Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh

Chương 11: Âm mưu




[ Tiếp


- Được! Không nhường thì cướp.-Moon.

- Thử xem.-Anh.

-Được thôi.Đơn giản.-Moon.

Moon đi vòng qua chỗ anh, đứng giữa anh và cô.Moon gõ tay lên bàn.

- Ô kìa! Khủng long bay kìa.- Moon chỉ tay ra ngoài bầu trời hét lên kinh ngạc.

Mọi người ai cũng hướng mắt ra bầu trời trừ ba con người không ai khác chính là cô, anh và Quang.

- Ngu xẩn!-Anh.

- Này thì ngu xẩn nè!- Moon.

Bịch...

Mọi người lại hướng mắt về chỗ bàn cô, một cảnh ấn tượng đập vào mắt mọi người.Anh đang nằm ra sàn.

- Haha mi mới ngu xẩn.- Moon ngồi trên ghế vừa cướp được của anh nhờ vào lực của cái mông của mình.

- Cô...cô!-Anh.

- Ta làm sao? Cho mi chết! Đó là kết cục của mi haha.- Moon.

Anh tức giận đứng lên cầm balo bước về phía ghế trống bên cạnh Quang.

Mọi người trố mắt ngạc nhiên khi Moon giám đụng tớ hoàng tử lạnh giá của trường.Moon còn giám đẩy anh ngã nữa lần này Moon chết chắc với đám nữ sinh rồi.

Moon không quan tâm, Moon rất vui khi được học và ngồi cùng tiểu thư, nở một nụ cười ấm áp.

- Nghịch!- Cô giọng nhẹ nhàng nhưng mắt vẫn không rời khung cửa sổ.

- Hìhì! Em không có.- Moon cười ấm ám nhưng ánh nắng mùa xuân.

Mọi người còn kinh ngạc hơn khi cô lại nói nhẹ nhàng với Moon.Ai cũng tò mò về mối quan hệ của họ, kể cả anh và Quang.

" Cô ấy nói chuyện nhẹ nhàng với cô gái mới kia? "

" Cô ta quen thiên thần kia? "

Tất cả mọi người đều nhìn cô đầy kinh ngạc và sự tò mò.

- Chúng ta bắt đầu tiết học thôi.- Cô giáo dậy hoá lên tiếng.

Tất cả m.n học sinh đều bắt đầu buổi học nhưng ai cũng có một dấu hỏi chấm to đùng trong đầu và anh, Quang cũng không ngọai lệ.

Moon lại nhìn anh đầy đắc thắng và quét đôi mắt long lang sang phía Quang nở một nụ cười không chút thân thiện làm Quang cảm thấy lạnh sống lưng.

Cô vẫn nhìn ra phía cửa sổ, đôi mắt sâu hút lạnh giá như muốn xuyên thủng không gian.Cô không biết rằng có một con người đang toan tính một âm mưu hoàn hảo để hại cô.

Tại một góc của khu vườn trong trường.....

- Chị muốn cho con nhỏ đó một bài học?- Cô gái nghi ngờ hỏi.

- Đúng!Tao phải cho con nhỏ đó biết đụng vào tao nó sẽ không được yên thân.-Nhung.

- Nhưng cô ta có vẻ rất giỏi đó chị.- Cô gái.

Bốp..

Một cái tát nghe chói tai vang lên. Cô gái ôm một bên má của mình khi vừa bị Nhung tát, má cô ta đỏ lên và in năm lốt tay.

- Mày ngu! Cái đầu của mày để trang trí à? Mày đề cao nó hơn cả tao à? - Nhung gằn lên từng chữ.

- Em xin lỗi.Em không có ý đó.Nhưng giờ chúng ta phải làm sao để hạ gục cô ta?- Cô gái.

- Ghé tai lại đây tao nói cho.- Nhung.

- Vâng!-Cô gái vừa nói vừa ghé sát tai vào.

Cô gái kia khi nghe Nhung nói kế hoạch hại cô thì trên môi nở một nụ cười gian sảo. Nhung cũng không ngoại lệ,nở một nụ cười khiến ai nhìn lúc này cũng phải lạnh sống lưng, một cô gái có khuôn mặt thánh thiện và nụ cười toả nắng lại là một ác qủy, chính xác hơn là Nhung là một con ác quỷ đội lốt người.

- Chị thật thông minh, đúng là một kế hoạch hoàn hảo.- Cô gái.

- Mày không phải nịnh tao,tài giỏi thông minh xinh đẹp tao có thừa.Đứa nào đụng đến tao phải chết.- Nhung.

- Vâng! Em sẽ thực hiện kế hoạch ngay.- Cô gái.

- Tốt! Hãy làm cho cẩn thận đừng để bị phát hiện.-Nhung.

- Chị yên tâm.Em sẽ diễn thật tốt vai này.-Cô gái.

- Ừ!.- Nhung.

Cô gái kia bước đi để lại Nhung đứng đó trên môi nở nụ cười gian xao.

" Cô sẽ phải gánh hậu quả khi đụng vào Nhung này!Sẽ có màn kịch hay diễn ra ai sẽ là nhân vật chính trong màn kịch này? Tôi ư? Cô nhầm rồi nhân vật chính sẽ là cô đó! Hãy cứ từ từ mà thủ vai cho tốt nhé!"

Trong lớp 11A1.......

Mọi người đang hăng say học tập thì lại có hai con người đang đấu mắt với nhau và không ngừng chửi nhau trong bụng.Hai con người đó không ai khác chính là Moon và Quang.

" Tên chết bầm kia lúc về mi sẽ biết tay ta.Giám ngăn cản ta, với mi ném giày là không đủ phải cho mi thấy thế nào là niềm hạnh phúc........"

" Đồ trộm hoa cô sẽ biết tay tôi, giám đụng đến khuôn mặt baby và cái chân tội nghiệp của tôi.Cô sẽ không được yên thân......"