Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 203: Sát thủ nhà bếp




Lưu Anh Nam bước vào cửa, Lăng Vân giống như chú chim non tíu tít theo bên người hắn. Căn phòng được dọn dẹp sạch sẽ sáng sủa, trên bàn trà có gạt tàn thuốc, đây là lần trước chưa từng thấy, chứng minh sự quan tâm và tỉ mỉ của Lăng Vân.

Từ dép lê ngoài cửa tới gạt tàn trên bàn trà, tuy chỉ là việc nhỏ nhặt nhưng lại khiến Lưu Anh Nam vô cùng cảm động.

Lưu Anh Nam hắn là ai chứ? Là một tên nghèo hèn mạt hạng lang thang từ nhỏ, vì no bụng mà từng bê cát khuân gạch, đánh giày đưa báo, đi trong đám người gần như là vô hình. Nhưng bây giờ không ngờ lại có gái siêu giàu dịu dàng quan tâm với hắn như thế, sao có thể không khiến hắn cảm động.

Tuy nói những điều này đều thuộc công lao từ thân phận nhân viên thời vụ Địa Phủ của hắn, nhưng vài lần tiếp xúc với Lăng Vân, từ bóng đè lúc ban đầu đến Quỷ Ăn Phân sau này, Lưu Anh Nam cũng thật sự mạo hiểm giúp cô nàng, cứu cô nàng. Nên biết, quỷ vật tùy lúc đều sẽ nổi điên hóa thành lệ quỷ đả thương người, tuy Lưu Anh Nam là nhân viên thời vụ Địa Phủ nhưng nói trắng ra, thực ra chính là một nhà tư vấn tâm lý cho oan hồn, không có võ lực, không có năng lực, toàn bộ dựa vào một cái miệng khôn khéo. Nếu thật sự gặp phải lệ quỷ hắn tương tự cũng có nguy hiểm, hơn nữa, gặp phải lệ quỷ như Quỷ Ăn Phân, hắn hoàn toàn có thể mặc xác, vì đã vượt qua phạm vi công việc của hắn, nhưng hắn vẫn đứng ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Cho nên Lưu Anh Nam cũng không hề tệ với Lăng Vân, cũng thật sự phải trả giá. Nhìn cô nàng đáng yêu, biết quan tâm trước mắt, Lưu Anh Nam cũng là yêu thích xuất phát từ nội tâm.

- Đừng ngây ra nữa, anh hãy ngồi một lát, em đi chuẩn bị đồ ăn. –Lăng Vân đẩy hắn tới bên ghế sô pha, dặn một câu rồi hăng hái đi tới nhà bếp.

Lưu Anh Nam ngồi trên ghế sô pha, nom bóng lưng hơi căng thẳng lại hơi hưng phấn của cô nàng, trong lòng vô cùng cảm khái, hận không thể lập tức kéo Lăng Vân đi đăng ký kết hôn, cả đời sống bên nhau. Chỉ tiếc, cục thế bây giờ quá rối ren, hắn ngoại trừ gánh nợ tình, hoa đào từng bông nở ra, thì cục thế trên công việc cũng rất hỗn loạn. Đầu tiên có lời đồn về Địa Ngục Đen thời viễn cổ, công tử áo đen đeo mặt đá lưỡi hái, cô gái quyến rũ mu bàn tay xăm hình ma quái, từng con ác quỷ viễn cổ hiện thân, cộng thêm nữ thi trăm năm bị người thần bí cướp đi vài ngày trước, còn có đạo sĩ lôi thôi có thể chế tạo quỷ cùng đoàn đội người đẹp cộng thêm tên ẻo lả của y, hết thảy đều khiến sự việc trở nên phức tạp.

Con người ta ở trên đời có một việc quan trọng nhất, đó chính là trách nhiệm, trách nhiệm với cha mẹ, trách nhiệm với vợ con, trách nhiệm với công việc. Đây đều là những việc phải nghiêm túc đối diện, nghiêm túc chấp hành, không thể có bất kỳ sai lầm nào.

May mà những tình huống này trước mắt còn chưa bộc phát ra tai họa gì, càng không có ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của Lưu Anh Nam, vừa vặn nhân cơ hội hưởng thụ cảm giác yêu đương một phen.

Nhưng đúng vào lúc này, trong nhà bếp bỗng truyền tới một tiếng rầm, sau đó là tiếng xoong nồi chảo chậu leng keng rơi xuống đất. Tiếp đó chính là một luồng khí nóng dâng lên cùng tiếng thét thất thanh của Lăng Vân.

Lưu Anh Nam hoảng sợ, tưởng cô nàng gặp nguy hiểm, vội vàng đứng dậy vọt vào nhà bếp, nhưng vừa mở cửa nhìn, Lưu Anh Nam nhất thời trố mắt.

Đây là nhà bếp sao? Đây quả thực đúng là địa ngục mà, không đúng, địa ngục cũng không loạn như thế được! Chỉ thấy căn nhà bếp rộng rãi, có thể nói là xa hoa này bừa bộn khắp nơi, xoong nồi chảo chậu đầy đất, bột mì tung bay đầy trời, trên đất toàn bộ là hạt tiêu, ớt bột. Trên thớt là một chú cá chép đang bật tanh tách, hệt như muốn bay lên trời mà thành cá chép hóa rồng, một con cua đang bò qua bò lại bên chân Lăng Vân, muốn bò về biển tìm mẹ. Trên bếp bắc một chiếc nồi áp suất, lúc này nắp nồi đang cắm lên chiếc móc gỗ trên nóc nhà, trong nồi hơi nước bốc nghi ngút, nước sôi ùng ục, bên dưới lửa cháy hừng hực, xem ra là vì nắp nồi áp suất không đậy chặt, kết quả lửa quá lớn dẫn đến sức hơi nước quá mạnh đẩy bay nắp nồi.

Lăng Vân vừa giật mình vừa sợ vừa luống cuống, lại vẫn to gan vươn tay đi sờ nồi áp suất, kết quả tay bị bỏng, hơi lui ra sau một bước, đạp phải con cua suýt nữa bị nó kẹp, bột mì bay tung bay đầy trời rơi lên mặt lên đầu cô nàng, vô cùng thảm hại.

Lưu Anh Nam vội vàng kéo cô nàng lại, lập tức tắt bếp, cười khổ hỏi:

- Chị Hai à, em xác định em đang nấu cơm mà không phải quậy phá chứ?

Lăng Vân đỏ mặt, xấu hổ vô cùng, thấp giọng nói:

- Cái kia, người ta là lần đầu tiên nấu cơm mà!

- Em chờ lát đã. –Lăng Vân nghiêm mặt, bỗng nhìn thấy nguyên liệu trên thớt, kéo Lăng Vân hỏi:

- Đây là cái gì?

- Trứng gà và đường. –Lăng Vân gãi đầu, bộ dạng rất ngu ngơ:

- Em muốn làm món trứng bọc đường…

- Trứng bọc đường chính là trứng gà cộng với đường ư? Chị Hai à, nấu cơm khó ăn không đáng sợ, nhưng ăn chết người thì đáng sợ lắm đấy, đường trộn cùng trứng gà là chất kịch độc, ăn vào sẽ chết người! –Lưu Anh Nam lòng đầy sợ hãi nói.

- Thật hay giả? –Lăng Vân không tin tưởng cho lắm.

- Chính xác trăm phần trăm đó! –Lưu Anh Nam chắc chắn nói, bởi vì hắn từng gặp được một con quỷ chết oan vì ăn trứng gà sống trộn đường. Cũng là vì bạn gái lần đầu tiên nấu cơm muốn làm trứng bọc đường.

Thấy Lưu Anh Nam không giống đùa giỡn, Lăng Vân hốt hoảng, vội vàng vứt hết trứng gà và đường. Chà đạp đồ ăn mà, Lưu Anh Nam nhìn mà đau lòng một hồi, vội vàng nói:

- Được rồi, được rồi, người không biết không có tội mà.

- Em ngốc quá đi mất, ngay cả điều này đều không biết… -Lăng Vân tự chỉ trích mình.

Lưu Anh Nam an ủi nói:

- Mỗi nghề đều có chuyên môn, em là một người phụ nữ mạnh mẽ tung hoành thương trường, là một người chỉ huy, người lao động trí óc, không biết nấu cơm cũng rất bình thường.

- Nhưng phụ nữ chẳng phải đều phải biết nấu cơm sao! –Lăng Vân lại ủy khuất nói.

Lưu Anh Nam chịu không nổi, nom bộ dạng ủy khuất của cô nàng, cõi lòng đều cay cay, vội vàng ôm cô nàng vào lòng. Không ngờ hắn lại chủ động như thế, Lăng Vân đờ đẫn, cảm nhận bàn tay ấm áp của hắn vuốt mái tóc mình, trong nháy mắt cõi lòng hoảng loạn của cô nàng đã bình tĩnh lại, chỉ nghe Lưu Anh Nam dịu giọng nói:

- Con người ta không ai là hoàn hảo, hà tất phải cố chấp. Phụ nữ biết nấu cơm có rất nhiều, nhưng có mấy ai có thể trở thành người phụ nữ mạnh mẽ, nắm giữ hợp đồng vài trăm triệu. Em có tiền, hoàn toàn có thể thuê vài người đầu bếp, bảo họ một người nấu cơm Trung, một người nấu cơm Tây, một người làm đồ ăn sáng, một người làm mì nước mà!

- Anh tránh ra, anh nói lung tung gì thế, em đương nhiên hy vọng tự tay mình làm. –Lăng Vân đẩy hắn ra, đỏ mặt nói. Đây là bữa cơm tình yêu, đương nhiên không thể mượn tay người khác.

- Tâm ý của em anh xin nhận, nhưng em vốn dĩ không biết nấu cơm mà. Làm người, trước tiên phải học đi rồi mới học chạy, không thể ăn một cái là béo lên ngay được. Nếu em thật sự thích nấu cơm, trước tiên có thể học sách nấu ăn, bắt tay từ món ăn đơn giản. –Lưu Anh Nam kiên nhẫn khuyên giải.

Lăng Vân cũng biết đạo lý này. Nhưng phụ nữ rơi vào lưới tình trí thông minh bằng 0, một lòng muốn lấy lòng bạn trai như thế nào. Cô nàng nhìn nhà bếp bừa bãi lộn xộn, ủy khuất nói:

- Thế bây giờ phải làm sao đây?

- Chẳng phải ăn một bữa cơm ư? Anh tới làm cho, song trước tiên phải nói rõ, anh chỉ biết úp mì. –Lưu Anh Nam xắn tay áo nói.

- Úp mì em cũng biết, em giúp anh… -Lăng Vân lập tức không biết sống chết muốn làm giúp.

Lưu Anh Nam trông cô nàng hăm hở hăng hái, bất đắc dĩ đành gật đầu, nhưng kiên quyết không thể để cô tới gần bếp…