Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 7 - Chương 2: Khu mộ của ngụy thần




Tòa hải đảo này không biết vì sao chìm xuống đáy biển. Nhưng từ cửa động vào đây không có nửa giọt nước biển chảy ngược vào. đây là tác dụng của cấm chế bảo vệ truyền tống trận đồ.

Tiếu Ân nhìn nửa ngày, tự đáy lòng thẩm nói: "Viễn cổ Long tộc quả nhiên không giống bình thường, không ngờ tạo nên một cái động tiên như vậy. Nếu như không phải đã chìm vào đáy biển thì đây khẳng định là một nơi thật tốt để tu hành."

Quả thật, cửa vào sơn động này tuy rằng bị biển rộng bao phủ, nhưng có một điều có thể khẳng định- chính là mật độ ma pháp nguyên tố trong động sâu này hơn xa bên ngoài thậm chí còn không kém hơn thần tạo đại lục.

Hắc Long Vương khẽ nhếch miệng, dường như có chút khinh thường, nhưng cuối cùng hắn cũng không nói gì thêm.

Lou Sise đi tới tâm trận đồ. Bố cục nơi này dường như có chút không giống với bình thường, đặc biệt là chỗ trung tâm, không ngờ có một cột đá cao cỡ một người, giữa tám cây cột còn có một chỗ lõm vào. xem ra có vài phẩn hình dáng của một tế đàn.

Trận đồ này...

Tiếu Ân do dự một chút, nói:

Corey đại nhân, ngài dường như cho tới bây giờ chưa từng đề cập qua trận đồ nào như thế này.

Ở trước mặt đám người Thiago Motta. Tiếu Ân cũng sẽ không tiết lộ thân phận thực sự của Hắc Long Vương, mà bằng vào tính cách cao ngạo của Hắc Long Vương cũng không chịu mai danh ẩn tích, cho nên tạm thời chỉ đành lấy tên thật ra gọi.

Dù sao cho dù trí tưởng tượng của ba người Thiago Motta có phong phú gấp trăm lẩn cũng tuyệt đối không có khả năng liên tưởng ra mối quan hệ giữa lão long này và vị vương giả năm xưa của hắc long bộ tộc.

Hắc Long Vương khẽ lắc đầu, nói:

Loại truyền tống trận đồ này không phải chính đạo, không học cũng được.

Đám người Luo Sise trợn tròn mắt như hòn bi, nhìn Hắc Long Vương đẩy kinh ngạc. Chẳng lẽ vị này có thể nhận ra lai lịch thượng cổ truyền tổng trận này sao?

Hắc Long Vương tùy ý nói:

Trong viễn cổ long tộc từng lưu hành một loại ma phập trận đồ tà môn. được gọi là huyết tế trận đồ. Phàm là muốn sử dụng loại trận đồ này, nhất định phải cỏ đủ máu. Trong đó trận đồ tà ác nhát thậm chí còn cẩn hiến tế một chân long mới có thể mở ra.

Đám người Tiếu Ân nghe xong lạnh cả lòng. Luo Sise chần chừ một chút. nói:

Chân long đại nhân, người xem truyền tổng trận này thì sao?

Hắc Long Vương tức giận nói:

Ngươi yên tâm, Long tộc này tuy rằng bổ trí một huyết tế truyền tổng trận. nhưng đã đặt yêu cầu thấp nhất, chỉ cẩn một giọt máu chân long là cỏ thể mở ra thành công. Phỏng chừng người chế tạo ma pháp trận này là một chân long, và tính sử dụng trận pháp này lâu dài.

Lúc này mọi người mới vẹn lòng, tuy nhiên hảo cảm đổi với Long tộc tạo ra trận này cũng tăng lên.

Hắc Long Vương tiến lên, ngón tay nhẹ nhàng vạch một đường, một giọt máu đỏ tươi lập tức rớt xuống vừa khéo ngay chỗ lõm giữa trung tâm cột đá.

Lập tức, chỗ lõm xuống này liền xảy ra biến hóa kỳ diệu.

Một cỗ năng lượng thần kỳ cùng với một mùi hương cổ quái bốc lên, giọt máu hoàn toàn thấm vào cột đá.

- Vào đi, truyền tống trận sắp phát động. Hắc Long Vương lạnh lùng nói.

Tiếu Ân tự nhiên là tiến lên, theo sát bên cạnh Hắc Long Vương, nếu xảy ra chuyện gì bất ngờ thì chỉ cần đi theo lão long này thì chắc chắn sẽ không bị thiệt.

Ba người Beica liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra trong mắt đối phương một tia kinh hãi và bất đắc dĩ.

Hắc Long Vương rõ ràng là lần đầu tiên đến đến nơi đây, nhưng nhìn động tác của hắn thì dường như vô cùng quen thuộc bài trí nơi đây, thậm chí còn có thể nói hơn xa liên minh ba người bọn họ.

Trong lúc nhất thời, trong lòng bọn họ nổi lên nghi vần trùng trùng.

Chân long đại nhân hẳn là cũng có chút nghiên cứu đối với thượng cổ cự long, nhưng vấn đề là, tòa long tộc ma pháp truyền tống trận này đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, còn người này nhìn qua cũng chỉ là một cường giả long tộc trẻ tuồi, không phải rất già, vì sao có thể quen thuộc nơi này như thế?

Kỳ thật, đối với Hắc Long Vương mà nói, truyền tổng trận này càng là thời đại đã lâu, như vậy hắn hiểu được lại càng nhiều. Nếu do trường phái lý luận mấy trăm mấy ngàn năm gần đây sáng tạo ra thì có lẽ hắn có thể đau đầu một chút, nhưng đổi với loại trận đồ được chế tạo hoàn toàn tương tự với hệ thống từ viễn cổ như vậy, hắn sử dụng căn bản là không có gì khó khăn.

Một chiêu ấy của Hắc Long Vương lập tức chấn động ba người Beica.

Bọn họ không hề mạnh mẽ xông lên dẫn đường, mà giống như Tiếu Ân, theo sát sau Hắc Long Vương. Dù trời có sụp xuống cũng có cái tên to cao này chổng đỡ.

Chỉ có điều Thiago Motta đột nhiên lấy ra năm chiếc nhẫn kiểu dáng rất khác biệt, nói:

- Đây là nhẫn ngụy trang đã được chúng ta cải tiến, có thể che dấu khí tức trên người chúng ta và phát ra dao động năng lượng của vong linh sinh vật.

Đám người Tiếu Ân lập tức đeo nhẫn vào tay.

Quả nhiên, khí tức trên người mỗi người đều xảy ra biến hóa vi diệu, ngay cả Tiếu Ân dùng kết quả phân tích của Nhất Hào với cỗ khí tức này cũng kết luận đây là vong linh sinh vật.

Tiếu Ân và Hắc Long Vương liếc mắt nhìn nhau. Hai người bọn họ cũng thầm bội phục, vì lần tiến vào này mà đám người Thiago Motta quả thật đã tiêu phí tiền vốn thật lớn.

Không quá một lát, trong ma pháp trận đồ không ngờ vang lên nhưng tiếng ù ù, dường như là từng cơn sóng cuồn cuộn không ngừng vỗ tới, va vào đá, phát ra tiếng ầm ầm như trời long đất lở, bọt nước bắn lên tung tóe làm tâm thần người ta dao động.

Chỉ có điều năm người đứng ờ chỗ này cũng không đặt biến đổi dị thường này vào trong mắt. Bọn họ tâm bình khí hòa chờ đợi.

Nửa ngày sau, từng cơn sóng trắng xóa mạnh mẽ xuất hiện trong ma pháp trận đồ, cảm giác đập vào người vô cùng chân thật. Nhưng đám người Tiếu Ân lại lập tức nhìn ra đây kỳ thật căn bản là một cảnh tượng hư ảo. Những con sóng trắng xóa đó chỉ là ảo giác dọa người mà thôi.

Sóng nước dâng lên rất nhanh, rốt cục bao phủ toàn bộ hang động. Thật lâu sau, nước rút đi, hết thảy khôi phục bình thường, duy có những người đứng ở trung tâm trận đồ toàn bộ đã biến mất.

Ánh hào quang vừa lóe lên, bọn họ đã xuất hiện trên một cái bình đài thật lớn.

Đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt Tiếu Ân lập tức có chút mơ hồ đăm chiêu, không ngừng hít từng ngụm khí lạnh.

Nhưng bốn người Hắc Long Vương và Thiago Motta không chút nào kinh ngạc, dường như trước kia đã gặp qua cảnh tượng như vậy rồi.

Cái bình đài mà đám người Tiếu Ân đang đứng rộng chừng mấy trăm thước vuông. Trên bình đài rải rác vài kiến trúc. Tuy nhiên những kiến trúc này phẩn lớn đã đổ nát, vừa thấy đã biết nơi này cực kỳ điêu tàn, không biết bị người ta đi qua bao nhiêu lần, không có khả năng còn thứ gì tốt nữa cả.

Tuy nhiên điều thực sự khiến Tiếu Ân khiếp sợ chính là, cái bình đài mà hắn đang đứng không ngờ đang lơ lửng giữa không trung cao vời vợi.

Ở chỗ này, ngẩng đầu nhìn không đến trời, từ trên bình đài nhìn xuống cũng chỉ thấy một khoảng không sâu hun hút không lường được, như một cái động không đáy khổng lồ, chẳng qua chu vi cái động không đáy này thật sự là hơi lớn một chút. Ngay cả khi Tiếu Ân vận dụng ưng nhãn thuật cũng không thể thấy điểm cuối cùng.

Không chỉ có như thế, trong cái không gian quỷ dị chẳng biết đến tột cùng lớn được bao nhiêu này, còn có vô số những cái bình đài khác cũng lơ lửng giữa không trung như cái bình đài bọn họ đang đứng.

Những cái bình đài này đều lơ lửng giữa không trung. Bao phủ mỗi cái bình đài đều có một tầng năng lượng dao động nhàn nhạt.

Tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn Tiếu Ân căn bản là không thể phân tích ra thuộc tính và dao động tẩn suất của năng lượng này, nhưng hắn có cảm giác những cái bình đài này sờ dĩ có thể trôi nổi bồng bềnh nguyên nhân chính là bời vì loại năng lượng kỳ lạ này.

Nhìn chung quanh một lát, Tiếu Ân chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đại khái hình dạng những cái bình đài khác, nhưng không cách nào thấy rõ ràng trên bình đài đến tột cùng cụ thể có cái gì.

- Cẩn thận, có vong linh sinh vật đang tiến lại đây.

Luo Sise đột nhiên hạ thấp giọng nói một câu, sau đó thân hình chớp động, đã trốn vào trong một kiến trúc sụp đổ một nửa.

Mọi người còn lại phản ứng cũng không chậm hơn hắn chút nào, đều tìm được nơi có thể ẩn nấp và hết sức kiềm chế khí tức bản thân.

Tuy nhiên sau khi đeo nhẫn ngụy trang, cho dù là khí tức bọn họ bị tiết lộ, thì cũng chẳng khác gì khí tức vong linh bình thường, cũng sẽ không gây ra sự chú ý quá lớn.

Ngay khi bọn họ vừa mới ẩn núp xong, một vong linh sinh vật khổng lồ xuất hiện ở đằng xa. Đây là một con chim xương khổng lồ, xương cốt từ trên xuống dưới đen như mực, chỉ có điều ở hai cánh có một màng thịt mỏng manh, trong hai hốc mắt trống rỗng có hai đốm lửa đỏ không ngừng nhảy múa, mang theo khí tức vong linh cường đại đi về phía này.

Cảm thụ được khí tức của đối phương, Tiếu Ân lập tức biết, đây là một sinh vật vong linh cấp chín.

Trong lòng hắn thẩm bồn chồn, vừa mới tiến vào liền đụng phải vong linh cấp chín, không biết đây có phải chỉ là trùng hợp thôi hay không?

Ánh mắt nhìn về phía Hắc Long Vương, lúc lão già này nhìn về phía vong linh trong mắt lóe ra vẻ tham lam. Điều này chứng tò hắn rất muốn đánh chết cái vong linh sinh vật trước mắt này để trợ giúp hắn dung hợp lĩnh vực, nhưng không biết vì sao, Hắc Long Vương lại nhẫn nại không ra tay. dường như rất kiêng kị cái gì đó.

Sau một lát, con chim xương này không phát hiện được gì bèn vỗ cánh, chậm rãi bay đi.

Luo Sise thở dài một tiếng, nói:

Vận khí của chúng ta xem như không tệ, tạm thời xem như an toàn.

Tiếu Ân rất lấy làm lạ, hắn khiêm tốn thỉnh giáo:

Luo Sise, con chim xương kia có huyền cơ gì sao?

Đương nhiên. Con chim xương kia tuy rằng chỉ là cáp chín mà thôi. nhưng là trinh sát của khu mộ của ngụy thẩn này. Có lẽ con chim xương này cảm ứng được vừa rồi có năng lượng dao động từ truyền tống trận phát ra, cho nên mới đến đây tra xét một chút. Nếu chúng ta làm thịt nó, vậy tiếp theo sẽ phải đối mặt với một lượng vong linh vô cùng vô tận. Thậm chí nếu vài vong linh đế vương kéo đến, chúng ta sẽ chịu không nổi.

Beica nhẹ giọng bổ sung:

Đúng vậy, chúng ta tuyệt đối không thể đụng độ một lượng lớn bộ đội ở nơi này. Đặc biệt là chỗ này. Tuyệt đối không thể.

Tiếu Ân vừa nghĩ qua một chút lập tức sáng tỏ. Truyền tổng trận ở đáy biển kia phỏng chừng chính là trực tiếp thông đến nơi này. Nếu để đám vong linh sinh vật phát hiện truyền tổng trận này, vậy Tiếu Ân tin tưởng, bọn chúng nhất định sẽ phá hủy hoàn toàn cái bình đài này, một hạt cát cũng không lưu lại.

Nên thả nó đi.

Thiago Motta đột nhiên nói:

Thả nó đi rồi chúng ta cũng nhanh nhanh ly khai tránh lưu lại dầu vết gì ở đây.

Luo Sise và Beica đồng thời phụ họa. Ngay cả Hắc Long Vương cũng gật đầu một cái, chỉ có Tiếu Ân là điếc không sợ súng, ngây thơ ngờ nghệch. Hắn thầm than, lực lượng lĩnh vực của mình tuy rằng vô cùng cường đại nhưng về mặt kiến thức và sự từng trải quả thật không thể so sánh nổi với những nhân vật truyền kỳ kỳ cựu.

Luo Sise dẫn đầu, đến một kiến trúc hình tháp ở giữa bình đài nhẹ nhàng ẩn vào một ma pháp đồ án trên đó, từ kiến trúc này lập tức truyền đến tiếng máy móc chuvển động, rồi một miệng hang to từ từ lộ ra, một con đường tăm tối, đầy âm phong quỷ khí xuất hiện.

Giữa khoảng bình đài yên tĩnh đột nhiên phát ra âm thanh như vậy thật là có chút làm người ta sởn tóc gáy, chỉ có điều tất cả mọi người ở đây đều là hạng người to gan lớn mật, không chút do dự theo Luo Sise tiến vào trong đó.

Trong thông đạo tối đen như mực, nhưng bằng vào tinh thần cảm ứng của mọi người thì có ánh sáng hay không kỳ thật cũng không có gì khác biệt.

Rất nhanh, bọn họ đã đi tới tầng thấp nhất trong khối kiến trúc. Luo Sise đẩy một cửa đá màu đỏ ra. Trong cửa đá là một phòng nho nhỏ. Sau khi năm người đi vào liền có vẻ vô cùng chật hẹp.

Luo Sise giơ tay vuốt ve vách phòng một chút, thật cẩn thận rút một khối gì đó trên vách tường ra.

Tiếu Ân thấy thế mới biết, hóa ra ở trong này không ngờ còn có cơ quan như vậy.

Giống như là một ngăn kéo, vách tường này kỳ thật rỗng ruột. Trên mặt có rất nhiều lỗ nhỏ như tổ ong, chi chít, ken dày đặc, cũng chẳng ai biết đến tột cùng có bao nhiêu lỗ.

Luo Sise giơ tay, Beica và Thiago Motta lập tức lấy ra một không gian trang sức, hai người giơ tay lên, lấy ra ba mươi hai viên thần lực kết tinh, sau đó đem mấy viên này cẩn thận để vào trong mấy lỗ nhỏ.

Beica khá rộng tay, xuất ra hai mươi hai viên thần lực kết tinh, còn Thiago Motta chỉ lấy ra mười viên.

Luo Sise than nhẹ một tiếng, cũng lấy ra một không gian trang sức, lấy hơn mười viên thần lực kết tinh từ trong đó ra để vào lỗ nhỏ.

Động tác của ba vị này mặc dù nhanh nhẹn quyết đoán, nhưng Tiếu Ân có thể cảm ứng được sự tiếc nuối không nỡ trong lòng bọn họ, hắn thậm chí còn có cảm giác những viên thần lực kết tinh này đã là toàn bộ gia tài của bọn họ.

Hắc Long Vương đột nhiên cười ha hả, nói:

Thần lực kết tinh của các vị có phải hơi quá ít một chút hay không? Nếu không chê, coi như ta góp một phần được không?

Ba người Beica mừng rỡ, Luo Sise vội vàng nói:

Nếu chân long đại nhân đồng ý ra tay tương trợ, chúng ta tất nhiên là vô cùng cảm kích.

Hắc Long Vương cũng không nói lời thừa, trực tiếp lấy ra một không gian trang sức, dưới ánh mắt nghẹn ngào trân trối của ba người kia, thoải mái xuất ra một trăm viên thần lực kết tinh, bỏ tất cả vào những lỗ nhỏ.

Ba người Beica đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ hâm mộ cực độ.

Thiago Motta cười khổ nói:

Thật không hổ là chân long đại nhân, số thần lực kết tinh mà một mình ngài lấy ra không ngờ so với chúng ta mấy trăm năm liều mạng tích lũy còn hơn nhiều như vậy, ôi...

Luo Sise do dự một chút, nói:

Chân long đại nhân, ngài khẳng khái như thế, chúng ta thật sự là không biết làm sao để báo đáp. Nếu ngài không chê, chúng ta nguyện ý cùng ngài chia sẻ thượng cổ truyền tống trận này.

Hắc Long Vương cười ha hả, nói:

Được, nếu các ngươi nguyện ý, ta nhất định hầu tiếp.

Ba người Beica đồng thời thở phào nhẹ nhõm một hơi, trong mắt cùng có một tia vui mừng.

Tiếu Ân khinh miệt nhìn Hắc Long Vương. Thần lực kết tinh mà hắn xuất ra toàn bộ đều là màu đỏ đen. Rõ ràng là thứ mình đưa tặng hắn lại bị hắn lấy ra để kiếm nhân tình người khác, da mặt thật là dày!

Hắc Long Vương dường như phát hiện suy nghĩ của Tiếu Ân, sắc mặt hắn hơi hơi đỏ lên, ho nhẹ một tiếng, nói:

Tiếu Ân, ngươi có biết đây là nơi nào không?

Sự chú ý của Tiếu Ân lập tức bị hướng về chỗ khác. Đối với tất cả mọi chuyện ở đây hắn đều vô cùng hiếu kỳ, đương nhiên muốn hiểu biết thêm một chút.

Nơi này chính là đầu mối khống chế ngôi mộ của ngụy thần này. Hắc Long Vương trang nghiêm nói:

- Mỗi một cái bình đài bềnh bồng ngoài kia đại biểu cho phần mộ của một vị ngụy thần, mà thứ duy trì bình đài lơ lửng giữa không trung, kỳ thật chính là tín ngưỡng lực trong thần lực kết tinh. Phía dưới mỗi một phần mộ của ngụy thần đều có một căn phòng điều khiển là đầu mối khống chế ngôi mộ. Bên trong đều có một lượng thần lực kết tinh không giống nhau.

Trong mắt Tiếu Ân hiện lên vẻ sáng tỏ, nói:

- Ta hiểu rồi. Nếu thần lực kết tinh bên trong tiêu hao sạch sẽ, bình đài sẽ rơi xuống tan nát, sau này cho dù chúng ta muốn thông qua ma pháp trận tiến vào, cũng không có khả năng.

Hắc Long Vương cười ha hả nói:

Đúng vậy, nếu bình đài này biến mất, như vậy chúng ta làm sao sử dụng truyền tống trận đây?

Tiếu Ân nhìn qua những lỗ nhỏ chi chít kia, đột nhiên hỏi:

Một viên thần lực kết tinh có thể duy trì bao nhiêu thời gian?

Không nhiều lắm, đại khái là chừng mười năm.

Luo Sise tiếp lời nói:

Lần trước khi chúng ta đến đây, thần lực kết tinh bên trong gần như đã tiêu hao sạch sẽ, chúng ta tuy rằng đã bổ sung qua một lần, nhưng chỉ có thể duy trì trong thời gian mấy trăm năm. Cho nên cho dù không có hai vị gia nhập, trong vòng hai mươi năm, chúng ta cũng phải đến đây một chuyến.

Tiếu Ân khẽ gật đầu, lần này thả vào tổng cộng gần một trăm năm mươi viên thần lực kết tinh, tức là có thể duy trì bình đài này trong thời gian một ngàn năm trăm năm.

Lòng hắn khẽ động, hỏi:

Corey đại nhân, các bình đài khác đều như thế sao?

- Phải, tất cả các ngôi mộ của ngụy thần đều là như thế.

- Nếu đều là như vậy, như vậy những bình đài còn lại không ai bổ sung thần lực kết tinh, chẳng phải sớm muộn gì cũng có một ngày phải sụp đổ sao?

- Không đâu!

Hắc Long Vương bật cười nói:

- Trong mộ của ngụy thần chỉ cần không bị phá hủy nặng nề thì sẽ tự động hấp thu năng lượng nơi này duy trì bình đài ở trạng thái trôi nổi.

- Năng lượng ở đây có tín ngưỡng lực sao?

- Đúng! Đây là tín ngưỡng lực do đám vong linh sinh ra, chỉ cần ngôi mộ của ngụy thần không bị phá hoại nặng vậy có thể vĩnh viễn duy trì như vậy!

Tiếu Ân biến sắc, hỏi:

- Chúng ta đi tới nơi này, có phải sẽ hủy hoại nó hay không?

Hắc Long Vương không chút do dự nói:

- Đương nhiên! Nhưng những thứ kia đều quý báu dị thường, hiện giờ đều theo chủ nhân của chúng mà chìm vào giấc ngủ dài. Nếu chúng ta khai quật chúng nó đi ra, cũng là giúp những thứ đồ quý báu này tiếp tục phát huy tác dụng của chúng. Đây chính là một việc tốt!

Tiếu Ân cười khổ một tiếng, hắn cũng không thể da mặt dày đến độ nói đi trộm mộ thành một việc quang minh chính đại như thế.

- Tốt lắm, chúng ta đi thôi.

Luo Sise đẩy ngăn kéo trên vách tường vào, nói:

- Nơi này dù sao cũng là thế giới của vong linh, chúng ta không nên ở lâu, nhanh chóng xác định mục tiêu đi.

Hắc Long Vương vừa rời khỏi phòng, vừa dò hỏi:

- Các ngươi có mục tiêu cụ thể nào hay không?

Luo Sise cười khổ nói:

- Đương nhiên không có, chúng ta đến nơi đây, đều là mơ mơ hồ hồ, hết thảy đều phải xem vận khí như thế nào.

Hắc Long Vương dường như tính toán trong lòng một chút, nói:

- Theo ta được biết, vong linh sinh vật bảo vệ ngôi mộ càng nhiều, bên trong lại càng có thể xuất hiện thứ tốt. Không bằng chúng ta đi tìm vài ngôi mộ đầy vong linh ngụy thần bảo vệ đi!

Luo Sise sắc mặt khẽ biến, nói:

- Corey đại nhân, nếu vong linh sinh vật số lượng quá đông, chỉ e chúng ta căn bản là không thể trong khoảng thời gian ngắn diệt sạch chúng nó. Nếu làm kinh động đám vong linh bảo vệ bên ngoài ngôi mộ, vậy chúng ta có thể an toàn thoát thân cũng đã là chuyện rất xuất sắc rồi.

Hắc Long Vương không nói gì cười, nói:

- Ngươi yên tâm đi, chúng ta khẳng định có thể ứng phó được.

Hắn chỉ chỉ Tiếu Ân, nói:

- Đây là người có lực lượng lĩnh vực, đối phó một ít vong linh nho nhỏ, không có bất cứ vấn đề gì.

Nghe câu nói đầy tin tưởng kia của Hắc Long Vương, mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Nhưng vừa nghĩ tới lực lượng lĩnh vực trên người Tiếu Ân theo truyền thuyết có uy lực như trời biển, trong lòng bọn họ dường như cũng có chút an tâm.

Tiếu Ân hấp háy mắt, lão long này không ngờ lại đem mình ra làm bia. Kỳ thật hắn muốn đến chỗ nhiều vong linh sinh vật nhất hẳn là để hấp thu năng lượng vong linh.

Mọi người cẩn thận cẩn thận rời khỏi bình đài này. Bọn họ cũng không ra tay ở khu vực chung quanh mà nhanh chóng len lỏi qua khe hở giữa các bình đài.

Đương nhiên, ngay cả khi đang phi hành, bọn họ cũng hết sức kiềm chế khí tức bản thân, tránh để đám vong linh sinh vật đi tuần phát hiện.

Trên mỗi một cái bình đài, đều có một tầng mỏng sương mù, khiến người ta không thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong như thế nào.

Tuy rằng mọi người có vô số thủ đoạn có thể xua tan sương mù đó, nhưng không có người nào ngu ngốc đến mức làm cái việc ngu ngốc như vậy. Ngay cả Luo Sise cũng không lấy hạt châu nhỏ màu bạc ra để xua tan làn sương mù. Dù sao, nếu sương mù đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng, vậy bất kể là ai đều biết là có người tiến vào trong đó, khẳng định hấp dẫn vô số vong linh linh vật vẫn lởn vởn chung quanh.

Hắc Long Vương dẫn mọi người đi. Ánh mắt hắn kiên định mà thận trọng, chẳng qua dọc theo đường đi, tuy rằng hắn nhiều lần dừng lại, cẩn thận quan sát, nhưng thủy chung không có xác định đến tột cùng đi cướp ngôi mộ ngụy thần nào.

Đám người Tiếu Ân lẳng lặng đi theo sau lưng hắn, lấy định lực của bọn họ đương nhiên sẽ không để ý chút thời gian ấy.

Rốt cục, Hắc Long Vương ngừng lại, ánh mắt hắn ngóng về một bình đài thật lớn cách đó không xa.

Diện tích bình đài này lớn hơn rất nhiều so với bình đài ban đầu bọn họ đổ bộ lên, ước chừng ba nghìn thước vuông. Từ rất xa nhìn lại, có thể cảm ứng được một cỗ sát khí mãnh liệt quanh quẩn đâu đây.

Sắc mặt Luo Sise khẽ biến, nói:

- Chân long đại nhân, ngài không ngờ tính chọn ngôi mộ của ngụy thần này sao?

- Phải!

Hắc Long Vương nói không chút lấp liếm.

- Nhưng trong ngôi mộ của ngụy thần quy mô như ngôi mộ này chỉ sợ sẽ có vài cường giả cấp vong linh đế vương tồn tại. Nếu để hắn phát ra tín hiệu cầu cứu, như vậy công sức của chúng ta sẽ đổ sông đổ bể, chẳng khác gì kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

- Không.

Hắc Long Vương an ủi nói:

- Chỉ cần làm thịt hắn trước khi hắn phát ra tín hiệu cầu cứu, như vậy tất cả mọi vấn đề đều có thể giải quyết.

Đám người Luo Sise không ngừng cười khổ. Một vong linh đế vương đó. Đó chính là một tồn tại cùng giai với mấy người bọn họ, làm thế nào có thể dễ dàng tiêu diệt như thế.

Trong mắt Beica hiện lên vẻ khác thường, đột nhiên nói:

- Chân long đại nhân, nếu ngài và Tiếu Ân nắm chắc có thể một mình diệt sát đám đông vong linh trong ngôi mộ này, vậy hành động lần này có thể thành công.

Hắc Long Vương ngẩn ra, cười hỏi:

- Ngươi không yên tâm về thực lực hai người chúng ta?

Beica khẽ mỉm cười, nói:

- Bằng vào thực lực có thể vượt cấp khiêu chiến của chân long đại nhân, còn có lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân, nếu ngay cả một đám bảo vệ nho nhỏ của một ngôi mộ của ngụy thần cũng không đối phó được chẳng phải là thành trò đùa cho người ta chê cười sao?

Hắc Long Vương vừa lòng gật đầu một cái, hỏi:

- Như vậy ba người các ngươi ở đâu?

- Thần linh hoàng kim hệ của chúng ta có truyền lại một loại mật thuật có thể lợi dụng lĩnh vực để thi triển, có thể đem không gian trong một khu vực nhất định hoàn toàn phong tỏa, tuy rằng không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với sinh vật bên trong nhưng có thể hoàn toàn ngăn chặn bất cứ thanh âm và khí tức nào thoát ra ngoài.

Beica bình tĩnh nói.

Lúc này ngay cả Tiếu Ân trên mặt cũng nửa mừng nửa lo.

- Hội trưởng đại nhân, không ngờ ngài còn có mật thuật thần kỳ như vậy, vậy mọi chuyện sẽ đơn giản hơn.

Tiếu Ân chân thành nói.

Beica cười khổ một tiếng, nói:

- Kỳ thật ta cũng không ngờ, lần này chẳng những có thể tiến vào năm người, hơn nữa ngay cả Luo Sise và Thiago Motta cũng không vì mất đi rất nhiều máu tươi mà giảm đi sức chiến đấu, nếu không ta cũng sẽ không đề xuất dùng mật thuật này. Vì mật thuật này cần ít nhất ba người mới có thể bố trí.

Tiếu Ân hơi do dự rồi nói:

- Được rồi, xin mời ba vị bố trí mật thuật cho tốt. Sau đó ta và Corey đại nhân sẽ ra tay.

Beica xuất ra ba ma pháp đạo cụ nhìn như một vòng tròn giống nhau như đúc, đem hai cái phân cho hai người Luo Sise và Thiago Motta.

Luo Sise nhìn vòng tròn trong tay, thở dài một tiếng, nói:

- Không thể tưởng được, thật sự có một ngày có thể sử dụng món đồ này.

Tiếu Ân nghe hắn nói đầy cảm khái, trong lòng khẽ động, vội vàng hỏi nguyên nhân bên trong.

Luo Sise bật cười ha hả, nói:

- Mật thuật do thần linh của hoàng kim hệ truyền lại này ta cũng từng nghe qua. Hiện giờ có thể tự mình thi triển, coi như được đền bù tâm nguyện.

Sau khi ba người cầm đạo cụ, Luo Sise và Thiago Motta lập tức đi dọc theo vùng rìa lớp sương mù mỏng manh bao phủ bình đài thiên thai tìm một điểm sao cho khoảng cách giữa vị trí ba người bằng nhau.

Rất nhanh, hai người bọn họ đều tự chọn lựa được một chỗ tốt, chờ Beica ra lệnh.

Beica hướng về bọn họ gật đầu một cái, nhẹ nhàng vung đạo cụ ma pháp trong tay, trên mặt đạo cụ lập tức hiện ra một vầng hào quang vàng quỷ dị cực kỳ mỏng manh, hào quang lờ mờ này không tiến vào lớp sương mù bao phủ bình đài.

Tiếp theo hai người ở đằng xa cũng có những động tác giống thế, từ vòng tròn tỏa ra những sợi tơ màu vàng giống như một lưới đánh cá thật lớn bao phủ toàn bộ bình đài.

Trong lớp sương mù bao phủ bình đài lấp ló những tia hào quang óng ánh vàng, nhìn có vẻ vô cùng dữ tợn và đáng sợ.

Hoàn hảo là, những chuyện này xảy ra trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi, sau khi những tia sáng óng ánh vàng kết nối lại thành một cái lưới hoàn chỉnh, nháy nháy vài cái rồi lập tức hoàn toàn ẩn hình.

Beica hướng về Tiếu Ân nói:

- Ma lực ba người chúng ta chỉ có thể duy trì một ngày một đêm, tuy nhiên hy vọng các ngươi có thể trong vòng hai mươi mấy giờ chấm dứt chiến đấu, nếu không chúng ta sẽ huỷ bỏ mật thuật này. Bởi vì sau khoảng thời gian đó nếu muốn tiếp tục duy trì sẽ hao tổn ma lực rất lớn, ngay cả chúng ta cũng chưa chắc có thể chịu nổi.

Hắc Long Vương gật đầu một cái thật mạnh, lôi kéo Tiếu Ân đang muốn nói lại thôi, thong dong tiến vào trong làn sương mù.

Sương mù nhìn qua cực mỏng, nhưng thật ra dày đặc vô cùng, sau khi đi vào rất lâu rốt cục mới đi tới trên bình đài.

Trên bình đài đầy những công trình nguy nga tráng lệ. Tiếu Ân và Hắc Long Vương cũng không lập tức ra tay, mà ẩn dấu khí tức, lặng lẽ hạ xuống phía trước một kiến trúc.

- Hừ, không thể tưởng được Beica kia không ngờ còn nắm giữ hoàng kim võng mật thuật của hoàng kim hệ. Người này tuyệt đối không thể xem thường.

Hắc Long Vương trầm giọng nói.

Tiếu Ân rùng mình. Hắn đương nhiên biết lão long này mắt cao hơn trán, đối với rất nhiều đồ vật và nhân vật này nọ đều chướng mắt, nhưng hoàng kim võng này không ngờ có thể khiến hắn kiêng kị như thế, vậy khẳng định không dễ ứng phó. Tuy nhiên ngoài mặt hắn vẫn thản nhiên như trước nói:

- Beica là hội trưởng ma pháp công hội cả ngàn năm, trong tay có vài thứ tốt cũng không có gì là đáng ngạc nhiên.

Hắc Long Vương khẽ lắc đầu, nói:

- Ngươi không biết danh tiếng của hoàng kim võng đâu. Năm xưa trong trận chiến của chúng thần, mật thuật này từng gây ra náo động lớn, ngay cả cường giả cảnh giới ngụy thần cũng không nhất định có thể bỏ chạy khỏi hoàng kim võng.

Nụ cười trên khuôn mặt Tiếu Ân lập tức tắt ngấm, hắn trầm giọng nói:

- Ý của ngươi là...

Hắc Long Vương lặng lẽ gật đầu, nói:

- Cái kia tên cũng chẳng có hảo tâm gì đâu. Chẳng qua là lợi dụng chúng ta làm tay đấm cho chúng. Ba tên bọn chúng ngồi ngoài xem kịch. Bày ra hoàng kim võng, trên danh nghĩa là vì phòng bị vong linh ở đây trốn thoát, kỳ thật còn không phải vì phòng bị chúng ta chợt rời đi ư?

Tiếu Ân trầm mặc một chút, đột nhiên cười nói:

- Bọn họ không xông vào cũng tốt, càng dễ thỏa mãn tâm nguyện của ngươi, không ai cùng ngươi tranh đoạt vong linh.

Hắc Long Vương ngẩn ra, lập tức cười khổ nói:

- Hay thật! Coi như ngươi nói có lý!

Hắn lắc lắc đầu, giới thiệu tình hình nơi này cho Tiếu Ân biết.

Trong ngôi mộ của ngụy thần, tất cả vong linh sinh vật chia làm hai bộ phận.

Bộ phận vong linh thứ nhất là đám không ngừng qua lại tuần tra bên ngoài ngôi mộ của ngụy thần. Nếu phát hiện có người ngoài xâm nhập, lập tức sẽ hô bằng gọi hữu xông đến chém giết, không đuổi hoặc giết chết người từ bên ngoài xâm nhập thì tuyệt đối không chịu từ bỏ ý đồ.

Một bộ phận vong linh còn lại khác ở trong mộ của ngụy thần. Những vong linh này phần lớn là bản thân ngụy thần hoặc là những bộ hạ của ngụy thần bị chôn theo sinh ra vong linh sinh vật.

Bởi vì sau khi chết đi mới trở thành vong linh, hơn nữa không có cơ hội tiến giai cho nên đại bộ phận đều dừng lại ở cấp chín vong linh quân chủ. Chỉ có một số ít tiến giai tới cảnh giới vong linh đế vương, nhưng muốn tiến thêm một bước thành vong linh ngụy thần thì muôn vàn khó khăn.

Phỏng chừng cũng chỉ có vong linh đế vương cắn nuốt vô số vong linh đế vương khác, mới có cơ hội tiến giai đến cấp bậc vong linh ngụy thần.

Tuy nhiên nếu thật sự có vong linh ngụy thần tồn tại, Hắc Long Vương và Tiếu Ân cũng sẽ không sợ hãi.

Hai bộ phận vong linh sinh vật này như nước sông không phạm nước giếng, cho dù thấy có xung đột, những vong linh còn lại cũng là mặc kệ bay qua, quyết không nhúng tay vào.

Nhưng nếu là có một bên gặp kẻ thù từ bên ngoài, và thực lực bản thân không thể ứng phó nổi thì có thể phát ra thỉnh cầu triệu tập. Khi đó người từ bên ngoài đến sẽ đối mặt với toàn bộ vong linh sinh vật trong khu mộ của ngụy thần, cho dù là Hắc Long Vương và Tiếu Ân, cũng chỉ có thể chạy trối chết.

Tiếu Ân rốt cục cũng hiểu được đại khái. Hắn vô cùng khâm phục tri thức uyên bác của Hắc Long Vương, không hổ là sống hơn mười vạn năm, lão già này, ngay cả chuyện của vong linh cũng biết không ít.

- Tiếu Ân, lát nữa khi ngươi ra tay, khống chế thực lực ở tầm ma pháp sư cấp chín sao, đặc biệt chú ý, không được bại lộ lực lượng lĩnh vực.

Hắc Long Vương trầm giọng nhắc nhở.

Tiếu Ân khẽ cau mày, hỏi:

- Vì sao?

Hắc Long Vương cười ha hả, nói:

- Ngôi mộ của ngụy thần này không có một chút nào đổ nát, hơn nữa còn có chút thần tính mơ hồ. Nếu ta không có nhìn lầm, ở đây hẳn là có vong linh đế vương.

Sắc mặt Tiếu Ân lập tức trở nên có chút cổ quái:

- Ngươi bảo ta chờ để đi đánh lén sao?

Mặt Hắc Long Vương méo mó, nói:

- Cái này sao có thể gọi là đánh lén được? Cái này gọi là giả yếu dụ địch, một đòn chết ngay. Đây là vận dụng chiến thuật một cách chính xác, ngươi hiểu chưa?

Tiếu Ân gật đầu thật mạnh, nói:

- Ta hiểu rồi!

Tuy nhiên trong lòng hắn thầm lắc đầu. Da Long tộc quả nhiên là dày có hạng!

Hai người thương nghị xong, lập tức triệt hồi ma pháp ẩn dấu trên người, tản mát khí tức bản thân ra ngoài.

Do đã mang nhẫn ngụy trang nên khí tức trên người bọn họ tự động chuyển thành khí tức vong linh. Nhưng đối với vong linh bậc cao mà nói, mỗi một vong linh đều có địa bàn của riêng mình.

Đột nhiên xuất hiện hai cỗ khí tức vong linh khổng lồ, lập tức như là quăng cây đuốc vào bể xăng, khuấy động tất cả vong linh sinh vật trong bình đài.

Vô số vong linh khí tức âm trầm u ám lơ lửng trên không trung. Phía trước những kiến trúc vốn dĩ nhìn qua không có một bóng người lập tức xuất hiện một lượng lớn vong linh bộ đội.

Trong đám chiến binh vong linh có xương khô, âm hồn, cương thi, thậm chí còn có một đám vong linh bậc cao như hắc võ sĩ, quỷ hút máu....

Tuy nhiên trong đám đó ma lực dao động trên người mãnh liệt nhất là một cương thi to lớn thân cao tới gần năm thước. Toàn thân hắn bị một bộ áo giáp chặt chẽ bao lại, ngay cả một chút khe hở cũng không có lưu lại.

Trên tay hắn, cầm một thanh kiếm lớn cũng cao gần bằng người hắn, nếu quay ngang ra có thể sử dụng như một tấm khiên.

Ma pháp dao động từ trên người hắn truyền ra dày đặc, cường độ mạnh mẽ như thế ít nhất cũng không kém hơn cửu tinh cường giả trên đại lục.

Tiếu Ân trợn mắt há hốc mồm nhìn cương thi hình tượng kỳ dị này, do dự một chút, hỏi:

- Đây là binh chủng gì? Ma pháp sư hay là võ sĩ?

- Hắn là võ sĩ, nhưng là võ sĩ có uy lực không kém hơn ma pháp sư.

Tiếu Ân líu lưỡi nói:

- Không có khả năng. Võ sĩ làm sao có thể so sánh với ma pháp sư?

Ở thế giới này là thế giới ma pháp, nếu nói võ sĩ giống như những cường giả sử dụng binh khí lạnh ở địa cầu xưa kia, vậy ma pháp sư tương đương với người dùng vũ khí nóng.

Bất kể vũ khí lạnh hùng mạnh như thế nào, nhưng gặp phải vũ khí nóng cũng không thể kháng cự. Bị vũ khí nóng đánh trúng lập tức tan thành tro bụi.

Hắc Long Vương cười ha hả, nói:

- Tiếu Ân, đây không phải võ sĩ bình thường, đây là ma pháp võ sĩ đã bị thần linh chúc phúc. Bọn họ tu luyện cũng là ma pháp, tuy nhiên dùng phương pháp của võ sĩ để phóng xuất ra, so với ma cung thủ của tinh linh cũng không khác mấy.

Tiếu Ân lúc này mới cảm thấy thoải mái, hóa ra là ma pháp võ sĩ đã sớm biến mất theo thần linh không để lại chút dấu vết nào, trách không được hắn cảm giác cổ quái như thế.

Tuy nhiên, tận đáy lòng Tiếu Ân bất chợt toát ra một ý niệm, nếu mình cũng có thể có được một lượng lớn ma pháp võ sĩ thì thật là tốt!

Một luồng năng lượng dao động mãnh liệt từ đám đông vong linh truyền tới.

Trong năng lượng dao động không có ngôn ngữ cụ thể, nhưng truyền đến ý niệm uy hiếp cường đại.

Đặc biệt là trong ý niệm truyền đến từ trên người cương thi cao lớn kia bao hàm căm hận, khủng bố, đe dọa tầng tầng lớp lớp những cảm giác bất đồng, chỉ cần tiếp xúc một chút là đủ để người bình thường vĩnh viễn chìm vào những cơn ác mộng khủng bố