặt đất, sau khi ánh sáng biến mất. Hoàng Toàn Phong và Bạch Toàn Phong xuất hiện

- Long vương đại nhân, chúng nó là ma thú biến dị

Vẻ mặt Tiếu Ân chờ mong nói

Phản ứng của hai đầu ma thú không giống nhau

Hoàng Toàn Phong vừa mở hai mắt ra, nhìn thấy Tiếu Ân liền trở nên hưng phấn. Hai cánh mở ra, bay vòng quanh người Tiếu Ân, ánh sáng màu vàng kim trên người nó không ngừng khuyếch tán ra ngoài

Được ánh sáng này bao phủ, tất cả mọi người đều có cảm giác thật thoải mái

Không chỉ như thế, thân hình của Hoàng Toàn Phong nhanh chóng thu nhỏ lại. Rất nhanh biến thành một con bướm dài năm mươi cm, vững vàng đậu trên vai trái của Tiếu Ân

Còn Bạch Toàn Phong sau khi tỉnh lại, mặc dù không rời xa Tiếu Ân, nhưng cũng không chủ động thân cận. Chỉ là hiện tại thái độ của nó với Tiếu Ân đã tốt hơn nhiều

Tiếu Ân nhẹ nhàng vuốt ve con bướm trên vai, đồng thời hắn tươi cười với Bạch Toàn Phong đang cuộn bên chân mình. Hắn có thể cảm ứng rõ, tâm lý đề phòng của tiểu gia hỏa này không còn mãnh liệt như trước nữa. Có lẽ nhìn thấy cảnh Hắc Toàn Phong dùng máu để đổi lấy nguyên liệu, thái độ của nó đã tốt lên

Ánh mắt của Hắc Long Vương đầu tiên nhìn Hoàng Toàn Phong, tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói:

- Đây chẳng phải là tiếu gia hỏa thuộc hoàng kim bộ tộc sao, thật là kỳ quái, dường như nó biến dị

Tiếu Ân tức giận nói:

- Nó vừa mới sinh ra đã hấp thu nhiều năng lượng vong linh như vậy, còn không biến dị? Nếu không biến dị chỉ sợ nó đã chết rồi

Nghe giọng nói oán giận của Tiếu Ân, Hắc Long Vương vội vàng dời ánh mắt đi, thấy Bạch Toàn Phong bên chân Tiếu Ân. Hai mắt hắn mở ra, sau đó kinh hô:

- Trời ạ, là biến dị Slime, hơn nữa còn là biến dị cấp năm

Khi nói những lời này, trên người Hắc Long Vương rõ ràng tỏa ra một ít long khí, hơn nữa còn dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn Bạch Toàn Phong

Bị long khí ănh hưởng, Bạch Toàn Phong càng cuộn mình lại, giống như củ khoai tây khiến người khác kinh thán

Tiếu Ân nhướng mày, hơi thở khẽ khuyếch tán, đem Bạch Toàn Phong bao phủ vào trong, xua tan long khí của Hắc Long Vương đi

Bạch Toàn Phong rốt cuộc mở mắt, vẻ mặt của nó tràn ngập cảm kích

Hai mắt Hắc Long Vương tỏa sáng nói:

- Biến dị Slime rất hiếm thấy, hơn nữa bên trong thân thể nó còn có dòng máu của phượng hoàng. Tiếu Ân ngươi tặng nó cho ta đi?

Tiếu Ân lập tức lắc đầu nói:

- Không được, nó là ma sủng của ta, trừ khi nó tự nguyện nếu không ta không thể để ai đả thương nó

Ngữ khí của hắn rất kiên quyết, không hề có chút thương lượng nào cả

Khuôn mặt của Hắc Long Vương lộ vẻ tức giận. Nhưng cảm ứng được sự quyết tâm của Tiếu Ân, hắn thở dài một hơi:

- Được rồi, ta sẽ không ép buộc

Thân hình run rẩy của Bạch Toàn Phong rốt cuộc bình tĩnh trở lại. Ánh mắt của nó nhìn Tiếu Ân có sự biến hóa

Hắc Long Vương cân nhắc một chút, đột nhiên thở dài nói:

-Tiếu Ân, vận khí của ngươi thật tốt, ba đầu ma sủng đều biến dị, rốt cuộc ngươi kiếm chúng ở đâu?

Tiếu Ân đắc ý ngẩng đầu nói:

- Duyên phận, đó là duyên phận

Hắc Long Vương bất mãn hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi không phải muốn sử dụng tinh hồn ma hạch sao. Kỳ thật sử dụng biến dị Slime chính là biện pháp giải quyết tốt nhất

Tiếu Ân nhẹ giọng nói:

- Xin ngài chỉ giáo

- Slime là sinh vật cấp thấp nhất. Muốn sinh ra biến dị cực khó. Trên cơ bản không có khả năng thành công. Hơn nữa do khởi điểm của nó quá thấp, cho nên dù có biến dị, cũng không được trọng dụng. Nhưng con Slime này lại khác, sau khi nó biến dị nó có được dòng máu của phượng hoàng. Nếu có thêm huyết mạch long tộc, như vậy nó có thể tiến giai tới cấp chín, hơn nữa còn tiến giai cao hơn nữa

Ánh mắt của Hắc Long Vương nhìn về phía tinh hồn ma hạch nói:

- Tinh hồn trong ma hạch một lòng muốn chết, nếu để biến dị Slime nuốt nó, thì tiểu gia hỏa này chẳng những có thể ngay lập tức tiến giai lên cấp chín, lại còn được truyền thừa toàn bộ lực lượng của ma thú.

Ánh mắt của tiếu Ân và Bạch Toàn Phong nhìn nhau. Mặc dù Bạch Toàn Phong chỉ là ma thú cấp năm. Nhưng giây phút này Tiếu Ân tin, trí tuệ của nó không dưới loài người. Bởi vì trong ánh mắt của nó lộ rõ vẻ tham lam.

Hắc Long Vương thở dài một tiếng nói:

- Đây là đặc tính của Slime. Mặc dù chúng nó là sinh vật bậc thấp nhưng một khí tiến giai thành cao giai, chúng nó sẽ có năng lực cắn nuốt và hấp thu. Có lẽ chúng thần muốn bồi thường cho chúng nó.

Tiếu Ân nghiêm mặt hỏi:

- nếu để Bạch Toàn Phong cắn nuốt ma hạch, nó có gặp nguy hiểm không?

Hắc Long vương cười nói:

- Hạn chế chủng tộc sao có thể dễ đột phá. Điểm khởi đầu của nó chỉ là Slime, cũng không phải chủng tộc mạnh mẽ gì. Chỉ nhờ cơ duyên xảo hợp mới tiến giai được. Nếu không dùng mạng để đánh cuộc, cả đời nó chỉ có thể là ma thú cấp năm.

Môi TIếu ÂN hơi động một chút, hắn biết Hắc Long Vương không có lừa mình.

Dù sao Slime quá nhỏ yếu, dù nó biến dị cũng không có khả năng sánh vai với ma thú cường đại như Hắc Toàn Phong và Hoàng Toàn Phong.

Nhưng giờ phút này, xuất hiện một cơ hội, nhưng cơ hội này quá mức nguy hiểm, quả thực không thành công thì mất mạng, hoàn toàn là dùng tính mạng để đánh đổi, khiến Tiếu Ân cảm thấy khó xử.

Đột nhiên thân thể của Bạch Toàn Phong hơi run lên, thân hình của nó kéo dài ra, ngay cả khi bị long khí của Hắc Long Vương trấn áp, nó vẫn kiên trì biến thành hình dáng con tằm.

Đôi mắt của nó lóe ra tia sáng động lòng người. Mặc dù nó không dùng ngôn ngữ loài người, nhưng giây phút này, Tiếu Ân và Hắc Long Vương biết sự lựa chọn của nó.

Hắc Long Vương cất tiếng cười to nói:

- Tốt, TIếu Ân, ma sủng của ngươi thật thú vị, có vài phần giống ngươi đó.

Sắc mặt TIếu Ân biến ảo khó lường, rốt cục thở dài một tiếng nói:

- Long vương đại nhân, tất cả đều nhờ ngài.

Ánh mắt của Hắc Long Vương toát ra tia sáng thưởng thức nói:

- Nếu sinh vật nhỏ này có cốt khí như vậy, chắc chắn sẽ có thêm vài phần tiến giai thành công.

Hắc vươn móng tay của mình ra, nhẹ nhàng vẽ một nét lên cánh tay còn lại, nhất thời một giọt máu tươi chảy ra.

Giọt máu tươi này khẽ bắn vào miệng của Bạch Toàn Phong. Hắc Long Vương chậm rãi nói:

- Máu của long và phượng lại hợp làm một trên người Slime, hắc hắ,c thật khiến người ta chờ mong.

Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn hắn, trong lòng xuất hiện một ý niệm, có phải vì lý do này mà hắc Long vương mới lấy máu của mình?

- Cho nó.

Hắc Long Vương đột nhiên cao giọng kêu lên.

Tiếu ÂN bị dọa sợ, lúc này mới phản ứng lại, hộp ngọc mở ra, đặt trước mặt Bạch Toàn Phong.

ĐÔi mắt của nó ngước lên, thân thể Bạch Toàn Phong duỗi ra, nhẹ nhàng ma sát với bàn tay của Tiếu Ân một lúc, sau đó nó mới nuốt khối tinh hồn ma hạch.

TIếu Ân cảm thụ được cánh truyền tới cảm giác kỳ dị, trong lòng tràn ngập ôn nhu.

Tiểu tử này rốt cuộc đã đồng ý mở nội tâm, tiếp nhận mình.

Một lát sau, thân thể của Bạch Toàn Phong bắt đầu run lên, trên người nó bộc phát năng lượng cường đại, nhưng luồng năng lượng này rất xáo trộn.

Tiếu Ân nhanh chóng ngẩng đầu lên, ánh mắt cầu khẩn nhìn Hắc Long Vương.

Hắc Long vương vắt chéo tay nói:

- Không cần hỏi ta, bởi vì ta cũng không có biện pháp.

Hắn dừng một chút nói:

- Tất cả sinh vật nếu muốn phá vỡ hạn chế về chủng tộc, bản thân phải trả giá tương ứng. Nếu nó có thể chống đỡ được thì tự nhiên trời yên biển lặng, tiền đồ ngày sau không đo lường được. Nhưng nếu chống đỡ không được thì nó chỉ có thể dùng tính mạng để bồi thường thôi.

- Số mệnh?

TIếu Ân cười khổ một tiếng nói:

- ngài cũng tin số mệnh?

- TIn.

Hắc Long Vương kiên định nói:

- Tại sao không tin số mệnh? Nếu không có số mệnh thì tại sao nó sinh ra lại không phải là long, là phương. Nếu không có số mệnh, tại sao nó đột phá được giới hạn về chủng tộc, có cơ hội tiến giai tới cấp chín?

Tiếu Ân yên lặng nhìn hắc Long vương, trong lòng không biết có cảm giác gì. Nếu như không phải biết rõ thân phận của đối phương, Tiếu Ân tin mình đang nói chuyện với một thầy tướng số ở thế kỷ hai mươi mốt.

Ánh mắt của Hắc Long Vương khẽ đảo qua người Bạch Toàn Phong nói:

- Vận khí của nó không tồi, ít nhất nó có cơ hội, chỉ mong số mệnh của nó giống Hắc Toàn Phong.

Trong đầu Tiếu Ân ngẫm lại những lời nói của Hắc Long Vương.

Khóe miệng của hắn lộ nụ cười khổ. Không sai, nếu xuất thân không tốt mà muốn dễ dàng vượt qua mọi chuyện, như vậy chỉ có thể đổ cho số mệnh mà thôi.

Không chỉ có Bạch toàn Phong lựa chọn như thế, ngay cả Hắc Toàn Phong cũng lựa chọn như vậy. Ngày xưa vì đột phá cực hạn của phi thiên hắc giáp tích, nó không chỉ trải qua hai lần thống khổ, nhờ đó mới có được thành tựu như ngày hôm nay.

Cá vượt long môn, tự nhiên có thể hóa thành rồng, nhưng trước khi hóa rồng, nó phải găp không biết bao nhiêu hung hiểm. Song muốn nổi bật, nó phải dốc hết sức mình.

Nhìn thân thể của Bạch Toàn Phong cuộn lại một chỗ, cho tới giờ cơ nhục không ngừng co quắp, đột nhiên TIếu ÂN nghĩ tới kiếp trước.

Giờ phút này Bạch Toàn phong ở tầng lớp cuối của xã hội, nhưng nó không cam tâm cả đời ở đó, muốn đứng trên đỉnh kim tự tháp, khiến cả thế giới phải biết tới mình, cho nên nó mới liều mạng như thế.

Giây phút này, tinh thần ý thức của Tiếu Ân dường như cộng hưởng với Bạch Toàn Phong. Hắn dường như cảm nhận được sự cố gắng của biến dị Slime.

Từ khi sinh ra, nó đã khác đồng loại, dù là ở trong trứng, nó đã có ý thức của mình.

Trải qua một đoạn thời gian, nó không ngừng hấp thu năng lượng để có thể tiến hóa tới cấp bậc cao nhất. Nó không lãng phí giây phút nào. Cố gắng của nó đã được hồi báo, nó đứng ở vị trí cao nhất trong chủng tộc. Đúng lúc này, nó gặp TIếu an, có được lông hỏa sơn hông trĩ, khién nó có cơ hội tiến giai tiếp. Nhưng bởi vì giới hạn về chủng tọc, tiến giai thêm bước đó, nó mất đi khả năng tiến hóa.

Đột nhiên Hắc Long vương và tinh hồn ma hạch xuất hiện, khiến nó có hy vọng tiến hóa tiếp. Dường như nó không cần nghĩ ngợi, liền dùng tính mạng của mình để đổi lấy cơ hội này. Bởi vì trong tai nó dường như có giọng nói, nếu bỏ lỡ cơ hội này, nó sẽ vĩnh viễn dừng lại ở cấp năm. Cuộc đời sẽ không còn cơ hội đột phá giới hạn chủng tộc nữa. Cho nên nó liều mạng lựa chọn, bởi vì ngoài tính mạng, nó không còn lựa chọn nào khác.

Yên lặng, Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, thoáng nhìn Hoàng Toàn Phong ở trên vai. Một người một thú tương thông với nhau. Bọn họ đồng thời tiến lên. TIếu Ân vươn hai tay, lòng bàn tay xuất hiện màu vàng kim. Nhẹ nhàng vuốt ve trên người Bạch Toàn Phong. Cơ nhục trên người nó đình chỉ co quắt, mặc dù chỉ trong chốc lát nhưng cũng khiến Bạch Toàn Phong có cơ hội để thở.

Hoàng Toàn phong mở hai cánh, thiên phú kết giới của nó trong nháy mắt triển khai, bao phủ Tiếu Ân và Bạch Toàn Phong. Thậm chí còn bao phủ đám người Hắc Long Vương.

Nhưng Hắc Long Vương không có dấu hiệu gì cả, hắn chỉ lạnh lùng đứng bên cạnh nhìn.

- Tiếu Ân, Bạch Toàn Phong đang đấu tranh với vận mệnh để đột phá chủng tộc, ngươi khôgn giúp được gì đâu.

Tiếu Ân quay đầu, ôn hòa cười:

- Ta biết.

năng lượng hoàng kim không ngừng xuyên qua đôi tay chảy tới người Bạch Toàn Phong. Trong thiên phú kết giới của Hoàng Toàn Phong, Tiếu Ân dường như nắm giữ năng lượng hoàng kim cao hơn một bậc. Không chỉ có thể xua đuổi cơn đau trên người Bạch Toàn Phong, thậm chí còn dùng năng lượng này làm cây cầu, kết nối tâm ý với Bạch Toàn Phong.

Đó là linh hồn giao tiếp.

Giây phút này, mấy linh hồn trong đầu Tiếu Ân dung hợp lại một chỗ, sinh ra cộng hưởng khó tin.

Ngay cả Hắc Long Vương cũng sững sờ. hắn kinh ngạc nhìn Tiếu Ân và hai ma sủng bên cạnh hắn. Khuôn mặt lộ vẻ kỳ quái.

Bởi vì có linh hồn khế ước, hơn nữa Hắc Long vương còn sống hơn mười vạn năm, tất nhiên hắn hiểu được chuyện đang xảy ra với đám người Tiếu Ân. Khi hắn hiểu rõ chuyện này, vị Hắc Long vưong hiểu nhiều biết rộng này thở dài một hơi, ánh mắt nhìn Tiếu Ân tràn ngập hâm mộ.

Thậm chí hắn còn có chút hối hận. Có lẽ, vừa rồi hắn không nên dùng phép thoát ra ngoài mà nên gia nhập vào trong đó.

Ở côgn quốc Louis, Hắc Toàn Phong đang lười biếng đột nhiên đứng lên, khiến Mary bị dọa sợ.

Nàng đang muốn quát nó thì đột nhiên phát hiện chuyện ngoài ý muốn, trên người đại gia hỏa này có điều gì đó không thích hợp.

Nó ngẩng đầu dậy, nhìn về phương xa, ánh mắt của nó mở to ra, nhỏ ra những giọt nước mắt.

Không hiểu sao trong lòng Mary trở nên căng thẳng, nàng không biết được suy nghĩ của Hắc Toàn Phong, chỉ có TIếu Ân mới biết.

Giờ phút này, thân thể Hắc Toàn Phong cử động, không gian quanh người nó xuất hiện biến hóa kỳ dị.

Tới khi mọi chuyện khôi phục lại như bình thường, bóng dáng của Hắc Toàn Phong biến mất trước mặt nàng.

Mary sợ run nửa ngày, trong lòng lạnh lẽo, một lúc lâu sau, nàng mới khôi phục được chút khí lực. Rốt cuộc mở chiếc miệng nhỏ, cất cao giọng nói:

- Lai An...

Nửa giờ sau, cả ma pháp lâm viên trở nên náo động.