Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 7 - Chương 53: Vũ khí diệt thế




Ngay lập tức trong đầu Tiếu Ân xuất hiện vài ý niệm, mình phải tạm ngừng giằng co với điểm đen.

Hắn không tin trên thế giới này có cái gì gọi là thiên hạ vô địch, điểm đen tuy lợi hại nhưng chắc chắn có thứ có thể khắc chế được chúng nó, cửa đá có thể khiến chúng nó ngủ say là một minh chứng.

Cho nên sau khi vây khốn điểm đen, trong đầu Tiếu Ân xuất hiện ý niệm, phải làm thế nào để diệt sạch thứ này.

Tâm niệm khẽ động, tị thủy châu bánh trướng lên biến thành một quả cầu trong suốt.

Từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy rõ trạng thái của điểm đen, trong một khoảng thời gian ngắn, chúng nó to thêm một vòng và có xu thế tiếp tục phát triên.

Tâm niệm Tiếu Ân chuyển động, tị thủy châu lập tức tràn ngập hơi thở giết chóc cường đại, nếu đổi lại là người khác, dù là thượng cổ băng ma cũng phải kiêng kỵ ba phần, nhưng điểm đen lại không hề có cảm giác, hơi thở giết chóc căn bản không thể ảnh hưởng tới chúng nó.

Khuôn mặt của Tiếu Ân nhăn nhó, năng lượng sát lục có thể khiến tất cả sinh linh trở nên táo bạo và bất an, chẳng lẽ điểm đen không phải là sinh mạng?

Tuy nhiên nói thật, Tiếu Ân chỉ có thể hình dung điểm đen như thế, bởi vì chúng nó thực sự là một đám điểm đen.

Không có đầu, không có thân hình, không có đuôi, cái gì cũng không có, hơn nữa không phải rất tròn, giống như những nét mực điểm trên tờ giấy trắng, hình thành nên vô số điểm đen.

Biết năng lượng sát lục không thể tạo thành ảnh hưởng với chúng nó, Tiếu Ân thả vạn năm quang nguyên vào trong.

Vạn năm quang nguyên có nhiệt độ mạnh, hơn nữa do nhiệt độ quá mạnh nén sinh ra một ít khe nứt không gian.

Dưới sự không chế của hắn, vạn năm quang nguyên tiếp xúc với điểm đen, năng lượng hỏa hệ cường đại lập tức bùng lên thiêu đốt điểm đen.

Chỉ có điều còn không chờ Tiếu Ân cao hứng, ngọn lửa nhỏ không biết vì sao lại dập tắt, sau đó, điểm đen lại lớn lên.

Lúc này Tiếu Ân mới hiểu hóa ra vạn năm quang nguyên không đốt cháy chúng nó, ngược lại còn cấp thêm năng lượng cho chúng nó.

Trong lòng thầm than một tiếng, Tiếu Ân lập tức cải biến sách lược, từng khe nứt không gian xuất hiện bên cạnh chúng nó, trong nháy mắt xẹt qua thân hình chúng nó, nhưng chuyện quỷ dị lại xuất hiện.

Không ngờ khe nứt không gian mất đi hiệu lực, cho dù Tiếu Ân tận mắt thấy khe nứt không gian xẹt qua điểm đen, nhưng điểm đen giống như bất động, không thèm để ý tới sự mơn trớn của khe nứt không gian.

Điều này khiến người khác giật mình.

Hít một ngụm khí lạnh, Tiếu Ân lập tức thu vạn năm quang nguyên trở về.

Sau đó, nguyên tố triệu hoán, thiểm điện hệ, hoàng kim hệ, các hệ ma pháp lần lượt được phóng ra, kết quả năng lượng hoàng kim hệ dường như có thể đẩy lùi tốc độ tăng trưởng của điểm đen, còn các hệ ma pháp không ánh hưởng gì tới chúng.

Một giọt mồ hôi lạnh từ trên đẩu Tiếu Ân chảy xuống, không ngờ thứ này khó giải quyết như vậy.

Trầm ngâm một lúc, tâm niệm của Tiếu Ân khẽ động, một chiếc gai xương màu đen xuất hiện bên trong tị thủy châu.

Gai xương này lấy từ chiếc đuôi của thượng cổ băng ma, toàn thân thượng cổ băng ma là một mánh tuyết trắng chỉ duy chiếc gai xương này có màu tối đen, điều này nói rõ thứ này có uy lực to lớn nếu không chiếc gai đuôi này đã không tồn tại được khi đuôi của thượng cổ băng ma bị hủy.

Dưới sự khống chế của Tiếu Ân, gai xương chợt đâm vào một điểm đen, điểm đen hơi động đậy rồi từ từ bất động, giống như bị hàn băng đông lạnh, không thể nhúc nhích.

Trong lòng Tiếu Ân vui vẻ, thứ này quả nhiên lợi hại, không ngờ có thể đông lạnh điểm đen.

Nhưng nếu như thế, vì sao thượng cổ băng ma lại e ngại chúng nó?

Do dự một chút, Tiếu Ân buông điểm đen này ra, đám vào một điểm đen khác.

Rất nhanh đã có hơn mười điểm đen không thể nhúc nhích, giống như mất đi động lực ngã xuống.

Tiếu Ân Vốn nên cao hứng, nhưng không biết vì sao, trong lòng hắn lại lo lắng, có lẽ bởi vì biểu hiện quỷ dị của thượng cổ băng ma trước điểm đen, khiến trong lòng hắn có bóng ma.

Từ từ hai mắt của Tiếu Ân run lên, khuôn mặt xuất hiện nụ cười khổ.

Hơn mười điểm đen ngã xuống, bắt đầu run rẩy đứng lên, lại một lần nữa sống lại, hơn nữa bắt đầu cắn nuốt năng lượng.

Tiếu Ân thở dài một hơi, rốt cuộc hắn minh bạch điểm đem tuy có thể bị gai xương đen khắc chế nhưng chỉ tạm thời mà thôi, trừ khi gai xương đen vĩnh viễn ở trên người điểm đen, nếu không không thể khống chế được chúng.

Khuôn mặt Tiếu Ân do dự, trong tay đột nhiên có thêm tiểu mộc kiếm.

Tiếu Ân nắm tiểu mộc kiếm, có cảm giác buồn cười, giống như người lớn đùa nghịch với món đồ chơi của trẻ nhỏ.

Cầm mũi kiếm đua vào trong tị thủy châu, Tiếu Ân sử dụng con bài chua lật của mình, xem lôi điện màu tím được xưng là cấm chú của thần linh có biểu hiện như thế nào.

Nhưng mà lông mày của hắn đột nhiên giương lên, sau đó nhìn về một phía, khuôn mặt hiện lên vẻ lạnh lẽo.

Thân hình như điện lao về phía sông nhỏ, chỉ trong một hô hấp, hắn đã vượt qua khoảng cách vài trăm thước tới bên sông nhỏ.

Mặt trên của sông nhỏ có một cỗ năng lượng dao động nhè nhẹ, đó là thần niệm của thượng cổ băng ma, nó đang thông qua thân niệm qua sát cuộc chiến giữa Tiếu Ân và điểm đen.

Tuy nhiên nó không ngờ Tiếu Ân lại cường đại như thế, đem điểm đen nhốt lại, nó tuyệt đối không thể làm được điều này.

Tất nhiên nếu để nó một lần nữa đấu với Tiếu Ân, nó tuyệt đối không sợ.

Dù sao mỗi người có một năng lực khác nhau, nên nó không nghĩ mình yếu hơn Tiếu Ân.

Đột nhiên thấy Tiếu Ân chạy tới bở sông, trong lòng thượng cổ băng ma cảm thấy lạnh giá.

Quả nhiên nó thấy Tiếu Ân giơ tay lên, tị thủy châu vây khốn điểm đen bắt đầu di động tới sông nhỏ.

Tuy nước sông lạnh như băng nhưng tốt xấu gì cũng là nước, gặp phải tị thủy châu, lập tức ngoan ngoãn phân ra làm hai.

Tiếu Ân nhảy xuống, cứ như vậy đạp trên tị thủy châu, đi thẳng tới chỗ thượng cổ băng ma.

Giống như một chiếc búa bổ đôi con sông nhỏ.

Thân hình to lớn của thượng cổ băng ma lộ ra, cặp mắt của nó chớp động hào quang kỳ dị, loại hào quang này không chỉ đại biểu cho thù hận mà còn có chút kiêng kỵ.

Có thể nói giờ phút này, trong lòng thượng cổ băng ma, địa vị của Tiếu Ân và điểm đen tương đương nhau, đặc biệt nhìn Tiếu Ân vây khốn điểm đen, thượng cổ băng ma càng kinh sợ.

- Đưa đây.

Tiếu Ân vươn tay, trầm giọng nói.

Tuy thượng cổ băng ma hận Tiếu Ân thấu xương nhưng giờ phút này nó phi thưởng bình tĩnh, hỏi:

- Ngươi muốn gì?

Tiếu Ân chỉ vào tị thụy châu, những điểm đen đang cắn nuốt năng lượng, duy chỉ có điểm đen bị gai xương kẹp là không thể nhúc nhích.

- Ta muốn gai xương của ngươi, càng nhiều càng tốt.

Tiếu Ân nói:

- Nếu ngươi không đưa cho ta, ta sẽ thả toàn bộ điểm đen, sau đó nhìn xem ai sẽ là người xui xẻo.

Ánh mắt của thượng cổ băng ma lóe lên tia sáng sắc bén, sát khí trở nên đậm đặc.

Nhưng trong mắt Tiếu Ân, tuy loại sát khí này mãnh liệt nhưng không có chút uy hiếp đối với hắn.

Một lúc lâu sau, thượng cổ băng ma hung hăng nói:

- Ta không có gai xương.

- Thật không?

Đôi mắt của Tiếu Ân lóe lên, bên trong lộ ra tia sáng nguy hiểm.

Thượng cổ băng ma bất đắc dĩ nói:

- Thân thể của chúng ta chỉ có một gai xương, một khi gai xương bị tổn thương, chung ta sẽ đại thương nguyên khí, không mất mười năm thời gian, đừng mơ mọc được cái gai xương thứ hai.

Tiếu Ân khẽ a một tiếng, hắn có chút tin tưởng lời nói của đối phương nhưng bề ngoài vẫn nói:

- Cho dù ngươi không có thì tộc nhân của ngươi? Chắc là có đi.

Thượng cổ băng ma tức giận hừ một tiếng nói:

- Ta bị giam giữ ở nơi này, không biết tộc nhân của mình ở đâu.

Tiếu Ân ngẩn ra, kinh ngạc hỏi:

- Chẳng lẽ ngươi vẫn sinh hoạt ở đây?

- Đúng.

Tiếu Ân yên lặng gật đầu, trong lòng biết nó nói thật.

Bởi vì nếu có cả tộc thượng cổ băng ma ở đây thì dù thực lực của Tiếu Ân có cường thịnh gấp đôi cũng bị chúng lột da rút gân.

Ánh mắt chuyển sang người thượng cổ băng ma, hắn hỏi:

- Điểm đen có lai lịch như thế nào? Phải làm thế nào mới tiêu diệt được chúng, bên trong cánh cửa có gì, vì sao ngươi muốn đoạt thứ ở trong đó.

Thượng cổ băng ma nghe xong lời này. ánh mắt lộ ra vẻ thô bạo, nhưng nhìn tị thủy châu bên người Tiếu Ân, nó không có can đảm để ra tay.

- Thượng cổ yêu ma chúng ta đều có truyền thừa ký ức, trong ký ức của ta, điểm đen này là yêu ma hắc ám quỷ quái nhất thời kỳ thượng cổ do nhóm đế vương sáng tạo ra làm vũ khí diệt thế.

- Vũ khí diệt thế?

Đúng, tất cả sinh linh đều là vật săn bắt của chúng, bất kể thả chúng nó vào tinh cầu nào, thì chỉ trong thời gian ngắn tinh cầu đó sẽ biến thành tinh cầu chết, điềm lợi hại nhất của chúng đó là có thể cắn nuốt tất cả năng lượng và tất cả sinh linh, hơn nữa nếu sinh linh bị chúng nó cắn nuốt sẽ biến thành một đồng bạn mới, giết càng nhiều sinh linh, đồng bạn sẽ càng nhiều, cuối cùng đạt tới con số vô cùng vô tận, có thể tràn ngập mọi ngõ ngách trong vũ trụ, giết chết toàn bộ đôi mắt của Tiếu Ân lóe lên, bên trong lộ ra tia sáng nguy hiểm.

Thượng cổ băng ma bất đắc dĩ nói:

Tiếu Ân cười ha ha nói:

- Thật không, phải làm thế nào mới tiêu diệt được chúng nó?

- Đem tấm bài cho ta, ta sẽ tiêu diệt chúng.

Thượng cổ băng ma kiên trì nói.

Tiếu Ân không nói gì, chỉ có điều nụ cười quỷ dị trên khuôn mặt của hắn khiến thượng cổ băng ma thấy lạnh lẽo.

Sau đó một điểm đen cứ như thế xuất hiện ở khoảng cách trung gian giữa hai người, đó là do Tiếu Ân sử dụng tinh thần ý niệm, thả một điểm đen ra ngoài.

Điểm đen đó tạm dừng trên không trung một chút, đột nhiên lao về phía thượng cổ băng ma.

Dưới tác dụng của tị thủy châu, trên người thượng cổ băng ma không thể ẩn thân trong nước, thân hình to lớn của nó trở thành mục tiêu tốt nhất của điểm đen.

Thượng cổ băng ma hú lên một tiếng quái dị, nếu nói ánh mắt có thể giết người thì ánh mắt trắng đã của nó đã sớm băm thây Tiếu Ân thành trăm ngàn mảnh, nhưng đối diện với điểm đen, tốc độ phản ứng của nó vô cùng mau, hai chân hơi dùng sức, đã lui về phía sau mấy trám bước, một lần nữa tiến vào trong làn nước lạnh, không bao giờ thấy tung tích nữa.

Tiếu Ân cười lạnh một tiếng, tị thụy châu lao tới, bắt kể thượng cổ băng ma chạy tới nơi nào cũng bị tị thủy châu của Tiếu Ân đuổi theo, hơn nữa điểm đen quanh tị thủy châu càng ngày càng nhiều, dường như chúng nó đã nhận ra thân thể cường đại của thượng cổ băng ma, thề chết đuồi theo.

Trong tình huống nguy hiểm, thượng cổ băng ma không phát hiện ra một chuyện, đó là sau khi điểm đen rời khỏi tị thủy châu, nó không có ý định với Tiếu Ân, dường như trong mắt vũ khí diệt thế, Tiếu Ân là đồng loại của nó.

Rốt cuộc sau một giờ truy đuổi, thượng cổ băng ma hét lớn:

- Ta nói cho ngươi, đừng đuổi theo nữa.

Tiếu Ân dừng lại, điểm đen trong nháy mắt biến mất.

Kỳ thật Tiếu Ân không có thả điểm đen nguy hiểm ra, bởi vì trước khi chưa nắm giữ được, hắn không muốn liều lĩnh đối mặt với thử đáng sợ này.

Điểm đen là do hắn dùng ảo thuật biến hóa thành, nhưng không ngờ lại có hiệu quả như thế, thượng cổ băng ma không có can đảm để thử, đã quay người bỏ chạy.

- Hiện tại ngươi có thể nói.

Thanh âm sắc bén của Tiếu Ân vang lên, biểu hiện rõ sự tức giận của hắn.

Thượng cổ băng ma nghiến ráng nghiến lợi, nhưng không có cách nào, đành tức giận nói:

- Vũ khí diệt thế là yêu ma quỷ quái do nhóm đế vương chế tạo ra để đối phó với nhóm thần linh vĩ đại, nhưng nhóm thần linh cũng nghiên cứu ra nhược điểm lớn nhất của vũ khí này, đó là chúng e ngại năng lượng quang hệ tinh thuần, bọn họ liền sáng tạo ra pháp thuật quang minh hệ, để tất cả mọi người học tập để đề phòng điều chẳng may, hơn nữa bọn họ còn ngưng tụ toàn bộ lực lượng quang minh trên thế giới, chế tạo thành trăm triệu quang minh thủy mẫu (thủy mẫu= con sứa) để đối phó với vũ khí diệt thế, chỉ cần gặp phải vũ khí diệt thế, quang minh thủy mẫu sẽ giống như con thiêu thân lao vào lửa, do thuộc tính tương khắc nên cho dù vũ khí diệt thế có nhiều cũng đừng mơ uy hiếp quang minh thủy mẫu.

Tiếu Ân nao nao, liếc mắt nhìn tấm bài tử, trên tấm bài có khắc ký hiệu thủy mẫu nho nhỏ.

- Bài tử mà ngươi lấy được chính là một trong số đó, chỉ cần ngươi quán nhập năng lượng vào trong thủy mẫu là có thế tiêu diệt bọn chúng.

Tiếu Ân hơi chần chừ nói:

- Ngươi nói có trên trăm triệu thủy mẫu, vậy chúng ở nơi nào?

- Không biết.

Thượng cổ băng ma cười khổ nói:

- Căn cứ theo ký ức truyền thừa của ta, khi nhóm thần linh chế tạo quang minh thủy mẫu, bản thân hấp thu quá nhiều lực lượng quang minh nên cả đám như bị bệnh thần kinh, nói cái gì vì đề đề phòng xuất hiện loại vũ khí khác khắc chế quang minh thủy mẫu nên chỉ để ba cái, còn những cái dư thừa đem cất ở những nơi khác nhau.

Tiếu Ân kinh ngạc mở to mắt, cho dù hắn nghe vũ khí diệt thế tiêu diệt quang minh thủy mẫu cũng không giật mình như thế.

Không ngờ kết quả cuối cùng lại như thế, đúng là hài hước mà.

Nếu lời thượng cổ băng ma nói là sự thật thì đám thần linh chế tạo quang minh thủy mẫu đúng là bị bệnh thần kinh.

Trong lòng động, Tiếu Ân nói:

- Không đúng, nếu tấm bài chỉ có tác dụng này thì ngươi tuyệt đối không nóng nảy như thế, nó nhất định có tác dụng khác.

Lúc này thượng cổ băng ma thực sự giật mình, nó dường như không thể giấu giếm được Tiếu Ân, đành thở dài một tiếng nói:

- Kỳ thật tấm bài này là thử do nhóm thượng cổ yêu ma đế vương và nhóm thượng cổ thần linh cùng nhau luyện chế, không chỉ có thể phong ấn quang minh thủy mẫu đồng thời còn phong ấn được ấu sinh thể vũ khí diệt thế.

Tiêu Ân hít sâu một hơi:

- Cái gì là ấu sinh thể?

- Chính là vật thể màu đen đo vũ khí diệt thế biến thành.

Tiếu Ân túm chặt tấm bài, nói:

- Ngươi nói, chỉ cần có thử này là có thể đồng thời khống chế cả quang minh thủy mẫu và vũ khí diệt thế.

- Vũ khí diệt thế là không thể khống chế, vì không để chúng nó mở rộng, biện pháp duy nhất là dùng quang minh thủy mẫu, hơn nữa ngoài ấu sinh thể ra, tấm bài không thể hấp thu vũ khí diệt thế lớn hơn.

Tuy thượng cổ băng ma không cam lòng nhưng không hề giấu giếm.

Tiếu Ân trầm tư một lát hỏi:

- Ngươi nói tấm bài này là do nhóm thượng cổ yêu ma đế vương và nhóm thượng cổ thần linh cùng nhau chế tạo? Nếu ta nhở không lầm hai chủng tộc này xung khắc với nhau như nước với lửa mà.

- Đúng vậy, trong tình huống bình thường thì quả thật là như thế, nhưng sau khí chế tạo ra vũ khí diệt thế, nhóm thượng cổ yêu ma đế vương cũng không thể khống chế được, vũ khí diệt thế chẳng những tiêu diệt kẻ địch mà kể cả bọn họ cũng không buông tha, cho nên nhóm thượng cổ yêu ma đế vương còn lại phải liên thủ với nhóm thần linh.

Thượng cổ băng ma cười khổ nói:

- Chỉ khi đôi bên buông bỏ thành kiến mới có một con đường sống, nếu tiếp tục giằng co, thì thế giới sẽ biến thành mảnh tử địa.

Tiếu Ân nhở tới lực lượng của điểm đen, lòng không khỏi lạnh lẽo.

Ngay cả hắn cũng không thể tiêu diệt điểm đen, vậy có bao nhiêu người có thể làm được.

Nhìn ánh mắt chuyền động không ngừng của Tiếu Ân, trong lòng thượng cổ băng ma bất an, không biết nhân loại cường đại này suy nghĩ gì.

Một lúc sau, Tiếu Ân liếc mắt nhìn đối phương một cái, sau đó quay người trở về phía trên con sông nhỏ.

Tay hắn cầm khối bài thần bí, lẳng lặng cảm ứng nội dung bên trong, một lúc lâu sau, hắn dường như ngộ ra.

Sau đó, hắn lấy ra mười thân thể ma thú đóng băng ở trong vòng cổ không gian.

Tuy ma thú đã chết nhưng thân thể chưa hư thối.

Đem tị thủy châu bay lên phía trên một thân thể ma thú, ngay sau đó, một điểm đen xuất hiện trên người ma thú, nó điên cuồng cắn nuốt thân thể bị đông lạnh, mỗi một lần nó cắn nuốt, thể tích của nó lại lớn hơn một chút.

Nếu không phải Tiếu Ân cẩn thận quan sát, chắc chắn không thể nhận ra điểm khác nhau này.

Sau mỗi một lần lướt qua, thân thể của ma thú ít đi một chút, sau khi thân thể đông lạnh hoàn toàn biến mắt, một điểm đen nhỏ xuất hiện trên hư không.

Quang điểm này vừa xuất hiện, tay Tiếu Ân hơi vung lên, một đạo hắc quang hiện ra, bắt lấy điểm đen đó.

Lập tức điểm đen biến mất, tấm bài trong tay Tiếu Ân có thêm một điểm đen.

Thần sắc trong mắt Tiếu Ân sáng lên, cứ như thế thực hiện, một giở sau, tấm bài trên tay hắn có thêm hơn mười điểm đen.

Thượng cổ băng ma không nói sai, điểm đen vừa mới xuất hiện mới bị tấm bài khống chết, nếu điểm đen hấp thu một chút năng lượng hoặc thân thể của sinh linh khác, vậy đừng mơ hấp thu được nó.

Nhìn mười điểm đen trên tấm bài, trong lòng Tiếu Ân có cảm thụ khó nói, hắn than nhẹ một tiếng, rốt cuộc giơ tấm bài lên cao, một đạo năng lượng mãnh liệt dũng mãnh truyền vào trong, mặt trên truyền ra từng đợt năng lượng quanh minh cường đại.