Đồ Đầu Gấu! Tôi Yêu Em

Chương 42




- Vậy còn điều kiện đó thì sao. _ Hoàng thắc mắc

- Điều kiện. À. Ông không nhắc tôi cũng quên đó.

- Đầu ông để làm gì mà sáng nói tối đã quên rồi _ Long lừ lừ.

- Thì để ăn mý ngủ chứ làm gì nữa.

- Thôi được rồi. ông định ra điều kiện gì với Hân.

- Tôi cũng không biết. her her.

- Gì vậy. Nếu như thế thì coi như là hủy bỏ rồi.

- Không được. Sao mà huỷ được chứ.

- Thế thì ông nhanh nên dùm đi. Chẳng phải ông nói là muốn tách ra khỏi Hân luôn cho đỡ rắc rối sao. Giờ mà cứ thế này thì bao giờ mới hết chứ.

- Ôi dào. Vậy 2 ông nghĩ hộ tôi đi.

- Ông cũng tiện thể nhỉ _ Hoàng cười

- Dĩ nhiên rồi. Dù gì thì 1 cái đầu không bằng 3 cái đầu mà. Haha.

- Tôi chịu ông.

- À mà. Nghĩ cái gì quậy được nó vui vui vào. Chứ không thì..

- Thì sao _ Long tròn mắt

- Thì mất công tôi ra điều kiện với con nhỏ đó chứ sao.

- À mà nói mới nhớ. Ông sẽ giữ bí mật cho Hân chứ hả.

- Ừ. Dù nó có không chấp nhận điều kiện, nhưng mà nói ra cũng chẳng được gì. Giữ lại biết đâu một ngày nào đó chúng ta lại được đấu với đội con nhỏ đó tiếp. Chơi cũng khá mà.

- Ừ. Ông nghĩ đúng rồi. Lần này tôi không cãi gì.

- Thế mọi lần ông bất đồng ý kiến với tôi thế sao.

- Ồ. Không không. Nói thế cho nó có điệu ý mà.

- Xin hồn. KHông hổ danh là đồ mọt sách. Haha.

- Thôi nhà. Mọt sách cũng nhiều cái tốt đó chứ.

- Đúng rồi. nhiều cái tốt lắm. Tốt phát sợ ra cơ. Ha ha _ Hắn cười ngạo nghễ.

- AAAAAAAAAAAAAAAA _ Long ngồi yên lặng từ nãy giờ bây giờ bỗng hét nên

- Giật mình _ hắn đang cười cũng bị dìm tắt ngấm.

- Tôi nghĩ ra rồi.

- Chuyện gì. _ Hoàng nghiêng nghiêng đầu nhìn hắn.

- Thì chuyện điều kiện đó.

- Hả. Là gì _ Hắn nghe có vẻ nòng lòng

- Thì bảo Hân làm oxin cho ông đi.

- Sao tôi nghe giống trong phim hàn quốc quá vậy._ Hoàng hất hàm ra phía Long.

- Nhưng như thế hay mà.

- Hay gì mà hay chứ. Làm gì chứ tôi nghĩ Hân không chịu làm oxin đâu. Nhất lại là với Phong nữa _ Hoàng lắc đầu

- Tại sao Phong lại không được.

- Ông không hiểu hay là giả vờ không hiểu vậy hả. Phong mý Hân từ trước tới giớ vẫn đối đầu, đối khẩu với nhau còn gì. Bây giờ mà bắt Hân làm thế thì tôi tin chắc chắn là Hân không bao giờ làm. Mà tôi không hiểu sao ông lại nghĩ ra được điều đó nữa.

- Tại vì tôi bên sát gái mà. Và tôi biết lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, hơn nữa ….. _ rồi Long bỏ lửng hất hất cái mặt điều điêu về phía hắn. Trong khi hắn đang mải suy nghĩ gì đó, như một kẻ vô hồn.

- Ông xem phim tình cảm nhiều quá rồi đó. _ Hoàng nhìn Long cười.

- Vậy là không được sao. _ Long gãi đầu.

- Đúng đó.

- Nhưng tôi nghĩ là được đó. _ Lúc này hắn từ một pho tượng cất giọng nói.

- Hả_ Hoàng tròn mắt.

- Gì… gì vậy. đó thấy chưa. Tôi nói là được mà _ Long hí hửng

- Ông định làm vậy thật sao.