Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh

Chương 8: Cô ấy là ai?




[ Tiếp


- Chúng ta đi thôi nào, anh sẽ dẫn em lên phòng của em.Chúng ta cò một số việc cần bàn nữa.- Scorpio cố nhịn cười dục Moon.

- Xí.Anh cũng phải để em thở đã chứ.Em còn chưa được ngắm kĩ vú.-Moon giọng giận dỗi.

-Thôi cô nương có phải em mới về nhà chồng đây mà bám vú quá thế? - Sky.

Hai má của Moon dần đỏ lên như trái cà chua chín, đầu như bốc khói ngùn ngụt, đôi mắt đen long lanh nhìn Sky với cái nhìn như cháy da thịt.Sky bắt đầu thấy sát khí đang vây quanh mình, nhưng Sky vẫn cười giảm hoà với Moon.

- Nè anh chỉ trọc em chút thôi gì mà em nhìn anh thế chứ?- Sky.

- Hôm nay anh chết chắc với em.-Moon.

- Ôi thần chết xuất hiện hãi quá chạy lẹ.- Vừa nói Sky vừa chạy như bay lên cầu thang sợ bị Moon túm được.

- Anh đứng lại cho em, hôm nay anh sẽ không sống sót được đâu. Vú con lên phòng đây.Bye vú.- Moon vừa hét lên và chạy đuổi theo Sky.

Mọi người thì được trận cười hả hê vì hai người này.

- Con nhỏ này hết nói nổi.Giá như tiểu thư cũng hồn nhiên được như nó.- Quản gia Tâm lại thở dài khi nhắc về tiểu thư.

Scorpio cũng đượn buồn khi bà nhắc về tiểu thư.

- Thôi con lên cùng họ. Vú chuẩn bị bữa cho cô nhóc đi.- Scorpio.

- Ừ!.Cậu lên đó đi.- Quản gia Tâm.

Scorpio bước lên từng bậc của cầu thang, nhưng Scorpio vẫn buồn khi nghĩ về tiểu thư.

Quản gia Tâm thì thở dài rồi quay vào bếp nấu món canh chua các lóc cho Moon.

Nhân vật mới: Mai Thanh Hương (Moon) 17t về sau mọi người sẽ biết rõ Moon nhé!

Quản gia Tâm là vú nuôi của Moon bà rất thương cô và Moon.

Scorpio và Sky là hai vệ sĩ luôn bảo vệ và chăn sóc cô, họ cũng rất thương và quý trọng cô.

11h.........

Tại căn biệt thự nhà họ Trần....

Giữa sảnh chính của căn biệt thự một người đàn ông trung tuổi, đang ngồi đọc báo thỉnh thoảng ông lại nhấp một ngụm trà, trên môi ông nở một nụ cười gian sảo.

Từ ngoài một tên vệ sĩ bước vào, khuôn mặt lạnh lùng tiến về phía ông.

Thưa ông chủ! Chúng tôi không tìm được bất cứ thông tin nào của con gái chủ tịch tập đoàn Sunlight, cô gái này rất bí ẩn.-Vệ sĩ.

- Chết tiệt! Nói với Thiên Duy đột nhập vào máy chủ của chính phủ tìm hiểu thông tin của cô bé đó.-Ông nói.

-Vâng! Thư ông chủ! Người mà tổ chức phái đi bắt cậu Quân đã bị giết hết, nhưng điều lạ là chúng bị bắn ngay tim và trên mỗi viên đạn được tẩm một loại độc có nguồn gốc từ rắn biển Belcher.- Tên vệ sĩ cung kính trả lời.

- Ngay tim! Độc từ rắn biển Belcher một loại khó lọc các chất độc nhất! Chứng tỏ người này rất giỏi không thua kém gì Thiên Duy.Hãy bám sát cậu ta, phải mời cậu ta về tổ chức bằng được.- Ông tỏ vẻ kinh ngạc.

- Vâng thư ông chủ! Tôi sẽ thực hiện ngay.- Vệ sĩ.

- Còn nữa hãy lấy viên đạn tẩm độc đó đưa cho Thiên Duy.- Ông giọng lạnh lùng.

- Vâng! - Tên vệ sĩ.

Tên vệ sĩ bước ra khỏi ngôi biệt thự.

" Ông bạn! Ông rất thông minh nhưng sớm muộn ông cũng phải thua cuộc thôi "

Cùng lúc đó tại biệt thự nhà họ Nguyễn.

Tại phòng Quân.....

Anh ngồi trên cửa sổ,dựa lưng vào thành cửa sổ, đôi mắt màu cafe lạnh lùng nhìn vào khoảng không gian vô tận, cái gió nhè nhẹ của mùa thu lùa qua chiếc áo sơ mi làm nó tung bay.Ánh nắng dịu nhẹ lướt qua anh chiếu vào căn phòng.Căn phòng trở nên ấm ám và rực rỡ hơn bao giờ hết.

" Mình chắc cô gái giúp mình là cô ấy.Cô ấy là ai tại sao lại giúp mình,thật kì lạ khi những tên đó ngã xuống không có một tiếng động kể cả tiếng kêu của chúng. Nhưng tại sao cô ấy lại lạnh lùng như thế? Trong đôi mắt đó ẩn dấu một nỗi đau. "

Anh rút điện thoại bấm số gọi.

[ Tôi nghe thưa bang chủ! ]

[Anh điều tra cho tôi Kim Ánh Tuyết.]

[ Vâng! Tôi sẽ điều tra ngay ]

[Ừ!]

Tút....tút

Kết thúc cuộc nói chuyện, đôi mắt màu cafe nhìn vào khoảng không vô tận.

" Cô ấy là ai? "

Tại phòng đối diện với anh một người cũng đang suy nghĩ về cô cậu ta nở một nụ cười khi nhớ về cô.

- Cô ta thật sự xinh như một thiên thần vậy.Cái sự lạnh lùng kia càng làm tôn lên vẻ đó.Cô gái thú vị.- Quang.