Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 8 - Chương 52: "Hậu thuẫn" hùng mạnh




Mặt Delphi Nutter vẫn không chút thay đổi, giọng hắn như thể mọi chuyện đương nhiên thế:

- Tiếu Ân các hạ. Ta làm như vậy cũng chỉ là vì an toàn mà thôi.

- Ha hả...Hay cho một chữ an toàn. Như vậy cho dù ta từ tử điện cấm địa mang về nguyên thể màu đỏ. Ngài cũng sẽ không thả ta đi đúng không?

Delphi Nutter trịnh trọng gật đầu một cái, nói:

- Đúng vậy. Nguyên thể màu đỏ giá trị rất cao liễu. Là bảo vật mỗi một thần linh bậc cao đều tha thiết ước mơ. Vì thứ này, chắc chắn sẽ có vô số thần linh không tiếc giá phải trả xâm phạm thần quốc của ta. Chỉ sợ đến lúc đó ngay cả Tinh linh gia tộc cũng sẽ chia một muỗng canh. Cho nên khi ta có nguyên thể màu đỏ, trước khi chính thức thăng tiến tuyệt đối sẽ không cho phép tin tức này tiết lộ ra ngoài.

Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng. Nói thật. Đối phương kiêng kị không chút sai lầm. Nếu là tin tức Delphi Nutter lấy được nguyên thể màu đỏ thực sự truyền khắp thần giới. Như vậy chờ đợi hắn sẽ là vô cùng vô tận phiền toái. Khi đó gia tộc Phong Linh lựa chọn che chở hắn hay đưa hắn ra làm người chịu tội thì không ai biết được.

Dù sao, Delphi Nutter cũng không phải một vị thần linh tinh linh thuần chủng.

Điểm này, chỉ nhìn chủ thần bệ hạ là tinh linh thuần chủng như Dajialema là có thể lý giải được. Ngay nàng cũng phải cực kỳ cẩn thận. Trong toàn bộ quá trinh giao dịch chỉ có nàng và Raphael hai người biết được việc này, đủ biết thứ này quý trọng và khó giải quyết thế nào.

Nếu đổi chỗ cho nhau, chỉ e là Tiếu Ân sẽ lựa chọn phương pháp càng quyết liệt và an toàn hơn để đối phó Delphi Nutter.

Nhưng tình hình hiện giờ cũng đã đảo lộn lại, Tiếu Ân tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện này phát sinh.

Delphi Nutter thấy được ánh mắt của Tiếu Ân, dường như là đoán được suy nghĩ của hắn, thở dài một tiếng, nói:

- Tiếu Ân các hạ, ngài thật sự không lo lắng chút nào sao?

Tiêu Ân lạnh lùng cười, nói:

- Nếu ngài có thể buông ra thần cách, Như vậy ta sẽ suy nghĩ một chút.

Delphi Nutter cũng không nói nữa, vỗ tay, từ trong phế tích tĩnh lặng lập tức trào ra ba luồng năng lượng dao động.

Khi cảm ứng ba luồng năng lượng dao động này Tiếu Ân cảm thấy có cái gì đó rất quen thuộc, hơn nữa từ cường độ năng lượng bùng phát từ những điểm đó thì không ngờ là không hề kém cạnh so vái Tiếu Ân và Delphi Nutter.

Tiếu Ân thầm lấy làm kỳ quái chẳng lẽ bởi vì Delphi Nutter biết rất khó vây khốn một phân thân của thần linh cùng giai cho nên mới sẽ nói tin tức này cho những người khác, cùng nhau liên thủ đối phó mình sao?

Nhưng chẳng lẽ hắn không sợ bí mật này tiết lộ ra ngoài sao?

Đang lúc Tiếu Ân nghi thần nghi quỷ thì ba luồng năng lượng dao động kia rốt cục cũng chấm dứt, bốn phía khác nhau chung quanh Tiếu Ân xuất hiện ba phân thân của thần linh có diện mạo và năng lượng khí tức tương tự Delphi Nutter.

Tiếu Ân chỉ lúng túng một chút rồi ngay lập tức hiểu được, những phân thân của thần linh này chính là ba phân thân do một vị thần linh bậc cao bồi dưỡng ra.

Thần linh một khi tiến giai bậc cao, như vậy đối với phương diện bồi dưỡng phân thân sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Bởi vì muốn thực sự tiến giai chủ thần, khó khăn rất lớn, thật sự là làm người ta khó có thể tưởng tượng nổi. Có rất nhiều thần linh tu vi thần thể đã sớm đạt tới bậc cao đỉnh phong, nhưng muốn tiến lên thêm một bước lại trăm cay nghìn đắng, vô cùng gian khổ.

Cho nên đám cường giả thần linh bậc cao đỉnh phong khi bị vướng ở bước mấu chốt nhất không thể ở thăng tiến tiếp thì thường thường sẽ bồi dưỡng thêm cho mình vài phân thân, về phần số lượng thì đừng nói là bốn, cho dù là mười, cũng chẳng là gì cả.

Hiện giờ, vây quanh phân thân của Tiếu Ân là bốn phân thân của Delphi Nutter, đều có khí tức hùng mạnh không hề kém hơn phân thân của Tiếu Ân, hơn nữa chỗ bọn họ trấn thủ còn được Delphi Nutter phóng ra thần lực trận đồ nào đó có thể mạnh mẽ gia tăng không gian pháp tắc

Trách không được ngay từ đầu Delphi Nutter đã có vẻ nắm chắc trong tay. Hóa ra là hắn dựa vào điều này.

- Tiếu Ân các hạ, nếu ngài đáp ứng điều kiện của ta, như vậy ta nguyện ý phát ra lời thề chúng thần, nhất định sẽ không động chạm tới tính mạng của ngài, chỉ cần ngài lấy được nguyên thể màu đỏ, là có thể ở thần quốc của ta. Một khi ta thăng tiến thành chủ thần, nhất định sẽ thả ngài ra.

Liếc mắt một cái nhìn bốn phân thân của thần linh giống nhau như đúc, Tiếu Ân thở dài thườn thượt, nói:

- Thật là đa tạ hảo tâm to lớn của ngài, tuy nhiên...

Hắn trầm giọng, nói:

- Nếu là ngài dùng một khối nguyên thể màu đỏ, nhưng cuối cùng lại cũng không có đột phá, như vậy có cần ta vì ngài lấy khối thứ hai, khối thứ ba hay không?

Delphi Nutter lập tức trầm mặc không nói gì cả, nhìn dáng vẻ của hắn, không ngờ là cam chịu.

Tiếu Ân giận quá hóa cười, nói:

- Delphi Nutter các hạ, nếu ngài thật sự cùng ta thương nghị và nguyện ý xuất ra tài nguyên có giá trị tương xứng để trao đổi như vậy ta nhất định sẽ không cự tuyệt. Nhưng... Thực đáng tiếc!

Sắc mặt Delphi Nutter khẽ biến, bốn phân thân đồng thời khẽ run lên, áp lực khổng lồ tới cực điểm giống như ngọn núi thật lớn ép về phía Tiếu Ân.

Áp lực không chỉ đến từ mỗi bốn phương hướng, mà là trên dưới trái phải trước sau cao thấp đều đầy uy áp hùng mạnh. Đặc biệt mượn uy lực của thần lực trận đồ đã bố trí xung quanh để phát huy hoàn toàn thực lực của Delphi Nutter.

Delphi Nutter vô cùng yên tâm, lấy thực lực bốn phân thân, hơn nữa có uy lực của trận đồ, uy áp hùng mạnh đến mức khủng khiếp. Một phân thân của thần linh cùng giai đỉnh phong cho dù thực lực mạnh đến đâu nhưng một khi rơi vào bên trong trận đồ thì chắc chắn không có khả năng đào thoát.

Hơn nữa trận đồ này còn có tác dụng ngăn cách tin tức truyền đi. Cho dù là Tiếu Ân liều mạng chịu bị thương, muốn truyền tin tức cho chủ thể cũng quyết không thể được.

Hắn vừa rồi sở dĩ lập tức ra tay, chính là cảm ứng được thần lực mênh mông trên người Tiếu Ân, hơn nữa còn mơ hồ có khí tức linh hồn xuất khiếu, điều này chứng tỏ Tiếu Ân đang muốn bất chấp tất cả truyền tin tức ra ngoài.

Tuy nhiên điều này đã được Delphi Nutter tính tới, hắn thầm cười lạnh nhìn Tiếu Ân, muốn xem thử sau khi hắn phát giác tin tức truyền đi bị phong tỏa khuôn mặt sẽ hoảng sợ thế nào.

Nhưng mà, ngay khi thực lực bốn phân thân của hắn đồng loạt phát huy ra và dần dần ép về phía Tiếu Ân, hắn lại đột nhiên có một cảm giác nguy hiểm. Dường như Tiếu Ân bị bốn phân thân bao vây kia cũng không phải một con dê non khoanh tay chịu chết, mà là một con sói đội lốt cừu.

Loại cảm giác này chợt lướt qua đầu hắn, ánh mắt hắn lập tức trở nên ác liệt dị thường. Gần như cùng lúc đó, hắn thấy, ở trên người Tiếu Ân chợt bộc phát ra hào quang dữ dội và hùng mạnh.

Đây là lực lượng quang minh thuần túy, cũng là lực lượng hùng mạnh nhất và bài ngoại nhất người ta biết trong Thần giới. Ngay cả là các thần linh trong quang minh hệ, người có thể sử dụng loại năng lượng này, cũng là ít lại càng ít.

Dưới sự tấn công của lực lượng quang minh thuần khiết, uy áp đang bao vây một cách gần như hoàn mỹ do Delphi Nutter bố trí không ngờ rốt cuộc khó có thể tiến thêm một bước, hơn nữa do lực lượng quang minh dần dần tăng lên mà ngược lại còn từng bước lui về phía sau, thậm chí còn có xu hướng tan rã.

Sắc mặt Delphi Nutter lập tức đại biến. Dù thế nào hắn cũng không thể tưởng được, trong cơ thể phân thân của Tiếu Ân, không ngờ có lực lượng hùng mạnh như vậy. Hơn nữa cỗ lực lượng này đem đến cho hẳn cảm giác, dường như so với lực lượng quang minh thuần khiết đã thấy trước kia còn muốn lợi hại hơn vài phần.

Quả thật, giờ phút này phân thân của Tiếu Ân phóng ra, chính là năng lượng của chín loại thuộc tính hợp nhất.

Chín thuộc tính hắn nắm giữ rất phức tạp, thậm chí ngay cả vong linh thuộc tính cũng là một trong số đó, nhưng khi hắn thăng tiến thành thần linh, phần tà ác của thuộc tính này đã bị lực lượng quang minh gột rửa. Mặc dù do thuộc tính hắc ám làm quyền năng giảm xuống không ít, nhưng sau khi lây dính một chút lực lượng quang minh thuần túy, trong quá trình chín loại thuộc tính tổ hợp cũng không thiệt thòi bao nhiêu.

Giờ phút này, phân thân của Tiếu Ân vừa ra tay đã xuất ra bản lĩnh giữ nhà. Bởi vì hắn biết, dưới tình huống như vậy, chỉ có tốc chiến tốc thắng, mới có cơ hội thoát vây rời khỏi. Nếu không bị đám người này thật sự cuốn lấy, như vậy lấy một địch bốn cũng chưa chắc có thể bình yên mà đi.

Năng lượng chín thuộc tính hợp nhất hùng mạnh một khi phóng thích, lập tức biến thành lực lượng quang minh thuần túy. Điều này trước kia hắn căn bản là không thể làm được. Hơn nữa khi phóng thích năng lượng hợp nhất cũng phải thật cẩn thận, sợ bị thần linh khác biết được.

Nhưng hiện giờ trong thiên không thần điện của Dajialema. Tiếu Ân thu được rất nhiều cảm ngộ mới, đặc biệt là Dajialema thật sự mở ra toàn bộ huyền bí của thần điện, cho nên mới khiến phân thân của Tiếu Ân ở bên trong tìm được một biện pháp sau khi hợp nhất tất cả thuộc tính có thể kích phát lực lượng quang minh tinh khiết.

Sử dụng phương pháp này, trong khoảnh khắc bằng vào thực lực của chính mình phóng xuất ra lực lượng quang minh tinh khiết. Tiếu Ân cũng đã xác định, Dajialema cũng là thần linh hiếm thấy trong chúng thần quang minh hệ có thể phóng thích ra lực lượng quang minh tinh khiết.

Chín loại thuộc tính trong nháy mắt hợp làm một, có lẽ về lượng quyền năng không hơn Dajialema, nhưng về chất thì còn hơn cả vị chủ thần tinh linh kia rất nhiều.

Delphi Nutter nhọc lòng chuẩn bị, bị loại sức mạnh này tấn công, bất quá sau nửa ngày giằng co rốt cục đã bị Tiếu Ân đột phá và đập tan.

Một tiếng nổ ầm vang, thân hình Tiếu Ân lay động một chút đã thoát khỏi vòng vây của bốn vị phân thân của thần linh.

Trên mặt bốn phân thân của Delphi Nutter đều lộ ra vẻ khó có thể tin và khuất nhục, lấy lực lượng bốn phân thân, ở một địa phương đã được chuẩn bị cẩn thận trước tiến hành phục kích, không ngờ bị một phân thân của thần linh bậc cao phá vỡ lưới giăng sẵn thoát ra. Điều này đối với thần linh cùng giai mà nói là vô cùng nhục nhã.

Tốc độ phản ứng của Delphi Nutter nhanh như tia chớp. Ngay khoảnh khắc Tiếu Ân thoát khỏi vòng vây liền lập tức đuổi theo, hơn nữa hai phân thân trong đó chợt biến mất.

Tiếu Ân đi tới rìa khu phế tích. Mặc dù nơi đó đã bị lực lượng cấm chế phong tỏa, nhưng nếu có thể đột phá được cấm chế này thì có thể tiến vào thần giới. giống như chim bay về rừng, rốt cuộc khó ai có thể tìm kiếm được hắn.

Nhưng ngay tại giờ phút này, trên đường Tiếu Ân đang đi đột nhiên xuất hiện hai đạo năng lượng dao động, gần như chính là trong nháy mắt, hai phân thân của Delphi Nutter biến mất lúc nãy đã xuất hiện ở trên đường hắn chắc chắn sẽ đi qua.

Nhưng mà, hai vị này vừa mới xuất hiện liền thấy được khuôn mặt Tiếu Ân. Trên khuôn mặt đó không có chút nào thất kinh. Trái lại đầy vẻ trào phúng chế nhạo. Mà ánh mắt nhìn về phía bọn họ lại như đang thấy hai con mồi đang dần sa vào bẫy.

Một cảm giác cực kỳ nguy hiểm nổi lên trong lòng bọn họ, hai phân thân đang định nhanh chóng rời khỏi. Nhưng ngay tại giờ phút này, bọn họ thấy trong tay Tiếu Ân đang lao về phía trước đột nhiên xuất hiện hai dòng khí lưu nho nhỏ giống như lốc xoáy. Chẳng qua diện tích hai lốc xoáy thật sự là rất nhỏ, ngay cả một bàn tay cũng không đến.

Nhưng khi hai vị phân thân của thần linh vừa nhìn thấy hai luồng lốc xoáy, liền lập tức cảm ứng được trong đó ẩn chứa năng lượng hùng mạnh, mà càng thật đáng buồn chính là, Tiếu Ân giống như sớm đã biết bọn họ sẽ từ nơi này xuất hiện ngăn trở, lốc xoáy trong tay ngay khi bọn họ vừa mới xuất hiện cũng đã giống như giòi bám vào xương không ngừng quấn lấy bọn họ.

Nháy mắt, hai lốc xoáy nhỏ trông rất bình thường liền bạo phát lên. Chúng nó gia tăng và bành trướng với tốc độ không thể tin nổi. Gần như chính là trong chớp mắt, đã lớn đến mức đủ để cuốn một người vào trong đó.

Hai vị phân thân của thần linh này cũng có thể coi như là nhân vật lăn lộn lão luyện, trong cuộc đời đã trải qua số trận thần chiến đếm không hết, ngay cả dưới tình huống như vậy, cũng không hề có một chút nào kinh hoảng. Thần lực trên người bọn họ nhộn nhạo, tầng tầng lớp lớp tản ra, muốn ngăn cơn lốc xoáy đột nhiên xuất hiện này.

Nhưng, bọn họ chợt phát hiện, thần lực trên người tuy rằng mạnh, nhưng căn bản là không thể kháng cự cơn lốc xoáy. Dòng khí lưu cường đại bên trong cơn lốc xoáy như thể không chỗ nào không đến được, mạnh mẽ xuyên qua thần lực chung quanh người bọn họ, trói chặt hai phân thân.

Một ý nghĩ chợt hiện lên trong đầu bọn họ. Sau khi tự thể nghiệm quyền năng kì dị của đám lốc xoáy này, hai phân thân của Delphi Nutter đồng thời nhớ tới một việc.

Tại nơi xa xôi kia có vùng đất của những dòng khí lưu được xưng là Thời không Hồng lưu. Dòng khí lưu ở đó chẳng phải cũng có đặc điểm tương tự sao?

Chẳng qua dòng khí lưu đặc thù của nơi đó làm thế nào có thể xuất hiện ở ngoại giới? Hơn nữa dòng khí lưu nơi đó cũng không thể bị thần linh nào khống chế cả.

Chính khi hai phân thân bọn họ đang kinh dị không thôi thì một cánh cửa truyền tống không gian chợt mở ra bên trong lốc xoáy. Cánh cửa truyền tống mở ra một cách vô cùng bất ngờ, ngay cả bọn họ cũng không phát hiện nó xuất hiện từ khi nào.

Lực hút hùng mạnh chợt truyền đến, hung hăng quán lấy thân thể hai phân thân. Trong miệng bọn họ đều tự nhiên phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau đó liền bị cánh cửa không gian đó hút vào, ngay một chút khả năng chống cự cũng không có.

Trong Thời không Hồng lưu cách đó rất xa, Tiếu Ân lẳng lặng ngồi trong thiên không thần điện, chậm rãi hầp thu tín ngưỡng lực đến từ rất nhiều tín đồ thành kính đang cầu nguyện trong thần quốc.

Đột nhiên, sắc mặt hắn khẽ biến, hai mắt chợt mở, thân hình đã biến mất khỏi thần điện.

Trong một xó xỉnh của thần quốc đột nhiên xuất hiện hai vị phân thân của thần linh xa lạ. Bọn họ đang ngỡ ngàng đánh giá chung quanh, trong mắt đều có vẻ kinh hoàng.

Trước mắt họ đột nhiên xuất hiện hào quang mãnh liệt, một thần linh đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Sau khi bọn họ nhìn thấy bản thể của Tiếu Ân, lập tức sắc mặt đại biến, không cần nghĩ ngợi gì xoay người bỏ chạy.

Bởi vì bọn họ đã nhìn ra, lúc này Tiếu Ân xuất hiện là bản thể, một bản thể của thần linh bậc cao, tuyệt đối không phải hai phân thân của thần linh cùng bậc có thể chống cự.

Bản thể của Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, nói:

- Hai vị, nếu đã đến đây, cần gì phải đi nữa?

Thản hình hắn nhoáng lên một cái, biến mất, khi xuất hiện đã ở ngay bên cạnh một phân thân, nhưng ngay tại giờ phút này, phân thân của thần linh nọ cũng biến mất trong nháy mắt.

Tiếu Ân nao nao, hơi cảm ứng một chút rồi cười nói:

- Hóa ra là thần linh nắm giữ pháp tắc không gian, thật sự là rất thú vị.

Trong thần quốc của Tiếu Ân cũng không cấm không gian truyền tống, mà phương pháp trong nháy mắt truyền tống này có thể nói là mỗi một thần linh đều có thể nắm giữ. Nhưng thần linh bình thường và thần linh nắm giữ pháp tắc không gian khi sử dụng không gian truyền tống có thể phát huy ra năng lực có thể nói là chênh lệch một trời một vực.

Hai phân thân kia tới thần quốc của Tiếu Ân rồi còn tính thoát đi chính là cậy vào bọn họ nắm giữ lực lượng của pháp tắc không gian, cho nên bọn họ mới có phần tự tin nhất định rằng có thể chạy khỏi thần quốc này.

Nhưng mà, ngay sau khi phân thân của thần linh vừa mới tiến hành rồi một lần không gian truyền tống quỷ dị khó lường, đột nhiên cảm thấy chung quanh người có điểm khác thường. Nhìn lại, không khỏi thiếu chút nữa hồn bay phách lạc. Bên cạnh hắn không biết từ khi nào, bản thể thần linh của Tiếu Ân không ngờ theo sát hắn như bóng với hình.

Tiếu Ân khe khẽ thở dài thấy vẻ mặt như thấy quỷ của đối phương, nói:

- Vô cùng tiếc nuối báo cho ngài biết, ta... cũng là một vị thần linh nắm giữ pháp tắc không gian.

Mặt phân thân kia lập tức xám như tro tàn, không còn chút nào cảm thấy may mắn.

Tiếu Ân vung cổ tay lên, một quầng hào quang chụp xuống, hoàn toàn giam cầm phân thân này lại. Sau đó thân hình lay động, lại dùng cách cũ giam cầm cái phân thân kia của Delphi Nutter.

Đối phó hai phân thân của thần linh cùng giai, bản thể của Tiếu Ân nếu còn không thể dễ dàng bắt được thì quả là chuyện lạ nhất trên đời.

Đột nhiên, hào quang chợt lóe, phân thân của Tiếu Ân xuất hiện trong thiên không thần điện trong thần quốc.

Bản thể và phân thân của Tiếu Ân nhìn nhau rồi lập tức lộ ra vẻ vui mừng tột độ. Tứ Hào trong phân thân không chút do dự truyền toàn bộ cảm ngộ mênh mông thu được từ thiên không thần điện của Dajialema cho Nhất Hào. Động tác của bọn họ cực nhanh, bất quá chỉ mấy nhịp hô hấp là đã hoàn tất.

Bản thể của Tiếu Ân tươi cười rạng rỡ hỏi:

- Thế nào? Còn muốn cùng đám đó chơi đùa sao?

Phân thân nhướng mày, nói:

- Đúng vậy, hai kẻ kia cũng cần phải bị xử lý.

Tiếu Ân không nói hai lời xuất ra thần thánh quyền trượng của Odin Lage thần vương đưa cho hắn, nói:

- Bắt hai tên kia, sau đó giao cho Dajialema xử lý.

- Dajialema?

Lúc đầu phân thân ngẩn ra, sau đó cười nói:

- Ta hiểu rồi ngươi chờ tin tức tốt lành đi.

Dứt lời, thân hình hắn trở nên mơ hồ, trong nháy mắt đã biến mất.

Bản thể của Tiếu Ân tiện tay ném hai phân thân của Delphi Nutter qua một bên. ngay cả liếc mắt nhìn một cái cũng không thèm, đi tới đại sảnh của thần điện, bắt đầu xem xét những nội dung mà Tứ Hào truyền đạt.

Trong phế tích, trận chiến vẫn đang hừng hực khí thế.

Lần giao tranh vừa rồi tốc độ cực nhanh, biến hóa trong đó cũng cực kỳ phức tạp. Nhưng bắt đầu từ khi phân thân của Tiếu Ân phóng xuất ra hai lốc xoáy nhỏ cho đến khi hai vị phân thân của thần linh bị cánh cửa không gian trong lốc xoáy hút đi, bất quá chỉ là ngắn ngủn trong vài nhịp thở mà thôi. Hai phân thân của thần linh khác tuy rằng tận mắt nhìn thấy, nhưng cũng căn bản là không thể ra tay ngăn trở.

Tiếu Ân vươn hai tay, hai lốc xoáy lập tức lại một lần nữa nhỏ lại, cuối cùng lại trở thành hai dòng khí lưu nhỏ mà Tiếu Ân gần như có thể nắm gọn trong tay.

Đột nhiên dừng chân, Tiếu Ân thu dòng khí lưu nhỏ trong tay lại, cười dài nhìn hai phân thân còn lại của Delphi Nutter.

Còn hai phân thân kia cũng đã sớm dừng việc truy kích. Từ trên người bọn họ đều nổi lên vòng bảo hộ thần lực hùng hậu, hơn nữa trong tay bọn họ còn đều cầm một món ma pháp đạo cụ. Ánh mắt Tiếu Ân vô cùng lợi hại chi cần liếc mắt một cái cũng đã nhìn ra, hai món đồ này chính là thượng cổ thần khí

Trong lòng hắn thầm lấy làm tiếc, sử dụng dòng khí lưu để đánh lén, đương nhiên là mọi việc đều thuận lợi. Nhưng nếu phân thân của thần linh sớm có phòng bị, hai lốc xoáy chưa chắc có thể có tác dụng gì quá lớn.

Dù sao, đám thần linh bậc cao đỉnh phong này không phải là thùng rỗng. Còn dòng khí lưu đã tách ra này có uy lực còn kém hơn không ít so với dòng khí lưu chân chính trong Thời không Hồng lưu.

Tuy nhiên nhìn biểu tình hai phân thân kia thì chắc chắn đã xem hai lốc xoáy này chẳng khác nào bò cạp rắn rít.

Tiếu Ân khẽ mỉm cười, nói:

- Tôn kính Delphi Nutter các hạ, hiện tại ngài còn có niềm tin to lớn là có thể lưu ta lại không?

Hai Delphi Nutter sắc mặt xanh mét. Không thể tưởng được trong tình trạng tính toán cẩn thận, cuối cùng không chỉ là thất bại trong gang tấc, thậm chí ngược lại còn có hai phân thân bị hút đi. Đây đúng là chuyện ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo điển hình.

Một phân thân hít sâu một hơi, nói:

- Tiếu Ân các hạ, xin ngài thả bọn họ ra, sau đó chúng ta thương nghị lại được không?

Tiếu Ân nghiêng đầu, dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu nhìn hắn, nói:

- Ngài nghĩ xem, đề nghị như vậy ta có đáp ứng không?

Trong mắt Delphi Nutter rốt cục nổi lên một tia quyết đoán, nói:

- Được, nếu ngài không đáp ứng, như vậy chúng ta đành phải bắt ngài trước rồi bức ngài đáp ứng.

Hai phân thân của Delphi Nutter này cũng không biết, hai đồng bạn của bọn họ sau khi bị truyền tống đã tiến thẳng vào thần quốc của Tiếu Ân trong Thời không Hồng lưu. Cho nên mãi đến giờ phút này, bọn họ còn tưởng rằng hai dòng khí lưu này là thượng cổ thần khí hùng mạnh nào đó, là bảo vật có khả năng giam cầm thần linh mà thôi.

Lời vị phân thân kia chưa dứt, toàn bộ phế tích đột nhiên rực sáng.

Ánh sáng này cũng không phải giống như lực lượng quang minh tinh khiết của Tiếu Ân, mà là một loại ánh sáng vô cùng có trật tự. Vị trí mỗi tầng mỗi bậc ánh sáng đều cách xa nhau một chút, tất cả ánh sáng tầng tầng lớp lớp, dần dần không ngờ hình thành một cảnh nội thế giới thật lớn.

Tiếu Ân kinh ngạc nhìn lại, chỉ có điều cảm thấy mình đang tiến vào một không gian kỳ dị, nhìn khắp xung quanh đều là hình ảnh chính mình phản xạ lại. Nhưng hình ảnh này có dài có ngắn, có chiều cao thấp, có vẻ buồn cười dị thường, làm cho người ta cảm giác như là đột nhiên giữa lúc này lạc vào một căn phòng bố trí đầy những chiếc gương biến dạng, làm người ta không khỏi ôm bụng cười to.

Nhưng mà, giờ phút này Tiếu Ân không có nửa điểm vui cười, sắc mặt hắn nghiêm trọng nhìn bốn phía, thần lực trên người cũng đồng thời nổi lên tầng tầng lớp lớp thần lực.

Mắt chợt hoa lên, hai vị phân thân của thần linh Delphi Nutter lại một lần nữa hiện ra, thượng cổ thần khí cầm trong tay bọn họ đều tự phát ra một đạo hào quang màu trắng bắn về phía Tiếu Ân.

Tuy nhiên trong hoàn cảnh này, Tiếu Ân cảm ứng được cũng không phải hai đạo hào quang, mà là có thêm ngàn vạn đạo hào quang đồng thời lao nhanh đến, khiến Tiếu Ân căn bản là không thể nhìn thấu đến tột cùng cái nào là thật, cái nào là giả.

Tiếu Ân khẽ quát một tiếng, hai lốc xoáy trong tay chợt phóng lớn, giống như hai vòng bảo hộ bao phủ hắn bên trong.

Hai luồng năng lượng từ thượng cổ thần khí bắn ra nhanh chóng đánh trúng vòng bảo hộ lốc xoáy, lập tức bị dòng khí lưu không ngừng xoay tròn hấp thu rồi mờ nhạt dần.

Hai phân thân nhìn nhau, lòng tham trong lòng bọn họ lại dày thêm một tầng. Không thể tưởng được hai đạo cụ giống như lốc xoáy này không ngờ là một bộ siêu cấp thần khí công thủ vẹn toàn. Trong mắt bọn họ không hẹn mà cùng hiện lên một hào quang hừng hực nóng. Nếu có thể khống chế thứ này chẳng phải là quyền năng tăng nhiều lắm sao?

Từng đạo năng lượng từ thần khí trong tay bọn họ phát ra, tuy nhiên Tiếu Ân giống như là một con rùa ngàn năm rụt đầu vào mai, mặc cho ngươi đánh vào mai rùa như thế nào, hắn cũng chẳng chút để ý tới.

Hai phân thân kia dần dần không kiên nhẫn được nữa, đều tự làm một thủ thế, lập tức cảnh sắc trận chiến lại một lần nữa biến đổi.

Khi bọn họ kích phát năng lượng của thần khí trong tay một lần nữa, vô số ánh sáng như khúc xạ qua mấy chiếc gương biến dạng rồi cùng nhau phối hợp phát ra năng lượng cực đại. Lập tức, mấy ngàn mấy vạn đạo hào quang năng lượng đồng loạt phóng ra, trong nháy mắt cũng đã đánh trúng lốc xoáy.

Tốc độ xoay tròn của vòng bảo hộ lốc xoáy lập tức chậm lại. Thứ này tuy rằng cũng có thể sử dụng như vòng bảo hộ, nhưng dù sao không phải hàng xịn như bên trong Thời không Hồng lưu. Sau khi tất cả sức mạnh của trận đồ đều đánh trúng nó thì cũng không thể chịu nổi.

Một âm thanh giòn tan vang lên, một vòng bảo hộ lốc xoáy đã chịu không nổi đả kích mạnh mẽ như thế rốt cục vỡ tan. Còn tốc độ xoay tròn của lốc xoáy kia cũng từ từ chậm lại, thậm chí bọn họ còn đã có thể mơ hồ nhìn thấy bóng người trong đó.

Hai phân thân của Delphi Nutter không khỏi vui mừng quá đỗi không thể tưởng được hai đạo lốc xoáy này cũng không hùng mạnh như trong tưởng tượng, xem ra chi cần cố thêm một phen là có thể hoàn toàn phá hủy nó.

Tuy rằng cứ như vậy sẽ làm hai món thượng cổ thần khí kỳ dị nhìn là thấy cực kỳ khó tìm kia hư hỏng, nhưng ở thời điểm này cũng chẳng còn ai bận tâm nhiều như vậy.

Nhưng vào lúc này, trong tai bọn họ đồng thời nghe được một thanh âm vang vọng như sấm động.

- Ta nói trên thế giới này phải có ánh sáng, phàm là tuân theo ánh sáng, đều tồn tại, phàm là trở ngại ánh sáng, đều hủy diệt...

Một cỗ khí tức thật lớn căn bản là không thể tưởng tượng xuất hiện từ tận cùng của tàn dư cơn lốc xoáy, cỗ khí tức này vừa mới xuất hiện lập tức giống như núi lửa sôi trào cuồn cuộn.

Giống như là một nhà soạn nhạc, ban đầu dùng giọng thấp rồi chợt đề cao tới rồi đỉnh mà bỏ đi giai đoạn trung gian quá độ thì sẽ sinh ra sức tấn công càng mạnh mẽ đối với mọi người.

Sau đó, bọn họ thấy một vầng sáng.

Một vầng hào quang thật lớn từ bóng người kia lan tràn ra.

Giờ khắc này, hai phân thân bọn họ chỉ có một cảm giác, đó chính là sợ hãi.

Đây là lực lượng quang minh thuần túy, bọn họ đã kiến thức qua một lần, nhưng lúc này lực lượng quang minh phóng xuất ra quyền năng hùng mạnh, so với lần thứ nhất càng thêm lợi hại.

Nếu nói lần thứ nhất lực lượng quang minh giống như nước lũ bất ngờ bùng phát, như vậy lúc này đây chính là lốc xoáy cấp mười hai quét qua biển cả, làm mặt biển dậy cơn sóng gió, phá hủy tất cả mọi thứ trên mặt biển.

Hai người bọn họ muốn nhanh chóng thoát khỏi chốn này, nhưng lực lượng quang minh trong nháy mắt đã chiếu rọi khắp toàn bộ phế tích.

Đây là tốc độ ánh sáng, tốc độ của ánh sáng chân chính. Tất cả những thứ bọn họ tỉ mỉ bố trí giờ khắc này đều gặp tai ương ngập đầu. Tất cả những thứ đó đều bị hào quang chiếu rọi biến thành bụi đất.

Hào quang vô cùng tận như bẻ gãy và nghiền nát tất cả, phá hủy mọi thứ trên bề mặt phế tích, không còn chút vết tích.

Còn hai phân thân bọn họ cũng chỉ có thể miễn cưỡng hình thành một vòng bảo hộ xung quanh người, gắng chống trụ không để tan ra trong hào quang này.

Trong phút chốc...

Lực lượng dường như hơi suy yếu một chút, hai Delphi Nutter thấy ngọn nguồn của ánh sáng chính là từ phân thân của Tiếu Ân, chẳng qua ở trên tay hắn đã xuất hiện một thần thánh quyền trượng kỳ dị.

Nhìn từ trên xuống dưới thần thánh quyền trượng trong tay Tiếu Ân đang giơ lên cao, trong mắt hai phân thân đồng thời lộ ra vẻ kinh hãi gần chết. Một tên trong bọn run giọng nói:

- Thần vương... Thần vương quyền trượng!

Tiếu Ân cười lạnh một tiếng, nói:

- Nhãn lực tốt, không ngờ cũng biết đây là thần thánh quyền trượng của Odin Lage thần vương bệ hạ.

Delphi Nutter là thần linh bậc cao phụ thuộc của bộ tộc tinh linh, thành thần không biết bao nhiêu năm rồi. Trong nhiều năm như thế sau khi thành thần, hắn đã trải qua chiến tranh giữa các vị thần lần thứ hai, từng nhiều lần gặp qua siêu cấp thần khí uy danh hiển hách trong thần giới.

Chỉ cần sau khi cảm nhận được lực lượng quang minh vô cùng tinh khiết và hùng mạnh đồng thời thấy được quyền trượng thì lập tức liếc mắt một cái cũng nhận ra.

Tiếu Ân chầm chậm nâng quyền trượng lên, chỉ đầu trượng vào hai phân thân đang bị lực lượng quang minh đè ép, căn bản là không thể di động, nói:

- Hai vị các hạ tôn kính, hiện tại có phải các ngài đã thay đổi chủ ý rồi hay không?

Delphi Nutter cười khổ nói:

- Tiếu Ân các hạ, nếu ta sớm biết ngài là thần linh phụ thuộc của Odin Lage thần vương bệ hạ, ta tuyệt đối không dám tìm ngài.

Những lời này của hắn nói đầy cố gắng, bởi vì dưới sức ép của quang minh thần lực trong quyền trượng, hắn đã dùng hết khả năng, ngay cả nói chuyện cũng đứt quãng.

Tiếu Ân nhìn biểu tình trên mặt bọn họ, trong lòng cực kỳ sảng khoái.

Quyền năng của thần thánh quyền trượng quả nhiên không hổ là biểu tượng của Odin Lage thần vương được tôn xưng là thâm bất khả trắc. Nhưng muốn phát huy ra lực lượng chân chính trong đó. bản thân mình cũng chỉ có thể không ngừng cố gắng.

May mà bản thể đã đạt tới cảnh giới bậc cao đỉnh phong, nếu không phân thân e là không thể dễ dàng phóng xuất ra quyền năng hùng mạnh như thế.

Trầm ngâm một chút, Tiếu Ân cũng không ra tay giết người, mà là lại lần nữa vung quyên trượng lên, nói:

- Ta nói, người này nên bị trừng phạt, chắc chắn sẽ bị bó buộc, còn những gì không nên tồn tại chắc chắn sẽ biến mất.

Năng lượng ánh sáng trong không gian lập tức thay đổi hình dạng, hóa thành những sợi dây ánh sáng, trói chặt hai phân thân này lại.

Lực lượng hai sợi dây này đủ để cho hai người bọn họ không thể thoát thân mà ra.

Nhưng mà, tất cả vẫn chưa chấm dứt. Sau khi vây khốn hai phân thân của thần linh, lực lượng quang minh chợt bùng nổ dữ dội.

Một tiếng nổ ầm vang, phế tích khổng lồ lập tức bị lực lượng quang minh như biển cả mênh mông hoàn toàn bao trùm, sau khi làm tất cả run rẩy thì từ từ biến mất vào hư không.

Trong phế tích, một cánh cửa không gian hiện lên, Tiếu Ân mang theo hai phân thân bước vào đó.

Thật lâu sau, bên cạnh đống phế tích đột nhiên xuất hiện một vị thần linh. Vị thần linh này không phải phân thân, mà là bản thể của Delphi Nutter.

Sắc mặt hắn nghiêm trọng nhìn phế tích đã biến mất, yên lặng cảm ngộ thuộc tính năng lượng tràn ngập không trung, cuối cùng trên mặt hiện ra vẻ hoảng sợ.

Bốn phân thân và thần lực trận đồ liên hợp lại bắt không được một phân thân sao? A... Lực lượng của Odin Lage thần vương bệ hạ? Chẳng lẽ ngay cả Thần vương bệ hạ cũng nhúng tay vào sao?

Trong thần quốc của Dajialema vĩ đại, Tiếu Ân lại một lần nữa làm khách.

Tuy nhiên lúc này, bất kể là Dajialema hay Raphael sắc mặt đều không tốt lắm xem. Đặc biệt khi nhìn về phía hai phan thân bị dây thừng ánh sáng trói trong ở thiên không thần điện, trong mắt càng có thêm lửa giận không chút nào che dấu.

- Tiếu Ân các hạ, ngài có thể yên tâm. Ta lấy danh nghĩa chủ thần của tinh linh nhất tộc đảm bảo với ngài, chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không phát sinh lần nữa.

Dajialema trầm giọng nói.

Tiếu Ân hơi hơi khom người, nói:

- Đa tạ bệ hạ, khôngbiết còn chuyện liên quan đến nguyên thể màu đỏ?

- Ngài cũng có thể yên tâm, tin tức này tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra ngoài.

Dajialema nhẹ nhàng bâng quơ nói nhưng trong đó ẩn chứa sát khí cũng đủ để làm người ta không rét mà run.