Dị Loại

Chương 48: (h)




Phó Nghị bất tri bất giác nắm lấy một cơ hội xảo diệu để tỏ tình. Nếu bắt hắn nói thẳng "Tôi thích cậu, tôi yêu cậu" các loại sợ hãi lẫn mặt đỏ nói lắp thì nửa ngày cũng chẳng nói ra được, nhưng nếu khung cảnh lãng mạn, có lẽ bất kể lời ngọt ngào nào hắn cũng sẽ nói được.

Thấy Giang Kha nở nụ cười, sau đó thuần thục đậu xe dưới lầu, xoay đầu lại nhìn hắn.

Bên ngoài mưa bắt đầu rơi, mưa xuân có mùi cỏ xanh thơm mát, cột nước trên kính liên miên thích mắt làm sao. Hôn môi trở nên tự nhiên, đôi môi cùng đầu lưỡi quấn quýt mang theo ôn nhu ướt át, nhưng không che được lửa tình nóng bỏng cấp bách của họ lúc này.

Hắn bị Giang Kha ôm tới ghế điều khiển chật hẹp, hai chân ngồi xổm eo thân uốn lượn, đầu suýt đụng tới nóc xe. Những nụ hôn càng thêm kịch liệt vội vã, bàn tay ôm thật chặt vẫn chưa đủ, phải xoa nắn cơ thể của đối phương mới được. Ngoài cửa sổ gió lớn hơn, Phó Nghị thêm lớn mật, vươn đầu lưỡi đáp lại đối phương, thân thể kề sát hoan nghênh từng cử chỉ âu yếm từ Giang Kha.

"Lão tao hóa, bộ dáng thành thực cũng rất đáng yêu..." Giang Kha cười mở áo sơ mi hắn, tay quẩn quanh lồng ngực, nắm lấy hai núm vú nhô ra khiêu khích nhào nặn.

Phó Nghị nghe thanh âm trầm thấp ôn nhu, cả người mềm nhũn, một dòng điện kích thích đầu dây thần kinh, núm vú gắng gượng trong tay đối phương từ từ lớn lên màu sắc đậm thêm, da dả xúng quanh cũng bị âu yếm hồng lên, cả người cơ hồ muốn khuynh đảo trên người Giang Kha.

Trời đất quay cuồng, đối phương kéo hắn lại đây áp trên chỗ ngồi, hôn một đường lưu luyến đến lồng ngực, trong đó một bên núm vú bị khiêu khích sưng lên đang được ngậm lấy, dùng sức mút vào khiến Phó Nghị không nhịn được nữa thấp giọng rên rỉ, âm thanh tức khắc bị tiếng mưa rơi nặng hạt bên ngoài át mất.

"Ưm... Đừng cắn, cắn mạnh... Aha..."

Giang Kha ngẩng đầu lên hôn cổ hắn, "Sao thế, không đợi nổi nữa à?"

"Ân, ân..." Phó Nghị ôm y đáp lời, tay còn luồn vào tóc Giang Kha xoa xoa, tựa hồ dùng phương pháp này ám chỉ đối phương mau tiến vào.

Giang Kha nhận được ánh mắt ra hiệu lập tức thay đổi, kéo quần tây hắn xuống, thắt lưng không kịp xả liền lộ ra hai cánh mông tròn trịa, trên đó còn lưu lại dấu hồng từ lần ân ái trước, ái muội khiến người ta mặt đỏ tim đạp. Phó Nghị thấp suyễn một tiếng, còn chưa kịp lấy lại tinh thần liền cảm giác có chất lỏng lạnh lẽo thấm vào tiểu huyệt ngứa ngáy, chảy vào vách tràng đang phát nhiệt kia.

"Cậu sao lại... mang theo thứ này... bên người... A..." Phó Nghị cúi xuống nệm người dưới thân, miệng không ngừng phun hơi thở gấp gáp, rướn cao mông đang bị mân mê làm hắn có ảo giác bị bại lộ trước công chúng, chỉ sợ ngoài cửa xe bất cứ lúc nào cũng có thể có người nhìn thấy được.

"Đương nhiên là vì thỏa mãn lão tao hóa động dục bất cứ lúc nào rồi." Giang Kha cười nhẹ khuấy đều ngón tay luồn vào trong, chỉ chốc lát đã đem miệng huyệt đâm đến xì xì tiếng nước.

"Tôi mới không có... Nhất định là cậu, lên kế hoạch từ trước a a a..."

Phó Nghị còn chưa nói hết thứ kia đã chen vào, gần như khảm vào thân thể mềm nhũn của hắn, mồ hôi và hơi thở nóng bỏng quyện vào nhau, nhưng vẫn không sánh nổi với nhiệt độ nơi hạ thể. Giang Kha rất nhanh đã tìm tới điểm kia nhanh chóng công kích, côn th*t to dài không chút lưu tình khai thác tiểu huyệt căng mịn, chất lỏng lạnh lẽo và lửa nóng trong thân thể hòa vào nhau khiến Phó Nghị thể nghiệm được khoái cảm trước nay chưa từng có, hắn kìm lòng không được bật tiếng rên rỉ, quỳ trên ghế ngồi như dâm thú giống cái, cái mông hơi lắc lư cầu xin nam nhân dùng lực nữa đi.

"Là sao đây, chú cũng hưởng thụ mà lão tao hóa..." Giang Kha vừa làm vừa cúi người ôm eo Phó Nghị, tay dao động trước ngực nắm lấy hai viên núm vú nắn bóp, trên dưới giáp công càng khiến Phó Nghị sảng khoái đến uốn éo.

Hai đại nam nhân giao hợp phạm vi lớn đền mức hù dọa người, Phó Nghị cảm thấy mông đã hoàn toàn tê dại, đặc biệt là eo bị va chạm mạnh mẽ quá sắp tan chảy, lại còn chẳng biết xấu hổ co chặt cơ vòng, dường như muốn giữ mãi thứ đồ kia bên trong. Hắn có thể cảm giác được cả xe đều đang chấn động, hệt như đi vào đoạn đường xóc nhiều chướng ngại vật vậy.

Mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, đánh vào cửa sổ thủy tinh bùm bùm, mà tiếng Phó Nghị rên rỉ càng không át nổi, chớp mắt đạt tới cao trào bắn ra, sau đó mềm nhũn xuống.

Giang Kha ghì lấy nam nhân vừa bị y bắn tinh bên trong đang run cầm cập, nhấc hai chân bên eo lên, kéo người kia lại gần hôn môi, đầu lưỡi hai người khẩn cấp rút lấy hơi thở của nhau, hưởng thụ cảm giác miên man sau cơn tình ái.

Nghỉ ngơi đủ, Giang Kha lại dùng tư thế này thẳng tiến lần nữa, lần này tiếng nam nhân rên rỉ càng mềm mại, cơ hồ như đang nhai kẹo, ôm lấy cổ y, mông tràn đầy tinh dịch của y.

"No chưa, lão tao hóa." Giang Kha võ vỗ cái mông đỏ chót, mỗi lần vỗ lại tràn ra một ít chất lỏng bên trong.

"No, no rồi..." Phó Nghị còn chưa hoàn hồn từ cao trào, giọng nói còn mang theo chút ý tứ tình dục hàm xúc.

"Chấn động?" Giang Kha giật giật eo.

"Ân, nếu cậu vẫn chưa no, tôi thực ra cũng có thể... Ân ân..."

"Nhìn chú kiệt sức thế rồi, vẫn là về nhà tắm rửa đi ngủ thôi." Giang Kha thử nhúc nhích một chút côn th*t còn chôn trong thân thể nam nhân, liền nghe thấy đối phương không chịu được rên rỉ, vì vậy liền rút ra.

Hai người mơ màng thu thập xong lên lầu, bên ngoài đang mưa lớn, hai đại nam nhân một cây dù còn thấy hơi chen chúc, hơn nữa ai cũng đẩy phần lớn diện tích cho đối phương, tới khi về nhà mắt lớn trừng mắt nhỏ cả hai đều dính ướt.

"Lão tao hóa, có phải muốn bị cảm mạo không?"

"Tôi sợ cậu cảm mạo ấy, ngày mai còn phải lên máy bay, cảm lạnh thì phiền."

Giang Kha hừ một tiếng, lôi hắn vào thang máy.

Phó Nghị thấy thật ấm áp, cúi đầu, khóe miệng cong lên thỏa mãn.