Điềm Nhập Tâm Phi

Chương 8




“Cho nên nói bây giờ cậu không có phương thức liên lạc với Hàn Nhậm Bân?”

Hạ Y Đồng lướt điện thoại Nguyễn Hân, quả nhiên không tìm được Hàn Nhậm Bân ở phần người liên hệ, ngẩng đầu, vẻ mặt oán hận nhìn cô.

Nguyễn Hân gật gật đầu, việc này mà nói tiếp cũng rất ngượng ngùng, bởi vì cô cùng Phó Tư Nghiên là thương nghiệp liên hôn, trước khi kết hôn gặp mặt một lần liền đem việc kết hôn này xác định, dường như đều có điểm sợ đối phương đổi ý sẽ không tìm được đối tượng thích hợp hơn, muốn đem đối phương ôm chặt lại, ngày cưới quyết định cũng rất vội vã, tiệc cưới cũng dựa theo ý của Nguyễn Hân mà làm, không có tổ chức lớn.

Lúc đó cô cùng Phó Tư Nghiên bàn bạc chính là muốn chỉ cử hành một bữa tiệc gia đình nhỏ đơn giản, lấy giấy chứng nhận, người của hai nhà ngồi cùng nhau ăn bữa cơm là được, đúng lúc Hạ Y Đồng ở bên ngoài đóng phim, cô liền không mời phù dâu, không nghĩ tới trước hôn lễ bị Phó Tư Nghiên kéo vào một hội tên là【 nhóm hỗ trợ tình yêu đích thực 】, đi vào mới biết được người có mặt trong nhóm đều là bạn bè của Phó Tư Nghiên, anh còn mời mấy người bạn làm phù rể.

Bạn bè của Phó Tư Nghiên cơ bản đều là lão đại trong giới thương nghiệp, tên Nguyễn Hân nhìn đều rất quen mắt, chỉ là chưa tiếp xúc quá lâu, một đám lão đại đã gọi cô là chị dâu em dâu, còn có người gọi cô là dì nhỏ, rất là thân thiện, Nguyễn Hân một chỉ là một thiếu nữ, bị gọi như vậy da mặt đều đỏ lên.

Cũng không biết là ai mở đầu, bảo cô có việc gì thì cứ tìm bọn họ, nếu là ai không có mắt dám ức hiếp cô, tùy tiện gọi một người anh em đều có thể giết chết đối phương.

Một đám tinh anh tây trang giày da, khi nói chuyện phiếm với nhau lại bá đạo giống như thổ phỉ, chỉ nhìn nội dung nói chuyện phiếm mà không nhìn mặt những người đó, Nguyễn Hân suýt nữa cho rằng chính mình đã lạc vào hang ổ của thổ phỉ.

Sau đó điện thoại lại tăng thêm mấy cái yêu cầu muốn làm bạn tốt, Nguyễn Hân nghĩ sớm muộn gì cũng phải ly hôn với Phó Tư Nghiên, quen biết người quen trong vòng bạn bè của đối phương cũng không tốt lắm, cô từng đồng ý với Phó Tư Nghiên ở bên ngoài sẽ cùng anh sắm vai hình tượng một đôi vợ chồng ân ái, nhưng nếu cùng đối phương tiếp xúc càng lâu, trường hợp mà cô phải đóng vai một người vợ tốt càng nhiều, chi bằng tận lực không tiếp xúc với những người mà đối phương quen biết.

Ngày đó kết hôn cô thực khẩn trương, đầu óc giống như một đoạn náo loạn, do do dự dự cuối cùng liền làm bộ không nhìn thấy lời mời thêm bạn tốt đó.

Vốn tưởng rằng về sau cũng sẽ không cần đến, không nghĩ tới nhanh như vậy liền thực sự có việc muốn mời người ta hỗ trợ, cũng không biết Hàn Nhậm Bân có mang thù hay không.

Hạ Y Đồng nghe Nguyễn Hân nói xong lý do cự tuyệt thêm Hàn Nhậm Bân làm bạn tốt, tức giận thiếu chút nữa hất tung cái bàn, “Đó chính là Hàn Nhậm Bân, Hàn Nhậm Bân a, nhiều năm như vậy từ khi anh ta bắt đầu thành danh vẫn luôn ngồi an ổn ở vị trí đệ nhất nam nghệ sĩ được hoan nghênh nhất, cậu biết có bao nhiêu phụ nữ muốn lên giường cùng anh ta không? Câu thế nhưng lại cự tuyệt thêm WeChat của anh ta.”

Giờ phút này bộ dạng của Hạ Y Đồng giống như là một người phụ nữ điên cuồng, Nguyễn Hân buồn cười nói: “Bình tĩnh một chút, cậu sao lại kích động như vậy, còn nhớ rõ thân phận nữ minh tinh của mình không?” Còn may là các cô ngồi ở trong phòng, bằng không bộ dáng cuồng loạn này bị người khác chụp được truyền lên trên mạng, cho dù cô ở tuyến thứ mười tám thì cũng sẽ lên phần tìm kiếm nổi bật.

Hạ Y Đồng hít một hơi thật sâu, buồn bã nói: “Cậu bảo mình bình tĩnh như thế nào, anh ta là nam thần của mình, mình thích anh ta nhiều năm như vậy.”

Nguyễn Hân hạ mi mắt, có chút ngoài ý muốn, “Làm sao mà trước đây không nghe thấy cậu nhắc qua?”

Các cô thường không có chuyện gì giấu diếm nhau, ngày thường Hạ Y Đồng ở trên đường nhìn thấy một người đẹp trai cũng đều sẽ lôi kéo Nguyễn Hân cùng nhau chia sẻ, nam minh tinh trong giới giải trí mà cô từng theo đuổi, từ tiểu thịt tươi đến ảnh đế đại thúc, chỉ là chưa từng nghe qua cô nhắc tới Hàn Nhậm Bân.

Hạ Y Đồng cắn ống hút uống một ngụm nước chanh giải khát, thần sắc buồn bã nói: “Cậu không hiểu, người chân chính để ở trong lòng sẽ không thể tùy tiện nói ra.”

Nguyễn Hân: “…… Được thôi, vậy cậu cảm thấy bây giờ mình chủ động thêm Hàn Nhậm Bân làm bạn tốt có phù hợp không?”

Ánh mắt Hạ Y Đồng sáng lên, “Cho nên cậu còn có thể có được WeChat của anh ta?”

Lần này Nguyễn Hân tin tưởng cô là thật sự thích Hàn Nhậm Bân rất nhiều năm, hay cho một cô gái nhỏ hoạt bát thông minh, nhắc tới Hàn Nhậm Bân, chỉ số thông minh đều giảm xuống còn âm.

Cô lấy lại điện thoại, tìm được cái nhóm đã qua vài tháng không gửi tin nhắn【 nhóm hỗ trợ tình yêu đích thực 】, liếc mắt một cái liền thấy tên của Hàn Nhậm Bân, ấn vào ảnh đại diện đưa cho Hạ Y Đồng xem, “Nói với cậu rồi mình với anh ta đều ở trong một cái nhóm.” Có thể trực tiếp từ trong nhóm thêm bạn tốt.

Hạ Y Đồng chạy nhanh tiến lên xem WeChat của Hàn Nhậm Bân, ảnh đại diện là một quả dâu tây.

Nguyễn Hân nhìn chằm chằm mấy chữ thông tin màu xanh lam trên màn hình, do dự nói: “Cậu nói xem bây giờ mình có nên thêm anh ta hay không?”

Hạ Y Đồng lúc này đã ổn định cảm xúc, “Thêm đi, không phải cậu nói muốn mời anh ta cho cậu chụp ảnh tạp chí sao?”

Nguyễn Hân nâng má, “Cũng không biết bây giờ anh ta ở quốc gia nào, lỡ như ở bên anh ta là nửa đêm đang ngủ, khi rời giường giả vờ cố ý làm như không nhìn thấy thì làm sao bây giờ?”

Hạ Y Đồng gắp một khối thịt bò đặt vào trong chén, thấy sắc quên nghĩa bảo vệ nam thần của cô, “Đây cũng là do cậu đáng đời, ai bảo cậu trước kia cự tuyệt anh ta thêm cậu làm bạn tốt, cậu cho rằng mời anh ta chụp ảnh tạp chí là việc thật dễ dàng sao? Anh ta chính là siêu cấp siêu sao, siêu cấp siêu sao là cái khái niệm cậu biết không? Bản đặc biệt cuối năm của cậu ở trong mắt các minh tinh khác là trái thơm, ở chỗ anh ta căn bản đến mặt bàn cũng không đặt được lên.”

Nguyễn Hân trắng mắt liếc cô một cái, “Cậu có thể đừng nói nói mát nữa hay không, giúp mình nghĩ lại cách.”

Hạ Y Đồng lạnh lạnh nói: “Cách còn không phải là đơn giản sao, anh ta cùng chồng của cậu không phải là anh em sao? Cậu có thể trở về cầu xin chồng của cậu a, anh ta đến phù rể đều có thể làm, chụp cái bìa mặt tạp chí còn không phải là chuyện chồng của cậu chỉ cần nói mộ câu sao.”

Nguyễn Hân nghĩ đến bộ mặt lạnh nhạt kia của Phó Tư Nghiên có thể lạnh chết người, lắc đầu cự tuyệt, “Bọn tớ nói tốt nhất không can thiệp vào chuyện của nhau, hơn nữa bây giờ mình ở cùng anh ta còn thấy rùng mình.”

“Cãi nhau?”

“Không, nói với anh ta vài câu cũng thấy lao lực, anh ta luôn tức giận một cách khó hiểu, mình cũng không biết chọc tức anh ta chỗ nào, lười phản ứng lại với anh ta.”

Hạ Y Đồng nói: “Vậy cậu trước tiên thêm WeChat Hàn Nhậm Bân thử xem xem đi, tốt xấu gì cậu cũng là vợ anh em tốt của anh ta, anh ta chắc sẽ không đến mức keo kiệt như vậy.”

Nói xong cô liền đem điện thoại của Nguyễn Bân lấy qua thay cô thêm Hàn Nhậm Bân làm bạn tốt.

Phần giới thiệu viết chữ là.

Vợ của Phó Tư Nghiên.

Hạ Y Đồng hoàn hảo gửi đi thư kết bạn còn đem điện thoại trả lại cho Nguyễn Hân, “Trả cậu, trước tiên ăn cơm đi, đợi lát nữa ở bên kia anh ta nếu như là nhận được rồi cậu liền trực tiếp nói với anh ta việc chụp ảnh tạp chí.”

Vừa dứt lời, điện thoại Nguyễn Hân liền nhận được một cái âm thanh nhắc nhở tin nhắn WeChat.

Hạ Y Đồng kinh ngạc nói: “Mau nhìn xem có phải Hàn Nhậm Bân nhận được thư kết bạn của cậu rồi hay không?”

Nguyễn Hân cũng tưởng Hàn Nhậm Bân trả lời tin nhắn, buông chiếc đũa chuẩn bị cùng Hàn Nhậm Bân tâm sự chuyện của tạp chí, vừa cầm điện thoại lên nhìn, trên cùng là một tin nhắn của Phó Tư Nghiên, không phải Hàn Nhậm Bân.

Nàng ấn mở ảnh đại diện xem tin nhắn của Phó Tư Nghiên gửi đến.

【 Mấy giờ về nhà? 】

Anh quản tôi mấy giờ về nhà.

Nguyễn Hân đem điện thoại đặt lại trên bàn, cầm lấy chiếc đũa tiếp tục ăn lẩu.

Hạ Y Đồng hỏi, “Không phải Hàn Nhậm Bân sao? Sao cậu lại không trả lời tin nhắn?”

Mới từ trong nồi vớt ra miếng thịt nóng hầm hập bốc khí, Nguyễn Hân thổi thổi, nói: “Là Phó Tư Nghiên, hỏi mình mấy giờ về nhà.”

“Vậy cậu không trả lời tin nhắn của anh ta à?”

“Không trở về.”

Tối hôm qua anh vô duyên vô cớ nhăn mặt với cô, lại còn lén lút giấu chìa khóa dự phòng phòng ngủ, cô còn chưa hết tức giận đâu.

Khi điện thoại Hàn Nhậm nhận được thư mời kết bạn của Nguyễn Hân thì anh ta đang ngồi trong văn phòng của Phó Tư Nghiên, mấy hôm trước anh ta về nước, muốn hẹn Phó Tư Nghiên đi ra ngoài tụ tập một buổi, nhưng liên tiếp mấy ngày cũng không hẹn được người, hôm nay trực tiếp đến công ty rồi.

“Tư Nghiên, cậu nói cậu đã bao lâu không đi tụ tập với anh em chúng ta rồi, anh em thông cảm cho cậu tân hôn, cuối tuần cũng không quấy rầy cậu ở bên chị dâu, thời gian làm việc hôm nay cũng không thể ra ngoài chơi sao.”

Phó Tư Nghiên ngồi ở ghế trên, hai chân bắt chéo, trong tay cầm điện thoại nhìn chằm chằm dao diện nhắn tin cùng với Nguyễn Hân, nhàn nhạt nói: “Không thể, bận.”

“Vội vàng trở về chăm chị dâu nhỏ.”

Phó Tư Nghiên liếc mắt nhìn anh ta, không tỏ ý kiến.

Hàn Nhậm Bân khoanh tay đứng ở một bên, ho một tiếng, “Cậu đây là một khắc cũng không rời khỏi vợ đúng không, nếu không kêu chị dâu đi cùng nhau, Cảnh Diệu bọn họ cũng có mặt.”

Phó Tư Nghiên không nói chuyện, tầm mắt ngưng ở trên màn hình di động.

Tiếng chuông điện thoại Hàn Nhậm Bân vang lên, anh ta đưa mắt nhìn, là tin nhắn của Tần Cảnh Diệu.

“Được thôi, nếu như cậu muốn ở bên chị dâu nhiều một chút, tôi đây liền không quấy rầy thế giới hai người của cậu và chị dâu, Cảnh Diệu gọi điện thoại tới thúc giục, tôi đi trước đây.”

Anh ta túm lấy áo khoác trên sô pha mặc vào, đeo mũ khẩu trang kính râm, che kín mít bản thân lại, cầm di dộng từ tốn đi ra ngoài.

Trong văn phòng nháy mắt an tĩnh lại, Phó Tư Nghiên đem điện thoại vẫn luôn không có hồi âm ném ở bên cạnh, dựa về phía sau, xoa xoa thái dương.

“Tư Nghiên, Tư Nghiên.”

Hàn Nhậm Bân vừa đi đã quay lại, khẩu trang cũng chưa kịp tháo, đem màn hình điện thoại ném tới trước mắt Phó Tư Nghiên, “Chị dâu nhỏ thêm WeChat của tôi, cô ấy chủ động thêm WeChat của tôi.”

Phó Tư Nghiên ngước mắt, nhìn đến mấy chữ vợ của Phó Tư Nghiên kia, trong mắt xẹt qua một chút ý cười.

Hàn Nhậm Bân ngồi ở bên cạnh anh, thông qua ánh mắt bên dưới của anh.

“Vừa nãy cậu cùng chị dâu nói cái gì? Chị dâu sao lại đột nhiên thêm WeChat của mình.”

Lời này của anh ta nhắc nhở Phó Tư Nghiên, Nguyễn Hân thêm Hàn Nhậm Bân làm bạn bè WeChat, chứng minh cô vừa mới dùng điện thoại, lại không trả lời tin nhắn của anh.

Phó Tư Nghiên nhấp môi, biểu tình trên mặt lãnh đạm.

Hàn Nhậm Bân còn nhớ rõ chuyện anh ta và Tần Cảnh Diệu trước kia cùng nhau thêm Nguyễn Hân làm bạn tốt bị cự tuyệt, chỉ lo gửi hình ảnh khoe Nguyễn Hân chủ động thêm mình làm bạn tốt vào trong nhóm, cũng không chú ý tới sắc mặt âm trầm của Phó Tư Nghiên.

Lần trước anh em bọn họ mấy người bị cự tuyệt thêm WeChat, Phó Tư Nghiên nói là do mấy người bọn họ nói chuyện phiếm quá nhiệt tình, giống như thổ phỉ với nhau, dọa đến chị dâu nhỏ, cho nên lần này anh ta thật cẩn thận dùng ngữ loại khí lễ phép cùng Nguyễn Hân chào hỏi.

“Xin chào, tôi là Hàn Nhậm Bân, xin hỏi chị dâu tìm tôi có chuyện gì sao?”

Nguyễn Hân đầu bên kia rất nhanh đem chuyện chụp ảnh tạp chí nói cho Hàn Nhậm Bân, Hàn Nhậm Bân quay đầu nói với Phó Tư Nghiên: “Chị dâu nói muốn mời tôi đi chụp tập đặc sắc cuối năm, Tư Nghiên, việc này chị dâu nói qua với cậu chưa?”

Phó Tư Nghiên nhàn nhạt nói: “Cậu không phải ra nước ngoài rèn luyện rồi sao? Có thời gian chụp tạp chí?”

“Người khác mời tôi chụp tôi khẳng định không chụp, nhưng hai ta từ nhỏ mặc chung một cái quần lớn lên, chị dâu đã mở miệng, cái này có bận tôi cũng bắt buộc phải giúp.”

Anh ta đang muốn gửi lại cho Nguyễn Hân một tin nhắn bảo cô đem kế hoạch gửi cho anh ta một phần, một bàn tay đặt ở trên vai anh ta.

Phó Tư Nghiên thanh âm lạnh như băng, mang theo mệnh lệnh cường ngạnh, “Cái này bận, cậu cần phải không thể đồng ý.”