Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 360: Bạn trai và bạn thân




Diệp Tinh ôm chăn ngồi trên giường, còn Lưu Anh Nam thì ngậm thuốc, vẻ mặt cô đơn ngồi trên sô pha, bộ dạng đau thương muốn chết rất là suy sụp, khiến Diệp Tinh nhìn mà cảm thấy đau lòng không thôi.

Lưu Anh Nam rít từng hơi thuốc, khói thuốc bao trùm khuôn mặt hắn, giống như cố ý không để Diệp Tinh nhìn thấy vẻ thương cảm của hắn, hoặc sợ người ta nhìn thấy nước mắt của hắn.

- Anh và chị Vân rốt cuộc làm sao? –Diệp Tinh không nhịn được hỏi, thanh âm hơi run rẩy. Cô cũng không rõ tâm trạng mình bây giờ là thế nào, loáng thoáng cảm thấy chắc chắn không phải việc tốt gì cả, có lẽ là Lưu Anh Nam và Lăng Vân chia tay. Cô biế Lăng Vân rất coi trọng cuộc tình này, nếu chia tay nhất định sẽ rất đau lòng, nhưng ngay khi Lưu Anh Nam sắp nói ra, cô lại có một sự hưng phấn và vui mừng khó hiểu, như thể mong chờ từ rất lâu rồi.

Song Lưu Anh Nam không hề phát giác ra, vẫn mang vẻ buồn bã ủ ê, lòng xót dạ đau, thở ra hơi thuốc, giống như trút hơi thở cuối cùng của mình vậy, nói:

- Chị Vân cô bị người nhà gọi về thủ đô, đồng thời sắp xếp một cuộc hôn nhân cho cô ấy…

- Haizz. –Lưu Anh Nam còn chưa nói xong Diệp Tinh đã thở dài trước:

- Chị Vân sinh ra trong gia tộc như vậy, tuy cả đời áo gấm lụa là, áo cơm không lo nhưng lại không có tự do, hơn nữa chị ấy còn được bồi dưỡng thành người thừa kế, cho nên việc hôn nhân của chị ấy liên quan tới số phận của cả gia tộc, nhất định phải chọn một người đàn ông môn đăng hộ đối, có trợ giúp với gia tộc. Haizzz, thật không ngờ, thời đại này rồi không ngờ vẫn còn cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy.

- Đúng thế! –Lưu Anh Nam lập tức xuôi theo lời cô cũng nghiến răng nghiến lợi, vô cùng căm giận nói:

- Tôi và Lăng Vân tình trong như đã, vì sao nhất định phải chia lìa chúng tôi, lẽ nào chỉ vì tôi không tiền không quyền không gia thế, là một tên nghèo hèn không danh không tiếng sao? Không công bằng, lẽ nào tiền bạc quyền lực có thể chi phối ái tình ư? Tôi không cam tâm, tôi vốn định tới gia tộc cô ấy đòi một sự công bằng…

- Tuyệt đối đừng đi. –Diệp Tinh vội xen miệng nói:

- Thế lực của gia tộc chị ấy vô cùng khổng lồ, người bình thường trong mắt họ hệt như con kiến, nếu chọc vào họ, chỉ e sẽ bất lợi với anh…

Diệp Tinh vẻ mặt quan tâm nói, nói đến cuối cùng trực tiếp che miệng mình, quan tâm hắn như vậy làm gì? Ảnh hưởng từ giấc mơ đã lớn quá rồi.

Lưu Anh Nam quặn thắt tim gan gật đầu nói:

- Lăng Vân cũng nói với tôi như vậy nhưng tôi cô ý muốn tới vì tôi lo sau này không còn nhìn thấy cô ấy nữa. Cô ấy cũng biết tính tình của tôi, không cách nào khác nên đành bảo tôi trước tiên ở lại đây, cô ấy có cơ hội sẽ tới tìm tôi. Song tôi ngược lại càng lo hơn, tôi sợ cô ấy tới chia tay với tôi, tôi không thể tưởng tượng ra ngày tháng sau này không có cô ấy tôi phải sống tiếp như thế nào.

Lưu Anh Nam thương cảm nói, thanh âm có chút nghẹn ngào. Lúc này, giả bộ thành một người đàn ông chí tình là biện pháp tốt nhất để xóa đi tội danh lưu manh. Hắn rít mạnh vài hơi thuốc, bị sặc đến ho khan không thôi, nước mắt bị khói hun cay rơi xuống như mưa, thoạt nhìn càng cô đơn suy sụp.

Phụ nữ vốn chính là sinh vật cảm tính, tình thương lòng đồng cảm tùy lúc tùy nơi đều sẽ tràn lan. Diệp Tinh cũng không ngoại lệ, huống hồ đối mặt chính là "tình nhân trong mộng" Lưu Anh Nam, thấy Lưu Anh Nam như thế, trái tim cô cũng hơi nhói đau.

Có biết thời đại ngày nay người như thế nào dễ ngoại tình nhất không? Nam nữ đồng nghiệp cùng phòng làm việc, tiếp theo chính là đàn ông cùng bạn gái hoặc bạn thân của vợ, phụ nữ cùng bạn trai của mình hoặc bạn thân của chồng, cũng là dễ ngoại tình nhất.

Bởi vì mấy mẫu người này thường xuyên có cơ hội ở cùng một chỗ, sớm chiều thấy nhau, ăn uống chơi đùa, là rất dễ nảy sinh tình cảm. Hơn nữa họ đều hiểu tình hình cuộc sống lẫn nhau, tính an toàn khi ngoại tình là rất cao.

Giống như tình trạng của Lưu Anh Nam và Diệp Tinh lúc này, Diệp Tinh là bạn thân của Lăng Vân bạn gái Lưu Anh Nam, rất hiểu rõ về Lăng Vân, cũng thường xuyên nghe nói về Lưu Anh Nam từ trong miệng Lăng Vân. Mà làm bạn gái, nói về bạn trai của mình trước mặt bạn thân, đương nhiên toàn bộ đều là khen ngợi ngọt ngào. Chỉ bản thân điều này đã rất dễ khiến người bạn thân độc thân sinh ra ảo tưởng và hứng thú.

Huống hồ vài lần tiếp xúc giữa Diệp Tinh và Lưu Anh Nam chẳng có lần nào không mập mờ. Điều này vốn đã đặt cơ sở cho việc ngoại tình.

Một khi giữa đôi tình nhân xuất hiện tình huống, bạn gái thân và bạn trai thân luôn sẽ biết ngay tức khắc. Thông thường, tình lữ cãi nhau, đàn ông hay đi tìm bạn trai thân uống rượu, kể khổ, phụ nữ tìm bạn gái thân cùng nhau dạo phố, mắng chửi gã đàn ông thối tha không hiểu trái tim phụ nữ.

Nhưng truyền thống phát triển đến thời đại ngày nay đã xảy ra biến hóa. Không biết từ lúc nào, phụ nữ bắt đầu tìm đám bạn trai thân của đàn ông đòi công bằng, đàn ông thì tìm bạn gái thân của bạn gái kể khổ, bên kia bạn trai thân uống rượu với phụ nữ đang tức giận, bên này bạn gái thân dùng sự dịu dàng của mình an ủi đàn ông đang đau lòng…

Song như vậy cũng hay, vốn dĩ chỉ là một cặp tình lữ, cứ như vậy một đôi biến thành hai đôi, tạo ra sự cống hiến với việc giải quyết vấn đề độc thân, thúc đẩy xã hội.

Diệp Tinh cũng như tất cả những người bạn thân khác, trong khách sạn tràn đầy không khí mập mờ này, cả người trần truồng bọc trong chăn, ngồi trên giường, đầu tóc rối tung, có vẻ lười biếng lại quyến rũ, dùng sự dịu dàng của mình an ủi bạn trai của bạn gái thân: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Anh yên tâm đi, chị Vân là một người rất kiên cường lại có chủ kiến, cho dù một số người trong gia tộc chị ấy rất cổ hủ và đầu cơ, nhưng tôi tin chị Vân nhất định sẽ phản kháng vì tình yêu.

- Tôi biết cô ấy rất có chủ kiến, nhưng tôi bây giờ căm giận nhất chính là bản thân tôi. –Lưu Anh Nam kích động nói:

- Vì sao tôi vô dụng như vậy, để một mình cô ấy gánh chịu áp lực lớn đến thế. Tôi thật sự muốn chia sẻ với cô ấy, muốn liều mạng giành lấy tương lai của chúng tôi…

- Anh cũng đừng buồn đừng tự trách nữa. –Diệp Tinh dịu dàng nói:

- Càng đừng tự coi thường mình, anh cũng có đặc điểm và năng lực của mình. Hơn nữa còn có cơ sở tình cảm với chị Vân, tôi tin hai người cuối cùng sẽ thành thân thuộc.

Lưu Anh Nam ngước đôi mắt bị khói cay xè mắt lên, bộ dạng thoạt nhìn giống như cố nén nước mắt, nghẹn ngào nói:

- Cảm ơn lời chúc của cô, cảm ơn sự cổ vũ của cô, cô đúng là một người tốt.

Lời này vừa ra khỏi miệng Diệp Tinh liền sững sờ, cô đúng là một người tốt? Câu này cô nghe mà chua xót trong lòng, cảm giác rất khó tiếp thu.

Hiện tại hình dung một người là "người tốt" dường như đã không phải lời hay gì nữa, nhất là giữa nam nữ có quan hệ mập mờ. Song điều này thích hợp cho phụ nữ hình dung đàn ông.

Khi mập mờ đến mức nhất định, có cơ hội xxx, phụ nữ sẽ luôn rụt rè từ chối và phản kháng. Nếu đàn ông không thừa thắng xông lên, làm nên việc tốt thì phụ nữ đều sẽ không rõ cảm xúc nói một câu:

- Anh đúng là một người tốt.

Ngược lại nếu đàn ông bất chấp tất cả, dũng cảm xông lên phá tan mập mờ, xxx, thì phụ nữ sẽ nói:

- Anh xấu quá.

Rốt cuộc làm một người tốt hay người xấu? Đây là một vấn đề…

Mà hiện tại Lưu Anh Nam không ngờ lại nói Diệp Tinh là một người tốt. Lời này khiến cô im lặng, bình thường sau khi bị đeo cái mác "người tốt", hàng vạn thủ đoạn đằng sau đều không thể thi triển nữa.

Lưu Anh Nam thấy Diệp Tinh im lặng, chuyện lúc nãy đều được xóa bỏ, lập tức đứng dậy, nơi này không thể ở lâu, tốt hơn mau chóng tránh lui. Nhưng Diệp Tinh bỗng nhớ tới vấn đề mấu chốt, vội nói:

- Đúng rồi, rốt cuộc anh làm thế nào đi vào phòng tôi?