Đi Qua Kí Ức

Chương 20: Điên cuồng




Rất nhiều người đều nói Bạc Tư Niên có khuôn mặt xinh đẹp, mà khuôn mặt đẹp này thích hợp làm một đạo diễn hơn là bước chân làm diễn viên trong cái vòng tròn nghệ thuật vàng thau lẫn lộn này.

Cố Hạm Hạm cảm thấy khí chất của Bạc Tư Niên có thể dùng một từ để hình dung, chính là “Nhạt”. Khác xa với khuôn mặt của đám người thần tượng ngôi sao luôn có tạo hình phù hiếm và tinh xảo, cái vẻ quan tâm nhàn nhạt của Bạc Tư Niên khiến cho cô cảm thấy vô cùng thoải mái. Đêm tối hôm ấy, lúc Cố Hạm Hạm nhìn thấy khuôn mặt Bạc Tư Niên, bỗng nhiên cái đầu cặn bã của cô đột ngột bắn ra câu danh ngôn “Chiều bến sông vắng, thành phố giăng đầy sương, mai vàng rơi sau mưa”

Trời lúc này còn nắng gắt, không có gió, Bạc Tư Niên lại mặc một cái áo lông mỏng màu xám tro kết hợp với quần jean thoải mái. Quần jean bao lấy đôi chân anh, càng làm cho nó thon dài rắn chắc. Lúc này Bạc Tư Niên mặc một bộ quần áo ở nhà...đang đứng dưới tiểu khu chờ Cố Hạm Hạm

Bạc Tư Niên có một loại ma lực, đó là cho dù Cố Hạm Hạm tâm tình có hoảng loạn bất ổn thế nào, chỉ cần liếc mắt nhìn anh một cái, lòng cô sẽ dần dần lắng xuống

Cố Hạm Hạm tiến lại gần, đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng, nặn ra một nụ cười trừ “Anh chờ lâu rồi?”

“Không có” Bạc Tư Niên nhìn cô đáp

Hai người tiến vào thang máy, Bạc Tư Niên nhấn nút, thang máy chậm rãi di chuyển. Không gian trong thang máy chật hẹp dường như làm cho không khí ngưng trệ, có chút ngột ngạt

Bạc Tư Niên giống như đang mệt mỏi, hai mắt khẽ khép dựa người vào trong thang máy. Yên tĩnh. Hô hấp nhạt nhẽo của anh trong không gian tĩnh lặng lại càng lộ ra rõ ràng. Bạc Tư Niên rất thích hợp với chiếc áo lông này, thiết kế cổ chữ V sâu, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, hầu kết khẽ động, lồng ngực anh khẽ đập phập phồng qua lớp áo mỏng

Cố Hạm Hạm cũng không nói chuyện, lần đầu tiên cô phát hiện ra, thì ra khuôn mặt Bạc Tư Niên so với mấy ngôi sao còn dễ nhìn hơn, sẽ khiến tâm tình cô chậm rãi cảm thấy tốt lên. Lúc này Cố Hạm Hạm cảm thấy chỉ cần có bức ảnh Bạc Tư Niên treo ở đầu giường mình, cô sẽ không cần uống mấy thứ thuốc ngủ kia mới có thể ngon giấc

“Anh đang mệt lắm sao?” Cố Hạm Hạm nhận ra đáy mắt Bạc Tư Niên có chút xanh xao

“Có chút”

“À”

Không còn gì để nói. Cô giống như không nên tới

Nhà của Bạc Tư Niên rất giống với phong cách của anh, trang trí giản lược nhưng lại có một vẻ ấm áp nhàn nhạt, phòng ở rất lớn, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy anh sống một mình

Bạc Tư Niên rót một cốc nước lọc để trước mặt Cố Hạm Hạm, sau đó ngồi đối diện cô, khoanh tay để lên đùi

Chất lỏng ấm ấp chảy qua cổ họng, Cố Hạm Hạm tâm tình đã không còn tệ như trước,thời điểm Bạc Tư Niên nhìn cô còn có thể nhận thấy khóe miệng Cố Hạm Hạm khe khẽ hiện ra nụ cười chân thành.

Anh nói “ Quảng cáo của Hình Xăm đã công bố trên internet, cô có thể đi nhìn xem”

“Được” Cố Hạm Hạm gật đầu

Anh nói “Mấy ngày nữa, đoàn làm phim tổ chức ở “ Hạnh phúc đại liên minh” một buổi liên hoan lớn, đến lúc đó tôi tới đón cô cùng đi”

“Được” Cố Hạm Hạm không có ý kiến

Làm một diễn viên, Cố Hạm Hạm cũng không phải rất để ý đến hậu kì chế tác hay phương diện tuyên truyền, quảng cáo phim chỉ là quay lại một vài cảnh hấp dẫn nhất cho người xem mà thôi, cô chờ mong lớn nhất là đi vào rạp chiếu xem bộ phim nhựa hoàn thành hơn.

Anh hỏi “Ai chọc giận cô?”

“... không có ai” Cố Hạm Hạm cười nhẹ lắc đầu, quay đầu nghĩ lại, chuyện này Tạ Sắc cùng mẹ không sai, thời điểm cha mình trong phòng cấp cứu, ai có thể để phụ nữ không có liên hệ sâu sắc đặt trong tầm mắt chứ. Nói thật ra, cô chỉ là đỏ mắt bởi vì nhìn nhà người ta ba người hòa thuận không khí vui vẻ, ấm cúng mà thôi

Loại chuyện này, cũng không đáng để kể khổ

Bạc Tư Niên dò xét trong ánh mắt cô, giống như là đang xem kĩ những lời nói này là thật hay giả

“Cho nên cô tới chỗ này của tôi là vì...” Bạc Tư Niên hơi nở nụ cười “Cố Hạm Hạm cô có phải vì lâu rồi không thấy đạo diễn hung ác Bạc mỗ đây, cho nên cố ý tới tìm tôi sao?”

Bạc Tư Niên nhận mình hung tàn, cũng không phải nói quá sự thật. Anh lúc quay phim yêu cầu rất nghiêm khắc, mấy ngày Cố Hạm Hạm trạng thái không tốt, cũng bị anh giáo huấn mấy câu. Tuy rằng lúc bình thường Bạc Tư Niên đối xử vẫn tương đối khéo léo

Cố Hạm Hạm thản nhiên đáp “Nếu tôi nói là tôi tới có mục đích khác?”

Bạc Tư Niên nhíu mày “Có mục đích khác?”

“Ừ, tôi hôm nay vốn nghĩ đến tìm anh làm phao cứu sinh”

Ô hô, càng nhìn người này thì càng muốn tán tỉnh. Trên internet chả phải có câu, soái ca có một loại khí chất - - vì thế mình dĩ nhiên không thể bỏ qua cái người tràn đầy cái khí chất nam thần này

“Khụ khụ khụ...” Bạc Tư Nhiên kinh ngạc nhìn Cố Hạm Hạm, sau khi phát hiện ra cô lúc này hoàn toàn nghiêm túc, lại bắt đầu hoài nghi có phải anh đang nghe nhầm hay không. “Cô xác định”

“Ừ, một đêm”

Tình một đêm

Bạc Tư Niên nắm chặt cốc nước, phía bên trong cốc hơi ấm của nước đụng phải băng thủy tinh hùng hậu, lập tức ngưng tụ, tạo thành từng giọt hơi nước trong veo bám vào thành cốc

Bạc Tư Niên khẽ khép mờ đôimi, không nhìn rõ mặt “Cô nghĩ kĩ chưa?”

Cố Hạm Hạm thật thà thú nhận “Không có”

Thời điểm cô trong lòng thấy phiền não, đã nghĩ có cách nào giải quyết sự phiền não này, trong nháy mắt đó, trong đầu cô chỉ hiên ra hình ảnh Bạc Tư Niên, khuôn mặt vừa thoải mái cùng giọng nói lạnh như băng đó, thật giống như đang nóng bừng bừng tìm được một ly nước mát lạnh, làm sao thể buông tay?

Cố Hạm Hạm biết mình bị bệnh, hơn nữa bệnh của mình không xác định được. Mỗi lần trong lòng cảm thấy không tốt, cô luôn muốn tìm cách gì đó thoát khỏi cảnh khốn cùng này. Giờ phút này, điều cô mong muốn, tên là Bạc Tư Niên

Suy nghĩ một chút cô lại bổ sung “Anh không muốn cũng có thể...” tôi có thể tìm cái gì đó để ăn, hoặc làm vận động kịch liệt gì đó để thoát khỏi phiền chán này, chỉ là hiệu quả không có hữu hiệu giống như trên người anh thôi

Anh cắt đứt lời cô nói

Bạc Tư Niên “Hai ngày trước tôi hỏi cô, chúng ta là bạn sao?”

Cố Hạm Hạm “Tôi nói là... là, chúng ta đúng là bạn”

Bạc Tư Niên “Vậy cô còn muốn tiếp tục sao?”

Cố Hạm Hạm đáp “Ừ, tiếp tục” ngừng một chút, giống như không biết liêm sỉ lại bổ xung thêm “Đúng bạn giường cũng là bạn bè”

Bạc Tư Niên không nói gì, lại cẩn thận tỉ mỉ xem xét lại khuôn mặt tinh xảo của Cố Hạm Hạm, sau đó phát hiện không thể tìm thấy một tia đùa giỡn nào của cô....

“Cố Hạm Hạm, cô điên rồi” giọng nói vô cùng trầm tĩnh của Bạc Tư Niên cất lên

“..Tôi cũng biết vậy” Cố Hạm Hạm nhún vai “Anh không đồng ý với tôi, tôi cũng chỉ có thể..” Rượu chè ăn uống quá độ, vận động kịch liệt, sống mơ mơ màng màng

Nhưng hiển nhiên Bạc Tư Niên hiểm lầm ý của cô, Cố Hạm Hạm chưa nói xong nửa câu còn lại. Anh đã nghĩ đến việc Cố Hạm Hạm nói không phải anh thì cũng sẽ tìm người khác

Bạc Tư Niên cúi đầu nhìn cốc nước trong tay, chờ cho hơi nước bám trên thành cốc từ từ rơi xuống...lại ngước ánh mắt sâu xa nhìn về phía Cố Hạm Hạm. Cố Hạm Hạm nhìn vào mắt anh, thấy trong đồng tử màu nâu toàn bộ là hình ảnh cô

Bạc Tư Niên nói “Cô lại đây”

Cố Hạm Hạm bị anh dùng sức kéo một cái, cầm tay kéo cô ngồi vào lòng anh

Bạc Tư Niên đỡ gáy cô, khẽ hôn lên sợi tóc của cô, lông mi Cố Hạm Hạm run rẩy, thừa nhận khuôn anh đang vô cùng thành kính hôn lên môi mình

Cố Hạm Hạm thuận thế ôm cổ anh, ngổi trên đùi anh, ngực đập phập phồng trôi dạt, cố gắng kiềm chế hô hấp trở nên bình thưởng

“Chuẩn bị xong chưa” Bạc Tư Niên sờ đến áo ngực ren màu đen, tinh tế cởi đai an toàn xuống

Anh dùng tay nâng bầu ngực đầy đặn của cô, ngón tay thon dài nam tính phất qua đỉnh. Cố Hạm Hạm giật mình một cái, thân thể mẫn cảm dưới lớp quần áo run lên một cái

“Ừ, đây là câu trả lời cho câu hỏi Bạc Tư Niên cô đã chuẩn bị xong chưa

Ánh mắt Cố Hạm Hạm mơ màng, tựa vào cổ Bạc Tư Niên không muốn rời, giống như hai con thiên nga trắng, dựa dẫm vào nhau, từ trên người đối phương hấp thụ ấm áp

Bạc Tư Niên ngửi mùi thơm trên tóc cố, hướng tay về phía quần lót của cô, sờ thấy một mảng lầy lội, hô hấp nóng bỏng khẽ lướt vào lỗ tai cô, cười khẽ “Vậy là tốt rồi”

Cố Hạm Hạm chậm rãi dán môi mình lên môi anh, bàn ôm cổ anh khẩn trương đến co rút. Bạc Tư Niên kiên nhẫn mút mát đôi môi cô, sau một lúc lâu, khẽ cạy khớp hàm cô, đầu lưỡi dây dưa, dần dần trở nên chặt chẽ không rời

Cố Hạm Hạm có thể cảm nhận được một tay anh vuốt ve đỉnh vú run rẩy trên bầu ngực no đủ, một tay uốn lượn đi xuống dưới thăm dò vào trong làn váy của cô, cách lớp quần lót vuốt ve địa phương sâu thăm thẳm kia, ngón tay anh thon dài, đến cả móng tay đã được cắt tỉa chỉnh tề đang gạt mở quần lót cô... Giờ phút này Cố Hạm Hạm cảm thấy mình giống như một con cá đang nhảy bổ lên bờ cát, giãy dụa sắp chết, nghĩ đến việc tìm một hồ nước cứu mạng lại phát hiện ra đó là biển sâu kinh khủng nhất.

Cô hiện tại, giống như con cá đang chết chìm trong biển cả

Ngay lúc Bạc Tư Niên chuẩn bị động tác tiếp theo, Cố Hạm Hạm ngăn hành động của anh lại, ánh mắt đỏ ửng nhìn thẳng vào người đàn ông đang hết sức ẩn nhẫn trước mặt, đầu gối cô đè vào cơ bụng kiên cố săn chắc của anh “Có phòng hộ không?”

Vẻ mặt Bạc Tư Niên lập tức đình trệ, trong mắt ánh lên biểu tình mãnh liệt. Cuồn cuộn, giống như có thể trở thành mãnh thú giận dữ không biết lúc nào

“Chờ tôi” yết hầu bởi vì dục vọng mà trở nên khàn khàn, nhưng rất gợi cảm mê người, chính là cái loại trong truyền thuyết, thanh âm khiến người ta nghe theo rồi mang thai.

Bạc Tư Niên nâng khuôn mặt cô lên, đôi môi ướt át hôn lên khóe mắt, tiếp theo là rời khỏi thân thể cô, đi tới phòng ngủ

Ở trên giường Bạc Tư Niên ngày thường lãnh đạm lại có chút cường thế đáng sợ

Bạc Tư Niên mở ngăn kéo ra, tìm thấy áo mưa lần sinh nhật Kiều Ngạn Đình đưa cho anh. Lúc ấy anh lười vứt đi, cũng dễ dàng tha thứ cho trò đùa dai của Kiều Ngạn Đình. Không nghĩ tới có ngày này, anh thế nhưng lại cam tâm tình nguyện sử dụng đến công dụng của nó

...

Bạc Tư Niên trở lại phòng khách, phòng khách trống rỗng, không một bóng người

Trong tay anh còn nắm vài cái bao cao su, quần bò rộng lùng hùng, vai rộng mông hẹp, tỉ lệ dáng người hoàn mĩ. Giây phút này anh lại đang đứng giữa phòng khách không một bóng người vừa tức vừa buồn cười

Tóc mái dính lên khuôn mặt anh, buông xuống lông mi, không biết trầm tư cái gì

“Cuối cùng là đi rồi hay chưa?” khóe miệng Bạc Tư Niên khẽ cụp xuống

Có tiếng huýt gió đùa giỡn vang lên

Bạc Tư Niên hướng về phía tiếng động, thấy Cố Hạm Hạm đang dựa người vào tường cười khanh khách, anh mắt không chút e dè đánh giá anh từ trên xuống dưới. Đôi mắt gian xảo nhìn anh, giá trị nhất là khuôn mặt, sau đó là hai điểm thịt màu đỏ thắm trên ngực, rồi đến tám khối cơ bụng cô vừa chơi đùa vỗ về lúc này

Cuối cùng ánh mắt cô dừng lại cho khu vực tam giác nguy hiểm nhất của đàn ông, nơi đó không hề nhỏ. Cô có chút bị vật nhỏ này hù dọa, ánh mắt liếc qua chỗ đó, không tự chủ tự lẩm bẩm một mình “Dĩ nhiên là hang khủng. thật quá táo bạo, à không đúng, phải là điên cuồng”

“Em vừa rồi đi nơi nào...?” Bạc Tư Niên híp híp mắt chăm chú nhìn cô một cái

“ Bỏ kính áp tròng” Cố Hạm Hạm sờ sờ vào cái lưng đang mỏi “Đeo lâu có chút không thoải mái” cô cận nhẹ, hai mắt tổng lại độ cận thị không quá 1.5, bình thường lúc nào cũng đeo kính áp tròng. Ít nhất giờ phút này bỏ kính ra, cô cũng có thể thấy được vóc người Bạc Tư Niên rất đẹp

Bạc Tư Niên đi đến trước mặt cô, ôm lấy cô, hôn lên cái cổ thấm mồ hôi “Tiếp tục sao?”

Cố Hạm Hạm “Đương nhiên”

**

Rèm cửa sổ bằng lụa tung bay toán loạn

Thời khắc Bạc Tư Niên tiến sâu vào cơ thể cô, móng tay Cố Hạm Hạm bấm sâu vào cánh tay anh

Cố Hạm Hạm thở hổn hển, giọng nói khàn khàn “Đây chẳng qua là....”

Ánh mắt Bạc Tư Niên khẽ biến, anh dán sát vào lỗ tai cô nói “Tôi biết, tình một đêm”

Không phải bởi vì cái gọi là tình yêu, thậm chí cũng không phải là vì quy tắc ngầm giới giải trí

Đây là một đêm điên cuồng, nhưng mà, nó rất nhanh sẽ bị người ta bỏ quên sau đầu.