Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh

Chương 29: Nguy hiểm




Một nụ cười nham hiểm, ánh mắt căm ghét đang nhìn anh. Mũi dao vẫn nhẹ nhàng và sắc nhọn tiến về phía anh.

- Bang chủ.- Dương và Tuấn đồng thanh.

15 tên đàn em còn lại của Grim Reaper nhân cơ hội đó lao vào đánh Quang, Tuấn và Dương để họ không có cơ hội giúp anh.

Quang vừa đánh vừa nhìn anh mình.Tim nhói lên đau đớn như có ai bóp nghẹn, đôi mắt màu hổ phách thoáng tia đau đớn.

Anh vẫn đứng đó nhìn tên cầm đầu,một nụ cười nhạt trên môi, khuôn mặt vẫn lạnh lùng và bình thản.Đôi mắt cafe nhìn Quang với ánh nhìn tin tưởng và trấn an.

Mũi dao đang tiến lại phía anh rất gần chỉ còn 1cm nữa thôi. Anh nhanh như gió là người về phía trước để tránh mũi dao sắc nhọn, xoay chân với một lực rất mạnh làm cho con dao trên tay hắn.

keng...keng.

Tiếng dao rơi xuống nền nhà tạo ra âm thanh vang vọng và chói tai vang lên xoá tan bầu không khí ngạt thở lúc nãy.Tên cầm dao thì ôm bàn tay đau đớn của mình.

Tiếng con dao rơi cũng là vơi đi nỗi lo lắng trong Quang.Còn Tuấn và Dương thì nỗ lực đánh.

Tiếp đó anh xoay người đá cho tên đang có ý định đâm lén anh một cú nữa với lực mạnh hơn rất nhiều so với cú đá lúc đầu.

Á.....á...

Tiếng kêu thất thanh vang lên, hắn từ từ ngã xuống và mằm sõng xoài trên nền nhà, dòng máu đỏ tươi và tanh nồng đang chảy ra từ khoé miệng của hắn.Đôi mắt trợn ngược giờ chỉ nhìn thất máu đỏ nhuốm màu trắng và đen của đôi mắt tạo cho nó một màu đỏ tươi.

Tách.....tách.

Tiếng máu chảy rơi xuống nền đất nghe thật ghê rợn.Nền đất đang được nhuốm màu máu đỏ tươi, mùi tanh nồng của máu xộc vào mũi khiến cho con người ta có cảm giác kinh tởm.

Những tên còn lại khi nhìn thấy đồng bọn của mình nằm tên vũng máu đỏ tươi kia thì không khỏi run sợ và kinh hoàng.

Tên cầm đầu rút trong người khẩu súng, lên nòng, tiến nhanh về phía anh nhân lúc anh đang không để ý, hắn chĩa súng vào thái dương trái của anh.

- Khá lắm! Nhưng mày cũng trầu diêm vương sớm thôi.- Tên cầm đầu thì thầm vào tai anh.

Một nụ cười nhan hiểm trên môi hắn, khuôn mặt tỏ vẻ đắc ý.

Anh vẫn lạnh lùng và ung dung trước nòng súng.Khoanh tay và nhếc môi tạo một nụ cười nửa miệng.

- Chúng mày dừng tay không tao sẽ bắn vỡ sọ nó.- Tên cầm đầu hét lên.

Quang quét nhanh đôi mắt màu hổ phách về phía anh.Cảnh tượng kinh hoàng trước mắt cậu, tên cầm đầu đang dùng súng chĩa vào thái dương trái của anh.

- Anh! Anh hai!- Quang.

- Bang chủ!- Dương và Tuấn.

Quang, Tuấn và Dương đều dừng đánh và nhìn anh đầy đau đớn và lo lắng.

Nhân cơ hội đó đàn em của Grim Reaper đã đánh trả lại.

Bốp.....bốp.

Âm thanh anh không mong muốn vang lên.Quang bị chúng dùng típ đập vào đầu gối của cậu làm cậu ngã khuỵ gối xuống đất con Tuấn và Dương bị chúng đập vào đầu nhưng không ai chống trả vì họ sợ anh sẽ bị bắn nếu họ ra tay.Tiếp đó chúng đập vào đầu Quang máu bắt đầu túa ra từ trán tanh nồng, vết thương đau nhói nhưng trái tim cậu còn đau hơn, cậu vẫn không kháng cự.

Dù anh không nhìn thấy cảnh Quang, Tuấn và Dương bị đánh nhưng anh biết qua tiếng động.Anh cảm nhận được toàn thân mình cũng đau nhưng trái tim lại càng đau hơn nó đang thúc dục anh.

- Đừng lo!Hãy đánh trả đi.-Anh lên tiếng trấn an Quang.

- Không! Anh sẽ...- Quang.

- Hãy nghe anh đánh trả lại.- Anh.

- Bang chủ!- Dương và Tuấn.

- Giờ này chúng mày còn an ủi nhau nữa.Lát tao sẽ cho chết cùng.- Tên cầm đầu thì thầm vào tai anh.

- Nếu đáng trả nó sẽ chết.- Tên cầm đầu hét lên.

- Đánh!- Anh giọng cương quyết.

Quang nhìn anh mình mà trong lòng đau nhói.Nghe trái tim đang thúc dục mình cậu nhanh chóng xoay chân gạt những tên đang đứng