[Đô Thị] Ngọa Hổ Tàng Long

Chương 91: Trần Hương Mọi Việc Bại Lộ Rồi






“Tạo ra thương hiệu mới?”
Liễu Y Y lập tức cảm thấy khó hiểu, không rõ ý của Tôn Hàn là gì.

Tôn Hàn giải thích, “Nếu đã muốn hợp tác với quốc tế Phong Hỏa, trước hết chúng ta nên đứng trên góc độ của quốc tế Phong Hỏa để suy nghĩ”.

“Y Y, em cảm thấy quốc tế Phong Hỏa cần gì?”
Quốc tế Phong Hoả cần gì ư?
Liễu Y Y ngẫm nghĩ một hồi rồi đáp, “Quốc tế Phong Hoả vào Giang Châu, đặt mục tiêu ở thành phố tuyến ba, tuyến bốn.

Hiện giờ, điều mà quốc tế Phong Hỏa cần chính là mở ra thị trường Tây Nam!”
Tôn Hàn vừa gật đầu vừa đáp, “Đúng, nhưng cũng không đúng hoàn toàn! Trước hết em phải định vị quốc tế Phong Hỏa, đó là họ sản xuất trang phục cao cấp quốc tế, không thể bán ra ở các thành phố tuyến ba, tuyến bốn”.

“Hành động lần này của quốc tế Phong Hỏa chính là để thăm dò thị trường.

Nếu quốc tế Phong Hỏa đã đến đây, họ chắc chắn phải nhượng bộ về mặt giá thành sản phẩm, giảm đến mức giá mà người tiêu dùng ở Tây Nam có thể chi ra!”
“Bây giờ thử nói xem, sự lựa chọn này sẽ khiến quốc tế Phong Hỏa gặp khó khăn gì?”
Anh đã nói rõ như vậy rồi, làm sao mà Liễu Y Y không hiểu kia chứ.

Cô lập tức trả lời, “Thương hiệu sẽ mất giá!”
“Phải!”
Tôn Hàn nhìn cô với ánh mắt khen ngợi, vừa lái xe vừa nói tiếp, “Giá cả xuống thì dễ, lên thì khó! Chắc chắn quốc tế Phong Hỏa rất lo lắng về việc động thái lần này liệu có ảnh hưởng đến giá trị trang phục của quốc tế Phong Hỏa hay không!”

Liễu Y Y lưu loát bổ sung, “Mà đây chính là vấn đề quốc tế Phong Hỏa buộc phải đối mặt.

Muốn ‘xơi’ được thị trường của thành phố tuyến ba, tuyến bốn trong nước thì họ bắt buộc phải nhượng bộ về mặt giá cả.

Mà nếu không làm vậy, danh tiếng của quốc tế Phong Hỏa sẽ lớn hơn lượng tiêu thụ, giá cả quá cao chắc chắn sẽ không bán được nhiều!”
“Có thể nói rằng, quốc tế Phong Hỏa chuẩn bị tiến vào Tây Nam là một ván cược lớn.

Cược xem có tìm được sự cân bằng của giá cả và danh tiếng hay không, phải đảm bảo được cả hai khâu, vừa giữ được tiếng tăm vừa có doanh thu cao!”
“Điều này khá giống với Geely và Lynk & Co trong thị trường ô tô.

Geely phụ trách về doanh số, còn Lynk & Co phụ trách chiếm lấy thị trường cao cấp!
Liễu Y Y đã thực sự hiểu hết rồi.

Quốc tế Phong Hỏa thăm dò thị trường chính vì muốn tiêu thụ được sản phẩm ở thành phố tuyến ba, tuyến bốn thông qua việc hạ giá.

Đây chắc chắn là một con đường kinh doanh khác, và phải tách biệt với sản phẩm mà họ đang bán ra trên thị trường quốc tế.

Chiếm cả thị trường cao cấp và thị trường bình dân, hoàn thành ý định bá chủ ngành may mặc của quốc tế Phong Hỏa!
“Cũng không ngốc lắm, vừa được gợi ý là hiểu ra ngay.

Vậy em thử nói xem, Lý Thư Phúc của Geely đã làm thế nào?”, Tôn Hàn cười hỏi.

.

Ngôn Tình Sủng
Liễu Y Y trả lời, “Tạo ra thương hiệu con!”
Cuối cùng đã đến đúng vấn đề rồi.

Tôn Hàn nhìn sang cô, “Đã hiểu chưa?”
Hiểu rồi.

Liễu Y Y thấy tự tin hơn, cũng nhìn Tôn Hàn bằng ánh mắt khác hẳn, “Không ngờ tầm nhìn trong kinh doanh của anh lại độc đáo và sắc bén như thế!”
“Không phải là quốc tế Phong Hỏa không muốn tạo ra thương hiệu, mà là chưa có năng lực làm điều đó.

Về điểm này, thời trang Sâm Uy chúng ta là sự lựa chọn thích hợp nhất.

Thời trang Sâm Uy không hùng mạnh như quốc tế Phong Hỏa, nhưng nền tảng về thị trường giá vừa và rẻ trong nước lại là điều mà quốc tế Phong Hỏa đang thiếu!”
“Mô hình hợp tác tốt nhất của chúng ta và quốc tế Phong Hỏa, chính là nền tảng của thời trang Sâm Uy kết hợp với vị thế trong ngành may mặc của quốc tế Phong Hỏa, cùng nhau nỗ lực, tạo ra một thương hiệu hàng đầu cả nước!”
“Phương Minh Nguyệt sẽ không từ chối một lời đề nghị tốt như vậy đâu!”
Lúc này Liễu Y Y đang vô cùng tự tin, lòng tin đã trở lại.

Tôn Hàn đưa cô đến cửa nhà.

Anh đưa mắt trông theo đối phương, tựa như đã nhìn thấy dáng dấp của một nữ hoàng kinh doanh ưu tú.


Liễu Y Y, chắc chắn em sẽ làm được!
“Được rồi, về chuẩn bị tài liệu đi.

Em chuẩn bị xong thì anh sẽ đưa em đi gặp Phương Minh Nguyệt!”
“Ừ!”, Liễu Y Y gật đầu cái rụp.

Điều hạnh phúc nhất trên đời chính là có điều kiện thể hiện năng lực của bản thân
Bây giờ Liễu Y Y đang ở trạng thái này.

Cô cảm thấy mình sẽ làm được một chuyện gì đó bằng chính sức mình.

Còn Tôn Hàn chính là người đã chỉ dẫn cho cô, là quý nhân của cô!
Nhưng liệu anh có phải không?
Liễu Y Y không thể trả lời câu hỏi mâu thuẫn này.


Hôm sau.

Trong văn phòng phó tổng giám đốc của công ty thời trang Sâm Uy.

Cái trán của Vương Bách Xuyên đang bốc cháy hừng hực.

Hắn ta đập bàn, “Chẳng lẽ chuyện hợp tác lại đổ vỡ như thế ư? Làm sao tổng công ty có thể chấp nhận điều kiện của quốc tế Phong Hỏa chứ?”
“Hay là thôi đi vậy”.

Lý Tông Đạo ngồi trên ghế xô pha gỗ, gõ gõ ngón tay lên trán, cũng hết cách.

Sự hợp tác mà quốc tế Phong Hỏa mong muốn, chính là dùng kỹ thuật của họ và dây chuyền sản xuất của bên còn lại, lợi nhuận sản phẩm của thể chia đôi, nhưng vấn đề là về mặt hiệu ứng thương hiệu, nhãn dán trên sản phẩm đều chỉ ghi quốc tế Phong Hỏa.

Tổng công ty đồng ý mới là lạ ấy!
Nói thẳng ra, thời trang Sâm Uy không cần hợp tác với quốc tế Phong Hỏa vẫn có thể kiếm tiền như thường!
Mục đích hợp tác với quốc tế Phong Hỏa là phát triển lớn mạnh hơn, chứ không phải là chút lợi nhuận trước mắt.

Một công ty lớn có tham vọng thực sự, sẽ luôn đặt triển vọng lên trên lợi nhuận!
Vương Bách Xuyên lại không bằng lòng, nghiến răng ken két, “Hợp tác với quốc tế Phong Hỏa là cơ hội để tôi chặn được Tôn Hàn.

Tôi không cam tâm từ bỏ như thế!”
Lý Tông Đạo bực bội nói, “Thế phải làm sao? Cậu cảm thấy tổng công ty sẽ chấp nhận việc hợp tác bất bình đẳng này à?”
Đột nhiên Vương Bách Xuyên bật ra một câu, “Chúng ta có thể tiền trảm hậu tấu không nhỉ?”
Lý Tông Đạo sững sờ, bèn đáp lại, “Vương Bách Xuyên, cậu đừng hành động bừa bãi.

Chuyện này mà không làm tốt, e là cậu sẽ không làm nổi chức tổng giám đốc, chức phó tổng giám đốc cũng mất nốt đấy!”

Nhưng bây giờ Vương Bách Xuyên không nghe lọt tai nữa, “Chúng ta dùng danh nghĩa Tôn Hàn để ký hợp đồng với quốc tế Phong Hỏa.

Sau đó chúng ta sẽ đến tổng công ty báo cáo cậu ta…”
Hành động này của quốc tế Phong Hỏa khiến Vương Bách Xuyên không thể lập công, cướp lấy vị trí của Tôn Hàn như hắn ta mong muốn.

Nhưng hắn ta có thể làm điều ngược lại mà!
Khiến Tôn Hàn chịu tội thay về việc ký hợp đồng này, phía tổng công ty chắc chắn sẽ nổi giận.

Đến lúc ấy, Tôn Hàn rớt đài là chuyện sớm muộn.

Thế thì thời cơ của Vương Bách Xuyên sẽ đến.

“Làm sao mà để Tôn Hàn ký được, cậu có dấu vân tay của cậu ta à?”
Vương Bách Xuyên cười hề hề, “Tôi không có, nhưng Trần Hương sẽ lấy được! Hơn nữa, Trần Hương chắc chắn phải nghe theo lời tôi!”
Lý Tông Đạo thắc mắc, “Ý cậu là gì?”
“Tôi vừa phát hiện một chuyện.

Hay là gọi Trần Hương vào đi!”, Vương Bách Xuyên cười gian.

“Được”.

Chẳng bao lâu sau, Trần Hương đã đến văn phòng.

“Phó tổng giám đốc Vương tìm tôi ạ? Tổng giám đốc Lý cũng ở đây!”
Vương Bách Xuyên đứng dậy, thong thả đi đến trước mặt Trần Hương, quan sát khuôn mặt xinh xắn của cô ta rồi cười hì hì.

“Trần Hương à, gần đây cô có gặp khó khăn về kinh tế không?”
Trần Hương giật thót, nhưng vẫn lắc đầu nguầy nguậy, “Cảm ơn anh đã quan tâm, tôi không có gặp khó khăn gì”.

“Không có? Không có chuyện cô có nguy cơ ngồi tù, vì đã điều chỉnh đơn giá hợp đồng gần đây xuống thấp hơn một chút để ăn hoa hồng từ bên mua hàng à?”
“Trần Hương ơi là Trần Hương, sao cô có thể làm chuyện ngu ngốc như thế chứ?”
Soạt!
Lý Tông Đạo sững sờ.

Còn sắc mặt Trần Hương, đã trắng bệch như tờ giấy!.