Đồ Chơi Của Đôi Song Sinh

Chương 11




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Tuyết Nhi, đây là phòng anh, em là đồ chơi của anh cho nên cũng sẽ ngủ ở đây, anh sẽ sai người chuyển vào thêm một cái giường, lúc không có chuyện gì không được rời khỏi phòng này.” Sở Dương cũng như Sở Dạ, sau khi làm tình cũng không thích phụ nữ ngủ chung trên một giường.

“Anh sẽ ở cùng em trong này sao?” Tuyết Nhi hồn nhiên hỏi.

“Anh cũng có chuyện riêng của mình, lúc muốn em thì tự nhiên sẽ về.”

“Ở một mình sẽ rất nhàm chán.” Tuyết Nhi vẻ mặt đều là biểu tình buồn bực, tuy phòng rất lớn, cũng có TV, nhưng chỉ có một mình ngây ngốc thì buồn lắm a, trước kia mỗi lần cô làm sai việc gì sẽ bị phạt nhốt trong phòng ngủ một mình không cho ra ngoài, nếu không phải Tiểu Ngọc thường xuyên vụng trộm ở lại theo bên mình, thật sự nhàm chán đến muốn chết. Ngay cả ở cái nơi kỳ quái là phố Hoa Đào kia, cũng có Trân Châu ở bên cạnh.

“Em muốn về nhà.”

“Người trong nhà em ở nơi rất xa, phải qua lúc lâu nữa mới có thể trở về, em phải ngoan ngoãn làm đồ chơi của anh, như vậy anh liền nói cho người nhà rằng Tuyết Nhi cực kỳ ngoan ngoãn, để bọn họ sớm chút đến đón em.” Sở Dương tiếp tục dụ dỗ.

“Ừm.” Tuyết Nhi tiếp nhận lời nói dối vụng về này.

Nhìn thấy Tuyết Nhi nhíu mi, Sở Dương trong lòng lại động, “Nếu em làm chuyện khiến anh vui sướng, anh sẽ cho phép em ra khỏi phòng, em có thể vào trong vườn chơi, thế nào?”

“Thật sự? Em phải làm gì?” Trong mắt Tuyết Nhi phát ra thần thái hưng phấn, có thể vào trong vườn thì cô có thể trồng hoa.

“Cứ làm y theo chúng ta từng làm lúc trước.” Sở Dương cúi đầu liếm cắn môi Tuyết Nhi, hương vị mềm mại mà sạch sẽ.

Tuyết Nhi thoáng cái đã đỏ mặt, lại làm cái chuyện kỳ quái khiến người ta thẹn thùng.

“Bây giờ thời gian còn hơi sớm, trước hết chúng ta đi tắm một cái, đồ chơi phải cùng tắm với chủ nhân.” Sở Dương nới môi Tuyết Nhi ra, “Không, đồ chơi phải giúp chủ nhân tắm rửa.”

Phòng tắm rất lớn, bồn tắm lớn cũng là chuyên biệt đặc chế, đủ cho hai người nằm thẳng, bên cạnh còn có một đài đá rộng rãi.

Sở Dương đi vào liền mở nước, để nước ấm từ từ chảy vào bồn.

“Tuyết Nhi, cởi quần áo ra.” Sở Dương quay đầu, nhìn cô gái đang dán chặt ở cửa.

Không phải lần đầu tiên cởi áo trước mặt Sở Dương, Tuyết Nhi vẫn thẹn thùng, nhưng lần này cuối cùng thuận lợi cởi hết quần áo, lộ ra thân thể trắng nõn mềm mại nữ tính, hai tay cô xoắn xuýt nhau, dường như là xin giúp đỡ nhìn Sở Dương.

Sở Dương vừa lòng gật đầu, “Lại đây, cởi quần áo của anh.”

Tuyết Nhi theo lời đi qua, động tác rất vụng về, nhưng sau cũng coi như cởi bỏ được từng lớp quần áo trên người Sở Dương, thân thể Sở Dương thật rắn chắc, mỗi tảng cơ bắp đều rất dẻo dai, dần dần lõa lồ thân thể khiến trên mặt Tuyết Nhi phát sốt, không tự chủ được nhớ lại lúc trước hai người bọn họ trần truồng làm loại chuyện này, tiếp theo chắc cũng sẽ giống như vậy.

Cọ cọ ma xát, cuối cùng chỉ còn lại một cái quần lót sau chót, Tuyết Nhi do dự, ngồi xổm trước mặt Sở Dương có vẻ thất kinh, không thể trách cô, vật nam tính đang bị lớp vải dệt mỏng manh bao vây đã cương lên, một khối lớn trồi lên ở chỗ đó, kêu gào muốn thoát khỏi trói buộc, không cẩn thận quẹt qua, Tuyết Nhi bị độ nóng và độ cứng của nó dọa sợ, rụt tay về.

Sở Dương hừ nhẹ một tiếng, hạ thân căng trướng giãn nở bị quần lót trói chặt thật sự khó chịu, bị Tuyết Nhi vừa chạm vào càng làm trướng lớn thêm một phần, hít sâu một hơi mới tránh không bị mất đi khống chế mà lập tức ngăn chặn Tuyết Nhi hung hăng tiến vào trong cô. “Ngoan, cởi cả quần lót ra đi.”

Tuyết Nhi run run vươn tay chụp vào bên cạnh chậm rãi kéo xuống, bởi vì Tuyết Nhi đang trong tư thế ngồi, cự vật sung huyết kia bỗng chốc liền nhảy vọt ra, cao cao dựng đứng trước mắt cô, suýt chút đã đụng vào mũi cô.

Tuyết Nhi liền phát hoảng, đây là lần đầu tiên cô nhìn gần như thế bộ phận nam tính đang bừng bừng phấn chấn, hai túi tròn căng đầy, có thể nhìn thấy rõ cả mạch máu bên ngoài đang chạy, nghĩ đến vật thô to cứng rắn như thế sẽ tiến vào trong thân thể mình, Tuyết Nhi có chút sợ hãi, khó trách sẽ đau như vậy, nhưng cũng đồng thời rất hiếu kỳ, bình thường ở đó của người đàn ông này không to giống như thế, bằng không quần áo phủ lên cũng chẳng che đậy được, tại sao vừa cởi quần áo lại biến lớn như vậy, rồi như bị ma xui quỷ khiến, cô đưa tay khều mạnh một cái.

“Hưm.”

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi.” Nhìn thấy vẻ mặt hơi thống khổ của Sở Dương, Tuyết Nhi vội vàng xin lỗi, tưởng rằng mình đã làm cậu đau.

Rủa thầm một tiếng, trong mắt Sở Dương sắp phun ra lửa đến nơi, vật nhỏ này không biết cậu nhẫn nhịn có bao nhiêu vất vả hay sao, lại cứ hay kích thích cậu như vậy, nhất là Tuyết Nhi còn ngồi trước mặt cậu, chỉ cần nhón lên một chút là có thể đụng đến môi cô, chắc hẳn cô vẫn chưa từng thử qua khẩu giao nhỉ, khoang miệng ấm áp bao vây lấy bản thân, nghĩ như vậy, Sở Dương cảm thấy hạ thân đều đau.

“Tuyết Nhi, hôm nay chúng ta sẽ chọn thứ khác nhé.” Sở Dương giọng khàn đi nói, cậu nhẫn nại đã sắp đến cực hạn rồi.

“Thứ khác là gì vậy?” Tuyết Nhi chớp chớp đôi mắt to long lanh xinh đẹp, gương mặt vô tội đến chết người.

“Em có biết dùng miệng giúp người ta làm không?”

“Cái gì gọi là dùng miệng giúp người ta làm ạ?” Tuyết Nhi không hiểu được.

“Chính là… Uhm… Chính là em dùng miệng em ngậm vật này, chậm rãi liếm, nuốt vào lại nhả ra.” Sở Dương cố gắng nghĩ sao miêu tả y vậy, thật sự là rất quỷ dị, lần đầu tiên cậu gặp phải cô gái không biết làm sao dùng miệng mà làm.

“À” Tuyết Nhi lên tiếng, trước kia cô từng xem chị Trân Châu dùng đầu lưỡi liếm vật đó của đàn ông, còn có dáng vẻ giống như ăn ngon lắm nữa, người đàn ông cũng sẽ thật sự thoải mái, nhưng mà chính cô lại chưa từng thử qua, không tự chủ được nuốt nuốt nước miếng, vật đó của Sở Dương thật là lớn, nhét vào miệng khẳng định không thoải mái.

“Tuyết Nhi, nào, toàn bộ ngậm nó vào đi.” Sở Dương tiến lên một bước, đưa dương v*t đang phấn chấn bừng bừng đến bên môi Tuyết Nhi.

Tuyết Nhi chần chờ, cố gắng dần mở lớn miệng, ngậm lấy lối vào của cự vật, có hương vị rất kỳ quái, tuyệt đối ăn không ngon, Tuyết Nhi nhịn không được nhíu mày muốn phun thứ đang trong miệng ra.

“Lại ngậm sâu thêm chút nào, dùng đầu lưỡi liếm.”

Tuyết Nhi nhớ vài thứ chị Trân Châu đã dạy cô, nhưng mà vật kia tắc tràn đầy miệng, Tuyết Nhi không biết phải làm sao để động đậy được đầu lưỡi, ngay cả hít thở cũng không được thoải mái, răng liền cắn lên dương v*t.

“Ha.” Sở Dương ăn đau hừ nhẹ một tiếng, lập tức rút khí tính của mình ra, còn may chỉ bị chạm một chút, không có chảy máu, muốn phát giận, nhìn thấy gương mặt vô tội của Tuyết Nhi lại từ bỏ.

“Thực xin lỗi, em… em thật ngốc…” Tuyết Nhi ngửa đầu nhìn Sở Dương, trong mắt ngập nước, tựa như là sắp khóc ra vậy.

“Hôm nay coi như xong, sau này anh sẽ dạy em cách dùng miệng mà làm. Ngoan, đừng khóc, chủ nhân không đồng ý đồ chơi không thể khóc.” Sở Dương ảo não nói, cậu ta có lúc nào từng dỗ dành con gái chứ.

“Tuyết Nhi, nằm lên đài đá này đi.

Tuyết Nhi sợ Sở Dương nổi giận, nghe lời làm theo, đài đá mát mát, nằm lên đó đặc biệt thoải mái.

Sở Dương quay đầu lấy chai sữa tắm gần bên đổ lên tay, tách chân Tuyết Nhi ra, khiến nơi tư mật nhìn không sót cái gì.

Tuyết Nhi thẹn thùng muốn khép lại, nhưng cô làm sao định nổi sức lực Sở Dương.

Ngón tay Sở Dương dính sữa tắm tìm đến cửa động phấn hồng, chậm rãi cắm vào một ngón, vì có độ trơn, tiến vào thật sự thông thuận, rồi mới lại tăng thêm một ngón, xoay tròn mở rộng.

Ngũ quan xinh đẹp của Tuyết Nhi nhăn lại, tuy rằng không đau, nhưng có chút kỳ quái.

Chỉ chốc lát, Sở Dương liền rút mấy ngón tay ra, cúi đầu nói một câu, “Như vậy hẳn sẽ không bị thương.” Nói xong liền ép đầu gối Tuyết Nhi cong đẩy lên trên, làm cho cái mông cô nhếch lên, vừa vặn cùng độ cao với dục vọng bản thân, phần eo đẩy về phía trước, cột trụ tím đỏ chậm rãi đi vào trong cơ thể Tuyết Nhi.

Gương mặt Tuyết Nhi hoảng hốt lo sợ, cô cho rằng sẽ lại là cơn đau đớn xé rách, may mắn, đau đớn trong tưởng tượng không hề đến, chỉ có sót trướng, vẫn chịu đựng được, biểu cảm trở nên hơi nghi hoặc.

Vừa chặt lại vừa nóng, nếu không phải sức khống chế của cậu mạnh, chỉ sợ vừa đi vào sẽ nhanh chóng bắn ra. Sở Dương hít sâu một hơi, rút ra khỏi đến hơn phân nửa, sau đó dưới thắt lưng đẩy một cái hoàn toàn nhập vào.

“A!” Tuyết Nhi sợ hãi kêu một tiếng, rất kích thích.

Sở Dương không lần nữa cho Tuyết Nhi thời gian thích ứng, rút ra, tiến vào, lần lượt từng cái một đưa dục vọng vùi vào trong cơ thể ấm áp, ma sát vừa cứng rắn vừa mềm mại sinh ra khoái cảm huyền diệu lạ lùng, con người đang chìm ngập vào dục vọng chỉ muốn càng nhiều hơn, càng thêm nhiều hơn nữa.

“Tuyết Nhi, thoải mái không?”

“Uhm… Thoải mái… A…” Tuyết Nhi nhịn không được rên rỉ, cô cảm thấy thật thoải mái, lúc hạ thân đang không ngừng va chạm cơ thể giống như đang dập dìu phất phới tung bay.

Trong phòng tắm, tiếng thân thể va chạm phát ra âm thanh đặc biệt vang dội, giữa lúc không ngừng ma sát, sữa tắm hóa thành hỗn hợp bọt biển màu trắng hòa trộn với ái dịch từ trong cơ thể con người theo nơi đang ân ái bật tràn ra ngoài.

Thính giác và thị giác đánh sâu vào tăng mạnh thú tính Sở Dương, va chạm lại va chạm.

“Tuyết Nhi, nói, em là đồ chơi của anh.”

“Em… em là… đồ chơi… của Dương … thiếu gia …” Tuyết Nhi đứt quãng nói ra, tiếng rên rỉ cũng bởi vì va chạm mà tan thành mảnh nhỏ, giờ phút này cô không hề có chỗ trống nào để suy nghĩ.

Sở Dương vừa lòng cong khóe miệng, sau mấy lượt ra sức lực to lớn thẳng tiến, trút toàn bộ tinh hòa vào chỗ sâu bên trong Tuyết Nhi.

Trong cơ thể nóng lên, Tuyết Nhi kêu sợ hãi đạt tới cao trào, rồi mới xụi lơ xuống, chỉ còn lại có sức thở dốc.

Đương nhiên, Sở Dương không có khả năng một lần đã tận hứng, sau khi phát tiết xong dương v*t như cũ chôn trong lối đi ấm áp, vì đợt tấn công tiếp theo mà đang để dành sức lực.

Tuyết Nhi sau cao trào con ngươi ướt át mê ly, với đàn ông mà nói là một loại cám dỗ cực độ, kêu rên đã lâu, miệng Tuyết Nhi khô khốc, cô vươn đầu lưỡi liếm liếm khóe môi, đầu lưỡi chưa kịp lùi vào, một bóng đen liền chặn tầm mắt, môi lưỡi cùng lúc bị bao vây.

Sở Dương hôn tuyệt không ôn nhu, thậm chí là có chút thô lỗ, gần như cắn nát môi Tuyết Nhi.

Tuyết Nhi vô lực phản kháng, tùy ý người bên trên thân tiến hành chà đạp môi lưỡi của mình, cho đến khi không khí trong phổi hao hết, cô không thể dùng hết sức lực toàn thân đẩy Sở Dương, còn tiếp tục không buông ra cô nhất định sẽ bị nghẹt thở mà chết.

Nhận thấy chống cự mỏng manh, Sở Dương có chút không vui, nhưng cậu vẫn buông lỏng môi Tuyết Nhi, nhìn cô từng ngụm từng ngụm thở dốc mới biết được bản thân hiểu lầm, tuy rằng Tuyết Nhi như vậy thật đáng yêu, nhưng cậu vẫn chưa tận hứng, cũng không muốn mỗi lần hôn môi đến một nửa lại bị cắt ngang, “Tuyết Nhi, lúc đang hôn môi phải dùng mũi để mà thở.” Nói xong lần nữa cúi đầu cắn lên cổ và xương quai xanh của Tuyết Nhi, trên da thịt trắn nõn mềm nhẵn lưu lại loang lổ dấu vết hồng tím.

“Đau!” Tuyết Nhi nhỏ giọng kháng nghị, đau đớn khiến cô rụt lui thân mình, trong lúc dây dưa, thế nhưng lại phát hiện vật nào đó trong cơ thể lại bắt đầu trở nên to lớn và cứng rắn, mặt bỗng chốc đỏ, da thịt cả người đều phát ra đỏ ửng nhàn nhạt.

Sở Dương hôn lên ngọn đồi cao vút khéo léo trước ngực Tuyết Nhi, dành ra một tay xoa nắn trên đầu ngực yếu mềm bên kia, mềm mại có xúc cảm co dãn, so với mấy bộ ngực lớn từng sờ qua trước kia càng khiến người ta yêu thích không thể buông tay.

Với những kích thích này, phản ứng của Tuyết Nhi cũng không hề lưu loát nhưng lại rất thành thật, cô nhẹ nhàng rên rỉ, ánh mắt bất lực nhìn về phía Sở Dương, thân thể cũng hướng về phía trước cong thẳng lên hơi hơi vặn vẹo, cô không biết bản thân muốn kết quả gì, cô chỉ theo bản năng để cho cơ thể càng cảm giác thoải mái thêm chút.

Sở Dương thật vừa lòng Tuyết Nhi phản ứng, trải qua thời gian dài âu yếm như thế, khí cụ hạ thân cậu cũng đã vận sức chờ khởi động, cậu dùng sức hôn lên môi Tuyết Nhi một cái, “Tuyết Nhi, nghỉ ngơi tốt rồi chứ? Chúng ta lại thêm lần nữa nhá.”

Tuyết Nhi mê mang gật gật đầu, thân thể liền mất đi trọng tâm.

Vẫn trong tư thế kết hợp, Sở Dương ôm lấy Tuyết Nhi sải bước tới bồn tắm lớn, để cô nửa nằm nửa tựa vào cạnh bồn tắm lớn, thuận tay tắt đi vòi nước, hơn phân nửa nước trong bồn vừa vặn ngấp nghé đến bộ ngực Tuyết Nhi, trong sóng nước dập dờn, thần mê choáng váng.

Thân thể vừa chạm vào trong nước ấm, Tuyết Nhi liền thoải mái thở dài, nếu không phải trong cơ thể còn chôn thứ gì đấy hệt như cây gậy sắt, cô rất muốn cứ như vậy mà ngủ thiếp đi.

“Lúc đang ân ái với anh, không cho phép không tập trung.” Sở Dương dường như trừng phạt cắn một ngụm lên đầu nhũ hoa Tuyết Nhi, cô nháy mắt kêu lên sợ hãi, Sở Dương rút hung khí cực to ra một nửa, rồi mới dùng sức đẩy chui vào, vừa mới bắt đầu vài cái tương đối chậm, sau đó liền biến thành ngựa hoang mất dây cương, không ngừng rong ruổi lại rong ruổi.

Khí tính mỗi lần chen vào đều mang một phần nước chung quanh vào cùng, đó là một loại cảm giác rất kỳ quái, Tuyết Nhi không cách nào miêu tả được, cơ thể dưới trạng thái hạ thân va chạm mãnh liệt không ngừng lay động, cô chỉ có thể vươn hai tay chặt chẽ vòng quanh bám lên người trên thân cô.

“A… Uhm… Uhm…” Tiếng rên rỉ vỡ vụn từ trong miệng bật thoát ra, Tuyết Nhi chỉ cảm thấy tầm mắt ngày càng mơ hồ, lúc một dòng nhiệt lưu trong cơ thể phát ra, cô thét chói tai ra tiếng, trước mặt bỗng tối sầm mất đi ý thức.