Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 6 - Chương 53: Lực lượng va chạm




Sau một lúc trầm ngâm thật lâu, Thiago Motta đột nhiên chuyển hướng đề tài, hỏi:

-Tiếu Ân. Nghe nói ngươi ở đại lục người da đen đánh bại Rui Deshen, có phải không?

Khóe miệng Tiếu Ân hơi giật, nói:

-Ta cùng hắn chẳng qua là hơi chút so tài một hồi, cũng không chân chính phân thắng bại.

Thiago Motta cười ha hả, nói:

-Nhưng ta lại nghe nói Rui Deshen chính mồm thừa nhận thất bại?

Hai vai Tiếu Ân khẽ nhún, làm ra một động tác bất đắc dĩ.

Thiago Motta thu liễm vẻ tươi cười, nghiêm mặt nói:

-Tiếu Ân. Ngươi nhìn thấy những người ta dẫn tới chứ?

Ánh mắt Tiếu Ân thoáng nhìn qua hướng những người kia. Chỉ thấy bọn họ nhàn nhã ngồi cùng một chỗ, có người trầm tư không nói, có mấy người đang bàn luận cái gì đó. Mà Hackerman và Greg mặc dù đang ở giữa bọn họ nhưng ngược lại giống như bị cô lập không hòa hợp.

Thiago Motta chậm rãi nói:

-Từ ngàn năm trước, lúc ta vừa mới thăng tiến Truyền kỳ cũng đã bắt đầu thu nạp các nhân tài chuyên nghiệp và đưa bọn họ tập trung đến bên cạnh ta. Trong ngàn năm này, trừ khi gặp cấp bậc Truyền kỳ khiêu chiến, nếu không ta không để cho bọn họ rời khỏi ta một bước.

Tiếu Ân cả kinh trong lòng, hỏi:

-Trong số bọn họ có người sống ngàn năm?

-Không có. Nhóm người đầu tiên đi theo ta sớm đã chết hết rồi. Tuy nhiên có một số chủng tộc sinh mạng vượt rất xa nhân loại, hơi nữa lại thủy chung ở bên cạnh ta, sống mấy trăm năm tuổi cũng là rất bình thường.

Tiếu Ân tò mò cảm ứng khí tức xung quanh thân thể Long Quy, phát hiện ra chút manh mối.

Long Quy là một nhân vật cực kỳ cường đại, nhưng ở quanh thân thể lão có một năng lượng từ trường nhàn nhạt. Tiếu Ân cũng từng phát hiện xung quanh thân thể Tiểu hồ ly cũng có loại năng lượng từ trường cùng loại. Chỉ có điều từ trường của Tiểu hồ ly dường như là từ trường hấp dẫn, có thể làm cho người ta nghe theo vô ý thức.

Mà từ trường của vị Long Quy đại nhân này lại là từ trường dưỡng sinh. Trong phạm vi từ trường này, có thể dần dần thay đổi thể chất nhân loại, kéo dài tuổi thọ.

Thiago Motta hiền hậu cười, nói:

-Tiếu Ân. Ngươi có biết những người này đến từ đâu không?

Tiếu Ân ngẩn ra, nói:

-Đương nhiên là ngài mời chào đến.

Thiago Motta lắc mạnh đầu, nói:

-Mời tới cũng chỉ một phần ba, còn hai phần ba là vị hội trưởng ma pháp công hội của các ngươi và tên dưới đáy biển kia đưa đến.

Trái tim Tiếu Ân khẽ đập mạnh vài cái. Trên tinh cầu này, lúc trước khi hắn tiến giai tổng cộng có năm vị Truyền kỳ.

Trong đó Urey và Rui Deshen đều trở thành Truyền kỳ trong vòng ba trăm năm trở lại đây, mà ba người còn lại đều có thời gian trở thành Ngàn năm Truyền kỳ hơn một ngàn năm.

Cho nên ngay cả là lúc Urey và Rui Deshen thí thần cũng không muốn đám người Thiago Motta tham gia.

Mà giữa ba vị Ngàn năm Truyền kỳ lâu đời như Thiago Motta dường như cũng có giao hẹn thần bí mà Urey và Rui Deshen không biết.

Vấn đề này nháy mắt hiện lên trong đầu Tiếu Ân. Hắn có thể khẳng định suy luận của mình tuyệt đối không sai lầm.

Thản nhiên cười, Tiếu ân nhìn như tùy ý hỏi:

-Ba vị thật sự là hăng hái, thu thập nhiều nhân tài như vậy đến bên người hẳn không đơn thuần là cho vui chứ?

-Không sai. Chúng ta tập hợp bọn họ, kỳ thật là vì chế tạo một loại ma pháp trận ẩn nấp một người sử dụng.

Thiago Motta nghiêm túc nói.

-Có tác dụng gì?

Tiếu Ân hỏi thẳng bản chất vấn đề.

Trên mặt Thiago Motta lộ ra một tia cười khiến Tiếu Ân cảm thấy đáng giận. Lão ho khan hai tiếng, một lần nữa chuyển về đề tài ban đầu:

-Tiếu Ân. Ngươi thật sự chiến thắng Rui Deshen?

Tiếu Ân lẳng lặng nhìn lão, trong lòng mơ hồ hiểu được cái gì. Trên mặt hắn nồng đậm ý cười, nói:

-Ngài muốn biết đáp án, vì sao không tự thân nếm thử một chút?

Vẻ mặt Thiago Motta căng thẳng, nói:

-Được. Vậy ta tự thân thử một lần.

Lão vừa nói những lời này, năng lượng cường đại từ trên người sôi trào dựng lên. Hết thảy không gian trước mặt Tiếu Ân dường như có cảm giác hủy diệt sắp sụp đổ.

Đây không phải đơn giản là lĩnh vực giằng co. Thiago Motta vừa ra tay cũng đã vận dụng lĩnh vực lực lượng cường đại chân chính của lão.

Ngay sau đó, vô số điểm sáng hình thành trên đỉnh đầu Tiếu Ân, nhanh chóng biến thành một mai rùa thật lớn.

Đây là lĩnh vực lực lượng của Thiago Motta, một loại lĩnh vực giống như mai rùa.

Trong phạm vi mai rùa này kiên cố như tảng đá. Bất kể là dạng đả kích thuộc tính gì dường như đều không thể đánh tan mai rùa cực lớn này. Hơn nữa ở trong phạm vi mai rùa bao phủ, không gian bi áp bách rất lớn làm cho người ta cảm thấy một loại ảo giác như trời sập.

Khí thế trên người Hackerman tuy rằng cường đại nhưng so với Thiago Motta giờ phút này, vậy chẳng là gì cả.

Hackerman đứng đó không xa đột nhiên quát to một tiếng, con rùa to lớn kia lập tức đi lên, mọi người luống cuống chân tay đi lên trên mai rùa, nháy mắt rời xa khỏi nơi này.

Xem tốc độ con rùa lớn lúc này quả thực là nhanh như ngựa hung, làm sao thấy bộ dáng lề mề chậm chạp. Bởi vậy có thể thấy được, con rùa lớn này giống như là chủ nhân của nó, bền ngoài thành thật bên trong là cáo già điển hình.

Tiếu Ân tự nhiên sẽ không quan tâm tới đám người kia, giờ phút này ánh mắt của hắn đã hoàn toàn bị Thiago Motta hấp dẫn.

Sau khi thấy được thuộc tính lĩnh vực của vị Long Quy đại nhân này, trong lòng hắn nổi lên một tia cực kỳ cổ quái.

Thiago Motta không ngờ là một người sáng tạo, đưa lĩnh vực hắn tu luyện lên mai rùa.

Phương pháp tu luyện như vậy cũng chỉ có ma thú có thể làm được, nhân loại tuyệt đối không có khả năng.

Sau khi mai rùa và lĩnh vực tương dung lập tức trở nên đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm. Thậm chí bởi vì đặc tính của mai rùa, tạo thành một loại lực lượng phòng ngự cường đại không thể tưởng tượng.

Trách không được Rui Deshen từng nói, cấm chú lôi điện của hắn không chỗ nào không phá nhưng chưa chắc có thể làm khó cho mai rùa của vị ở đại lục phía Nam.

Sự thật quả là như vậy. Có cái mai rùa này, nói về lực phòng ngự của Thiago Motta quả thật là số một số hai trong số những cao thủ cùng cấp. Tuy rằng không có khả năng so được với Truyền kỳ Vô tận lĩnh vực nhưng lực lượng có thể đả thương đến lão ta chỉ sợ không có bao nhiêu.

Khí tức mãnh liệt quanh thân Tiếu Ân dâng lên, lĩnh vực mai rùa giống như một ngọn núi thật lớn đột nhiên ép xuống dưới. Nguyên tố lực lượng xung quanh điên cuồng hướng tới lĩnh vực mai rùa, đặc biệt năng lượng thổ hệ bị rút sạch không còn, làm cho người ta hô hấp cũng có chút khó khăm. Tiếu Ân thở dài một tiếng vươn một ngón tay. Một bức tường năng lượng lập tức hình thành trên đầu của hắn.

Cỗ năng lượng này cũng không dày, nếu so với mai rùa dần dần trở nên khổng lồ trên bầu trời kia thì cảm giác có vẻ mỏng manh.

Nhưng sắc mặt Thiago Motta lại ngưng trọng hẳn lên, không ngờ lại cảm thấy một việc rất quỷ dị.

Sau khi bức tường năng lượng này xuất hiện, áp lực không lồ do lão tạo thành dường như bị suy yếu rất nhiều. Đây là một cảm giác rất chân thực, dường như bức tường năng lượng kia có một loại lực lượng áp chế hết thảy khiến cho trong lòng lão cảm thấy từng đợt run sợ.

Ánh mắt lão Long Quy phát lạnh. Tuy rằng lão sống hơn năm nghìn năm nhưng loại tình huống này vẫn là lần đầu gặp phải. Ngay cả khi hai vị bằng hữu cũ phóng thích ra lĩnh vực đáng sợ cũng chưa từng khiến cho lão có cảm giác như vậy.

Một số ý niệm vút qua trong đầu, tuy nhiên rất nhanh bị lão Long Quy ném đi. Lão ngưng thần một lát, chợt quát một tiếng.

Theo một tiếng nổ vang còn mạnh hơn so với tiếng rồng gầm, mai rùa như thiên thạch trên đỉnh đầu kia hung hăng đập xuống dưới.

Tuy rằng nó chỉ là năng lượng do lĩnh vực biến thành nhưng loại năng lượng này tạo thành thương tổn còn lớn hơn vài phần so với thiên thạch chân chính. Khí thế khổng lồ thậm chí làm nổi lên một trận gió xoáy trên mặt đất.

Lão Long Quy mở trừng hai mắt, quát lên:

-Tránh ra!

Tiếu Ân mặt không chút thay đổi, dường như hắn rất tự tin đối với một tầng năng lượng trên đỉnh đầu mình.

Sắc mặt Thiago Motta xám đen, uy thế của mai rùa trên không trung lại tăng thêm vài phần. Nếu ngay từ đầu Thiago Motta chẳng qua là muốn thử thực lực Tiếu Ân một chút, nhưng thái độ không chút thay đổi của Tiếu Ân lại tổn thương lòng tự tin của lão, khiến cho lão tức giận đồng thời phóng ra năng lượng cường đại hơn.

-Ầm!

Tiếng nổ kinh tâm động phách giống như cái chuông khổng lồ va chạm, mặt hồ trống trải xuất hiện một mảnh gợn sóng, dần dần lan rộng ra ngoài.

Lực ép mạnh mẽ của gió thổi thảm thực vật xung quanh lung lay muốn đổ, cây cối hơi cao một chút đã sớm bị luồng khí như lưỡi đao này cắt làm hai đoạn.

Mai rùa rực lớn cũng không đập vỡ được bức tường năng lượng có vẻ mỏng manh trên đỉnh đầu Tiếu Ân. Khi hai lĩnh vực va chạm, bức tường năng lượng này thậm chí không chút lay động hoàn toàn chống đỡ lực lượng của mai rùa.

Thiago Motta mở to hai mắt, thuộc tính lĩnh vực của lão không am hiểu công kích, chỉ am hiểu phòng thủ. Điểm ấy lão đã sớm biết. Nhưng khi lão ngưng tụ mai rùa cường đại bắt đầu chuẩn bị tiến công cũng không có người nguyện ý lấy cứng chọi cứng với lão. Dù sao, trình độ cứng rắn của mai rùa này của lão có tiếng tăm lừng lẫy trong số lĩnh vực của mấy vị Truyền kỳ trong tinh cầu.

Cho nên khi Tiếu Ân áp dụng hình thức không né không tránh, trong lòng lão lại mừng thầm. Nhưng kết quả cuối cùng quả thật ra ngoài dự kiến của lão rất nhiều.

Chuẩn bị mất nhiều thời gian như vậy lại bị người ta nhẹ nhàng ngăn chặn. Tường năng lượng của người ta thậm chí còn không chút lay động. Đây là loại phòng ngự có trình độ thế nào? Lúc này, lão Long Quy dường như có chút mê man.

Tiếu Ân hít sâu một hơi, trong lòng thầm kinh hãi. Khoảng khắc khi tường năng lượng và mai rùa chạm vào nhau, nhìn bên ngoài hắn không đổi sắc nhưng trong đầu hắn giống như bị người khác hung hăng gõ mạnh, gần như muốn hoa mắt.

Lúc này hắn mới rõ, hóa ra mai rùa của người ta chẳng những có lực lượng cường đại, lại có đặc tính trực tiếp tấn công lực lượng tinh thần. Trong tình huống không chuẩn bị trước, thiếu chút nữa bị hố to.

Trong lòng mơ hồ sinh ra một tia tức giận, Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, nói:

-Thiago Motta. Nghe nói phòng ngự lực lượng của ngài có thể nói là đứng đầu trong các vị Truyền kỳ, như vậy ngài cũng tiếp ta một kích, thế nào?

Thiago Motta cười ha hả, nói:

-Phòng ngự đứng đầu ta không dám nhận, tuy nhiên cũng có chút tin tưởng về phương diện phòng ngự. Nếu ngươi muốn kiểm tra một chút, vậy tới đây.

Dứt lời, Long Quy vung tay lên, mai rùa trên đỉnh đầu "huỵch" một tiếng về tới bản thể, hình thành một vòng bảo hộ mỏng manh gần như trong suốt bên ngoài thân thể lão.

Kỳ thật trong nháy mắt lão Long Quy thu hồi lĩnh vực mai rùa cũng phát hiện trên lĩnh vực có một số vết nứt rất nhỏ. Cho dù Tiếu Ân tiếp tục lên tiếng cho lão đánh, lão cũng không dám ra tay.

Lão âm thầm kêu khổ trong lòng. Trước kia giao thủ với Truyền kỳ khác, đối thủ của lão đều nếm đủ việc con chuột kéo rùa, đau khổ không thể ra tay. Nhưng hôm nay tình hình không ngờ lại đảo ngược, kết giới của người ta dường như còn cứng rắn hơn so với lão vài phần.

Lão chính đang rầu rĩ nên làm thế nào tiếp tục công kích đột nhiên nghe được Tiếu Ân đề nghị, lập tức hết sức vui mừng.

Người am hiểu phòng thủ, tự nhiên có chút kém cỏi ở phương diện tiến công. Tuy rằng mức độ cứng rắn của lĩnh vực kỳ dị của Tiếu Ân đã khiến lão sinh cảnh giác trong lòng, nhưng lão vẫn có đủ tin tưởng cường độ phỏng ngự của lĩnh vực của mình.

Tin tưởng này cũng không phải không có căn cứ, mà được tích lũy sau nhiều lần tỷ đấu với mấy vị Truyền kỳ cùng cấp.

Ở trong lòng lão, tên Tiếu Ân mới thăng tiến Truyền kỳ này cho dù có lợi hại thế nào cũng không có khả năng công phá mai rùa của lão.

Chỉ trong nháy mắt, Thiago Motta đã từ công chuyển sang thủ, toàn bộ quá trình lưu loát như mây bay nước chảy, tự nhiên uyển chuyển không chút miễn cưỡng khiến cho Tiếu Ân rất khâm phục. Chỉ bằng vào nắm chắc thời cơ và tốc độ chuyển hoán lĩnh vực công thủ này, cũng đã đủ chứng minh thực lực cường đại của vị lão nhân gia này.

Kỳ thật, Tiếu Ân cũng không biết. Cuộc đời lão Long Quy am hiểu nhất chính là từ công chuyển sang thủ, đặc biệt là lúc chiến đấu cùng cấp. Chỉ cần một chút gió thổi cỏ lay, lão đã làm ra động tác giống như vậy. Nhiều năm tích lũy, động tác này đã bị lão luyện đến mức lô hỏa thuần thanh, không có người có thể so sánh.

Sau khi cảm nhận được thực lựcThiago Motta, sắc mặt Tiếu Ân càng ngưng trọng, giơ một cánh tay lên. Trên người hắn lại một lần nữa nổi lên một bức tường năng lượng không hề tinh xảo, hoa mỹ.

Loại tường năng lượng này đơn giản, tự nhiên. Nó hình vuông, không chút nào khéo léo, giống như một viên gạch hình vuông theo thủ thế của Tiếu Ân xuất hiện cách ba mét trước mặt hắn.

Không có bất kỳ mưa to gió lớn, cũng không có khí thế khổng lồ rung động lòng người. Tiếu Ân ra tay khác hẳn với những tuyệt chiêu của các Truyền kỳ khác.

Đám Truyền kỳ một khi phải kích phát ra lực lượng cường đại nhất của mình đều nhất định phải liều mạng hấp thu ma pháp nguyên tố cùng hệ ở xung quanh. Chỉ có như thế mới có thể phát ra một kích kinh thiên động địa.

Nhưng Tiếu Ân lại không làm cái gì, gần như hắn chỉ bày ra phương diện lực lượng của lĩnh vực mà thôi.

Trong đầu lão Long Quy nổi lên một loại nghi vấn. Chẳng lẽ hắn nghĩ rằng bằng vào lực lượng thuần túy của lĩnh vực đến công kích sao?

Chẳng lẽ hắn không biết lực lượng đơn thuần không chút phối hợp với thuộc tính chuyên môn là một việc vô cùng dễ dàng bị hó giải sao!

Ngay trong khi lão nói thầm trong lòng, tường năng lượng do Tiếu Ân khống chế đã vững vàng đẩy lại.

Tốc độ không nhanh chút nào, khi thế cũng không mênh mông mãnh liệt. Chỉ vô cùng đơn giản như vậy, lặng yên đẩy lại.

Rất nhanh, tường năng lượng và mai rùa của Thiago Motta lại một lần nữa đụng vào nhau.

Sắc mặt Thiago Motta lập tức biến thành cực kỳ buồn cười. Giống như đột nhiên lão gặp một chuyện không thể tin nổi nhất trên thế giới, đôi mắt lập tức trợn tròn.

Lão đột nhiên phát hiện, mình không ngăn cản được. Mai rùa có thể dễ dàng tiếp được cấm chú gần như hủy thiên diệt địa của Truyền kỳ khác không ngờ lại không ngăn được lực lượng Tiếu Ân bình thường đẩy tới.

Bức tường năng lượng kia của Tiếu Ân giống như là cự thú viễn cổ tràn ngập lực lượng, "ầm ầm" đẩy lại.

Tất cả mọi thứ trước mặt hắn đều bị đẩy ngã không chút lưu tình. Đẩy ngã, thậm chí là sụp đổ.

Thân thể lão Long Quy không bị khống chế bay lên trời, giống như bị chiếc xe tải mười tấn chạy tốc độ nhanh đâm phải. "Xoạt" một tiếng bay ra xa xa, rơi thật mạnh vào trong hồ nước thật lớn kia.

Hết sức đơn giản, không chút kỹ xảo. Hai bên đã phân chia thắng bại chỉ ngắn ngủi một lần giao phong.

Lão Long Quy bị đánh vào hồ nước, hoa đầu váng mắt. Cái loại cảm giảm muốn nôn mửa do bị mạnh mẽ va chạm gây nên gần như khiến cho tim, phổi, thận... trong cơ thể lão thiếu chút nữa phun cả ra.

Trong đầu vang lên những tiếng ong ong, tai mắt mũi miệng đều chảy ra một tia máu tươi.

Thật lâu sau, Thiago Motta rốt cục chậm rãi khôi phục. Trong lòng lão bị bao phủ bởi một mảnh kinh hãi. Cho tới nay, lão thật chưa từng nghĩ rằng trên thế giới này không ngờ lại có lĩnh vực cường đại như vậy.

Tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi. Hóa ra công kích cường đại nhất trên thế giới cũng không phải là ma pháp công kích mang theo huyễn lệ vô cùng rườm rà mà chính là một bức tường năng lượng vô cùng đơn giản như vậy. Thiago Motta sống năm ngàn năm rốt cục đoán được lão đối mặt với bức tường năng lượng thế nào, cũng đoán được đến tột cùng là Tiếu Ân có loại thuộc tính nào.

U sầu trong lòng lão lập tức đảo qua biến mất, giơ tay phân ra. Nước hồ xung quanh nghe lời phân ra.

Khi Thiago Motta từ trong hồ bay lên, một lần nữa về tới chỗ Tiếu Ân, lão đã hoàn toàn ném sự thất bại vừa rồi ra sau đầu. Ở trên mặt lão lộ ra tươi cười hòa thuận dường như người vừa mới đánh bay lão không phải là Tiếu Ân.

Tiếu Ân khẽ giật khóe miệng, trong lòng âm thầm bội phục. Lão ô quy chính là lão ô quy. Chẳng những sống đủ dai, da mặt cũng đủ dày. Nếu đổi lại là hắn, vậy tuyệt đối không có khả năng trong nháy mắt lộ ra nụ cười không chút khúc mắc này.

-Tiếu Ân. Ngươi quả nhiên lợi hại.

Sắc mặt Thiago Motta hơi chút đỏ hồng, trong âm thanh mơ hồ mang theo một tia chờ đợi:

-Lĩnh vực của ngươi có phải là Lực Lượng lĩnh vực công kích đứng đầu bốn lĩnh vực mạnh nhất trong truyền thuyết?

-Phải.

Tiếu Ân khẽ gật đầu, điểm này căn bản không cần giấu diếm.

-Tốt. Thật tốt quá.

Hai mắt Thiago Motta mơ hồ tỏa sáng, nói:

-Tiếu Ân. Ta có một đề nghị. Xin ngươi suy xét một chút.

-Đề nghị gì?

Hai lỗ tai Tiếu Ân lập tức dựng lên. Hắn biết đề nghị của đối phương khẳng định có liên quan đến hai vị Truyền kỳ kia.

-Ta và ma pháp hội trưởng các ngươi, còn có tên trong đáy biển kia từng cùng đi du lịch vũ trụ trong một đoạn thời gian ngắn.

Tiếu Ân ngẩn ra, nói:

-Ba người các ngươi không phải là có nhiệm vụ bảo vệ tinh cầu sao? Làm sao có thể dễ dàng đi ra ngoài.

Thiago Motta cười như kẻ trộm, nói:

-Đúng vậy. Chúng ta có trách nhiệm thủ vệ, nhưng thế nào cũng phải có một chút tự do thân thể chứ. Đi ra ngoài đi dạo cũng không phải việc gì ghê gớm.

Tiếu Ân hơi chút trầm ngâm, hỏi:

-Ba người các ngươi liên thủ ra ngoài hẳn là có ý đồ khác hả?

Thiago Motta xấu hổ cười, nói:

-Đúng vậy. Kỳ thật chúng ta phát hiện một thượng cổ truyền tống trận bên trong biển rộng. Truyền tống trận này chẳng những là truyền tống trận cấp tinh cầu, hơn nữa còn trực tiếp thông về phía mộ của các Thần.

Sắc mặt Tiếu Ân hơi đổi. Từ sau lần thí thần lần trước, Tiếu Ân đã thật sâu cảm nhận được sự chênh lệch rất lớn giữa mình và Thần linh. Nếu không phải bọn họ may mắn tới đúng lúc, hơn nữa có sự trợ giúp của Vô Danh, như vậy căn bản đừng mơ tưởng chiếm được chút ích lợi nào trước mặt Thần linh. Cho nên vừa nghe tin tức có liên quan đến Thần linh, sắc mặt hắn không khỏi có chút âm trầm khó đoán.

Thiago Motta cũng không thúc giục, chỉ lẳng lặng đợi Tiếu Ân chậm rãi tiêu hóa ý nghĩa của những nơi này.

Rốt cục, Tiếu Ân lên tiếng hỏi:

-Ngài đã từng gặp Thần linh chân chính chưa?

-Đã gặp.

Trả lời của Thiago Motta không ngờ lại ra ngoài dự đoán của Tiếu Ân:

-Một phân thân của Nữ Thần Ánh Trăng từng đi tới nơi này, cũng gặp ta một lần.

-Nàng tới gặp ngài làm gì?

-Tập trung tất cả lực lượng, cùng Hoàng Kim đại lục đánh dẹp đại lục người da đen. Và xây dựng thần điện của Nữ Thần Ánh Trăng ở trên cả ba đại lục.

-Ngài nói thế nào?

-Ta đồng ý.

Thiago Motta thở dài một tiếng, nói:

-Ngươi tuyệt đối không thể tưởng tượng được. Một phân thần của Nữ Thần, chỉ là một phân thần thôi, chỉ bằng khí thế đã áp chế ta không thể nhúc nhích. Ta biết. Một khi ta có lòng phản kháng hoặc từ chối, như vậy nhất định sẽ bị nàng giết chết. Hơn nữa là không chút lực đánh trả đơn giản như bóp chết một con kiến.

Tiếu Ân trong lòng khẽ lạnh. Nữ Thần Ánh Trăng này ngày xưa là cường giả cùng cấp với Hắc Long Vương. Sau khi thăng thành Chân Thần, quả nhiên có lực lượng xa xa Hắc Long Vương có thể bì kịp.

-Được rồi. Nếu ngài đã từng cảm nhận sự cường đại của Thần linh, chẳng lẽ còn muốn đi mộ của các thần gì đó sao?

Tiếu Ân dường như trào phúng nói:

-Nơi đó hẳn là một nơi tràn ngập nguy hiểm chứ hả!

Thiago Motta cười khổ một tiếng nói:

-Tiếu Ân. Nếu truyền tống trận thông hướng là mộ cảu các Chân Thần, như vậy ba chúng ta lúc ấy đã sớm không thể trở về. Nơi mà chúng ta phát hiện đều chôn một số Ngụy Thần. Mộ của các Thần chân chính, xa xa không phải chúng ta có thể dòm ngó.

Tiếu Ân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Chân Thần hắn không dám đụng vào nhưng Ngụy Thần thì sao? Đặc biệt là Ngụy Thần sau khi tử vong, hắn thật ra rất có hứng thú.

-Tình huống nơi đó thế nào? Có cái gì bảo vệ. Ba người các ngươi thu thập nhân tài các mặt, hẳn là để hỏi ma pháp trận ẩn nấp gì đó phải không?

Thiago Motta liên tục gật đầu, nói:

-Đó là một mảnh đất khô ráo, cũng không ai biết ở đó chôn bao nhiêu Ngụy Thần. Chúng ta tìm được một tấm bia đá ở đó, nghe nói nơi đó là một vùng bên ngoài một của các Thần truyền lại từ viễn cổ. Mà những Ngụy Thần chết theo Chân Thần đều có được một mảnh đất vĩnh viễn ngủ yên. Mỗi khi có Ngụy Thần chết đi, vật phẩm trên người bọn họ đều được chôn cùng, đây là quy định được truyền lại từ các Thần thời viễn cổ.

Mắt nhìn Tiếu Ân có chút động lòng, Thiago Motta thầm nghĩ trong lòng: Chỉ cần là Ngàn năm Truyền kỳ, sau khi nghe được tin tức này khẳng định sẽ không thể kìm lòng.

-Ở đó mai táng rất nhiều Ngụy Thần, hơn nữa bên trong từng mộ đều có một số vật phẩm cấp cao. Chỉ cần chúng ta đi qua, lén lấy đi mấy thứ, như vậy đối với tu luyện ngày sau sẽ có nhiều chỗ tốt.

Thần sắc trong mắt Tiếu Ân biến hóa vài cái, đột nhiên ngưng lại, nói:

-Ngài dường như còn chưa trả lời ta, nơi đó có thủ vệ thế nào?

Thiago Motta cười ha hả, nói:

-Không ngờ ngươi không bị ích lợi trước mắt bịt kín ý nghĩ, thật sự là không tồi. Thật lâu không gặp nhân loại bình tĩnh như vậy.

Tiếu Ân thầm kêu một tiếng hổ thẹn trong lòng. Nếu không phải của cải hắn phong phú, thật sự là không thể bình tĩnh như vậy.

-Thủ vệ ở đó đều là vong linh tám, chín cấp, quan vương chỗ nào cũng có. Ngay cả vong linh đế vương thực lực tương đương chúng ta cũng không thiếu.

Thiago Motta nghiêm mặt nói:

-Một khi đi vào chính là nguy cơ rất mạnh. Muốn bình an thoát thân quay về cũng không phải chuyện đơn giản.

Ánh mắt Tiếu Ân nhìn ra phương xa, hỏi:

-Như vậy các ngươi tập hợp nhiều nhân vật tinh thông nhiều thứ lại có ích lợi gì?

-Chúng ta hy vọng có thể chế tạo một loại ma pháp trận có thể giấu được vong linh.

Tới lúc này, Thiago Motta tự nhiên không giấu diếm gì, lão sảng khoái nói:

-Một khi hoàn thành loại trận đồ này, chúng ta sẽ biến thành một thành viên trong vong linh. Đi lại bên trong phần mộ Ngụy Thần sẽ không hấp dẫn nhiều vong linh vây công. Cho dù có giao thủ với vong linh một khu vực nào đó, bọn họ cũng chỉ cho rằng xung đột nội bộ, do đó tránh trêu chọc càng nhiều vong linh.

Tiếu Ân trầm giọng nói:

-Không ngờ các ngươi lại có được ma pháp trận đồ như vậy.

-Đúng. Trận đồ này là tên dưới đáy biển kia cung cấp. Tổ tiên của hắn từng là một vị Ngàn năm Truyền kỳ, ngoài ý muốn phát hiện ra địa điểm kia. Nhưng hắn thế đơn lực bạc, ngay cả dùng loại phương pháp này lẩn vào trong cũng không thể chiến thắng được tất cả vong linh trong một khu vực. Cho nên cuối cùng hắn mất công toi trở về, thậm chí còn bị thương nặng. Sau khi trở về, hắn nói địa điểm chính xác truyền tống trận kia và dạy phương pháp chế tác trận đồ ẩn nấp. Nhưng thẳng đến gần vạn năm, trong con cháu của hắn mới lại xuất hiện một vị Ngàn năm Truyền kỳ.

Tiếu Ân rốt cục bừng tỉnh hiểu ra. Hóa ra là bảo bối tổ tiên để lại. Tuy nhiên tên cao thủ Truyền kỳ dưới đáy biển kia nếu nghĩ mời ma pháp hội trưởng và lão Long Quy, quan hệ tự nhiên không đơn giản.

Tâm nhiệm vừa chuyển, Tiếu Ân hỏi:

-Ý của ngươi là chỉ cần ta theo các ngươi đi tới cái mộ này là có thể giao Nội Đức Lâm cho ta?

-Phải.

Thiago Motta nghiêm túc nói:

-Tuy nhiên sau khi Nội Đức Lâm thành công luyện chế dược phẩm cho ngươi phải quay trở lại. Bởi vì chúng ta còn cần hắn luyện chế một ít dược phẩm phụ trợ.

Tiếu Ân trầm ngâm hỏi:

-Ngươi vì sao muốn nói cho ta biết chuyện này?