Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 8 - Chương 2: Ngàn vạn tín đồ




Cho nên khi lão bằng hữu Nhất Hào phát ra cái giọng đầy oán hận đó, Tiếu Ân không hề nghĩ đó là láo xược, ngược lại còn cảm thấy sảng khoái lạ thường.

- Được rồi, Nhất Hào, mau mở ra cho ta xem hình dáng thực của UFO đi.

Tiếu Ân thúc giục.

Nhất Hào trả lời bằng cách phát ra một đoạn dao động kì lạ. Như là nhận được ám hiệu, một góc phi thuyền hình tròn đột nhiên bắt đầu mở ra.

Phiến không gian hơi hơi dao động một chút, nhìn qua thì thấy có một tấm sắt phẳng hạ xuống biến thành một cái cầu thang cho người ta đi lên.

Tiếu Ân, người cá sầu và Cự Ma Thần không chút do dự đi vào.

Nơi đây là địa bàn của Nhất Hào, chẳng đời nào hắn hại đám người Tiếu Ân, cho nên bọn họ căn bản là không hề lo lắng.

Bên trong phi thuyền đã sửa chữa có một lối đi thật lớn và hơn một trăm phòng.

Theo lời Nhất Hào, đây là một phi thuyền tiêu chuẩn, phi thuyền đến từ một nền văn minh cấp tám.

Tuy nhiên đối với mấy thứ này, đám người Tiếu Ân đều không có chút khái niệm, cũng căn bản là không thể dùng thời gian, phương hướng và vị trí của địa cầu để đối chiếu.

Chiếc phi thuyền này ở đất nước của Nhất Hào cũng không phải là thứ gì cao cấp cả, chẳng qua là phi thuyền chở hàng bình thường nhất mà thôi, nhưng đối với đám người Tiếu Ân mà nói lại rất là mới mẻ và đầy tò mò.

Trên phi thuyền cũng có một vài vũ khí thông thường, tuy nhiên sau khi xem xét qua thì chẳng ai thèm quan tâm đến chúng cả. Vũ khí này dùng để đối phó người thường còn có thể, cho dù là đối phó cửu tinh ma đạo sĩ cũng có uy hiếp và sát thương nhất định.

Nhưng đối với Tiếu Ân và Cự Ma Thần hiện giờ, vũ khí này cũng giống như là tiểu hài tử trước mặt lão tổ tông, căn bản là không thể tạo thành uy hiếp gì đối với bọn họ.

Đương nhiên, cho tới bây giờ đám người Tiếu Ân cũng chẳng trông mong gì một phi thuyền bình thường sẽ mang theo vũ khí lợi hại nhất của một quốc gia, có thể có vũ khí như vậy kỳ thật đã vượt qua mong đợi của đám người Tiếu Ân.

Sau khi bước vào phi thuyền và lấy được quyền chỉ huy, Nhất Hào liền có vẻ hưng phấn hơn rất nhiều. Hắn nghiên cứu kĩ càng thiết kế của phi thuyền.

Điều làm hắn đắc ý nhất về thiết kế này chính là tất cả phòng trong phi thuyền đều không hoàn toàn cố định, hoàn toàn có thể dựa theo nhu cầu phân phối mà điều chỉnh.

Cũng có nghĩa là trong phi thuyền vũ trụ này có thể bố trí phòng ốc tùy ý.

Đương nhiên, một vài khoang chính yếu vẫn phải giữ lại, thí dụ như phòng vũ khí và kho hàng này nọ.

Trong đó, điều khiến đám Tiếu Ân cảm thấy ngạc nhiên nhất chính là trong phi thuyền này còn có không gian có thể chứa hàng.

Từ bản ghi chép của Nhất Hào có thể thấy được không gian kho hàng này lớn đến mức có thể chứa một hai phi thuyền như phi thuyền này vẫn dư dả.

Trong kho này có thể chuyên chở những thứ không có sinh mạng. Nhiệt độ bên trong thấp, có tác dụng bảo đảm chất lượng, nhưng nó vẫn không cách nào sánh bằng vật phẩm trang sức không gian của đám người Tiếu Ân.

Nhưng, khi đám người Tiếu Ân muốn tìm kiếm kho hàng này, không ngờ phát hiện không gian này đã biến mất.

Tuy rằng tìm được vị trí kho hàng, cũng lợi dụng quyền hạn của Nhất Hào mở nó ra, nhưng sau khi mở ra, bên trong cũng không phải không gian như trong tưởng tượng của mọi người, mà là một vách tường. Nói cách khác, vốn hẳn là tồn tại một không gian nhưng không hiểu vì sao đã biến mất.

Tuy nhiên đám người Tiếu Ân cũng chẳng cảm thấy ảo não đối với chuyện này, phi thuyền này cũng được cho là nhiều lần trải qua đại nạn, từng bị rơi xuống thiêu hủy. Tuy nói rằng Odin Lage thần vương đã dùng siêu cấp thần lực khôi phục như lúc ban đầu, nhưng là một sản phẩm của khoa học kỹ thuật, thiếu hụt một vài thứ này nọ là có thể hiểu được.

Đi vòng quanh phi thuyền hồi lâu, khi đã hoàn toàn hiểu rõ mọi thứ, Tiếu Ân thử phóng một tia chớp màu tím vào vỏ phi thuyền.

Kết quả xảv ra một chuyện làm người ta ngạc nhiên, tia chớp màu tím không gì không phá không ngờ không đục thủng được vỏ phi thuyền.

Tiếu Ân vui mừng quá đỗi, sau khi thí nghiệm, bọn họ ngạc nhiên vui mừng phát hiện, không biết vì nguyên nhân gì, tia chớp màu tím cũng không thể gây ra hư hỏng gì cho chiếc phi thuyền này.

Điều này tuyệt đối là một bất ngờ to lớn, đặc biệt là sau khi truyền tia chớp màu tím vào hệ thống động lực của phi thuyền, tốc độ phi thuyền trở nên cực nhanh tới mức không thể tin nổi, có thể đạt đến cực hạn của tốc độ, đó chính là tốc độ ánh sáng. Cho dù là năng lượng tia chớp màu tím của bản thân Tiếu Ân, cũng chỉ có tốc độ tương đương.

Có thể nói chỉ cần truyền năng lượng màu tím vào, rồi bay lên, vậy sau một giây đồng hồ, căn bản là đừng hòng có ai có thể đuổi kịp nó.

Hơn nữa phi thuyền do Nhất Hào khống chế, cùng Tiếu Ân có một loại cảm giác đặc biệt phù hợp.

Không chỉ có tốc độ phi hành đạt tới mức làm người ta khó tin, mà còn có khả năng truyền tống trong nháy mắt vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.

Chỉ cần có đủ năng lượng tia chớp màu tím, như vậy khi trong lòng Tiếu Ân vừa có ý nghĩ thì cả phi thuyền khổng lồ sẽ biến mất trong nháy mắt và xuất hiện ở một nơi cách đó rất xa, vượt qua tất cả trí tưởng tượng của mọi người.

Tiếu Ân tính sơ qua thì thấy khoảng cách thuấn di của nó đã gấp ngàn lần cực hạn năng lực của Tiếu Ân.

Tiếu Ân than thầm, nếu là lúc trước phát hiện ra bí mật này thì tốt rồi, hắn cũng không cần liều mạng chạy trốn trong thần giới tới gần một tháng mới thoát khỏi thần niệm vẫn luôn dò xét hắn.

Hắn bàn bạc cùng Nhất Hào rồi quyết định luyện hóa phi thuyền này, biến nó chính thức trở thành lá bùa hộ mệnh của Tiếu Ân.

Có nó trong tay, Tiếu Ân ít nhất cũng có thể trở thành bất bại. Cho dù là Odin Lage muốn gây phiền toái cho hắn, hắn cũng có thể lập tức bỏ chạy.

Còn chuyện vị thần vương bệ hạ có tìm ra chỗ hắn trốn hay không thì không biết.

Sau khi phát hiện chuyện vui này, hai mắt Cự Ma Thần tỏa sáng. Tuy nhiên hắn cao hứng không phải vì khả năng thần kỳ của phi thuyền này, mà là hắn đã có niềm tin nhất định với việc thu hoạch hai mươi triệu tín đồ của Nuo Weijia.

Sau khi luyện hóa thần cách và thần tính của Nuo Weijia, Cự Ma Thần cũng đã kế thừa hoàn toàn các năng lực của hắn, đối với hai mươi triệu tín đồ trung thành của Nuo Weijia cũng có chút cảm ứng vi diệu.

Nhưng muốn đám tín đồ này lại một lần nữa tụ tập lại cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Những tín đồ trung thành này có thể chạy thoát chứng tỏ mỗi người đều có thực lực nhất định, nếu không cũng không thể rời khỏi thần quốc.

Bởi vì bọn họ đã mất đi sự phù hộ của thần linh nên đều biến thành chó nhà có tang.

Hầu hết mọi người vẫn ở lại thần quốc đã hoang tàn vật vờ sống qua ngày. Một số người rất ít bắt đầu tự lực cánh sinh, từ từ thoát khỏi sự ỷ lại đối với Nuo Weijia, trở thành một phần trong những người tự do, bộ phận có dân số đông nhất thần giới. Còn một số người rất ít, gần như không đáng kể lại quay đầu về trướng thần linh khác, thành tín đồ của thần linh khác.

Thời gian trôi qua, tình hình này sẽ càng ngày càng trở nên nghiêm trọng, nếu sau trăm năm, hai mươi triệu tín đồ có thể kiên trì tới cùng e là ít đi rất nhiều.

Cự Ma Thần sau khi kế thừa thần tính và thần cách của Nuo Weijia đã sớm muốn phát ra thần dụ triệu tập những tín đồ trung thành của hắn.

Nhưng vấn đề là, bất kể là Tiếu Ân hay Cự Ma Thần cũng đều không muốn bại lộ chuyện thần quốc này.

Nếu để kẻ có ý xấu chú ý tới, như vậy có dù là có thể triệu tập toàn bộ hai mươi triệu tín đồ thì chỉ e cũng sẽ hấp dẫn sự chú ý của những tồn tại có lực lượng cường đại mà bọn họ không thể trêu vào.

Nhưng mà, khi phi thuyền xuất hiện, và có tốc độ đáng sợ như thế, ham muốn của Cự Ma Thần lập tức trỗi dậy, còn Tiếu Ân sau khi nghe giải thích cũng cảm thấy vô cùng ham muốn.

Hai mươi triệu tín đồ trung thành, đừng nói toàn bộ, chỉ cần có thể tìm được chừng một nửa thôi cũng đã đủ để cho hai kẻ vừa mới thăng cấp thành thần linh vốn chẳng có bao nhiêu tín đồ dưới tay cười mỉm trong cơn mơ rồi.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bọn họ còn cần phải ngủ.

Thần giới rộng lớn khôn cùng, mỗi ngày đều xảy ra vô số tranh đấu, cho dù là chiến đấu giữa các thần linh cũng xảy ra ầm ầm.

Đương nhiên, trận chiến giữa các thần linh cũng không phải là trận chiến giữa tầng cao nhất.

Nếu để chủ nhân của ánh sáng Odin Lage gia chiến với thần linh hắc ám hệ thực lực tương đương, hơn nữa còn có vài vị chủ nhân các hệ tham dự vậy sẽ gây ra chúng thần đại chiến.

Thần giới tuy rằng đầy rẫy trận chiến giữa các thần linh, nhưng về tổng thể mà nói tất cả đều chỉ là đánh nhỏ loạn nhỏ, hầu hết đều xảy ra giữa các thần linh cùng hệ, vì cướp đoạt thần cách, thần tính và tín đồ trung thành của nhau, vì sự sinh tồn của mình mà mưu cầu không gian lớn nhất. Đây là quy luật vĩnh hằng của chúng thần trong thần giới.

Odin Lage - một trong bảy đại thần vương của thần giới quang minh hệ - tiêu diệt một vị thần linh hắc ám hệ bậc trung, nguyên nhân là do tín đồ của tên thần linh hắc ám hệ này ở thần quốc của vị thần trung lập Ake Hayes miện hạ làm nhục tân nhậm giáo hoàng của Odin Lage.

Sau khi xảy ra chuyện như vậy, cho dù là mấy vị chủ nhân của hắc ám hệ cũng không dám ra mặt.

Trừ phi bọn họ muốn sau hai triệu năm lại một lần nữa xảy ra chiến tranh giữa các vị thần, nếu không thì tuyệt đối không có khả năng vì một thần linh bậc trung nho nhỏ mà sống mái với Odin Lage.

Chuyện này nếu xảy ra ở tinh cầu quê hương Tiếu Ân vậy chắc chắn sẽ là một tin tức cực kì đáng sợ. Nhưng ở thần giới, lại giống như là chuyện phiếm nói sau khi ăn cơm, cũng chẳng tồn tại được bao lâu.

Trừ những tín đồ của Nuo Weijia chịu ảnh hưởng nặng nề của chiến tranh ra còn thì cũng chẳng có ai để tâm tới chuyện này.

Sau khi Nuo Weijia ngã xuống, đám người như Dike Stan ngồi trên quảng trường phi hành rời đi, còn thần quốc của Nuo Weijia lập tức biến thành một đống hoang tàn có thể tùy tiện thấy ở bất kỳ chỗ nào trong thần giới.

Nơi này hơn một năm trước là một thần quốc phồn thịnh, giờ phút này đã trở thành chốn hoang tàn.

Nhưng mà, ngay khi vùng đất này sắp chìm vào quên lãng trong ký ức của mọi người thì một ánh hào quang màu tím lóe lên, một vật thể thật lớn hình thù kỳ quái xuất hiện trong thần quốc.

Sau một tiếng ầm vang, vật thể tròn tròn mở ra một cánh cửa lớn, ba người sóng vai đi ra.

Bọn họ đương nhiên là Tiếu Ân, người cá sấu và Cự Ma Thần.

Vì thu được hai mươi triệu tín đồ trung thành này, ngay cả Tiếu Ân và Cự Ma Thần cũng không khỏi mạo hiểm rời khỏi thần quốc.

Tuy nhiên đối với đám người Cự Ma Thần lúc này đang nghèo rớt mùng tơi về phương diện tín ngưỡng lực mà nói, sức hấp dẫn của hơn hai mươi triệu tín đồ trung thành thật sự là lớn đến mức không thể tin nổi. Để có thể triệu tập càng nhiều tín đồ trung thành, mạo hiểm này là đáng giá.

Sau khi truyền thần lực của mình vào phi thuyền, Tiếu Ân đã có thể sử dụng khả năng truyền tống trong nháy mắt với khoảng cách siêu xa.

Trong phi thuyền, sau khi tản thần niệm ra tra xét qua một lần toàn bộ thần quốc, ba người Tiếu Ân đồng thời thở phào một hơi nhẹ nhõm. Bọn họ cũng không cảm thấy mình đang bị rình mò.

Ngồi trên phi thuyền chọn một thảo nguyên thật lớn trong thần quốc có thể chứa được hai mươi triệu người, sau đó bọn họ mới thật cẩn thận hạ phi thuyền xuống.

Trong phi thuyền có vô cùng vô tận các loại tài liệu ma pháp, những tài liệu ma pháp này đủ để dựng một tòa truyền tống trận siêu lớn.

Ở trung tâm truyền tống trận, chính là phi thuyền vũ trụ do Tiếu Ân khống chế.

Phi thuyền làm nhiệm vụ cột mốc dẫn đường, là trung tâm cung cấp năng lượng, còn có tác dụng quan trọng nhất là có thể hẹn giờ phá hủy.

Đương nhiên, nhiệm vụ tối quan trọng của phi thuyền chính là, một khi tình huống không ổn, liền lập tức chạy thoát thân.

Có thể triệu tập càng nhiều tín đồ trung thành cố nhiên là một chuyện tốt, nhưng nếu so với giá trị của bản thể Tiếu Ân và Cự Ma Thần thì còn kém rất xa.

Bọn họ không muốn xảy ra chuyện lo nhặt hạt mè mà mất quả dưa.

Sau khi hạ phi thuyền, ba người nhìn nhau, đều tự mình bay đi một hướng. Trên đường bay, bọn họ cẩn thận bố trí những tài liệu ma pháp trân quý theo quy luật nhất định.

Đây chính là một siêu cấp ma pháp trận đồ khổng lồ có thể chứa hai chục triệu người, tài liệu ma pháp cần có đương nhiên cũng là một con số khủng khiếp.

Hơn nữa đám Tiếu Ân không dám quang minh chính đại thu mua trong thần giới, mà thông qua Day Ville ở hạ giới từ từ thu thập.

Nhưng lúc này, một tin tức tốt mà Tiếu Ân không ngờ được truyền đến, trước kia hắn thuận tay an bài hai quân cờ, lúc này phát huy tác dụng thật lớn.

Liệt Duy và Thi Thụy Đức, hai ma pháp sư một gầy một béo này về ma pháp thì thiên phú cũng thường thôi nhưng trong vũ trụ giao dịch thành, thì tung hoành ngang dọc.

Tiếu Ân truyền lệnh xuống cần cung cấp một lượng tài liệu ma pháp có thể nói là khủng bố, vậy mà trong một tháng ngắn ngủi đã bị bọn họ vơ vét đầy đủ hết.

Tốc độ nhanh như vậy khiến Tiếu Ân trong nháy mắt cũng có cảm giác mê muội sau lại mới biết được, hóa ra ở mấy năm nay, bọn họ luôn âm thầm tích trữ tài liệu ma pháp quý báu mà tinh cầu quê hương không có.

Cho nên khi Tiếu Ân đưa danh sách kia ra, chỉ có mấy thứ cần mua, còn lại đều trữ sẵn trong nhà không ít. Nếu không cho dù bản lĩnh hai người thông thiên, cũng đừng mơ tưởng trong thời gian ngắn như vậy mà thu thập đủ tài liệu.

Động tác ba người Tiếu Ân cực nhanh, tuy rằng phạm vi siêu cấp ma pháp truyền tống trận đã đạt tới mức khủng bố, nhưng trong một ngày, bọn họ hoàn toàn bố trí xong toàn bộ.

Ngày hôm sau, Tiếu Ân và người cá sấu về tới phi thuyền. Tiếu Ân lại truyền tia chớp màu tím vào buồng động lực của phi thuyền, có thể đảm bảo phi thuyền trong nháy mắt có thể khởi động truyền tống.

Cự Ma Thần dựng một trận pháp triệu tập người nho nhỏ ở trung tâm siêu cấp truyền tống trận, ngay dưới phi thuyền.

Trận pháp triệu tập này nếu so với toàn bộ truyền tống đại trận mà nói quả thực là không đáng kể.

Hơn nữa phạm vi ảnh hưởng của triệu tập truyền tống trận cũng không lớn, chẳng qua phát tán khí tức thần niệm hắn kế thừa ra những đống hoang tàn chung quanh một lần mà thôi.

Về phần thần quốc khác có năng lượng thủ hộ, Cự Ma Thần căn bản không có hứng thú.

Nếu thật sự có một vài tín đồ vì nguyên nhân nào đó mà giờ khắc này đã tiến vào thần quốc linh khác, như vậy bất kể tín đồ như vậy có tín ngưỡng trung thành thế nào, đều chỉ có thể từ bỏ.

Nhằm giảm lực ảnh hưởng đến mức thấp nhất, bọn họ không có lựa chọn nào khác, thật sự muốn triệu tập toàn bộ hơn hai mươi triệu người là chuyện quyết không thể có.

Trong thần giới, thần quốc và các phế tích nổi lơ lửng chiếm phần đông.

Tuy rằng phế tích đó tới cuối cùng về cơ bản cũng sẽ hoàn toàn tiêu vong, nhưng tất cả mọi người biết, những phế tích đó nếu không hoang tàn thì sẽ có cảnh tượng phồn hoa đến mức nào.

Nói chung, các thần linh cũng không chủ động đánh nát những phế tích này.

Chung quanh thần quốc của Nuo Weijia có hai phế tích như vậy. Diện tích phế tích trải qua nhiều năm hủy hoại sớm đã vỡ nát rất nhiều. Nhưng diện tích còn lại vẫn rất lớn, đừng nói là cất chứa hai mươi triệu sinh linh, cho dù có nhiều hơn gấp đôi cũng dư dả.

Cư dân ở đây cơ bản là không có tín ngưỡng, là những cư dân tự do của thần giới.

Tuy nhiên từ sau khi Nuo Weijia chết đi, ở hai phế tích này về cơ bản đã đầy rẫy những hắc ám tín đồ của Nuo Weijia chạy đến đây trú nạn.

Những tín đồ này từ khi mất đi thần linh liền trở nên suy sụp tinh thần, chỉ có rất ít người có thể gượng dậy.

Trừ rất ít hắc ám tín đồ biến thành dân tự do, đại bộ phận tín đồ đều sống vất vưởng qua ngày, lay lắt sống dựa vào thần lực mình tích lũy được trước kia. Có lẽ đợi khi thần lực trong cơ thể tiêu hao hết sẽ biến thành một bộ xương trắng.

Nhưng mà, hôm nay, một cỗ dao động năng lượng kỳ dị không thể giải thích tản ra bốn phương tám hướng. Đặc biệt hầu hết mọi người sống trên hai phế tích này đều cảm ứng được rõ ràng năng lượng dao động và khí tức này.

Lập tức, hai phế tích khổng lồ trong nháy mắt trở nên điên cuồng.

Vô số sinh linh đang suy sụp ngay lập tức hướng tới cái nơi sắp biến thành phế tích mà không ai dám can đảm bước vào, cao giọng hò hét.

Khuôn mặt bọn họ đều đỏ bừng, đó là bởi vì hy vọng lại một lần nữa được nhóm lên.

Lúc này, cũng không biết có bao nhiêu người đồng thời cảm thấy sinh mạng lực lượng lại một lần nữa xuất hiện.

Gần như trong nháy mắt, từ hai phế tích có vô số người bay lên che phủ cả đất trời, tất cả đều hướng về vùng đất là thánh địa trong lòng bọn họ.

Người bay lên càng ngày càng nhiều, lập tức che kín toàn bộ bầu trời.

Những người dân nguyên gốc của phế tích mặt trắng bệch trốn vào trong phế tích.

Bọn họ không sao hiểu được đám người bình thường như người chết biết đi kia vì sao đột nhiên trở nên điên cuồng như thế. Đặc biệt là biển người vô cùng vô tận kia, trừ thần linh ra, chỉ e không ai dám đối kháng.

Thân ảnh cả đám người lần lượt bước vào nơi ngày xưa từng là thần quốc của Nuo Weijia, tựa như là có một lực lượng nào đó dẫn đường, kêu gọi tất cả mọi người bay về một bình nguyên đặc biệt.

Lúc này Cự Ma Thần sớm đã biến mất. Sau khi hắn phóng ra ý niệm triệu tập liền lập tức tiến vào phi thuyền, nhưng bằng cách nào đó, thanh âm của hắn vẫn truyền ra ngoài.

Một cỗ tinh thần ý niệm đầy uy nghiêm và quen thuộc trong nháy mắt truyền vào óc các hắc ám tín đồ.

Đám tín đồ này lập tức giống trước đó đã thao luyện trăm ngàn lần, cả đám trật tự hạ xuống bình nguyên lấy phi thuyền làm trung tâm.

Càng ngày càng nhiều người xuất hiện. Trong những người này, có nhân loại chân chính, có đọa lạc tinh linh, người lùn hang động, thú nhân, thậm chí còn có ma nhân và sinh vật luyện ngục.

Nhưng mà, đội quân khổng lồ do các chủng tộc khác nhau tạo thành thủy chung không có phát ra bất cứ thanh âm tranh cãi nào.

Không ai hỏi, không ai tạm dừng, cũng không ai có động tác thừa. Biểu hiện của bọn họ so với bộ đội kỷ luật nhất trên thế giới còn lợi hại hơn rất nhiều.

Số người càng ngày càng tăng lên, sự khẩn trương tràn ngập trong không khí. Mọi người dường như đều hiểu rằng có lẽ sẽ có biến cố ngoài ý muốn sắp phát sinh.

Nửa ngày trôi qua, đã có ít nhất hơn mười lăm triệu sinh linh các loại tiến vào siêu cấp truyền tống đại trận.

Trong phi thuyền, Tiếu Ân hơi kiểm tra qua một chút. Tuy rằng tất cả mọi người chủ động sắp xếp cực kỳ trật tự, nhưng chỗ đứng cho từng người cũng không nhiều lắm.

Tuy nhiên đến lúc này, hắc ám tín đồ lục tục tới càng ngày càng ít.

Tay Tiếu Ân nắm chặt một cần điều khiển trong khoang chủ, đây là do Nhất Hào cố ý sắp xếp. Chỉ cần Tiếu Ân kéo nhẹ, chiếc phi thuyền lập tức phát động truyền tống.

Thông qua khả năng đặc thù của phi thuyền, Tiếu Ân có thể thấy rõ tình hình bên ngoài.

Mỗi khi nhìn thấy tín đồ lục tục tới, Tiếu Ân lại lần nữa tự nói với mình, chờ một chút, chờ một chút...

Chỉ có điều, một dự cảm xấu hiện ra trong đầu Tiếu Ân càng ngày càng rõ rệt.

Tiếu Ân vĩnh viễn sẽ không quên cỗ ý thức thần bí mà cường đại xuất hiện lần trước khi hắn ly khai thần quốc của Nuo Weijia. Vị thần linh không biết tên này chắc chắn không phải là thứ hắn có thể chống lại.

Còn lúc này, cảm giác của hắn chính là nếu cứ chần chừ như vậy rất có thể sẽ gặp lại thần linh siêu cấp hùng mạnh này một lần nữa, lúc đó muốn thoát thân cũng sẽ không phải là một chuyện dễ dàng gì.

Ngay khi hắn còn đang do dự, trước sau chưa quyết, bỗng nhiên, mi tâm hắn đột nhiên đau đớn. Cảm giác đau đớn bất thình lình áp đến khiến trên đầu Tiếu Ân thậm chí còn lấm tấm mồ hôi lạnh.

Gần như là không cần nghĩ ngợi gì nữa, tay của Tiếu Ân ngay khi cảm thấy đau đớn trong nháy mắt cũng đã kéo cần điều khiển.

Toàn bộ phi thuyền lập tức sáng rực lên. Đặc biệt lò động lực tỏa ra hào quang mãnh liệt, tia chớp màu tím phát ra năng lượng cường đại nhất.

Năng lượng cuồn cuộn không ngừng phát ra từ phi thuyền, theo con đường nhất định từ từ truyền toàn bộ vào trận đồ.

Tuy rằng Tiếu Ân đã kích phát năng lượng tới mức lớn nhất, nhưng phạm vi toàn bộ trận đồ thật sự là quá lớn, muốn truyền tống an toàn tất cả sinh linh trong phạm vi lớn như vậy cũng không phải sự tình đơn giản.

Ngay cả khi ba người Tiếu Ân và Nhất Hào đã nhiều lần thiết kế và sửa chữa, hơn nữa hao phí vô số tài liệu ma pháp, thì vẫn không có khả năng truyền tống trong nháy mắt.

Ma pháp trận đồ từ từ sáng lên, sự khẩn trương tràn ngập trong không khí cũng nồng nặc hơn.

Các hắc ám tín đồ lúc này đều hiểu được một việc, thần quốc của bọn họ đã bị hủy diệt, bây giờ thần linh mà bọn họ tín ngưỡng đang vô cùng mạo hiểm đưa những tín đồ như bọn họ đến địa phương khác an toàn hơn.

Nếu trong quá trình này bị vị thần vương Odin Lage kia phát hiện, bọn họ không có cơ hội vươn lên nữa.

Bỗng nhiên, một lão già mặc trường bào, mặt mũi nhăn nhúm, vẻ mặt trang trọng chắp hai tay, trong miệng hắn khẽ ngâm tụng, thanh âm tuy rằng rất nhỏ, nhưng đầy thành kính, thậm chí còn có chút bi tráng.

Như thể nhận được hiệu lệnh, cũng như thể châm ngòi nổ, tất cả mọi người bên cạnh lão nhân đều làm tương tự. Tuy rằng bởi vì không gian chật chội khiến cho bọn họ không thể quỳ lạy như bình thường, nhưng cũng không chút ảnh hưởng tới sự thành kính của mọi người, thậm chí hiệu quả của việc cầu nguyện lúc này còn vượt xa lúc bình thường.

Tinh thần mọi người đều là tập trung cao độ, như thể tinh lực cả đời đều bộc phát ngay lúc này.

Tiếu Ân hít một hơi thật sâu, hắn có thể cảm ứng được rất rõ ràng tín ngưỡng lực khổng lồ tràn ngập không trung, mật độ cực kỳ dày đặc, khí thế ào ạt, mãnh liệt mênh mông.

Trong lòng hắn hiện ra vô số ý niệm, có thể hấp thu tín ngưỡng lực khổng lồ như thế, mới là thần linh chân chính.

Tuy nhiên, những hắc ám tín đồ này chỉ là một bộ phận tín đồ của Nuo Weijia mà thôi, còn bản thân Nuo Weijia chẳng qua cũng chỉ là một vị thần linh bậc trung mà thôi.

Như vậy ở thần giới có bao nhiêu thần linh hùng mạnh tồn tại đây?

Đối với những kẻ vừa trở thành thần linh như bọn họ mà nói, thần giới, kỳ thật là một nơi nguy hiểm hơn gấp trăm lần so với hạ giới.

Thân hình Cự Ma Thần lóe lên một cái đã đi tới bên cạnh, hắn hạ giọng nói:

- Tình hình có chút không ổn, khi nào thì có thể đi?

- Năng lượng dàn trải khắp toàn bộ truyền tống trận, lúc này không thể truyền tống.

- Vậy từ bỏ một nhóm người đi. Cho dù là chỉ mang về mười triệu người cũng hoàn toàn là chuyện đáng giá.

Cự Ma Thần quyết định thật nhanh.

Khi bọn họ dựng trận đồ, đã sớm tính toán cẩn thận, phân toàn bộ trận đồ thành ba bộ phận.

Bộ phận trung tâm đương nhiên là phi thuyền vũ trụ. Nếu gặp nguy hiểm, cũng chẳng thèm để ý đến tín đồ nữa, trực tiếp truyền tống mà đi. Bằng vào năng lực đặc thù của phi thuyền vũ trụ, phòng chừng ngay cả là thần linh cao cấp nhất đến, cũng chưa chắc có thể đuổi kịp.

Diện tích bộ phận thứ hai rất lớn, đủ để chứa tám triệu đến mười triệu tín đồ. Lúc này hào quang truyền tống trận đã bao phủ bộ phận trận đồ này, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động truyền tống.

Diện tích bộ phận thứ ba càng thêm rộng lớn, đủ để chứa toàn bộ hai mươi triệu tín đồ. Lúc này bên trong bộ phận thứ hai đã đứng đầy các sinh linh tới trước, còn đứng trong bộ phận thứ ba thì các tín đồ chỉ chiếm chừng một phần ba.

Chỉ có điều, lúc này năng lượng do phi thuyền phát ra đúng là do bộ phận thứ ba ảnh hưởng, cho nên mới không thể truyền tống ngay lập tức.

Tiếu Ân hơi trầm ngâm, hắn đặt tay lên ngực, dường như là cảm ứng được lực lượng đến từ siêu cấp thần khí thần thánh quyền trượng, hắn trầm giọng nói:

- Nếu lúc này chúng ta chọn con đường bỏ rơi một phần những người đó, chắc chắn ở trong lòng tín đồ sẽ tạo thành ảnh hưởng tiêu cực. Thần quốc của Nuo Weijia đã hủy diệt, nếu lại ruồng bỏ tín đồ, như vậy ngay cả thu được mười triệu người. Trong đó cũng chắc chắn sẽ có rất nhiều người thay lòng đổi dạ.

Cự Ma Thần lo lắng một chút rồi nói:

- Nếu có người thay lòng đổi dạ thì giết đi. An toàn của chúng ta, mới là thứ quan trọng nhất.

Lúc đầu Tiếu Ân ngẩn ra, sau đó cũng cảm thấy những lời này quả thật là danh ngôn chí lý.

Hắn khẽ gật đầu, đang định từ bỏ những tín đồ ở bộ phận thứ ba của trận đồ, bất chợt hai hàng lông mày khẽ cau lại, trong ánh mắt lấp lánh hào quang kì lạ.

Không biết vì sao, năng lượng truyền tống tốc độ đột nhiên tăng nhanh gấp mấy lần. Nếu nói ngay từ đầu năng lượng truyền tống là một người chạy chậm, thì lúc này tốc độ năng lượng truyền tống tăng lên như người ta có hổ đói rượt sau mông, làm cho người ta không thể kích phát hết khả năng để bảo toàn mạng sống, từ cự ly trăm mét chuyển thành vạn thước xông lên.

- Ngươi dung nhập tín ngưỡng lực vào trận đồ?

Tiếu Ân trầm giọng hỏi.

Trong cảm ứng của hắn, tốc độ gia tăng của năng lượng truyền tống sở dĩ chợt nhanh thêm mấy lần, bởi vì tín ngưỡng lực đầy trời ngập đất.

Không biết vì sao, năng lượng khổng lồ này không ngờ không thông qua mình mà trực tiếp dung nhập vào năng lượng đang truyền vào truyền tống trận, khiến tốc độ nhanh hơn vô cùng.

Cự Ma Thần khẽ lắc đầu nói:

- Ta căn bản là không hề động thủ.

Tiếu Ân và Cự Ma Thần nhìn nhau, không khỏi hoảng sợ.

Bọn họ nguyên vốn tưởng rằng mình đã vô cùng am hiểu tín ngưỡng lực, nhưng từ tình hình hôm nay thì xem ra những hiểu biết của bọn họ đối với tín ngưỡng lực chỉ e mới là chút da lông bên ngoài.

Tốc độ truyền năng lượng nhanh hơn rõ ràng chính là kết quả sự đồng tâm hiệp lực của mọi người dùng tín ngưỡng lực tương trợ.

Nhưng tín ngưỡng lực bằng cách nào qua mặt Tiếu Ân và Cự Ma Thần, vậy thì không biết.

Tiếu Ân thở dài một hơi, nhìn hàng triệu tín đồ thành kính bên ngoài, cảm thấy luồng khí lạnh giá trong trái tim ngày càng trở nên manh mẽ hơn.

Hắn chậm rãi mở miệng, trong thanh âm đầy quyết đoán.

- Đợi lát nữa! Bọn họ... có tư cách này.

Cự Ma Thần cũng nhìn ra ngoài, hắn dường như là bị luồng tín ngưỡng lực càng ngày càng nồng đậm kia hấp dẫn, cho nên ngay cả câu nói của Tiếu Ân cũng không thèm trả lời.

Nhưng Tiếu Ân và hắn tâm ý tương thông, lúc này bọn họ đều quyết định, bất kể gặp khó khăn gì, cũng không bỏ mặc những tín đồ trung thành này.

Tuy rằng tín đồ này cũng không phải do bọn họ bồi dưỡng ra, nhưng ở giờ khắc này, tinh thần ý niệm của chúng cùng với Cự Ma Thần và tín ngưỡng lực trong không trung giao hòa cùng một chỗ, bọn họ đã là một thể.

Đây là một loại tín nhiệm, các tín đồ biểu hiện ra tiềm lực hùng mạnh, đem sinh mạng và vận mệnh hoàn toàn giao phó cho thần linh, mà đối với những tín đồ trung thành như thế, trừ khi vạn bất đắc dĩ, nếu không không có thần linh nào sẽ dễ dàng từ bỏ bọn họ.

Xa xa, rốt cục truyền đến một thanh âm vang vọng.

Thanh âm này như mũi dao nhọn xé rách không trung.

Một thần niệm lạnh như băng mà hùng mạnh nhanh như chớp đảo qua phế tích.

Toàn bộ phế tích trong nháy mắt run rẩy, cảm giác như là đống phế tích có ý thức độc lập, dường như đang thần phục chủ nhân cỗ năng lượng này.

Tiếu Ân và Cự Ma Thần nhìn nhau, quả nhiên có thần linh ở thời khắc cuối cùng nhúng tay vào, hơn nữa còn là một thần linh vô cùng hùng mạnh, rõ ràng hùng mạnh hơn nhiều so với bọn họ.

Tuy nhiên lúc này, không biết vì sao, trong lòng bọn họ cũng không hề sợ hãi. Trước mặt nhiều tín đồ như vậy, bọn họ đột nhiên dâng lên một cỗ chiến ý chẳng biết bắt đầu từ đâu.

- Là hắn sao?

Cự Ma Thần hỏi không đầu không đuôi.

-Uhm!

Tiếu Ân trầm giọng trả lời.

Chủ nhân cỗ khí tức lạnh như băng này chính là chủ nhân thần niệm năm xưa khi Tiếu Ân rời khỏi Nuo Weijia trước sau vẫn truy đuổi hắn.

Tuy nhiên lúc này, chủ nhân cỗ thần niệm này đã thông qua khí tức của hắn biểu hiện ra một cỗ địch ý phi thường rõ ràng và cũng đủ hùng mạnh.

Thanh âm sắc bén từ xa xa truyền tới càng ngày càng gần, thanh âm cường đại vang vọng khắp thần vực, ngay cả ánh hào quang trên truyền tống trận dường như cũng có một chút run rẩy.

Nhất Hào rất vất vả mới khống chế được hướng đi của năng lượng, nhưng dưới ảnh hưởng của thanh âm kỳ dị, đường năng lượng vận chuyển trở nên run rẩy, rất khó nắm chắc.

Cự Ma Thần hừ lạnh một tiếng, đang muốn ra tay, lại bị Tiếu Ân giơ tay cản lại, nói:

- Chín thuộc tính năng lượng của ngươi chưa bị người ta biết được, có thể không ra tay thì không cần ra tay vẫn tốt hơn.

Cự Ma Thần ngẩn ra, khẽ gật đầu.

Thời gian hắn bước vào thần giới cũng không lâu, trừ một lần đánh chết vài tên ngụy thần đến do thám, còn thì vị hắc ám thần linh vừa tấn thăng này thiện lương tới mức ngay cả một con kiến cũng chưa từng giết qua.

Thần linh như vậy đừng nói là hắc ám hệ, cho dù là quang minh hệ cũng không có người thuần khiết như vậy.

Đương nhiên, cũng không phải bản tính Cự Ma Thần thật sự thiện lương như vậy, mà là hắn không dám ra tay.

Nếu để cho người ta biết, trong các thần linh hắc ám hệ đột nhiên xuất hiện một vị có chín thần tính, hơn nữa vị chủ nhân của hắc ám này còn vô cùng yếu ớt, vậy đám người Tiếu Ân có thể cam đoan, ít nhất tám mươi phần trăm thần linh trong toàn bộ thần giới sẽ nảy sinh lòng tham.

Còn Tiếu Ân thì khác. Nếu hắn ra tay, tuyệt đối sẽ không dễ dàng sử dụng lực lượng thần vực chín loại thần tính hợp nhất.