Điện Đức Hoàng

Chương 962: 962: Sát Thủ Đứng Đầu Thì Đã Sao





Tên lính đánh thuê của nhóm Báo Châu Mỹ này bay thẳng ra ngoài khoảng bảy tám mét, còn chưa kịp rơi xuống đất đã trực tiếp ngủm.
“Trần Hùng, mày đừng có khinh người quá đáng.”
Tên Báo Đốm lập tức nổi trận lôi đình ngay tại chỗ, bọn họ đã khúm núm đến như vậy, thậm chí đã đến mức cầu xin Trần Hùng.

Nhưng đối phương vẫn tiếp tục điên cuồng đến thế, trực tiếp xử lí thuộc hạ của anh ta, chuyển này đổi lại thành bất cứ người nào cũng đều chịu không nổi.
“Con mẹ nó, mọi người cùng nhau xông lên, tao không tin là nhiều người như vậy cũng không thể đối phó lại một mình Trần Hùng mày.”
“Mọi người đừng do dự, đây chính là tám trăm triệu đô la đó, với thêm người phụ nữ lúc nãy kia tổng cộng lại cũng được một tỷ mốt, đủ cho mọi người ăn xài đến cuối đời, nếu như còn tiếp tục sợ hãi như vậy thì tất cả mọi người đều phải nằm lại ở đây.”
Những lời này của tên Báo Đốm đã trong nháy mắt khơi dậy nhiệt huyết của những người này, có điểm này anh ta nói không sai, dù sao cũng phải chết, chi bằng liều mạng một lần.

Nếu như chết thì coi như xong, nhưng nếu như thắng thì có thể bảo đảm cho bọn họ có một đời vinh hoa phú quý.

“Cùng xông lên nào.”
Toàn bộ mấy người Adam, Gấu Xám, Hoa Hồng Đỏ, Quỷ Sầu và Kim Minh Khôi đều lên tinh thần, trong nháy mắt một luồng lệ khí trộn lẫn với sát khí bùng nổ.

Chỉ trong một thoáng này mà khắp cả rừng đào đều tràn ngập sát khí ngút trời, một trận đại chiến bắt đầu mở màn.
Vòng quanh cơ thể Trần Hùng cũng hiển lộ sát khí dày đặc, tốc độ của anh thực sự quá nhanh, nhanh đến mức phía sau cũng có thể nhìn thấy được tàn ảnh, mỗi bước chuyển động đều khiến cho một cao thủ phải lãnh nhận công kích của anh.

Mà một khi đã lọt vào tầm công kích của anh, tên cao thủ đó không chết thì cũng trở thành tàn phế.
Trước sau tổng cộng không đến thời gian một phút, hơn hai mươi tên cao thủ cấp thế giới đã có một nửa nằm rạp dưới đất.

Thấy cảnh này, da đầu tên Báo Đốm cùng đám người Adam đã bắt đầu tê dại không ngừng.
Điện chủ điện Đức Hoàng quả nhiên danh bất hư truyền, thậm chí bọn họ còn cảm thấy thực lực chân chính của anh còn khủng bố nhiều hơn so với mức bọn họ tưởng tượng.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Vừa xoay mặt qua thì thấy mấy thanh phi đao phóng tới phía Trần Hùng thì lại bị Trần Hùng tránh khỏi một cách nhẹ nhàng.


Cuối cùng một thanh phi đao bị Trần Hùng nắm trong tay, thời điểm anh nhìn về phía Kim Minh Khôi bên kia lập tức nhếch miệng cười một cái.
“Phi đao của mày không thể tổn thương tao dù chỉ một chút, nhưng phi đao của tao có thể lấy mạng của mày ngay lập tức.”
Vừa dứt lời, một tay của Trần Hùng vừa lắc một cái, phi đao trong tay tự như tia chớp phóng thẳng về phía Kim Minh Khôi, vẽ ra trên không trung một đường vô cùng thẳng tắp đẹp đẽ.
Hồng hộc!
Kim Minh Khôi rõ ràng cảm giác được bản thân đã quay người né tránh, nhưng anh ta mãi cho đến khi chết vẫn không thể hiểu được tại sao thanh phi đao này có thể đâm xuyên qua cổ anh ta.
Đại não của anh ta tối sầm lại, máu tươi trong miệng phun tứ tung, trực tiếp ngã xuống mặt đất.
Đây chính là thợ săn tiền thưởng cấp bậc hoàng kim, là sự tồn tại mạnh mẽ đến thế nào, vậy mà lại không thể chịu nổi một đòn tiện tay đánh ra này của Trần Hùng.
Một thanh dao găm quân đội đâm tới phía Trần Hùng bên kia, cùng lúc đó có một con dao găm cũng đang phóng tới.
Trần Hùng nghiêng người một cái, trực tiếp né thoát khỏi sự công kích của thanh dao găm quân đội, sau đó anh lại chụp lấy thanh chủy thủ kia rồi giật phăng nó đi.

Phập phập!
Quỷ Sầu bị chủy thủ ở trong tay Trần Hùng đâm sâu vào trong lồng ngực, chỉ với sức đâm của Trần Hùng mà toàn bộ thanh chủy thủ kể cả chuôi dao đều nằm gọn trong ngực của Quỷ Sầu.

Phía trước một vòng, phía sau một vòng, trực tiếp để lại một lỗ máu có thể nhìn xuyên qua.
Cho dù là sát thủ đứng đầu trên bảng xếp hạng thì khi đứng trước mặt Trần Hùng vẫn không thể chịu nổi một kích.

Trong chớp mắt này, vô luận là tên Báo Đốm hay là Adam, hay là Hoa Hồng Đỏ thì cũng có chút sợ hãi..